Chương 55: Tiêu diệt H1..... Thu Phục Quân Doanh

- Tang thi cũng có được binh chủng công kích từ xa sao!

Nhìn lên con tang thi H1 màu đỏ trên lầu cao, trong lòng Tiêu Sơn dâng lên nỗi lo lắng. Chỉ là tang thi S2 đã đủ làm người đau đầu không thôi, bây giờ lại còn xuất hiện H1 có thể công kích từ xa, như vậy cuộc chiến giữa nhân loại cùng tang thi trong tương lai sẽ càng thêm khó khăn.

- Nhất định phải tìm hiểu rõ ràng tần suất công kích của nó là bao nhiêu!

Tiêu Sơn ngẩng đầu nhìn H1 đang chiếm cứ tòa lầu cao trong quân doanh, không tiếp tục di chuyển mà giơ súng hướng chỗ Bạch Cốt đang chiến đấu ở cửa quân doanh vọt tới.

Con tang thi H1 cũng đứng yên trên tòa lầu cao lẳng lặng nhìn chằm chằm Tiêu Sơn. Nó chỉ có bản năng công kích, không hề có chút ý thức trốn tránh, đây chính là nhược điểm lớn nhất của tang thi.

Tiêu Sơn cùng Bạch Cốt vừa đánh vừa lui, mười lăm phút sau trên đường tiến vào quân doanh đã lưu lại hơn trăm thi thể tang thi. Nhưng trong quân doanh lại có gần tám trăm tang thi, Tiêu Sơn cùng Bạch Cốt giết nhiều tang thi như vậy nhưng số lượng cũng không thấy giảm bao nhiêu, thể lực của Tiêu Sơn cùng Bạch Cốt lại không ngừng giảm xuống.

Bạch Cốt cũng bị hạn chế thể lực, nếu thể lực hắn hao hết sẽ không thể tiếp tục chiến đấu. Mà thể lực của tang thi lại kéo dài vô tận làm người sợ hãi.

Sau khi tang thi H1 phóng ra quả cầu lửa đầu tiên được mười lăm phút, trong lòng Tiêu Sơn đột nhiên báo động, hắn lập tức dùng hết toàn lực tránh qua một bên.

Ngay sau đó một đoàn quả cầu lửa từ trên lầu cao phóng tới, oanh ngay vị trí Tiêu Sơn vừa đứng, hiện ra một hố nhỏ cỡ bàn tay.

- Tần suất bắn ra cách mười lăm phút! Hoàn hảo!

Tiêu Sơn lẳng lặng đánh giá tần suất con tang thi H1 công kích, thở ra một hơi nhẹ nhõm. Nếu hỏa diễm tang thi bắn ra tần suất quá nhanh, như vậy chỉ cần hơn mười con H1 đã đủ hình thành một chi bộ đội tiểu pháo viễn trình khủng bố.

Thăm dò xong tần suất công kích của tang thi H1, Tiêu Sơn giơ súng bắn lên trời ba phát tín hiệu tiến công.

Hai chiếc xe bọc thép, ba chiếc Hummer, một chiếc xe tải Đông Phong chở súng máy hạng nặng từ phương xa chạy đến.

Các đội viên từ trong xe nhảy xuống, trong tay cầm súng trường cùng súng tự động hướng thi đàn điên cuồng bắn phá.

Trên hai chiếc xe bọc thép có hai khẩu súng máy 86 thức 7.62mm, trên chiếc xe tải Đông Phong chở một khẩu súng máy hạng nặng loại 67 thức điên cuồng phụt ra mưa đạn như bão táp.

Hỏa lực đan xen hình thành một màn đạn thật khủng bố, toàn bộ tang thi bị màn mưa đạn bao phủ đều bị xé thành dập nát.

Bên trong thi đàn còn có hơn mười con tang thi S1, những con tang thi tiến hóa kia cũng không ngăn cản được màn đạn kim loại, liên tục bị bắn vỡ tan.

- Ngừng bắn! Đại đội cận chiến xông lên!

Tiêu Sơn chứng kiến màn mưa đạn đem thi đàn xé vỡ, lớn tiếng ra lệnh.

Chỉ dựa vào đạn dược rất khó đem thi đàn hoàn toàn xử lý, trải qua mưa đạn tẩy lễ, dù tang thi không chết nhưng thân thể cũng rách tung tóe, sức chiến đấu nhanh chóng giảm xuống, không thể hình thành trạng thái thi đàn, căn bản không phải đối thủ của chiến sĩ đội cận chiến mặc áo giáp bằng da rắn nước biến dị.

Nương theo sau từng tiếng gầm lên giận dữ, Năm mươi chiến sĩ đội cận chiến cầm Đường đao phảng chế trong tay xông vào bên trong thi đàn, điên cuồng chém giết những con tang thi đang giãy dụa muốn đứng lên kia. Mỗi chiến sĩ từng giết thật nhiều tang thi, đã tiến hóa tới cấp 7, bọn họ chủ yếu được cường hóa lực lượng cùng thể lực, lại có được Đường đao sắc bén, muốn chém giết tang thi quả thật dễ dàng như cắt rau dưa.

Thật nhiều tang thi ngã xuống trong tay năm mươi chiến sĩ đội cận chiến kia.

Tiêu Sơn cùng Bạch Cốt phóng vào tận sâu trong quân doanh, con tang thi H1 kia chính là mục tiêu mà hắn phải giết. Nếu để cho con H1 kia tiếp tục phóng ra cầu lửa, chiến sĩ của hắn sẽ xuất hiện thương vong.

Tiêu Sơn toàn lực lao nhanh, tốc độ chỉ nháy mắt đã siêu việt cả quán quân việt dã trăm thước trước cuối thời, hắn cùng Bạch Cốt giống như thanh kiếm sắc bén đâm thẳng vào sâu trong quân doanh.

Những con tang thi chặn đường trước mặt hai người trong nháy mắt liền bị chém đứt đầu, không hề ngăn cản được hắn mảy may.

Mặt khác Bạch Cốt lại vô cùng bạo lực huy búa đem đầu của những con tang thi cản đường nhất nhất chém bay, trên đường đi thật nhiều đầu của tang thi phóng lên cao, trường hợp huyết tinh cùng cực.

Tiêu Sơn cùng Bạch Cốt vừa mới lao vào cửa tòa lầu cao trong quân doanh, một con tang thi S2 xuất hiện ngay trước mắt hắn, huy động nắm tay hung hăng oanh thẳng tới.

Tiêu Sơn lách người tránh né, chui qua sát bên cạnh con tang thi S2.

Tang thi S2 oanh thẳng một quyền trúng người Bạch Cốt, trực tiếp đem Bạch Cốt oanh bay xa mấy thước.

Tiêu Sơn quấn ra sau lưng tang thi S2, phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn ma viêm từ trong tay hắn bay lên, hắn vươn một trảo chộp lên đùi tang thi S2, xích hồng sắc ma viêm lập tức đem vùng đùi của nó thiêu thành tro tàn, cắt thành hai đoạn.

Đùi phải của tang thi S2 vừa cắt thành hai đoạn, liền mất đi thăng bằng ngã xuống đất.

Tiêu Sơn nhân cơ hội vung đao chém lên lưng nó, đem nó chém ngã úp sấp trên mặt đất.

Thừa dịp con tang thi S2 té sấp trên mặt đất, Tiêu Sơn dùng một cước hung hăng đạp lên đầu nó, ma viêm bùng nổ, đem đầu của tang thi S2 thiêu thành tro bụi.

- Chúc mừng ngài thăng lên 27 cấp, đạt được hai điểm kỹ năng cường hóa!

Tang thi S2 vừa chết, một đoàn linh quang nhập vào trong cơ thể Tiêu Sơn, hắn lại thăng lên một cấp.

- Cường hóa thể lực, nhanh nhẹn!

Tiêu Sơn làm ra lựa chọn, tốc độ cùng thể lực là phương hướng lựa chọn tiến hóa của hắn trước mắt.

Tiêu Sơn đem đồ vật tuôn ra từ thi thể tang thi S2 vào trong trữ vật giới chỉ, nhanh chóng hướng lên tầng cao nhất phóng đi.

Dọc theo đường đi hắn chém giết tám con tang thi bình thường, ba con tang thi 11 vọt lên tới sân thượng.

Trên sân thượng, chỉ có một con tang thi H1 toàn thân màu đỏ, đầu lớn hơn người thường gấp hai, thân thể lại thu nhỏ, tay chân trướng thô to vô cùng đang đứng.

Cảm ứng được sự xuất hiện của Tiêu Sơn, tay chân con tang thi H1 cùng động, hướng hắn vọt tới.

- Tốc độ nhanh hơn người thường một ít!

Tiêu Sơn nhìn con H1 xông về phía hắn, trong lòng thầm đánh giá.

Con tang thi H1 vừa xông tới bên cạnh Tiêu Sơn, chợt mở mồm to như chậu máu hướng Tiêu Sơn táp tới.

Tốc độ của Tiêu Sơn trải qua nhiều lần cường hóa, con tang thi H1 không thể so sánh, thân thể của hắn lách sang bên liền tránh khỏi con H1 tấn công. Hắn vươn tay chộp lên thân thể con H1, cứng rắn đem con tang thi đứng sựng lại.

- Phương thức cận chiến chỉ biết cắn, lực đánh vào chỉ đạt tới trình độ của người trưởng thành bình thường! Nói cách khác, ngoại trừ việc nó có thể phóng ra quả cầu lửa viễn trình uy lực thật lớn kia, thực lực cận chiến cực yếu!

Tiêu Sơn nhanh chóng làm ra đánh giá, một đao trảm lên thân thể con tang thi H1.

Ánh đao chớp động, đầu con H1 thật dễ dàng bị hắn dùng một đao chém rụng, so với chính thân thể còn yếu ớt hơn vài phần.

Thi thể con H1 té trên mặt đất, một đoàn linh quang nhập vào thân thể Tiêu Sơn, ở bên người H1 tuôn ra một quyển kỹ năng thư, một hộp báu màu xanh, 100 sinh tồn tệ.

Tiêu Sơn thu toàn bộ đồ vật vào trong trữ vật giới chỉ, lập tức phóng xuống dưới lầu. Cuộc chiến còn chưa chấm dứt, hắn phải lập tức quay về chiến đấu.

Tiêu Sơn vọt tới dưới lầu, mang theo Bạch Cốt một đường nhanh chóng chém giết hai mươi mấy con tang thi chặn đường, vọt tới cửa vào quân doanh.

Chỉ thấy Đại đội cận chiến chia thành ba tốp, mỗi tốp khoảng một Trung đội, lẫn nhau phối hợp trợ giúp tác chiến, thập phần nhanh nhẹn huy động Đường đao phảng chế đem đầu của từng con tang thi chém xuống.

Sau lưng Tiêu Sơn đội cận chiến, Trung đội thần xạ thủ trong đội ngũ Đại đội hỏa lực cũng cầm súng trường hướng đàn tang thi phương xa tiến hành bắn tỉa. Dưới kỹ thuật bắn súng tinh chuẩn của họ, từng con tang thi không ngừng bị bạo đầu ngã xuống.

Hai chiếc xe bọc thép cùng chiếc xe tải Đông Phong ở một bên áp trận, không tham gia chiến đấu. Đạn dược đối với bọn họ mà nói cực kỳ quý trọng, một ngày còn chưa thể sản xuất đạn dược, mỗi lần sử dụng là mỗi lần ít đi. Nếu không gặp được thi đàn, Tiêu Sơn cũng không đành lòng cho hỏa lực hạng nặng nổ súng, hiệu suất tạo ra sẽ rất thấp.

Thanh Nhi cũng tham gia chiến đấu, nó nhảy vào bên trong thi đàn, một lần mổ đã đem đầu tang thi mổ bạo, sau đó lại mổ thêm vài lần đã ăn con tang thi kia vào bụng. Là thú biến dị, nó có lực miễn dịch thật lớn đối với siêu vi trùng trên người tang thi, thậm chí còn có chút thích ăn thịt chúng.

Còn có chiến sĩ Trung đội hỏa lực cầm súng trường trong tay không ngừng bắn tỉa hai cánh thi đàn xông tới hai bên. Tài bắn của họ tuy rằng không bằng đội ngũ thần xạ thủ, nhưng hai phát vẫn trúng được một, không đến nỗi nào.

Tiêu Sơn vừa gia nhập vào cuộc chiến đã nhanh chóng phá tan tang thi chặn đường tụ lại cùng chiến sĩ đội cận chiến.

Cuộc chiến kịch liệt kéo dài hơn một giờ, lúc này toàn bộ tang thi trong quân doanh mới bị Tiêu Sơn dẫn đường giết hết sạch sẽ.

Từng Trung đội chiến đấu nối đuôi nhau đi vào, chia thành các Tiểu đội, bắt đầu quét sạch những con tang thi còn rải rác bên trong quân doanh.

- Giàu to rồi! Lần này chúng ta giàu to rồi!

Tiêu Sơn đi vào trong quân doanh, nhìn thấy mười cỗ xe Đông Phong chở súng máy 86 thức 7.62mm, trong tim của hắn tràn ngập vui sướng.

Ngoại trừ mười cỗ xe Đông Phong kia, còn có hai chiếc xe bọc thép, hai chiếc chở súng máy hai nòng 14.5mm đậu nơi đó.

Toàn bộ trang bị trong quân doanh vừa vào trong tay, lực cơ động cùng hỏa lực của đội ngũ Tiêu Sơn đạt được tăng lên thật lớn.

Lưu Diễm phụ trách nhiệm vụ kiểm kê thu hoạch từ trong một nhà kho vọt ra, hướng Tiêu Sơn hưng phấn hét lớn:

- Tiêu Tiểu Đoàn trưởng! Lần này chúng ta giàu to rồi! Chúng ta phát lớn! Ngài mau tới!

Tiêu Sơn nghe được lời kêu gọi của Lưu Diễm, dùng tốc độ nhanh nhất mau chóng chạy qua, rất nhanh tiến vào trong nhà kho kia.

- Giàu to rồi! Phát lớn!

Tiêu Sơn vừa tiến vào nhà kho, nhìn thấy một kho trang bị vũ khí đầy ắp, hưng phấn không thôi.

Từng khẩu súng trường 9 bộ mới tinh, pháo cối, lưỡi lê đa năng, máy bắn đạn, súng máy 9 bộ, súng máy hạng nặng 8 bộ, máy bắn đạn tự động 87 thức 35mm, hai khẩu súng máy hai nòng, tám bộ ống phóng rốc-két B40.

Thật nhiều trang bị quân chính quy đặt trong nhà kho khiến người hoa cả mắt, chấn rung lòng người, trang bị nơi này hoàn toàn đủ cho Tiêu Sơn lập một quân doanh.

Ở trong nhà kho khác còn có thật nhiều đạn dược, đạn pháo pháo cối, mảnh đạn, lựu đạn, đạn đạo Hồng Tiễn – 9 phản xe tăng.

Có được những trang bị vũ khí này, sức chiến đấu của bộ đội của bay lên gấp bội lần, từ bộ binh biến chất thành bộ binh cơ giới chính quy, hỏa lực luôn sẵn sàng.

Chiến tranh hiện đại trang bị vũ khí cực kỳ trọng yếu, có được những vũ khí chiến tranh này, Tiêu Sơn muốn đối kháng quân chính phủ căn cứ thành phố Lũng Hải cũng không hề có chút sợ hãi.

Thu hoạch nhiều trang bị vũ khí như vậy, nhưng làm Tiêu Sơn có chút buồn bực, hắn không có nhiều binh lính chuyên nghiệp đến điều khiển những vũ khí chiến tranh hiện đại hóa thế này.

Tiêu Sơn đem đủ loại tạp niệm ném ra sau đầu, bước ra ngoài:

- Đi một bước xem một bước thôi!

Giống như ong thợ cần cù vất vả, chiến sĩ của hắn tiến vào kho vũ khí toàn bộ dời lên trên xe tải Đông Phong vận chuyển. Trên mặt mỗi đội viên đều tràn ngập nỗi vui mừng, có vũ khí đạn dược, bọn họ có thể trở nên càng mạnh, vô luận là đối phó tang thi hay đối phó nhân loại, đầy đủ vũ khí đạn dược là cần thiết nhất.

Hạ Nguyệt cùng hộ vệ của nàng tên Cao Ưng đi tới bên cạnh hắn.

Tiêu Sơn liếc mắt nhìn Hạ Nguyệt, thản nhiên nói:

- Dựa theo ước định giữa chúng ta, từ giờ trở đi cô được tự do, Hạ Nguyệt tiểu thư!

Tiêu Sơn là một người trọng lời hứa, nếu hắn đã đáp ứng trả nàng tự do, sẽ không nuốt lời.

Hạ Nguyệt liếc mắt nhìn hắn, chậm rãi nói:

- Tôi còn có thể nghỉ ngơi ở Thạch Mã trấn một thời gian nữa được không?

Hiện tại Thạch Mã trấn được Tiêu Sơn không ngừng thu thập người sống sót, đã chậm rãi khôi phục sinh cơ. Tiêu Sơn đối đãi người sống sót không hề hà khắc, chỉ cần người nào nguyện ý làm việc đều được ăn no bụng. Được đội viên tuần tra, khả năng phạm tội trong trấn rất thấp. Một khi kẻ phạm tội bị bắt giữ, ngay lập tức sẽ bị cưỡng chế đưa tới trong Cặn bã doanh làm khổ dịch, xây dựng tường thành.

Hạ Nguyệt cùng Cao Ưng đều muốn ở lại nơi đó nghỉ ngơi thêm một thời gian, ít nhất sống ở đó nàng không cần lo lắng vấn đề an toàn.

Tiêu Sơn nhìn Hạ Nguyệt thản nhiên đáp:

- Có thể, nhưng cô không phải người của hệ thống chúng tôi, chỉ có thể lĩnh cơm cứu tế. Lương thực còn lại cô tự mình giải quyết!

Hạ Nguyệt cùng Cao Ưng nếu không muốn trở thành người của hắn, hắn cũng không miễn cưỡng, nhưng hắn cũng không rộng lượng đem lương thực nuôi hai người nhàn rỗi.

Sắc mặt Hạ Nguyệt cùng Cao Ưng đều biến đổi, lương thực của họ cũng không nhiều. Hơn ba tháng nay đi theo Tiêu Sơn họ mới được ăn cơm tẻ, thịt bò cùng cải thìa. Nếu bảo họ đi ăn cháo loãng cứu tế, hai người thật sự không sao chịu nổi.

Hạ Nguyệt cắn chặt răng, hỏi Tiêu Sơn:

- Có thể cho chúng tôi một chiếc xe hay không? Để chúng tôi tự mình đến căn cứ thành phố Lũng Hải?

Tiêu Sơn trầm tư một chút, nói:

- Có thể! Sau khi trở về tôi sẽ cho cô một chiếc xe, để chính cô tự đi căn cứ thành phố Lũng Hải!

Thu hoạch được trang bị vũ khí một quân doanh lớn, một chi bộ đội bọc thép chậm rãi chạy về Thạch Mã trấn.

Khi chi bộ đội vừa về đến, cả Thạch Mã trấn đều náo động cùng sôi trào. Chi bộ đội bọc thép đại biểu cho lực lượng cường đại, có thể dễ dàng đem ngàn con tang thi tê thành phấn vụn, cũng đại biểu có thể bảo hộ an toàn cho bọn họ, làm bọn họ càng thêm an tâm mà sống sót.

Trở lại Thạch Mã trấn, Tiêu Sơn cho Hạ Nguyệt cùng Cao Ưng, Khổng Đào một chiếc Jeep, cho họ rời đi Thạch Mã trấn.