Tiết đầu tiên là tiết toán. Quốc chỉ biết cho tới khi thầy giáo viết lên bảng “Hệ Phương Trình”. Gã không biết thời khoá biếu của lớp để chuẩn bị bài vở. Nhưng nhìn lại thì mới thấy hành động đó thật thừa thãi trong lớp học này.
Chẳng mấy ai biết hôm nay có môn gì, những thứ càn thiết là một quyển vở và một cây bút là đủ. Sách thì tuỳ hứng, có môn nào thì vứt lên bàn để đối phó với giáo viên. Tiếng nói chuyện xì xầm xen lẫn tiếng giảng bài.
Lâu lắm rồi đôi tay này mới lại cầm bút. Viết từng dòng chữ nguệch ngoạc lên trang đầu tiên mà trong đầu không có nhận thức nào về nó. Đơn giản là bảng có gì thi gã chép lại.
Giảng xong một đống công thức, làm qua một vài ví dụ. Mấy phút cuối giờ thầy giáo dạy toán đưa ra hai phương trình để đánh đố “lũ giặc” chờ cho đến hết giờ. Thầy biết sẽ chẳng có ai lên bảng nên cứ ngồi ở bàn chốc chốc lại vén tay xem đồng hồ.
“Nhiệm vụ Học Sinh Năng Động, xung phong lên bảng ít nhất 10 lần. Sau khi kiếm được 100 sẽ nhận được một cây Bút Thông Thái.”
Dòng thông tin nhiệm vụ vừa loé lên trong đầu khiến Quốc thoát khỏi mê man sau màn thôi miên trong tiếng nhạc xập xình của thầy giáo. Vậy là nhiệm vụ trường học đầu tiên đã mở ra, xung phong lên bảng để kiếm điểm và quan trọng hơn là có phần thưởng.
“Bút Thông Thái là gì?” chắc chắn lại là một món quà thú vị của hệ thống như phần thưởng làm vườn trước đây. Nhưng làm sao để kiếm điểm trong khi đầu của gã không có chút kiến thức nào đây.
Ngồi nghe giảng như vịt nghe sấm, nhìn thấy Thầy cộng cộng trừ từ một hồi cuối cùng cho x=..., y=... Xem mà hoa mắt chóng mặt.
Ngồi chơi mười lăm phút cũng chẳng làm gì. Quốc nghĩ xem làm thế nào để giải toán kiếm lấy phần thưởng. Ví dụ của Thầy đưa ra khá giống nhau, chỉ thay mỗi hệ số. Ở cái lớp C này, như vậy đã là khó khăn lắm rồi.
Ngồi ghi chép từ đầu giờ, Quốc mờ hiểu ra cách làm, chỉ cần bắt trước cách của thầy giáo. Cộng trừ hệ số các vế rồi ghi kết quả. Nhìn nhiều chữ số vậy chứ thực ra có thể qui về dạng bài toán tìm x ở cấp 1. Chỉ là vẻ bề ngoài trông khá cồng kềnh mà thôi.
liều Một Phen, Quốc xung phong lên bảng để kiếm chác điểm số đầu tiên trước sự bàng hoàng của lớp học. Một vài đứa nhịn ăn sáng suýt té ngửa vì tụt huyết áp. Ngay cả thầy giáo cũng giật mình khi thấy nam sinh với cái đầu trọc lốc lên bục giảng.
Rủi thay vừa múa phấn được hai nét thì hết giờ.
“Được rồi, em về chỗ đi. Buổi sau tôi sẽ kiểm tra.”
Tiếng trống trường vừa cất lên cũng là lúc thầy giáo đặt chân ra khởi lớp học.
“Mẹ, bày trò nó vừa thôi, biết hết giờ mới thò tay lên.”
“ không cần làm thế để chứng tỏ mình có học đâu. Người vào lớp C là hạng người nào, cần gì phải nói nữa.”
Quốc vừa bước xuống chỗ ngồi thì hai ba nam sinh đến bá vai bá cổ tỏ vẻ thân mật.
“Ê, sao lại từ thành phố chuyên về đây, bộ trên đấy bị thất thế à?”
“trên đấy có gì vui không, kể bọn tao nghe coi.”
“Tao là Bằng, nhìn tướng mày có vẻ gợi đòn đấy. Nhập hội với bọn này không. Làm trùm trường.”
Mấy tên thân mật hơi quá tay, cố gắng dùng cùi trỏ tì vào vai vào gáy. Đứa thì vòng tay qua cổ rồi siết lấy Quốc.
“Hơi khó chịu rồi đấy, bỏ ra đi bạn ơi.”
Bằng là tên cầm đầu để tóc dài ra sau gáy, phanh ngực mặc áo ba lỗ. Nghe Quốc thanthan thở gã lại thấy khoái trí, nên mạnh tay hơn.
“Cái gì, mày bảo tao làm mày khó chịu á. Đây là vinh dự, đúng không bọn mày.”
Bằng nhướng mày, cười mỉa mai với hai tên đồng bộn là Trung và Viên. Hai hã đàn êm được nước đại ca nên cũng sấn tới.
“Mới đến thì biết điều chút đi. Đừng cố gây ấn tượng làm màu trước mặt bọn tao. Không thì nhừ đòn đấy.”
Quốc nắm lấy cổ tay của Bằng rồi siết nhẹ.
“Tôi đến đây để học, không muốn gây chuyện.”
Trung và Viên cười phá lên.
“Tấu hài vui đấy, mày học ngu thì nói mẹ ra đi. Chứ thích học thì chui vào lớp C làm gì.”
Hai gã đang cười thì ngừng lại vì thấy mặt của Bằng đang đanh lại như cục đá. Lúc này hai gã mới để ý đến việc Quốc đang “đấu nội lực” với Bằng, và đại ca của chúng đang tím mặt.
“trong trường thì đừng gây sự với nhau, hèn lắm... Muốn đánh thì tan trường tìm chỗ vắng... Tôi không muốn đang xung thì bị người lớn vào ngăn đâu.”
Quốc nghiêng cổ phát ra một tiếng rắc rắc, rồi thả tay của Bằng ra. Gã trợn mắt hầm hè.
“Mày nhớ đấy, lát nữa tan trường tao bứng nát Chym.”
dứt lời ba tên kéo nhau đi tè chung. Mấy chuyện này thì Quốc chẳng bận tâm nhiều nữa. Đánh thì đánh, không đánh thì nghỉ. Gã tới đây đâu phải làm trùm trường. Trong lớp chia làm mấy phe phái liền, Bằng chỉ là một trong số đó. Việc hắn ra gây sự Với Quốc có thể là do ai đó xúi bậy.
Nhưng doạ được 3 thằng một lúc, cái đầu trọc đã trở nên chú ý hơn ở trong lớp.