- Bạch Cốt, lên!
Tiêu Sơn hướng Bạch Cốt trầm giọng quát.
Bạch Cốt cầm búa lớn trong tay, phóng nhanh về hướng Trương Vân.
Trương Vân vì muốn đạt tới cực mạnh khi điều khiển hàn băng lực, chỉ ưu tiên cường hóa thể lực cùng tinh thần, những năng lực khác chỉ dựa vào trang bị trong Thần Ma hệ thống, bởi vậy tốc độ kém xa Bạch Cốt. Hắn vừa vọt tới cửa sổ trong phòng chuẩn bị nhảy xuống đã bị Bạch Cốt vọt tới trước người, hung hăng vung búa chém tới.
Trương Vân chỉ một ngón tay, băng nhẫn giới chỉ bí bảo 3 cấp phát động kỹ năng tự đới, băng hệ ma pháp trận trống rỗng hiện ra, một cây nhũ băng cắt qua hư không oanh lên trên người Bạch Cốt, đem Bạch Cốt oanh ra mấy thước, trên người đọng lại một tầng băng mỏng, ngực bị băng chùy đâm thủng sinh ra vô số vết rách.
Trương Vân một kích oanh lui Bạch Cốt trực tiếp nhảy ra ngoài cửa sổ. Trên người hắn cũng có không ít trang bị cấp thấp trong Thần Ma hệ thống, được trang bị cường hóa hắn từ trên lầu ba nhảy xuống cũng không có việc gì.
Ngay khi Trương Vân vừa nhảy ra cửa sổ, Tiêu Sơn khiêng một ống phóng rốc két B41 xuất hiện bên ngoài, nhắm ngay Trương Vân trực tiếp phóng ra một viên hỏa tiễn.
- Đáng chết!
Trương Vân chứng kiến Tiêu Sơn khiêng ống phóng rốc két B41 sắc mặt lập tức đại biến, hắn làm thế nào cũng nghĩ không ra Tiêu Sơn làm sao có thể mang theo thật nhiều vũ khí hạng nặng như vậy đi vào trong căn cứ Lũng Hải. Ống phóng rốc két B41 kia chính hắn cũng không có, chỉ có bên quân đội mới có được vũ khí chiến tranh sắc bén này, nếu bắn ra trong cự ly gần đủ phá hủy một cỗ xe thiết giáp.
Trương Vân liều mạng điều động toàn bộ thể lực cùng tinh thần lực ngưng tụ thành một tầng băng bích che phủ bên ngoài thân thể.
Oanh một tiếng nổ, viên hỏa tiễn oanh thẳng lên băng bích trên người Trương Vân, dâng lên một đoàn khói lửa nổ tung, trực tiếp đem Trương Vân hoàn toàn cắn nuốt.
Sau khi bụi mù tán đi, một khối thân thể cháy đen từ không trung rơi rụng trên mặt đất, chính là Trương Vân đã biến thành cỗ thi thể.
Năng lực điều khiển băng hàn của Trương Vân có thể chế tạo băng bích ngăn cản loại súng máy hạng nặng 12.7 mm kia, nhưng đó cũng là năng lực cực hạn của hắn, đối mặt với vũ khí chiến tranh như ống phóng rốc két B41, hắn hoàn toàn không ngăn cản được.
Cường hóa giả cực mạnh, có được thực lực viễn siêu người thường. Nhưng vũ khí chiến tranh từng ngưng tụ vô số kết tinh của trí tuệ nhân loại tạo ra đồng dạng cực kỳ sắc bén, chính bởi vì như thế thế lực cực mạnh trong căn cứ Lũng Hải cũng không phải là cường hóa giả, mà là quân đội có được vũ khí chiến tranh kia.
Đương nhiên năng lực của Trương Vân cũng thập phần cường đại, chỉ bất quá hắn còn chưa phát huy được hoàn toàn thực lực của mình đã bị Tiêu Sơn dùng vũ khí chiến tranh thủ tiêu biến mất.
Thủ tiêu Trương Vân, Tiêu Sơn nhảy ra ngoài, sờ soạng thi thể của hắn. Nhưng toàn bộ trang bị trên người Trương Vân đã bị viên hỏa tiễn oanh thành nát vụn, chỉ còn lưu lại một chiếc nhẫn ngọc trong suốt trên tay phải còn chưa bị phá hư.
- Bí bảo 3 cấp: Băng trùy giới chỉ. Sau khi trang bị tinh thần lực +6. Tự mang kỹ năng Băng Trùy thuật, mỗi ngày có thể phóng thích một lần!
Tiêu Sơn lập tức tháo giới chỉ đeo lên trên tay, tinh thần lực đối với hắn mà nói cũng thập phần trọng yếu.
Sau khi Trương Vân bị giết chết, Băng Vương Hội giống như rắn mất đầu, dưới sự xung phong của Kỷ Thanh Vũ, Trần Thạch Đầu, Trình Ngọc, Khổng Thiên Dự cùng các chiến sĩ cường hóa giả, không đầu hàng thì bị giết chết.
Nhân vật số hai của Băng Vương Hội Triệu Hùng vừa thấy không còn cách cứu vãn, đã lập tức thoát khỏi nơi này.
Không bao lâu, từng tên thành viên Băng Vương Hội bị trói tay từ trong biệt thự đi ra, ngoại trừ thành viên Băng Vương Hội từ trong biệt thự còn tìm được thật nhiều lương thực cùng hơn chục nữ nhân.
Áp giải thành viên Băng Vương Hội cùng hơn chục nữ nhân, đoàn người Tiêu Sơn đi về Thành Trung thôn.
Trên đường đi cũng có cảnh sát cùng binh lính phụ trách tuần tra ban đêm nhìn thấy đoàn người của hắn, nhưng bọn họ đều nhận được mệnh lệnh của cấp trên, giả vờ như không nhìn thấy. Bản thân bọn hắn cũng không muốn khởi lên xung đột cùng đội ngũ toàn thân nhuộm máu đằng đằng sát khí kia.
Tin tức Băng Vương Hội bị diệt rất nhanh truyền ra bên trong căn cứ Lũng Hải. Băng Vương Hội vốn là tổ chức hắc ám, sau khi bị chém giết thì những người sống sót bị áp bách đều vỗ tay mừng rỡ.
Những thế lực khác cũng bắt đầu sản sinh làm cảnh giác đối với đội ngũ của Tiêu Sơn. Băng Vương Hội ở trong căn cứ Lũng Hải được xem là thế lực trung đẳng, thế nhưng Tiêu Sơn có thể trong vòng một đêm đem bọn họ san bằng làm cho mỗi người đều sản sinh ra lòng bất an.
- Tiêu Sơn. Tôi cần anh đưa tôi một câu trả lời!
Ngày hôm sau Trần Kiếm Phong mời Tiêu Sơn gặp mặt, nhìn thẳng mặt hắn chậm rãi nói.
Tiêu Sơn thản nhiên nói:
- Băng Vương Hội hai lần ám sát tôi, còn cho người vu cáo hãm hội tôi, chẳng lẽ không cho tôi phản kích sao?
Trần Kiếm Phong nhìn chằm chằm Tiêu Sơn, mặt không chút thay đổi nói:
- Cho dù là như vậy nhưng anh vẫn có thể phản ứng với ngành có quan hệ. Dựa theo trình tự tới thông báo, chúng tôi tự nhiên sẽ cho người đi xử lý. Anh tự tiện động thủ còn thể thống gì?
Tiêu Sơn liếc mắt nhìn Trần Kiếm Phong, khẽ mỉm cười nói:
- Tôi ở chỗ Băng Vương Hội lấy được ba mươi tấn lương thực, cho ông một nửa là được!
- Hai mươi tấn!
Lúc này sắc mặt Trần Kiếm Phong mới thoáng buông lỏng. U ác tính như Băng Vương Hội bị diệt trừ thì cũng thôi, hắn cần chính là lương thực của Băng Vương Hội. Hai mươi tấn lương thực, nếu dùng nấu thành cháo loãng cũng đủ cho hai ngàn người ăn một hai tháng. Sở dĩ hắn tìm Tiêu Sơn tới chỉ vì yêu cầu phân chia chiến lợi phẩm.
Tiêu Sơn suy nghĩ một hồi rồi nói:
- Được! Thành giao!
Trần Kiếm Phong nhìn chằm chằm Tiêu Sơn nói:
- Chuyện ngày hôm qua coi như xong. Nhưng tôi không hi vọng sẽ tiếp tục phát sinh chuyện như vậy lần nữa. Nếu còn phát sinh, tôi tuyệt đối không để yên!
Nếu Tiêu Sơn tiếp tục hành sự không chút kiêng nể, cho dù là đánh tan u ác tính của căn cứ Lũng Hải, Trần Kiếm Phong cũng không thể ngồi yên không để ý tới. Tiêu Sơn cũng không đưa ra lời hứa hẹn, chỉ thản nhiên nói:
- Chỉ cần không còn người ám sát tôi, tôi tự nhiên sẽ không vô cớ động thủ!
Trần Kiếm Phong nhướng mày, trầm giọng hỏi:
- Chuyện tìm kho lương bên anh chuẩn bị như thế nào?
- Không có vấn đề!
Nói xong chuyện về kho lương, Tiêu Sơn cảm thấy không còn vấn đề gì nữa liền rời khỏi nơi đó.
Hai ngày sau, Tiêu Sơn cử Ngô Quang chỉ huy Đại đội của hắn đem dân cư tuyển chọn trong căn cứ Lũng Hải dời về Thạch Mã trấn.
Tới ngày ước định, đội ngũ Tiêu Sơn mang theo một chiếc xe bọc thép, năm chiếc xe Đông Phong chở súng máy, hai chiếc xe tải Đông Phong, năm chiếc Hummer, hai chiếc xe phun lửa rời đi.
Bên căn cứ Lũng Hải quân đội cũng đi một chiếc xe bọc thép, bốn chiếc xe vận tải lớn, sáu chiếc Đông Phong chở súng máy, sáu chiếc Jeep quân dụng cùng ba chiếc xe phun lửa.
Ngoại trừ quân đội, những thế lực lớn nhỏ trong căn cứ Lũng Hải cũng đều tụ tập cùng nhau, hình thành một đoàn xe quy mô không nhỏ.
Căn cứ vì hành động lần này đều cực kỳ xem trọng, bởi vậy đã đồng ý cho nhiều thế lực lớn nhỏ đi cùng, chỉ cần bọn họ nguyện ý trợ giúp quân đội thu phục kho lương, như vậy sẽ phân cho bọn họ một phần lương thực.
Sau cuối thời, lương thực trọng yếu nhất, có lương thực mới có thể mời chào bộ hạ, mở rộng thế lực, những thế lực lớn nhỏ kia đương nhiên cũng nguyện ý vì lương thực mà liều mạng. Hơn nữa có thế lực quân đội cùng thế lực của Tiêu Sơn đi phía trước, những thế lực lớn nhỏ kia cũng muốn được phân một chén canh.
Thời gian vừa đến, đoàn xe do nhiều thế lực hình thành cực kỳ phức tạp liền hướng kho lương huyện Thượng Lâm chạy tới.
Trên đường đi không hề nhìn thấy bất kỳ sinh vật nào, ngay cả tang thi cũng không thấy, điều này làm Tiêu Sơn mơ hồ cảm thấy bất an.
Kho lương huyện Thượng Lâm nằm vùng ngoại ô, chung quanh kho lương khổng lồ kia là đồng ruộng, nhưng bên trong đồng ruộng vốn chỉ trồng hoa màu hiện tại mọc đầy cỏ dại kỳ dị, ngoài ra chỉ là một mảnh đất đai hoang vu.
Đoàn xe vừa chạy tới kho lương, liền vang lên tiếng kêu thê lương vang vọng chân trời, trong tích tắc từng con chuột biến dị màu đen lớn như con mèo từ trong động chui ra, hướng đoàn xe điên cuồng vọt tới.
- Quái vật cấp 5: Chuột biến dị. Chúng có hàm răng sắc bén, rất thích cắn các loại vật tư, kể cả nhân loại. Quái vật biến dị này ưa thích sống quần cư!
Tiêu Sơn vừa nhìn thấy chuột biến dị, trong mắt liền hiện lên một hàng tin tức.
Đàn chuột biến dị tập hợp cùng nhau, hình thành một cỗ thủy triều màu đen, từ khắp bốn phương tám hướng vọt tới đoàn xe.
- Nổ súng! Nổ súng!
Thủ lĩnh các thế lực trong căn cứ nhìn thấy vô số con chuột biến dị, trong mắt hiện lên nét bối rối, không đợi đàn chuột đến gần đã lớn tiếng gầm rú.
Thuộc hạ của các thế lực dùng đủ loại súng ống có được bắn phá lung tung về phía đàn chuột biến dị kia.
Bởi vì đàn chuột biến dị dày đặc, trình độ bắn súng của bọn họ tuy rằng cực kém nhưng đại bộ phận không hề trượt phát nào. Bên trong đàn chuột từng con chuột biến dị bị đạn xỏ xuyên ngã xuống đất, lại bị những con chuột phía sau giẫm thành thịt vụn.
Nhưng số lượng đàn chuột biến dị quá lớn, dù có thật nhiều con chuột bị tử đạn xỏ xuyên thân thể nhưng đối với đàn chuột nhiều như sóng biển không có cảm giác giảm bớt chút nào.
Nhìn đàn chuột biến dị khổng lồ không ngừng tới gần, những thủ lĩnh thế lực dân gian không ngăn cản được áp lực đàn chuột mang tới, lập tức lái xe bỏ chạy.
Một chiếc Jeep lâm vào giữa đàn chuột kia, từng con chuột biến dị giống như linh miêu đánh tới xe Jeep. Từng con chuột bị xe Jeep đụng trúng nội tạng vỡ tung tóe, nhưng không thiếu những con chuột khác nhào lên xe Jeep, bò chật kín, hoàn toàn ngăn chặn tài xế trong xe.
Xe Jeep chạy được chưa bao xa đã đâm vào một mảnh ruộng ven đường, vô số con chuột biến dị điên cuồng cắn phệ cỗ xe Jeep kia.
Nương theo từng trận thanh âm bén nhọn chói tai, xe Jeep đã bị đàn chuột cắn thủng một lỗ lớn. Những con chuột theo lỗ hổng chen đi vào, cắn nuốt người trong xe, trong xe truyền ra thanh âm than khóc thê thảm, máu tươi văng lên kính thủy tinh tung tóe, chiếc xe chấn động một cái sau đó ngừng phắt lại bất động.
Xe Jeep kia tựa như hình ảnh thu nhỏ của cả một chiến trường, những chiếc xe khác chạy trốn vừa lâm vào trong đàn chuột biến dị lập tức bị cắn nuốt, tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng.
Răng nanh của đàn chuột biến dị có thể cắn vỡ thép tấm, dù là những vị trí yếu ớt trên bộ binh chiến xa cũng bị nó cắn mở, vì vậy những chiếc xe bình thường khác càng không cần phải nói.
Thủ lĩnh các thế lực rít gào:
- Đồ đần, đừng trốn! Nổ súng, mau nổ súng tiêu diệt mấy con chuột kia!
Đủ loại súng ống phun ra ngọn lửa, súng máy trên xe bọc thép của quân đội, súng máy trên các loại xe tải cũng nổ vang, súng máy trong đội ngũ Tiêu Sơn đều phun ra ngọn lửa dày đặc vô cùng hung mãnh. Màn mưa đạn dày đặc hình thành một mảnh bão tố sắt thép, thủy triều màu đen do đàn chuột hình thành giống như bị đại đao hung hăng cắt ra, vô số con chuột bị bắn thành nát vụn.
Nhưng số lượng đàn chuột thật sự quá nhiều, dù bị màn đạn phong tỏa nhưng vẫn có vài chục con xuyên qua màn đạn phong tỏa xông vào trong đám người.
Đàn chuột vừa nhảy vào trận địa chỗ Tiêu Sơn, Kỷ Thanh Vũ cầm Đường đao phảng chế trên tay vẽ ra một quỹ tích hoa lệ đem con chuột chém thành hai nửa, máu tươi văng khắp nơi.
Những cường hóa giả như Trần Thạch Đầu, Khổng Thiên Dự bọn họ đều huy động Đường đao thật dễ dàng đem những con chuột biến dị kia chém giết.
Chỉ vài chục con chuột thật không đáng sợ, cho dù là người thường chỉ cần đè nén được nỗi sợ hãi đều có thể dễ dàng đem nó chém giết. Nhưng nếu người nào bị rơi vào trong đàn chuột cuồn cuộn kia, không có vài người có thể từ bên trong trốn tới.
Những con chuột kia xông vào trận địa của những thế lực khác, đối mặt với những con chuột to tướng như con mèo những chiến sĩ tinh nhuệ có thể dễ dàng đem chúng giải quyết, nhưng cũng có những thế lực luống cuống tay chân thật vất vả mới xử lý được chúng, chỉ có sáu người bị con chuột biến dị trảo tổn thương.
Đàn chuột không ngừng tiến lên, dù trả giá thật nhiều thương vong hai mắt đỏ ngầu nhưng không hề ngừng nghỉ khắc nào liên tục tấn công đoàn xe.
Dưới màn đạn bao trùm, chưa đầy mười phút thời gian đã có hơn hai ngàn con chuột bị bắn chết. Nhưng cũng có hơn hai trăm con chuột biến dị xông qua màn đạn đột nhập vào trong nhóm nhân loại, hơn nữa còn đang không ngừng gia tăng.
Trong đội xe thế lực dân gian, một gã chiến sĩ cầm đại đao mới chém chết một con, ngay sau đó có hai con chuột đột nhiên nhảy lên, cắn lấy vai hắn kéo xuống một khối thịt lớn, con còn lại cắn vào đùi hắn, trực tiếp xé xuống một khối thịt khác.
- A…
Tên chiến sĩ thét lên một tiếng kêu thảm thiết thống khổ, tay trái hắn nắm lấy con chuột trên vai dùng sức xé xuống, sau đó ném sang một bên.
Tên chiến sĩ vừa xé mở con chuột kia lại có bốn con vọt tới, nhào lên thân thể cắn phệ hắn.
Tên chiến sĩ thống khổ giãy dụa, la hét hồi lâu cuối cùng đã không còn tiếng động. Không ai cứu được hắn, bởi vì đã có thật nhiều con chuột vượt qua màn đạn đột nhập vào trận địa.
Ngoại trừ đội ngũ của Tiêu Sơn mặc áo giáp rắn nước biến dị ra, những thế lực khác đã xuất hiện thương vong, hơn nữa nhân số tử vong đã bắt đầu bay lên.
Đạn dược trong đội xe bắt đầu tiêu hao thật nhanh, bởi vì bắn quá nhiều nên súng máy đã nóng bừng lên, chỉ mới kéo dài được cuộc chiến được mười phút thì cuộc chiến giữa nhân loại cùng đàn chuột biến dị đã lâm vào tình trạng gay cấn.
Tiêu Sơn trầm giọng ra lệnh:
- Đại Cẩu Tử. Nhanh cho phun dầu lửa!
Hai chiếc xe phun lửa đã sớm chuẩn bị sẵn lập tức phun ra dầu lửa, vòng quanh trận địa đội ngũ Tiêu Sơn phun ra nửa vòng.
Trình Ngọc đem một bình xăng châm lửa hướng chỗ phun dầu ném ra.
Trong chớp mắt dọc theo đường dầu lửa phun ra dâng lên lửa lớn bừng bừng, ngọn lửa nóng rực đem những con chuột biến dị tới gần hoàn toàn thiêu hủy.
Ở một bên, sĩ quan chỉ huy quân đội Lũng Hải Từ Chí cũng đã cho người bắn ra dầu lửa xoay quanh trận địa của mình, hình thành một tầng lửa cách ly bốc cao hừng hực.