Tác giả: Ngày Làm 8 Tiếng
GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
-------------------
Thần thái linh động đáng yêu, đôi mắt tròn xoe có đuôi mắt dài lúng liếng như muốn câu hồn người đối diện, chiếc mũi thon gọn xinh xắn nhưng sống mũi thật cao và thẳng, cặp môi hồng đầy đặn khêu gợi chẳng cần phấn son khiến người ta chỉ muốn nhào tới hôn ngấu nghiến…
Đã thế bộ ngực đồ sộ sừng sững cao vút hình số 3 của Mộc Lan còn đập thẳng vào mặt họ khiến đám nữ sinh cấp ba mới cúp A cúp B chỉ biết lặng thầm rơi nước mắt.
Có còn để cho người ta sống nữa hay không? Tủi thân quá đi mà…
Các nữ sinh ỉu xìu như bánh đa nhúng nước, chẳng còn sức đâu mà nổi giận với Yên La, bèn lủi thủi quay về chỗ ngồi.
Ngồi ở bàn trên, Linh Chi và Thanh Như đưa mắt nhìn nhau, sau đó lặng lẽ quay đầu lên không nhìn về phía Yên La nữa.
Thấy đám nữ sinh tản đi, Yên La có hơi thất vọng.
Gì vậy, đang vui mà? Cô còn định trò chuyện với bọn họ thêm mấy câu.
Ánh mắt cô tiện đà quét về phía mấy nam sinh đang len lén nhìn mình, mấy anh chàng lập tức đỏ mặt tía tai, vội vàng quay phắt lên không dám nhìn cô thêm giây nào nữa.
Chà, đúng là cái thế giới nhìn mặt mà sống.
Trước đây Mộc Lan u ám như hồn ma vất vưởng thì không một ai thèm quan tâm, cho dù biết rõ cô bị Linh Chi và Thanh Như bắt nạt, đám bạn học cũng chỉ thờ ơ quan sát không buồn đoái hoài tới, thậm chí còn chả ai chịu phí thời gian mà nhìn thật kỹ Mộc Lan lấy một lần.
Lúc đó Mộc Lan giống như người bị F4 dán thẻ đỏ lên mặt trong bộ truyện tranh Con Nhà Nghèo, ai thấy cô cũng né còn không kịp, sợ bị đám chuyên bắt nạt như Linh Chi và Thanh Như để mắt tới và biến họ thành nạn nhân tiếp theo.
Yên La khẽ lắc đầu.
Thứ gì cũng có mặt trái của nó, Địa Cầu thú vị và tràn ngập nhân tính nhưng lại xảy ra quá nhiều chuyện không có nguyên tắc và trái pháp luật, tạo thành nạn bạo lực học đường lan tràn khắp nơi.
Trong khi Thiên Cầu gồm các chiến sĩ gen hoàn mỹ với khả năng tư duy và vận động đều đạt tới mức cực hạn thì lại chẳng bao giờ động tay động chân với nhau. Đối với bọn họ thì bạo lực là hành vi của giống loài cấp thấp, bởi một khi bọn họ thực sự bạo lực thì hậu quả đều phải đánh đổi bằng vài cái tinh cầu chứ chẳng chơi.
Hết giờ ra chơi, thầy chủ nhiệm Lê Thanh Phong của lớp 12A3 rốt cuộc cũng xuất hiện.
Thanh Phong là một thanh niên hai mươi tám tuổi, là giáo viên dạy môn Giáo Dục Công Dân, vì thế tính cách anh không cần nói cũng biết là cực kỳ nghiêm túc và chuẩn mực.
Nhưng lý do anh có thể làm giáo viên chủ nhiệm khối Mười Hai đó là vì anh cực kỳ đa tài.
Tuy dạy môn học phụ nhưng khi các môn khác như Toán, Lý, Hoá, Sinh thiếu giáo viên thì anh vẫn có thể dạy thay, thậm chí còn dạy tốt hơn cả giáo viên chính thức.
Có thể nói thầy Thanh Phong chính là giáo viên trẻ xuất sắc nhất của cả trường Thời Châu.
Thanh Phong tuy mẫu mực nghiêm khắc là thế nhưng lượng fan nữ của anh lại đông đảo nhất nhì trường, ai bảo anh đẹp trai như minh tinh điện ảnh làm chi?
Có người nói anh giống diễn viên Tiêu Chiến lúc không cười, toàn thân toát lên khí chất của tổng giám đốc bá đạo lạnh lùng… Lần này rốt cuộc Yên La đã được tận mắt nhìn thấy.
Quả thật Thanh Phong giống hệt lời đồn, từ gương mặt đẹp không góc chết đến vóc người cao ráo rắn rỏi, từ bàn tay cầm sách với những ngón thon dài nhưng hữu lực đến thần thái của một nam thần cấm dục nhưng càng nhìn càng khiến người ta muốn phạm tội…
Tuy người Thiên Cầu đều được cải tạo gen để trở nên hoàn hảo, ai nấy đều đẹp như tiên trên trời nhưng vẻ đẹp đó quá mức ảo diệu không chút chân thật, rất khó khiến Yên La cảm thấy động lòng.
Tựa như khi bạn bước vào bảo tàng tượng sáp, dù tượng sáp đó có đẹp đến mấy bạn cũng chẳng thể nào mà rung động cho được. Điểm yếu của người Thiên Cầu chính là quá vô hồn, thiếu cảm xúc và nhân tính.
Quả nhiên vừa nhìn đã thấy khác biệt ngay, mỹ nam Địa Cầu có hương vị cực kỳ khác biệt.
Yên La tự nhận mình không phải nữ nhân háo sắc, nhưng từ khi đến Địa Cầu và gặp được đủ loại hình mỹ nam, cô bỗng cảm thấy Địa Cầu thật là thú vị!
[Đương nhiên rồi Yên La, chủ nhân biết rõ cô buồn chán vì đàn ông ở Thiên Cầu chẳng khác gì rô bốt, lại còn ế chỏng ế chơ hết ba mươi cái xuân xanh nên mới đưa cô đến đây á.]
“Thuỳ Dương có cài chế độ tự động quảng cáo không mà sao ngươi nhiệt tình lăng xê cô ấy thế hả Lolita?”
[Tất nhiên là có. Người chơi Yên La thật thông minh! Chủ nhân sợ cô ham chơi quên mất bạn bè nên tôi phải thường xuyên nhắc nhở.]
Ta mặc kệ chủ tớ nhà ngươi!
Yên La chả thèm nói tới Hệ thống nữa mà chống cằm nhìn về phía thầy chủ nhiệm Thanh Phong.