Chương 1: Xuyên việt!!!

Chương 1: Xuyên việt!!!

Một thiếu niên khoảng tầm gần mười tám tuổi khuôn mặt có chút tái nhợt, đang ngồi tựa đầu vào thành giường cầm chiếc Iphone đọc say xưa bộ truyện Đấu Phá Thương Khung, trong miệng lẩm bẩm: "A...! Tiêu Viêm lại làm náo động á! Nếu như có thể giống như Tiêu Viêm như vậy, oa! Thật tốt a, thật muốn xuyên việt đến Đấu Phá Thương Khung thế giới!"

Hắn xem xong rồi kỳ mới nhất Đấu Phá Thương Khung, sau đó nằm trên giường ước mơ mình cũng giống như Tiêu Viêm vậy được làm một cường giả trái ôm phải ấp mĩ nhân chứ không phải mang theo cơ thể yếu đuối này nữa.

Thiếu niên đang nằm trên giường ấy, hắn tên là Trình Văn là một cô nhi từ nhỏ sống trong một cái trại trẻ mồ côi tên là Thiên Bình. Vì mang trong mình căn bệnh tim từ nhỏ nên thể trạng của hắn rất yếu đuối. Nhìn những người bạn được chạy nhảy vui chơi mà mình chỉ có thể đứng nhìn từ xa mà chỉ biết nhìn họ bằng ánh mắt ướt ao.

Với thể trạng yếu đuối của mình Trình  Văn được chúng bạn tặng cho một cái biệt danh là "Ông cụ non". Nhưng hắn không nói gì chỉ tà tà mỉm cười cho qua hắn hiểu chuyện thông minh biết cơ thể mình yếu đuối không làm gì được ai cả.

Đang ngẩn ngơ thì nghe tiếng bước chân một thiếu nữ mặc đồng phục nữ sinh, váy ngắn, đôi chân thon dài mang một đôi tất chân màu đen khá hấp dẫn, khuôn mặt nàng thanh tú ngũ quan tinh xảo mang theo nét ngây thơ, đặc biệt khiến cho nam nhân ai cũng không thể rời mắt được hai trái dưa hấu to lớn trên ngực.

Thiếu nữ thấy hắn thì mỉm cười nụ cười xinh đẹp làm cho trái tim của hắn đập thình thịch, thấy Trình Văn nhìn mình mê đắm thì nàng đỏ mặt hẵng giọng một cái. Trình Văn thấy vậy thì cũng không xấu hổ mỉm cười hỏi nàng:" Tiểu Vũ đấy à, hôm nay đi học có gì vui không ".

Được gọi tiểu Vũ thiếu nữ hơi chu môi lên nói: " Anh Văn à, đi học có gì đâu mà vui cơ chứ ".

Hắn nghe vậy thì trong lòng hơi buồn một tí, tiểu Vũ thấy hắn vậy thì biết mình nói sai lời nên tỏ ra áy náy: " xin lỗi anh Văn là em lỡ lời ".

Thấy vậy hắn chỉ cười nhạt rồi nói: " Không sao, anh hiểu mà ". Thấy hắn như vậy có vẻ không để ý liền mỉm cười cùng hắn trò chuyện.

Tối hôm ấy, giông bão nổi lên sấm sét đầy trời vì nằm gần cửa sổ nên Trình Văn có thể trông thấy ngoài trời cây cối bị gió bật tung cả rễ, mưa ngập tràn đầy những con đường, bầu trời tràn ngập những cơn lốc xoáy, trong những tầng mây những tia sét xuyên qua lại trên bầu trời cảnh tượng thật hùng vĩ.

Bỗng nhiên, trên bầu trời những tia sét tụ hội lại một chỗ tạo thành một tia sét nhỏ màu tím đánh thẳng vào chỗ của Trình Văn. Hắn đang chiêm ngưỡng kiệt tác của thiên nhiên thì thấy tia sét đó đánh về phía mình chỉ kịp thô tục chửi một câu: " Taaaa XXXXXXXXXX ". Trình Văn nhà ta bị đánh nát thân thể còn linh hồn thì xuyên việt qua thế giới khác cuộc sống mới hành trình truy mĩ bắt đầu.