- Trở về!
Thủ tiêu xong đám tang thi tiến hóa, Tiêu Sơn thu thập đồ vật từ thi thể chúng tuôn ra lập tức dẫn theo hai Trung đội thối lui về phía sau.
Trên bầu trời, Thanh Nhi không ngừng tiến công, đem đầu lâu từng con tang thi trảo xuống không ngừng, không có một con tang thi nào đủ sức ngăn trở một lần công kích của nó.
Đàn tang thi tiến hóa bị Tiêu Sơn dẫn người tiêu diệt, nhưng tang thi bình thường vẫn liên tục tràn ra cửa trấn không ngừng, chưa từng ngừng lại giây phút nào.
Hơn năm ngàn con tang thi trong Đại Nham Trấn dưới một bàn tay chỉ huy vô hình tập hợp liên tục tràn ra bên ngoài.
Vừa rồi Tiêu Sơn liên thủ cùng bộ đội của hắn cũng chỉ thủ tiêu hơn sáu con tang thi, chỉ đạt tới một phần mười số lượng tang thi trong Đại Nham Trấn.
Trên đường đi vào cửa trấn, thi thể tang thi chồng chất khắp nơi, nhưng thi đàn khổng lồ hơn bốn ngàn con vẫn nghiền áp về hướng trận địa.
Nhìn thi đàn chẳng khác gì nước thủy triều, có thể nghiền áp dập nát hết thảy, làm cho người ta sản sinh áp lực tâm lý vô cùng nặng nề.
Tiêu Sơn cùng các chiến sĩ lần đầu tiên đối mặt với nhiều tang thi tới như vậy, trong lòng sản sinh áp lực không nhỏ. Hơn một lần khi tấn công Thạch Mã Trấn, Tiêu Sơn đối mặt cùng mấy trăm con tang thi hình thành thi đàn, cho dù lặp lại nhiều lần thi đàn nhưng hắn vẫn không hề có chút chật vật, toàn bộ đều bị hắn dễ dàng nghiền thành nát vụn.
Nhưng áp lực thi đàn mấy ngàn con cùng mấy trăm con không thể đem ra so sánh, cho dù thực lực nhóm người Tiêu Sơn mạnh mẽ nhưng đối mặt với số lượng khổng lồ như vậy cũng không mang tới cho bọn họ cơ hội hòa hoãn nghỉ ngơi được chút nào.
Thanh âm tiếng súng rải rác chưa từng ngừng lại, thần xạ thủ không hề ngừng nghỉ hành động bắn tỉa của mình giây phút nào. Từng con tang thi bị bạo đầu, nhưng không cách nào ngăn chặn tốc độ đẩy mạnh của thi đàn.
- Xem ra lần này cần xuất huyết nhiều!
Tiêu Sơn nhìn thi đàn khổng lồ vọt tới, trong mắt thoáng hiện nét bất đắc dĩ, thầm nghĩ trong lòng.
- Toàn lực nổ súng!
Tiêu Sơn nhìn thi đàn càng ngày càng gần, lớn tiếng ra lệnh.
Nương theo sau mệnh lệnh của Tiêu Sơn, đủ loại hỏa lực trút xuống thi đàn, vô số viên đạn hình thành mưa kim loại hướng thi đàn rậm rạp thổi quét tới.
Tiêu Sơn nhìn thi đàn bị bắn phá té ngã thất linh bát lạc, trầm giọng ra lệnh:
- Ngừng bắn! Cặn bã doanh xông lên!
Hắn nhất định lưu lại thể lực cho đội viên cận chiến dùng ứng phó tình huống ngoài ý muốn phát sinh, người của Cặn Bã Doanh tồn tại mang theo tác dụng như thế.
Tù phạm Cặn Bã Doanh nhìn tang thi rậm rạp trước mặt, thân thể lạnh run, đều co đầu rụt cổ.
Khổng Thiên Dự giận dữ cầm Đường đao trong tay hướng nhóm tù phạm rống lớn:
- Con mẹ nó! Đám cặn bã các ngươi! Đều lên cho lão tử! Bằng không lão tử chém đầu của các ngươi!
Các chiến sĩ đều cầm súng chỉ vào nhóm tù phạm, ánh mắt băng sương, chỉ cần bọn hắn dám lộn xộn thì mưa đạn sẽ đem bọn hắn xé thành phấn vụn.
- Tôi đếm ba lần, người nào không xông lên, tất cả chém!
- Ba!
- Hai!
- Một!
Trong mắt Khổng Thiên Dự thoáng hiện hàn quang, nhìn nhóm tù phạm yếu đuối không dám tiến lên, liền tiến một bước đem một tên tù phạm chém ngã trên mặt đất, máu tươi văng khắp nơi, hắn lại dùng một cước giẫm lên lưng tên kia, đem đầu của hắn chặt bỏ, sau đó vô cùng hung hãn trừng mắt nhìn nhóm tù phạm Cặn Bã Doanh.
- Xông lên ah!
Bị Khổng Thiên Dự trừng mắt hung hãn, trong lòng nhóm tù phạm Cặn Bã Doanh sợ hãi, bị cái chết uy hiếp nắm chặt cương đao cùng tấm chắn trong tay hướng thi đàn vọt tới.
- A!!!
Một gã tù phạm Cặn Bã Doanh cầm cương đao vọt tới trước người tang thi, một đao đem đầu của nó chém xuống.
Những tang thi bình thường này bị siêu vi trùng lây nhiễm biến dị, hành động chậm chạp, xương cốt yếu ớt, chỉ cần dùng gậy gỗ nặng một chút liền có thể đem đầu lâu đánh gãy, càng không cần nói tới đại đao cứng rắn.
Nhóm tù phạm có kẻ hung hãn, có kẻ yếu đuối, vừa vọt được nửa đường đã bị hình dáng khủng bố của tang thi dọa bể mật xoay người bỏ chạy.
Phanh! Phanh!
Theo tiếng súng vang, đầu của những kẻ chạy trốn liền mở một lỗ thủng, máu tươi tràn ra, vô lực ngã trên mặt đất.
Khổng Thiên Dự gầm rú thật lớn:
- Kẻ chạy trốn giết chết không tha!
Lui ra sau hẳn phải chết, đi tới giết địch còn có con đường sống, bị tử vong uy hiếp, nhóm tù phạm cặn bã doanh cầm lá chắn cùng đại đao, hai mắt đỏ đậm, điên cuồng hướng đàn tang thi còn sót lại phóng qua không ngừng chém giết.
Tiềm lực con người thật lớn, chỉ cần khắc phục sợ hãi đàn tang thi rải rác căn bản không phải địch thủ của bọn họ.
Tang thi bình thường không ngừng bò lên, thật nhiều tang thi vừa đứng dậy liền bị nhóm tù phạm chém giết.
Tù phạm Cặn Bã Doanh gần năm trăm người, sau khi bị kích thích tâm huyết biến thành cực kỳ hung hãn.
Trong đó một gã tù phạm thân cao 1m90 thật nổi bật, tay hắn cầm thanh cương đao, giống như mãnh hổ, tù phạm khác giết được hai con tang thi thì hắn đã giết năm con tang thi.
- Để cho bọn họ lui lại!
Tiêu Sơn nhìn thấy nhóm tù phạm xung phong liều chết một phen, sau đó nhìn Khổng Thiên Dự ra lệnh.
Thể lực con người luôn sẽ có hạn chế, những tù phạm kia sau một trận xung phong liều chết thể lực đã tiêu hao rất nhiều, nếu còn để họ tiếp tục chiến đấu chỉ sợ toàn bộ bọn họ đều chết tại nơi này.
Dân cư trong cuối thời là tài nguyên thập phần trân quý, tù phạm đều là nam tử tráng niên, tuy rằng bọn hắn có chết cũng chưa hết tội nhưng Nhạc Trọng cũng không muốn dễ dàng lãng phí tính mạng của bọn họ.
Khổng Thiên Dự rống lớn nói:
- Cặn Bã Doanh, rút lui!
Nghe được lệnh lui lại, đám tù nhân trong Cặn Bã Doanh lúc này nhao nhao vứt bỏ tấm chắn, đao thép quay đầu chạy vào trong trận địa. Bọn họ xung phong liều chết một hồi cũng tiêu diệt hơn ba trăm đầu tang thi, mỗi một người thể đều tiêu hao không ít thể lực, theo thời gian chuyển dời thì phản kích khi đi vào tuyệt lộ còn đáng sợ hơn rất nhiều.
Khổng Thiên Dự nhìn qua tù phạm của Cặn Bã Doanh và hét lớn:
- Đều tới nơi này ôm đầu ngồi xổm xuống! Ai dám chạy loạn thì xử bắn tại chỗ!
Nếu như mặc cho đám tù phạm Cặn Bã Doanh này chạy loạn, chỉ sợ chẳng những bọn chúng thừa cơ bỏ chạy, còn có thể tiến hành trùng kích bộ đội của Tiêu Sơn.
Trong tiếng gào thét quát lớn và súng pháo của Khổng Thiên Dự uy hiếp, đám tù nhân Cặn Bã Doanh lúc này trung thực chạy tới vị trí mà Khổng Thiên Dự chỉ định ngồi xổm ôm đầu của mình.
Ba tên Tiểu đội trưởng Tiểu đội cận chiến chiến đấu đi tới nơi này, kéo ra hai mươi ba tên tù phạm bị thương ra ngoài xử bắn tại chỗ.
Tiếng súng vang dội dọa phá gan đám tù phạm nơi này, bọn họ lúc này thành thành thật thật ngồi xổm ôm đầu tại chỗ.
Tang thi bình thường nếu không hình thành uy thế bầy đàn thì căn bản không phải đối thủ của nhân loại bình thường. Uy hiếp lớn nhất của chúng chính là lây nhiễm virus. Tù phạm trong Cặn Bã Doanh xung phong liều chết chỉ có mấy người bị tang thi ăn thịt, tỷ lệ tử vong lớn nhất chính là bị tang thi làm bị thương, sau khi bị lây thì bị người của Tiêu Sơn xử bắn.
- Đại đội cận chiến xông lên!
Tiêu Sơn liếc mắt nhìn qua đám tang thi trước mặt, rốt cục phát động lệnh tổng công kích.
Cường giả tiểu đội cận chiến các nơi nhao nhao tụ tập sau lưng Tiêu Sơn, do Lưu Diễm chỉ huy phát động công kích với đám tang thi còn sót lại.
Đại đội cận chiến ở gần cũng không phải tất cả chiến sĩ đều có cầm Phảng Chế Đường Đao là sản phẩm của hệ thống thần ma, mà không ít chiến sĩ cầm đại khảm đao bằng thép sản xuất từ Thạch Mã Trấn. Những Đại Khảm Đao này chém tang thi cũng vô cùng nhẹ nhõm, khuyết điểm duy nhất là không nhận được cường hóa.
Các Trung đội do các Trung đội trưởng chỉ huy xâm nhập vào đám tang thi còn lại, điên cuồng chém giết những tang thi còn sót lại.
Tiêu Sơn cùng Bạch Cốt xung phong ngựa lên trước, vẫn như chỗ không người, không có một đầu tang thi nào chống đỡ được một kích của hắn.
Một Tiểu đội cận chiến gần đó gia nhập chiến đoàn của Tiêu Sơn thì tang thi còn sót lại bị chém giết như cắt đậu hủ, không ngừng tử vong.
Trong quân của Tiêu Sơn, Trung đội Trinh sát đặc nhiệm dùng phương thức bắn tỉa thanh lý những tang thi tiếp xúc với bộ đội của Tiêu Sơn.
Trước khi các Trung đội cận chiến tiêu hao hết thể lực, Tiêu Sơn lúc này cũng chém giết những tang thi còn sót lại. Nhưng các Trung đội cận chiến do chiến đấu khá lâu nên cũng tiêu hao khá nhiều thể lực, từng người, từng người từng ngụm từng ngụm thở hổn hển.
- Rốt cục thắng lợi!
Sau khi chém giết xong con tang thi cuối cùng, Tiêu Sơn cũng chậm rãi buông lỏng một hơi.
Những tang thi này cũng không được, nhưng mà trải qua mấy lần làn đạn bao trùm thì số lượng vẫn nhiều tới ngàn đầu, Tiêu Sơn chỉ huy Lưu Diễm dẫn đầu Đại đội cận chiến dốc sức liều mạng mới có thể thanh lý nơi này, nhưng mà thể lực của bọn họ cũng tiêu hao nghiêm trọng. Dù sao nhân số của bọn họ cũng quá ít so với sô lượng tang thi trong trấn.
- Lần này đúng là quá khinh địch rồi.
Tiêu Sơn nhìn qua những chiến sĩ cận chiến mệt mỏi đổ mồ hôi như mưa thì bực mình nói ra.
Lúc này đây Tiêu Sơn chỉ mang theo một phần ba lực lượng của Thạch Mã Trấn tấn công Đại Nham Trấn, đó là bởi vì có kinh nghiệm thanh lý Thạch Mã Trấn lúc trước, Tiêu Sơn đoán chừng dùng bao nhiêu người này là có thể thu phục Đại Nham Trấn, thuận tiện còn có thể rèn luyện sức chiến đấu của Cặn Bã Doanh. Nhưng mà tang thi trong Đại Nham Trấn lại có chỉ huy cho nên vượt qua ngoài dự kiến của hắn. Nếu không phải bản thân Tiêu Sơn đầy đủ cường hoành, chỉ sợ lúc này đã bại trận rồi.
- Trong trấn này rốt cuộc là có tang thi nào chỉ huy đây?
Tiêu Sơn sinh lòng nghi hoặc, thân hình chớp động cùng Bạch Cốt nhanh chóng phóng vào trong tiểu trấn.
So sánh với những thành viên Đại đội cận chiến lúc này đã tiêu hao quá nhiều thể lực, chỉ có thể nghỉ ngơi để hồi sức thì Tiêu Sơn lại khác. Hắn không cần phải nghỉ ngơi bởi vì thân thể hắn trải qua cường hóa nhiều lần, chỉ cần không liên tục sử dụng kỹ năng mạnh mẽ thì thể lực của hắn không tiêu hao quá nhanh được.
Tiêu Sơn vào trong trấn thì xác nhận ở trong tiểu trấn không có một bóng người, trên mặt đất khắp nơi đều là vết máu đỏ sậm, không có một đầu tang thi tồn tại.
- Quả nhiên là có kẻ chỉ huy!
Tiêu Sơn nhìn qua cảnh tượng yên tĩnh trong Đại Nham Trấn thì nhíu mày suy nghĩ, trong nội tâm có chút trầm xuống.
Thời điểm lần đầu tiên tấn công Thạch Mã Trấn, tuy trải qua Bạch Cốt lợi dụng máu tươi hấp dẫn nhiều tang thi đi ra ngoài trấn, nhưng mà trong trấn vẫn còn có nhiều tang thi mới đúng. Lúc này trong trấn không có tang thi nào cả, hiển nhiên là bị lực lượng thần bí chỉ huy, đem tất cả tụ tập lại phản công Tiêu Sơn. Tang thi có người chỉ huy cũng không phải là chuyện tốt gì.
Lúc này đây Tiêu Sơn tiến công Đại Nham Trấn thì sức chiến đấu so với lúc tấn công Thạch Mã Trấn thì mạnh hơn gấp vài lần, nhưng mà lần này tấn công Đại Nham Trấn thì tiêu hao đạn dược vượt xa so với lần tấn công Thạch Mã Trấn vài lần, hơn nữa thể lực của bộ đội tấn công Thạch Mã Trấn cũng tốn nhiều lắm.
Nếu như tang thi có người chỉ huy, trong mười vạn tang thi của thành phố Lôi Giang bên kia sẽ di động, khi đó không có lực lượng gì có thể ngăn cản được tang thi tấn công cả
Trong lúc chạy nhanh, Tiêu Sơn nhanh chóng phát động kỹ năng Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, Bạch Cốt hóa thành một đạo lưu quang hóa thành cốt khải trên người của hắn, tay phải của hắn đụng vào mặt đất, một đạo gai xương bén nhọn bắn ra, đâm xuống dưới đất, chồng hắn bay lên tòa nhà cao tầng.
Tiêu Sơn ở trên chỗ cao nhất của tòa nhà cao tầng, đưa mắt nhìn qua toàn bộ cảnh tượng trong trấn này. Tuy hắn không có loại năng lực như Thiên Lý Nhãn, nhưng mà sau khi trải qua tăng cường không ngừng thì các phương diện thân thể cũng tăng lên, thị lực của hắn trước tận thế là 1.0 đã cường hóa đến 2.0.
Ở phía đông của trấn nhỏ Tiêu Sơn xa xa nhìn thấy thân hình to lớn của tám con L2 cùng bảy đầu S2 đang hình thành tiểu đội tinh anh đi về hướng đông, hiển nhiên là đang bảo hộ nhân vật trọng yếu.
Tiêu Sơn duỗi tay phải ra, một đầu gai xương đâm xuống dưới đất, hắn từ trên lầu của tòa nhà này bay đi, gai xương co rút lại, hắn bình an hạ xuống đất.
Sau khi vừa hạ xuống đất, tốc độ của Tiêu Sơn triển khai toàn bộ, hắn giống như gió táp mưa sa lao thẳng về hướng của đám tang thi bên kia.
Tiêu Sơn dùng cường hóa tốc độ làm chủ, trên người có trang bị mạnh cũng tăng cường tốc độ, tốc độ của hắn hoàn toàn triển khai thì vô cùng khủng bố, không bao lâu liền liền đi tới chỗ mười lăm con tang thi tiến hóa cấp hai đang cấu thành đội bảo vẹ.
Đuổi theo đám tang thi hộ vệ này, Tiêu Sơn liền nhìn rõ thứ mà đám này đang bảo hộ, một tang thi thân hình cao một mét năm, thân thể hiện ra màu xám, tứ chi ngắn nhỏ, đầu cực lớn giống như chậu rửa mặt, con mắt dài nhỏ, miệng rất lớn, đó là quái vật đang khép mở hàm răng ngồi trên người của một con L2 thân hình vừa thô vừa to.