Chương 13: Say Rượu

Chương 13: Say Rượu

Tiêu Minh về đến biệt viện của mình thì trời cũng đã ngã qua ánh tà rồi, hắn chạy qua phòng Tiêu Linh xem thử thấy nàng vẫn đóng cửa chưa có đi ra ngoài, nhìn xem một chút hắn quay đầu lại đi xuống bếp. Lấy nguyên vật liệu nấu ăn ra Tiêu Minh nhìn quanh một vòng tính toán xem nên làm món gì, suy nghĩ một chút cuối cùng quyết định làm một số món tủ của mình. Thế là Tiêu Minh bắt đầu miệt mài lên, mang lên trên mình một cái tạp dề, sau đó rửa sạch tay bắt đầu chế biến lấy các món ăn.

Tiêu Linh ở trong phòng nghe được tiếng động, đi ra ngoài thấy có ai ở phòng bếp nấu nướng nàng cũng biết đó là Tiêu Minh, sáng nay hắn kêu rằng sẽ làm một bữa tiệc nhỏ chúc mừng tu vi tăng lên Cửu Tinh Đấu Sư, cứ tưởng hắn sẽ ra ngoài mua đồ ăn chứ không ngờ hắn lại sẽ nấu ăn, có chút ấm áp mừng thầm trong lòng, là phụ nữ ai mà không ưa thích nam nhân của mình sẽ chăm sóc nấu những món ăn ngon, yêu thương che chở cho mình chứ.

Đứng nhìn phòng bếp một hồi lâu, Tiêu Linh đi vào trong phòng ngẩn người, hai tay cứ vân vê vạt áo không biết đang suy nghĩ cái gì khá là hồi hộp.

Trong khi Tiêu Linh đang suy nghĩ ngẩn ngơ, thì Tiêu Minh lại đang hì hục xào rau nêm nếm gia vị hắn gật đầu mỉm cười hài lòng, sau đó cho đồ ăn ra đĩa bưng ra ngoài sân để lên một cái bàn. Đây là Tiêu Minh mang cái bàn từ trong nhà ra, bên trên trải thêm một tấm thảm màu đỏ lên hai bên là hai cái ghế, chỉ thấy trên bàn bây giờ được bày đặt rất là rất nhiều món ngon đã được làm sẵn, có thể thấy Tiêu Minh đảm đang đến cỡ nào.

Sau đó, chỉ thấy Tiêu Minh nở một nụ cười nham nhở lấy một chai rượu ra, cái chai rất to nhưng chưa có đổ đầy rượu chỉ mới có hai phần ba chai thôi, tiếp đó hắn lại lấy ra một cái bình trong đó có chứa một bình chất lỏng màu xanh nhạt, óng ánh rất đẹp.

Đương nhiên, cái bình chứa thứ chất lỏng màu xanh ấy chính là Tiêu Hồn thủy mà hắn đã mua vào sáng nay, Tiêu Minh mở nắp bình ra mùi thơm theo trong chiếc bình bay ra hắn hít một hơi thật sâu vào, cảm thấy tinh thần mình rất sảng khoái những mệt mỏi khi nãy làm bếp cũng theo đó biến mất.

Tiêu Minh cứ như vậy đứng đó, hưởng thụ cái hương thơm giúp cho mình sảng khoái này hồi lâu tỉnh lại hắn tà tà nở nụ cười dâm dật, sau đó chỉ thấy hắn mở luôn chai rượu kia ra rồi cầm cái bình có đựng Tiêu Hồn Thủy một lần đổ vào hết trong chai rượu. Hai loại chất lỏng vừa tiếp xúc được với nhau, chỉ thấy chúng không có bài xích lẫn nhau mà trộn chung vô thành một hỗn hợp mới tỏa ra một mùi hương rất đặc biệt.

Tiêu Minh đổ ra một ly nếm thử xem như thế, nào hỗn hợp uống vào miệng giống như là một dòng thanh thủy tiến vào không có đắng như rượu lúc ban đầu, nó pha theo chút ngọt ngọt mùi rất thơm có thêm chất xúc tác ham muốn tình dục lẫn men say, nếu uống cỡ một hai ly thì sẽ không sao nhưng uống chục ly trở lên lúc đó không biết người uống sẽ làm ra những hành động táo bạo gì.

Nhưng chút rượu này, đối với Tiêu Minh thì như là uống nước bình thường, vì tửu lượng của hắn rất cao với thêm tu luyện Kim Thương Bất Bại Quyết, xuân dược rót vào người hắn chỉ có chuyền vào côn thịt khủng lồ kia bị hấp thu không còn chút nào. Đó cũng là một trong số những chức năng của công pháp này miễn dịch với mọi loại xuân dược, nhưng nếu người thi pháp dùng mị công tác dụng công pháp cũng sẽ miễn dịch nhưng không có triệt để, gặp đối thủ có mị công lợi hại thì chỉ có nước rút thương ra trận chiến đấu, chinh phục đối thủ trên giường.

Cuối cùng cũng nhâm nhi xong ly rượu trên tay, Tiêu Minh mỉm cười bước đi về phía phòng của Tiêu Linh, hắn cũng không lo sợ nàng sẽ say hay không say, bởi vì trong trí nhớ của thân xác này ghi lại rằng Tiêu Linh không biết uống rượu nên hắn rất tự tin chắc chắn tối này là một đêm cuồng loạn của hắn và nàng, cũng là đêm phá-trinh của hắn trong suốt hai đời, đêm nay sẽ đánh dấu sự khởi đầu của hành trình chinh phạt trên giường của Tiêu Minh.

Đứng trước cửa phòng của Tiêu Linh, thoáng bình ổn tâm tình, xem xét chỉnh sửa lại quần áo cho chỉnh tề, xong hít một hơi thật sâu rồi thở ra đi lên gõ cửa. Đang suy nghĩ suất thần, Tiêu Linh nghe có người gõ cửa đứng lên đi ra mở cửa thì thấy Tiêu Minh đang đứng trước mặt nàng nở một nụ cười rạng rỡ, con mắt nhìn nàng chăm chú trong ánh mắt lóe lên dục vọng mãnh liệt chiếm hữu.

Nhìn thấy con mắt nóng bỏng đó của hắn, làm Tiêu Linh không biết làm sao có chút ngượng ngùng nói: " A! Minh Nhi ngươi, ngươi đến tìm mẫu thân có việc gì không? ".

" Mẫu thân đã quên rồi sao? Buổi sáng ta có nói tối nay sẽ tổ chức một bữa tiệc chúc mừng ta tu vi tăng tiến, thức ăn ta cũng đã chuẩn bị xong nên đến là mời mẫu thân xuống dùng bữa đấy! " Tiêu Minh nở nụ cười nói với nàng.

" A, đã nấu xong rồi sao? Vậy chúng ta đi thôi " Kêu lên một tiếng, Tiêu Linh tính đi lên trước bỗng nhiên có một cánh tay hữu lực kéo lại, không kịp chuẩn bị làm nàng ngã vào lòng hắn một hồi đỏ mặt xấu hổ.

Tiêu Minh cúi xuống ngửi mùi thơm cơ thể của Tiêu Linh, sau đó thổi nhiệt khí vào tai nàng nói: " Được rồi, chắc mẫu thân chưa biết đường để ta dẫn ngươi đi! ". Cũng bất kể nàng có đồng ý hay không, nắm lấy một bên tay nhỏ của nàng dẫn theo mỹ nhân đi, Tiêu Linh bị hắn dắt đi như vậy trong lúc nhất thời ngượng ngùng không thôi, nhưng nàng cũng không tỏ ra bất mãn gì cả để mặt hắn dẫn mình đi. Cảm giác nơi tay đang bị một bàn tay to lớn hữu lực khác nắm lấy, thỉnh thoảng còn mang theo hơi ấm truyền qua bàn tay mình làm nàng mê đắm.

Tiêu Minh cứ như vậy dẫn Tiêu Linh đến ngoài sân, nàng nhìn xung quanh thấy có một cái bàn được đặt ở trong sân, trên bàn đã bày đặt rất nhiều thức ăn còn có mấy ngọn nến ở xung quanh nữa chứ, cảnh tượng nhìn rất lãng mạng.

Tiêu Minh quay lại mỉm cười nhìn nàng nắm tay giắt Tiêu Linh đi đến một cái ghế gần đấy, đẩy ghế ra đưa tay ra hiệu mời nàng ngồi, trông hắn lúc này rất giống mấy thằng soái ca hiện đại dẫn gái đi ăn nhìn khá chuyên nghiệp, rồi còn lấy một cái khăn để trên đùi của nàng nữa chứ trông rất bài bản.

Làm xong những điều cần thiết rồi Tiêu Minh quay trở lại ghế của mình, thật ra hắn chưa bao giờ đi tán gái cả nhưng coi hoài trên phim thấy các bạn trẻ làm rất điêu luyện, chuyên nghiệp, hôm nay thực hành cảm thấy khá thú vị hành động này Chill phết.

Tiêu Minh cũng ngồi xuống bắt đầu dùng bữa, quay qua thấy nàng đang loay hoay vời món bò bít-tết có chút mỉm cười, cúi xuống cầm con dao nhỏ lên, cắt từng miếng thịt trong đĩa của mình cho dễ ăn rồi cầm đĩa đã cắt nhỏ thịt bò lên mang qua cho Tiêu Linh. Đang không biết làm sao với món bò này, thấy Tiêu Minh đi qua chỗ của mình để cái đĩa đang cầm trên tay xuống, sau đó cầm đĩa của mình lên tựu nói: " Mẫu thân ngươi tựu ăn đĩa thịt này đi ha? ".

Hành động chuẩn men của hắn làm cho nàng ngọt ngào trong lòng tựu như ăn mật đồng dạng, gật gật đầu đồng ý Tiêu Minh mỉm cười đi về lại chỗ, trong bữa ăn hai người trò chuyện rất vui vẻ Tiêu Linh rất ngạc nhiên về tài nấu nướng của hắn khen không dứt miệng. Sau đó, Tiêu Minh thoáng cười tà một chút cầm chai rượu có chứa Tiêu Hồn Thủy lên nói: " Hôm nay là ngày vui của ta, có chút rượu mẫu thân nhất định phải cùng ta uống đó nha! ".

Thấy hắn cầm chai rượu lên đang muốn từ chối, nhưng không ngờ hắn lại bắt nhịp trước nàng đành gật đầu đồng ý, rót cho mỗi người một ly Tiêu Minh cầm ly của mình lên đang tính uống, thấy nàng chỉ nhìn mà không uống hắn mới nói: " Mẫu thân ngươi uống thử đi, rượu này rất nhẹ không có đắng như các loại rượu khác mà còn có chút ngọt uống rất không tệ ".

Nghe Tiêu Minh cật lực mời chào nàng đành gật đầu đồng ý, cầm ly lên uống thử một chút cảm nhận được rượu này uống rất ngon, có vị ngọt ngọt khi uống vào làm tinh thần sảng khoái đúng như những gì Tiêu Minh vừa nói. Sau đó, nốc hết một ly hắn nhìn hành động của nàng mỉm cười cũng uống hết ly rượu của mình cứ như vậy cật lực mời nàng uống, cứ câu nói quen thuộc " Ly cuối cùng " thế là hai người cứ thế uống hết chai. Nhìn nàng gương mặt ửng hồng hai tay không ngừng xoa bóp cơ thể mình, hai chân không ngừng chăm chú kẹp chặt lại với nhau, Tiêu Minh cũng biết kế hoạch vậy là thành công, chuẩn bị chinh chiến.