Chương 2: Đấu Khí Đại Lục
Ô thản thành, Tiêu GIA
Trong một căn phòng nhỏ trong Tiêu GIA, một thiếu niên 12t đang nằm hôn mê một cơn đau đầu cực độ khiến hắn tỉnh dậy, ngơ ngác mở mắt ra thấy mình vậy mà nằm trong một căn phòng xa lạ. Đang quan sát nơi này thì từng dòng kí ức như từng cơn sóng lớn ùa vào trong đầu. Hắn ngẩn ngơ vậy mà mình đã chết linh hồn xuyên không qua Đấu khí đại lục, tiến vào thân xác của Tiêu Minh tộc nhân Tiêu gia ở Ô Thản Thành còn là biểu ca của thằng Viêm Đế nữa chứ.
Kể cũng tội thằng này, cha của hắn là ca ca của Tiêu Chiến gia chủ Tiêu gia hiện nay, nhưng trong một lần làm nhiệm vụ cho gia tộc cha hắn bị kẻ thù ám toán nên qua đời sớm để lại Tiêu Minh cùng mẹ của hắn Tiêu Linh. Tiêu Minh là một phế vật của Tiêu gia, từ nhỏ đã không thể nào tu luyện được. Do thân thể của hắn từ nhỏ kinh mạch và đan điền vô cùng yếu đuối nên không thể tu luyện dù hắn có cố gắng thế nào đi nữa.
Đại lục tên là Đấu Khí đại lục, trên đại lục không có các loại ma pháp như trong tiểu thuyết, mà đấu khí mới là chủ nhân duy nhất của đại lục! Tại đại lục này, tu luyện đấu khí, cơ hồ dưới sự cố gắng của vô số thế hệ đã phát triển đến mức đỉnh cao, hơn nữa nhờ phạm vi đấu khí không ngừng mở rộng, cuối cùng đã phát triển vào dân gian, việc này khiến cho đấu khí cùng nhân loại càng trở nên quen thuộc, do đó, tầm quan trọng của đấu khí trong đại lục này là không gì có thể thể thay thế.
Trải qua thống kê, đấu khí đại lục đem đấu khi chia ra các cấp bậc từ thấp đến cao, chia làm bốn giai mười hai cấp: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng! Mà mỗi đẳng cấp lại phân làm sơ, trung, cao - ba cấp.
Tu luyện đấu khí cấp bậc cao hay thấp cũng là mấu chốt quyết định thành tựu sau này, ví dụ như người tu luyện công pháp trung cấp Huyền giai tất nhiên sẽ mạnh hơn người cùng cấp bậc tu luyện công pháp trung cấp Hoàng giai.
Đấu khí đại lục, phân biệt mạnh yếu, quyết định qua ba điều kiện.
Đầu tiên, trọng yếu nhất đương nhiên là tự thân thực lực, nếu thực lực chỉ có nhất tinh đấu giả thì dù có luyện công pháp Thiên giai tuyệt thế cũng không thể chiến thắng một người tu luyện công pháp Hoàng giai đấu sư.
Tiếp theo, đó là công pháp! Đồng cấp bậc cường giả, nếu công pháp của ngươi cao hơn đối phương, như vậy tại lúc tỷ thí sẽ có ưu thế rất lớn.
Loại cuối cùng, gọi là đấu kĩ! Tên như ý nghĩa, đây là một lại kỹ năng phát huy đấu khí đặc thù, đấu khí trên đại lục cũng có cấp bậc phân biệt, cũng chia làm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng bốn cấp.
Đấu khí đại lục số lượng đấu kĩ không hề ít, bình thường đấu kĩ truyền lưu ra ngoài, phần lớn đều là hoàng cấp, muốn đạt được đấu kĩ cao thâm thì phải gia nhập tông phái hoặc đấu khí học viện trên đại lục.
Đương nhiên, một số người do kỳ ngộ hoặc được tiền nhân để lại công pháp, hoặc có đấu kĩ tương xứng với chính bản thân mình, thì loại đấu kĩ đó phối hợp với công pháp khiến uy lực của nó càng mạnh hơn.
Dựa vào ba điều kiện này có thể phán đoán mạnh yếu, tổng thể mà nói nếu có thể có được cấp bậc công pháp càng cao, sau này phát triển càng không cần phải nói...
Cấp bậc của đấu khí đại lục chia làm đoạn đấu khí, đấu giả, đấu sư, đại đấu sư, đấu linh, đấu vương, đấu hoàng, đấu tông, đấu tôn, đấu thánh và cuối cùng là đấu đế. Tất nhiên nghe đồn là cả vạn năm ở trên đại lục cũng không còn một đấu đế nào. Ngay cả Gia Mã đế quốc nghe nói cao nhất cũng chỉ là đấu hoàng mà thôi. Giai đoạn hấp thu đấu khí khi đó cơ thể sẽ hình thành đoạn đấu khí, khi cơ thể đạt được mời đoạn đấu khí sẽ ngưng tụ đấu khí toàn khiến người tu luyện vào đấu giả.
Trình Văn đang thất thần thì vang lên tiếng mở cửa, một thiếu phụ vóc người đầy đặn, thân thể nở nang tuy nàng năm nay đã 30t nhưng thân hình vẫn còn trẻ trung mê người.Nàng thấy hắn đã tỉnh dậy thì mang theo nước mắt chạy lại bên cạnh hắn hỏi: "Minh nhi, không có sao chứ! Phía trước ngươi từ trên cây té ngã hôn mê bất tỉnh, hại ta lo lắng gần chết!".
Nghe vậy, Tiêu Minh cười ngây ngô nói: "Mẹ, không có ý tứ, làm cho ngài lo lắng, chẳng qua Minh nhi không có việc gì!". Nữ tử nghe hắn nói như vậy thì thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn là hỏi: " Thật chứ, ngươi có thấy trong người khó chịu chỗ nào không??? ".
Tiêu Minh thấy nàng lo lắng cho mình như vậy trong lòng cảm thấy thật ấm áp, hắn từ nhỏ đã là cô nhi không cha không mẹ hôm nay mình bất chợt có một người mẹ cảm giác thật tốt, hắn gật đầu nói: " Mẹ đừng lo lắng ta đã không sao rồi!!! Có chút mệt mỏi chắc ngủ một giấc nữa là khỏe ".
Thiếu phụ nữ tử gật đầu, cười nói: "Minh nhi, ngươi không sao thì tốt rồi, mẹ cũng không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi cho thật khỏe ". Tiêu Minh gật đầu cười: " Vâng, thưa mẹ ". Vì mới xuyên việt qua chưa thích ứng với cơ thể còn mang thương thế trong người nên hắn rất nhanh ngủ gục đi.