Chương 39: Cường đại....... Kho súng ống đạn dược

Quách Vũ gật gật đầu, đem lời của Tiêu Sơn nhớ rõ trong lòng.

- Vâng!

Tiêu Sơn nói:

- Hôm nay dừng ở đây. Mọi người trở về nghỉ ngơi thật tốt. Ngày mai sau khi mọi người tuyển chọn đầy đủ rồi ta sẽ bắt đầu vào làm việc. Vương Song ở lại tôi triển khai một số công việc cần làm ngay.

Mọi người nghe vậy đều nhao nhao đứng dậy rời đi. Duy chỉ còn Vương Song đang hồi hộp ở lại, không biết Tiêu Sơn định để cho hắn làm việc gì nữa?

Lúc này Tiêu Sơn mới lên tiếng:

- Vương Song. Trong số những người theo tôi, anh là người có thực lực đuối nhất, đúng không?

Vương Song chần chờ một lúc rồi gật đầu.

- Muốn mạnh không?

Vương Song nghe hắn nói liền nhìn thật sâu vào đôi mắt ấy, đôi mắt tràn đầy kiên định và quyết tâm, bất giác gật đầu nói:

- Tôi rất muốn mạnh lên. Anh định giao tôi làm việc gì?

- Trước hết. Ngày mai anh sẽ được lựa chọn những chiến sĩ tinh nhuệ nhất. Tôi muốn Trung đội của anh sẽ là Trung đội chủ lực của Đại đội. Trọng điểm tôi sẽ bồi dưỡng Trung đội anh. Nhưng anh biết anh cần phải làm gì? Điều này anh hiểu chứ?

- Hiểu.

Vương song gật đầu.

- Được rồi. Anh lui xuống đi. Ngày mai bắt đầu làm việc.

Tiêu Sơn gật đầu phất tay nói.

Tiêu Sơn trở lại trong biệt thự tắm rửa, thư thư phục phục nằm ở trên giường, từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra hai sách kỹ năng tuôn ra từ bốn con chó biến dị, một hộp báu màu xanh, năm hộp báu màu trắng.

- Kỹ năng cấp ba: cố hóa nhanh nhẹn! Kỹ năng bị động. Học tập kỹ năng này có thể vĩnh cửu gia tăng 10 điểm nhanh nhẹn.

- Kỹ năng cấp ba: niệm động lực thao túng! Kỹ năng chủ động. Phát động kỹ năng cần tiêu hao 4 điểm tinh thần lực, 4 điểm thể lực. Phát động kỹ năng thì sau 10 giây tiêu 2 điểm thể lực, 2 điểm tinh thần lực. Niệm động lực có thể tiến hành khống chế thao túng không phải sinh mạng thể, khống chế sức nặng vật thể, lớn nhỏ do tinh thần lực người thi pháp quyết định.

- Tam cấp bí bảo: hỏa cầu giới chỉ. Tinh thần +6. Kèm theo kỹ năng: Tiểu Hỏa Cầu Thuật. Mỗi ngày khả thi pháp một lần.

Tiêu Sơn nhìn qua ba quyển sách kỹ năng thì trong mắt nóng rực, trong nội tâm thầm nghĩ:

- Đều là bảo bối tốt! Đáng tiếc, trước mắt mình chỉ học được ba kỹ năng chủ động. Niệm động lực thao túng nên giao cho lão bà.

Không do dự Tiêu Sơn lập tức lựa chọn học tập kỹ năng cố hóa nhanh nhẹn, hơn nữa mang theo hỏa cầu giới chỉ trong tay. Như vậy trên tay hắn bây giờ co ba chiếc nhẫn.

Tiêu Sơn học tập cố hóa nhanh nhẹn xong thì có phù văn mới hiện ra trong đầu của hắn, phù văn bóng loáng hiện ra, bắn ra từng đạo hắc sắc quang mang không ngừng cường hóa thân thể Tiêu Sơn. Một đêm cứ thế qua đi.....

Sáng sớm ngày thứ hai, Tiêu Sơn liền mang theo Đường Dĩnh, Lưu Diễm, Vương Song đi tới phương hướng kho đạn dược thẳng tiến.

Thời điểm chiếc xe chạy tới kho súng ống đạn dược thì Tiêu Sơn bảo dừng lại.

Sau khi xuống xe Tiêu Sơn lưu lại Đường Dĩnh trông coi ô tô, bản thân của hắn thì cẩn thận tiềm hành đi về hướng của kho súng ống đạn dược.

Tiêu Sơn tiếp tục tiềm hành đi về phía trước, đi thẳng tới gần quân doanh kia.

Tiêu Sơn từ tất cả góc độ quan sát trong quân doanh, cũng không có phát hiện biến dị thú nào thì lúc này mới từ từ cẩn thận đi qua hướng quân doanh.

Tiêu Sơn đi tới cách cửa quân doanh một trăm mét, gỡ trung liên RPĐ mang trên lưng xuống, nhắm trúng một đầu tang thi ngoài trăm mét và bóp cò.

Phanh một tiếng súng nổ vang, đầu lâu của tang thi có lỗ máu, té trên mặt đất.

Bị tiếng súng hấp dẫn, hơn mười đầu tang thi ăn mặc quần áo quân nhân đi về hướng của Tiêu Sơn bên này.

Tiêu Sơn cầm súng trong tay xạ kích, vừa bắn vừa lui ra phía sau.

Từng viên đạn xuyên qua thân thể của tang thi, tang thi di động không dễ dàng bắn trúng đầu. Tiêu Sơn bắn xong hai mươi viên đạn thì chỉ bắn trúng đầu ba con, những viên đạn còn lại bắn xuyên qua người của tang thi.

Ở thời điểm hiện tại ,Tiêu Sơn không có đạt tới trình độ mỗi phát đều xuyên đầu, nên những tang thi này là bia ngắm tốt nhất.

Sau khi bắn xong hai mươi phát thì Tiêu Sơn nhanh chóng rút Phảng Chế Đường Đao ra, như một mũi tên lao thẳng vào đàn tang thi, hắn giống như tia chớp chém giết tang thi bên này.

Ánh đao chớp động liên tục, đầu của đám tang thi bay lên liên tục, máu đen văng khắp nơi, bị hắn dễ dàng chém giết hầu như không còn.

Tiêu Sơn thu lấy hơn hai mươi miếng sinh tồn tệ mà tang thi tuôn ra và cẩn thận đi vào trong quân doanh.

Thời điểm Tiêu Sơn vừa vào trong quân doanh thì một đạo thân ảnh màu xanh nhanh như điện xạ công kích về phía hắn.

Tiêu Sơn hoảng hốt, hắn chỉ có thể nghiêng người né tránh, ngay cả kỹ năng Ảnh Bộ cũng không có thi triển ra đã bị thân ảnh màu xanh này đánh vào vị trí trái tim.

Dưới một trảo của thân ảnh màu xanh này thì phòng hộ phục của Tiêu Sơn bị trảo biến hình, một cảm giác đau đớn không ngừng hiện ra trong đầu hắn. Hiển nhiên là lực lượng một trảo này vô cùng đáng sợ, nếu không phải hắn ăn mặc phòng hộ phục cấp 3 thì trái tim của hắn hiển nhiên đã bị móc ra rồi.

Đúng lúc này Bạch Cốt đứng bên người của hắn lập tức huy động cây búa lớn nện vào bóng dáng màu xanh kia.

Bóng dáng màu xanh giống như một cơn gió, nó lập tức nghiêng người qua một bên, né qua một búa đáng sợ của Bạch Cốt và chộp vào thân thể của Tiêu Sơn.

Tiêu Sơn cố nén đau đớn mà phát động kỹ năng Ảnh Bộ, tốc độ của hắn miễn cưỡng đạt tới bằng thân ảnh màu xanh kia, thân thể của hắn có chút hơi nghiêng, hung hăng đá một cái vào người của thân ảnh màu xanh này.

Thân ảnh màu xanh như đạn pháo bị Tiêu Sơn đá bay ra hơn mười mét.

Thừa dịp thân ảnh màu xanh này bay ngược ra sau thì Tiêu Sơn nhìn thấy thân ảnh màu xanh thiếu chút nữa lấy đi tính mạng của hắn.

Đó là một dáng người so với người bình thường thì nhỏ hơn, làn da tầng có màu nâu xanh, hai chân so với chân người thường thì thô to hơn, tràn ngập cảm giác lực lượng, thân thể không có một chỗ hư thối, hai mắt sung huyết.

- Cảm nhiễm giả tiến hóa S2 loại tốc độ. Có được tốc độ như quỷ mị. Có được kỹ năng lây virus, có thể đem sinh mệnh thể lây thành cảm nhiễm giả.

- Đáng chết, không ngờ là tang thi tiến hóa S2. Tang thi tiến hóa nhanh như vậy, còn có cho nhân loại sống sót hay không!

Tiêu Sơn thấp giọng mắng một câu, giơ khẩu súng ngắn gai độc lên nhắm vào đầu của S2 mà bắn.

Thời điểm Tiêu Sơn nổ súng thì đầu S2 điểm chân một cái, nhanh chóng nhảy qua một bên.

Phanh một tiếng vang thật lớn, viên đạn gai độc xuyên qua một phòng, xuyên thủng một lỗ to trên vách tường.

Thân hình của đầu S2 chớp động, hiện ra hình dáng chữ thập như điện xạ lao thẳng về phía Tiêu Sơn.

S2 nhanh nhẹn rất cao, cho dù Tiêu Sơn là tinh anh có được khả năng bắn súng tài tình cũng khó mà nhắm chuẩn được vị trí của nó. Tiêu Sơn nhìn qua đầu S2 nhanh như thiểm điện kia, tâm niệm vừa động phát động hợp thể phòng hộ thuật.

Bạch Cốt thủ hộ bên người của Tiêu Sơn lập tức hóa thành một đạo lưu quan chui vào trong người của Tiêu Sơn và hình thành một đầu côt giáp, ở giữa giáp ngực là một cái đầu lâu, hai khuỷu tay mọc ra gai xương dài trên vai, vị trí đầu mấu chốt có cốt khải bao trùm, chỉ chừa ra hai mắt và lỗ mũi để thở.

Cơ hồ chỉ trong nháy mắt thì đầu S2 đã xuất hiện sau lưng của Tiêu Sơn, một trảo đánh lên đầu của hắn.

Xương của Bạch Cốt hóa thành cốt khải phòng ngự kinh người, triệt tiêu đại bộ phận trùng kích của đầu S2 kia, Tiêu Sơn cố nén đau đớn của đầu bị đánh thì hung hăng dùng cùi trỏ đánh vào S2.

Sau khi học tập kỹ năng cố hóa nhanh nhẹn, Tiêu Sơn ở trong trạng thái Ảnh Bộ thì tốc độ chỉ kém hơn S2 một chút mà thôi, cùi trỏ của hắn như lôi đình đánh vào phần bụng của đầu S2, gai xương bén nhọn xuyên thấu thân thể của S2.

Đầu S2 không có cảm giác nào, hai móng không ngừng đánh vào đầu của Tiêu Sơn, lưng của nó bị cốt giáp của Tiêu Sơn cắt ra từng đạo vết cắt.

Tiêu Sơn thò tay một trảo, hắn dùng gai xương đâm xuyên qua người của S2, hắn dùng chân giẫm đầu S2 kia xuống đất, dùng sức giẫm đầu S2 xuống, không để ý tới đầu S2 giãy dụa, rút Phảng Chế Đường Đao bên hông chém ra một đao xuống đầu S2.

Đầu của S2 lăn ra khỏi thân thể, một đoàn linh quang lớn chui vào trong thân thể của Tiêu Sơn, đồng thời bên cạnh thi thể của đầu S2 kia có sách kỹ năng rơi ra, một cái hộp màu xanh, hai hộp báu màu trắng, một sinh tồn tệ trị giá bốn trăm đồng.

- Ngài thăng cấp lên cấp 19, thỉnh phân phối 2 điểm cường hóa.

- Ngài thăng cấp đến cấp 20, thỉnh phân phối 2 điểm cường hóa và một điểm kỹ năng!

Âm thanh thăng cấp dễ nghe vang lên lần nữa trong đầu của Tiêu Sơn.

- Cường hóa 4 điểm thể lực!

Tiêu Sơn nhanh chóng đưa ra lựa chọn.

Tiêu Sơn lúc này nắm giữ năm kỹ năng chủ động, mỗi một kỹ năng phát động đều cần tiêu hao lực lớn thể lực, tinh thần lực, cũng không đủ thể lực thì không cách nào sử dụng kỹ năng.

- Điểm kỹ năng này cường hóa kỹ năng đặc chủng khô lâu.

Đầu tiên muốn đem một kỹ năng cường hóa, sau đó mới chọn cường hóa kỹ năng khác, như vậy mới có thể lợi dụng điểm kỹ năng này tăng lên.

Tiêu Sơn đưa ra lựa chọn, một chút linh quang chui vào trong người của nó, rơi vào trên phù văn đặc chủng khô lâu, phù văn đặc chủng khô lâu chớp động, bắn ra một đạo huyết sắc quang mang vào cốt khải trên thân thể Tiêu Sơn, một tin tức khởi động hiện ra sâu trong đầu của hắn.

- Kỹ năng đặc chủng khô lâu của ngài đã tiến hóa và có kỹ năng mới. Thao túng xương cốt. Kỹ năng này có thể giúp khô lâu lợi dụng xương cốt trên thân thể, khiến công kích của nó càng thêm quỷ dị. Phạm vi lớn nhất là hai trăm mét, kỹ năng một: Cốt Đầu Lợi Dụng Thuật, thời gian làm lạnh: một ngày. Kỹ năng mới: ngụy trang. Đặc chủng khô lâu này có thể biến ảo thành các loại hình thái hoàn cảnh chung quanh.

- Đặc chủng khô lâu ( Bạch Cốt ) cấp 15.

Lực lượng: 34(10)

Nhanh nhẹn: 34(10)

Cơ bắp hoạt tính: 34(10)

Thể lực: 32/34(10)

Tinh thần: 34/34(10)

Cường độ: 56(10)

Kỹ năng: Cốt Đầu Lợi Dụng Thuật, Cốt Cách Cường Hóa, Thao Túng Xương Cốt, Ngụy trang.

Trong trạng thái hợp thể Tiêu Sơn cũng có thể sử dụng kỹ năng, tâm niệm của hắn vừa động, trong lòng bàn tay của hắn có gai xương hiện ra.

Tâm niệm Tiêu Sơn khẽ động, đột nhiên mi tâm cốt khải của hắn hiện ra gai xương bén nhọn.

Tiêu Sơn đưa bàn tay duỗi ra phía trước,gai xương mi tâm của hắn co lại, từ lòng bàn tay của hắn có gai xương dài hai trăm mét.

- Sau khi tiến hóa thì kỹ năng này dùng thật lợi hại.

Tiêu Sơn thao túng cốt khải và xương cốt của Bạch Cốt thật tiện lợi.

Nếu như hai người trong chiến đấu, đột nhiên có một cây xương đột nhiên từ ngực đâm ra, tuyệt đối có thể làm cho người ta khó lòng phòng bị.

Sau khi thí nghiệm năng lực đạt được, Tiêu Sơn thu liễm tâm tình thu thập bảo vật vào trong không gian giới chỉ, đi vào trong quân doanh. Hợp thể phòng hộ thuật chỉ có thời gian mười lăm phút, hắn phải mau chóng tìm tòi quân doanh một lần. Nếu như bên trong còn có một đầu S2 còn ẩn nấp, hắn cũng chỉ có thể lựa chọn lập tức chạy trốn.

Tốc độ của S2 thật sự là quá tốt, Tiêu Sơn tiến vào trạng thái Ảnh Bộ cũng chậm hơn nó một đường, như gặp quái vật mà không có hợp thể phòng hộ thuật, Tiêu Sơn căn bản không dám cận thân tương bác.

Tiêu Sơn tìm kiếm trong quân doanh một lần, cũng không có mặt thêm con S2 nào ẩn nấp cả, hắn lúc này mới trở lại bảo bọn người Vương Song lái xe vào quân doanh, bắt đầu tiến hành tìm tòi vật tư.

- Kỹ năng cấp bốn: cố hóa nhanh nhẹn cấp hai. Học tập bản kỹ năng này cần học tập cố hóa nhanh nhẹn đầu tiên, hơn nữa cường hóa ba lượt kỹ năng cố hóa nhanh nhẹn mới có thể học kỹ năng này. Sau khi học kỹ năng này thì có thể vĩnh cửu gia tăng 40 điểm nhanh nhẹn.

- Bảo vật cấp ba: ủng da cao tốc. Nhanh nhẹn +8.

- Kỹ năng là kỹ năng tốt, đáng tiếc hiện tại không cách nào học tập.

Tiêu Sơn đem cặp kia màu đen cao tốc ủng da mặc vào về sau, tiếc hận đem cái kia bản sách kỹ năng cấp hai cố hóa nhanh nhẹn thả lại trong không gian giới chỉ.

Còn lại hai hộp báu màu trắng không có gì, chúng đã biến mất.

Ngay vào lúc Tiêu Sơn xem xét thu hoạch của mình thì Lưu Diễm mặt mũi tràn đầy vui mừng chạy từ trong khố phòng ra ngoài, nhìn qua Tiêu Sơn lớn tiếng kêu lên:

- Đại trưởng! Đại trưởng! Chúng ta phát tài rồi! Thiệt nhiều súng ống đạn dược! Bên trong thiệt nhiều súng ống đạn dược! Lần này chúng ta phát tài lớn!

Nhìn thấy mặt mũi của Lưu Diễm tràn ngập cảm giác vui mừng, Tiêu Sơn cũng nhanh chóng đi vào trong khố phòng.

Súng bán tự động 56, súng máy 56, súng máy hạng nặng 53, súng máy hạng nặng 67, súng trung liên RPĐ, súng tiểu liên AK, súng trường 81, đủ loại súng ống. Số lượng đơn thuần có thể trang bị cho một Tiểu đoàn bộ binh.

Tiêu Sơn nhìn qua súng ống đạn dược, trong mắt cũng lộ ra vẻ mừng như điên.

- Tốt lắm!

Vương Quang Hổ còn lưu người ở Trường Quang Thôn cũng chỉ hơn mười người. Cũng không phải hắn không muốn nhận người, chỉ là súng ống đạn dược trong tay không đủ, điểm này khiến hắn không nhận người.

Súng ống đạn dược trong nhà kho, Tiêu Sơn tuyển bộ hạ đã không còn lo lắng chuyện vũ khí. Cho dù là súng ống đạn dược kiểu cũ, chỉ cần có thể sử dụng là được.

- Đạn dược! Đạn dược đâu?

Tiêu Sơn lúc này nhìn qua Lưu Diễm hỏi.

Không có đạn thì sống ống đạn dược chỉ là sắt vụn, căn bản không cách nào tạo thành uy hiếp gì với thi đàn.

- Bên này, Đại trưởng!

Lưu Diễm hưng phấn lôi kéo Tiêu Sơn chạy qua khố phòng khác.

Trong khố phòng này bày đặt một cái gương, trong đó một cái rương bị cạy mở ra, ở trong gương chất đầy đạn.

- Quá tốt!

Tiêu Sơn nhìn qua những cái rương bày biện ở đây, vô cùng hưng phấn.

Tiêu Sơn lấy đạn dược trong cục cảnh sát so với nơi này quả thực là dân chơi gặp thứ thiệt. Có viên đạn trong khố phòng này, đủ để cho hắn tiêu hao xa hoa một lần.

Tiêu Sơn nhìn qua Lưu Diễm hỏi:

- Lưu Diễm. Đi kiểm tra xem bên trong đây có pháo hay không?

Pháo chính là thứ mấu chốt trong chiến tranh. Nếu như có pháo hình thành từng cụm phòng ngự, tang thi trong thành thị chỉ là cặn bã, một vòng pháo bao trùm là đủ tiêu diệt rồi.

Lưu Diễm cười khổ một tiếng nói:

- Đại trưởng a! Pháo không có, đạn pháo cùng linh kiện pháo thì có một ít. Đoán chừng là linh kiện của hai khẩu pháo tháo xuống.

Tiêu Sơn nghe xong có chút thất vọng, một chi quân đội hiện đại mà không có pháo đúng là chênh lệch cực lớn. Không có pháo trong kho đạn dược thì hắn cảm thấy thất vọng.

Vũ khí trong kho này chỉ là đồ bị đào thải ra mà thôi, quân doanh này chắc là nơi chuyên tiêu hủy vũ khí bị đào thải, đạn dược, pháo tiên tiến cũng không có, chỉ có một chút trang phục vũ khí bị thải loại.

Đây là khu vực đào thải vũ khí, Tiêu Sơn lệnh cho một đám người đi vận chuyển chúng đi thì mọi người vô cùng vui mừng. Có những vũ khí đạn dược này, sức chiến đấu của bọn họ sẽ tăng lên nhiều. Bọn họ sợ nhất là vấn đề vũ khí nhưng bây giờ đã giải quyết được rồi.

Đặc biệt là bên trong có súng máy hạng nặng 53, súng máy hạng nặng 67 tồn tại, làm cho hỏa lực của Tiêu Sơn thoáng cái tăng lên nhiều.

Vũ khí đào thải được cất giữ trong kho, còn có một bộ phận máy móc của pháo thị tháo ra, Tiêu Sơn cũng không có buông tha số này, đem này linh kiện cơ giới bị tháo ra cùng nhau chở về trong Trường Quang Thôn.

Xe súng ống đạn dược được vận chuyển vào trong Trường Quang Thôn thì trong mắt những người sống sót nhìn thấy súng ống trong xe này, vì vậy bắt đầu vụng trộm nghị luận với nhau.

Một gã người sống sót nhỏ giọng nói ra:

- Biết không? Tiêu đại ca bọn họ đã lấy được nhiều súng ống về. Có vài xe tải đấy!

Một gã người sống sót có chút không tin.

- Cái gì? Súng ống đạn dược, thiệt giả?

Tên người sống sót kia vỗ ngực nói:

- Như thế nào không phải thật, tôi tận mắt nhìn thấy.

Một gã người sống sót kịp phản ứng:

- Vậy bọn họ chẳng phải sẽ nhận người?

Những người sống sót này sau khi kịp phản ứng thì nhanh chóng di động vào quảng trường. Những người bình thường đang nhận công tác cũng tới đó.

Đúng lúc này đại cẩu tử lại dẫn theo hai gã đội viên dự bị đi vào quảng trường, bày một quầy hàng.

Đại cẩu tử nhìn chung quanh một vòng, hưởng thụ ánh mắt cầu xin của những kẻ sống sót kia, thản nhiên nói:

- Nhận người!

- Gọi tôi! ! Gọi tôi đi! Tôi cái gì cũng có thể làm!

- Gọi tôi đi! Cho tôi súng đi, tôi nguyện ý theo mọi người ra ngoài tìm vật tư.

"..."

Đại cẩu tử nói vừa dứt thì người sống sót trong nơi này lập tức ùa lên cả, lớn tiếng kêu lên. Bọn họ muốn sống sót, ăn no bụng. Những người sống sót này nhịn đói đã lâu, vì ăn no cái gì cũng nguyện ý làm.

Đại cẩu tử nhìn qua những thành phần tri thức, tinh anh ngày xưa kia, bao gồm những người kém xa hắn, lông mày nhíu lại, quát lớn:

- Câm mồm hết lại cho lão tử. Đều đi xếp hàng! Xếp thành một hàng! Đem tính danh, lai lịch và năng lực của mình báo ra đây.

Bị đại cẩu tử quát như vậy thì những người sống sót thành thành thật thật xếp thành một hàng, đem tính danh lai lịch và tất cả những gì liên quan báo ra.

Thập phần nhẹ nhõm, Tiêu Sơn chiêu mộ được tám mươi chiến sĩ, phân phối trên các Trung đội. Nếu như hắn cố ý thì chiêu mộ hơn một trăm người cũng không có vấn đề. Nhưng mà vì vấn đề ăn cơm thì mấy trăm người Trường Quang Thôn cũng không thể tùy tiện chọn ra.

Chiêu mộ được tám mươi người thì sáu mươi người là nam nhân, phân phối tất cả vào Trung đội, hai mươi nữ nhân thì mười người được phân đến cho Kỷ Thanh Vũ, lực lượng còn lại được phân phối đến chỗ của Quách Vũ cùng Lý Mạn Ny làm thủ hạ. Lý Mạn Ny là Quách Vũ chọn lựa ra giúp đỡ, nàng từng trải qua ở hội học sinh, đối với chuyện tổ chức nhân sự rất có kinh nghiệm. Trải qua nhiều chuyện như vậy, Lý Mạn Ny cũng trở nên thành thục, nàng muốn thông qua năng lực của mình để được sử dụng, nàng không muốn lại bị người ta vứt bỏ.

- Anh tên là gì?

Trong phòng khách biệt thự trong Trường Quang Thôn thì Tiêu Sơn nhìn qua thanh niên trước mặt, sắc mặt có chút vàng, tuổi chừng hai mươi bảy hai mươi tám hỏi.

- Báo cáo Đại đội trưởng, tôi tên Trần Đại Lôi. Trước kia là công nhân kỹ thuật của nhà máy sửa xe.

Sắc mặt tên thanh niên vàng vọt kia cẩn thận từng chút một trả lời vấn đề của Tiêu Sơn. Trước khi vào đây Quách Vũ đã hướng dẫn tên này về lời ăn tiếng nói với Tiêu Sơn cẩn thận rồi nên hắn mới được như hiện tại. Trước kia kẻ thông trị Trường Quang Thôn là Vương Quang Hổ, đây là nhân vật hung ác một lời không hợp là lấy mạng của người ta, hắn càng không biết được tính tình của Tiêu Sơn nên càng không dám làm càn.

Mà Trần Đại Lôi chính là người nhân tài sửa xe do Quách Vũ chiêu mộ đến cho Tiêu Sơn. Về phần thợ rèn, phục trang thì trong người sống sót của Trường Quang Thôn không có tìm được.

Tiêu Sơn hỏi:

- Anh có thể sửa xe gì? Xe vận tải lớn có thể sửa không?

Trần Đại Lôi báo ra một chuỗi tên xe:

- Tôi có thể sửa BMW, Jeep, Toyota, Santana... Xe vận tải lớn cũng có thể sửa.

Sau khi nói xong Trần Đại Lôi lại cẩn thận bổ sung thêm:

- Chẳng qua nếu như hiện tại ngài muốn tôi sửa xe, chuyện này khả năng là không được rồi. Bởi vì trước mắt tôi không có dụng cụ sửa xe.

Trầm mặc một hồi, Tiêu Sơn hỏi:

- Cho anh cấu tạo và linh kiện thì anh có thể cho lắp ráp pháo không?

Trần Đại Lôi nghe Tiêu Sơn nói như vậy thì bị dọa một tiếng, hắn lắc đầu liên tục nói:

- Không được! Vật đó tôi chưa chạm qua bao giờ. Thật không biết làm như thế nào cho phải.

Tiêu Sơn nhìn Trần Đại Lôi nói:

- Ân! Anh hợp cách, anh tạm thời đi làm nhưng vẫn ngoài biên chế. Chờ tôi tìm được công cụ sửa xe thì anh có thể chứng minh khả năng của mình, khi đó tôi sẽ cho anh làm thợ sửa xe dự bị. Làm tốt lắm tôi có thể cho anh làm chính thức. Hiện tại anh đi xuống trước đi. Trong thời gian nhanh nhất phải cải tạo lại chiếc Đông Phong kilocalo cho tôi.

- Cảm ơn Đại trưởng! ! Cám ơn Đại trưởng!

Trần Đại Lôi đại hỉ, nhìn qua hắn liên tục nói lời cảm tạ, đi nhanh rời khỏi nơi này. Trong Trường Quang Thôn hiện tại cạnh tranh rất kịch liệt, có thể trở thành một nhân viên ngoại biên là quá tốt. Ít nhất không cần ăn vỏ cây, gặm rễ cỏ.

Trần Đại Lôi rời đi thì hắn nhắm mắt lại tựa vào ghế sa . Lúc này Kỷ Thanh Vũ, Đường Dĩnh, Tiếu Minh ba người cũng dẫn đội sưu tầm vật tư quay về. Tiêu Sơn triệu tập tất cả các Trung đội trưởng rồi đưa danh sách biên chế các chiến sĩ cho họ. Các Trung đội trưởng liền cầm tờ danh sách rồi rời đi. Sau khi các Trung đội trưởng chọn lựa chiến sĩ của mình hoàn tất, Tiêu Sơn liền chọn vị trí tập trung toàn bộ đơn vị lại. Tất cả mọi người khi được triệu tập liền nghị luận ầm ĩ cả khu vực làm cho cả khu vực đó nháo nhác hết cả lên. Một phần do lần đầu mới gia nhập đội ngũ, phần khác họ cũng tò mò về Đại đội trưởng của bọn họ. Trong số những người đang có mặt ở đây, hầu như đều là những người xanh xao, vàng vọt. Họ đều là nhũng người nông dân, cũng có một phần là công nhân. Về phần biên chế chỉ có duy nhất Trung đội của Kỷ Thanh Vũ là chiến sĩ toàn nữ. Các Trung đội đều chưa quen với việc tập trung kiểu quân đội như vậy. Tiêu Sơn đứng bên trên liền nhướng mày quát:

- Tất cả câm hết miệng lại.

Hắn vừa dứt lời, toàn trường bỗng dưng im bặt lại. Tiêu Sơn thấy vậy bắt đầu lên tiếng:

- Các Trung đội đứng vào thành hàng lối, Trung đội trưởng đứng bên phải hàng ngũ. Bắt đầu.

Tiêu Sơn ra lệnh. Khi lời nói hắn vừa dứt, các đơn vị nhanh chóng thực hiện theo. Lúc này hắn mới hài lòng lên tiếng:

- Thưa tòan thể mọi người. Hôm nay tôi triệu tập toàn bộ mọi người ở đây để thông báo cho mọi người một số nội dung như sau:

Thứ nhất, Trường Quang Thôn hiện nay sẽ chính thức thành lập một doanh trại quân đội, cụ thể, thành lập một Đại đội bộ binh sẵn sàng trực chiến, săn giết tang thi, và thực hiện một số nhiệm vụ khác. Tôi, trên cương vị Đại đội trưởng, chỉ huy tối cao đối với tất cả các đồng chí. Đông chí Lâm Dĩnh sẽ làm Chính trị viên Đại đội, sẵn sàng chỉ huy thay tôi khi tôi vắng mặt. Lộ Văn sẽ làm phó Đại đội trưởng, chuyên phụ trách mảng hậu cần, kỹ thuật. Hiện tại Lộ Văn sẽ đảm nhiệm việc điều phối vật tư. Đại cẩu tử sẽ hỗ trợ nàng, làm trợ lý hậu cần. Lưu Diễm, Kỷ Thanh Vũ, Vương Song, Tiếu Minh được giữ chức Trung đội trưởng. Kỷ Thanh Vũ sẽ phụ trách Trung đội một! Lưu Diễm phụ trách Trung đội hai. Vương Song phụ trách Trung đội ba! Tiếu Minh phụ trách Trung đội bốn! Mỗi Trung đội trưởng sẽ được bên chế hai phần tử vũ trang bổ nhiệm làm Tiểu đội trưởng. Nhân sự làm Tiểu đội trưởng sẽ do Trung đội trưởng tự mình lựa chọn. Tất cả các cán bộ từ Tiểu đội trưởng trở lên được biên chế chính thức, chiến sĩ mới sẽ làm dự bị. Chắc hẳn mọi người cũng sẽ được Trung đội trưởng của mình quán triệt một số nội dung cơ bản về các quy định của đơn vị chúng ta nên tôi cũng không nhắc lại nữa.

Thứ hai, khi mọi người được chọn vào biên chế làm chiến sĩ ở các Trung đội, sẽ không phải lo lắng về chuyện cơm ăn nữa, đương nhiên, khi lập được thành tích lớn sẽ càng được tạo điều kiện lớn. Nội dung này tôi sẽ triển khai cụ thể vào một buổi gần nhất với các Trung đội trưởng.

Thứ ba, khi mọi người đã là chiến sĩ, phải tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh người chỉ huy bắt đầu từ Tiểu đội trưởng trở lên. Nếu trong đơn vị phát hiện có chiến sĩ không phục tùng mệnh lệnh, các đồng chí Trung đội trưởng đã theo tôi nên cũng biết rồi đấy...... Tôi sẽ không tha cho những kẻ phản bội và không phục tùng mệnh lệnh. Đặc biệt là Tiểu đội đó, Trung đội đó sẽ cắt giảm quyền lợi và chế độ.

Điều cuối cùng, thành lập Cặn bã doanh. Nơi này sẽ chứa chấp tất cả các thành phần trộm cướp, gian dâm phụ nữ và không phục tùng mệnh lệnh. Riêng Cặn bã doanh sẽ phải lao động khổ hơn ngươi bình thường, chế độ đãi ngộ vật tư sẽ ít hơn người bình thường. Tất cả các chiến sĩ đều có quyền sử dụng người ở Cặn bã doanh. Đặc biệt, khi chiến đấu với tang thi, bọn họ sẽ là người xung phong lên trận đầu tiên. Do vậy nếu muốn trở lại người bình thường phải thật cố gắng.

Tôi nói đến đây, toàn Đại đội đã rõ chưa?

- RÕ......

Tiêu Sơn vừa dứt lời, âm thanh của mọi người đông thanh vang lên. Tiêu Sơn mỉm cười hài lòng:

- Được rồi. Tôi chỉ nói đến đây thôi. Các Trung đội trưởng đưa bọn họ về biên chế chỗ ở rồi nhận biên chế vũ khí. Sau khi xong việc thì gặp tôi. Đường Dĩnh, Lộ Văn hai người đi lập danh sách biên chế súng, đạn cho các Trung đội cho anh. Sau khi lập xong báo cáo lại cho anh.

- Ân.....

Đường Dĩnh và Lộ Văn lúc này gật đầu đồng ý.

Khi tất cả rời đi, không gian rơi vào yên tĩnh. Tiêu Sơn cũng về phòng của mình.Tang thi hiện tại cũng không quá đáng lo ngại. Chỉ cần không gặp được tồn tại khủng bố như S2, thực lực của bọn họ có thể giải quyết thi đàn nhỏ.

Vương Song, Tiếu Minh, Lưu Diễm thì tạm thời phụ trách trị an của thôn, cảnh giới, huấn luyện bắn tỉa. Ba Trung đội này không có cường giả áp trận, đối phó những thi đàn kia quá mức cố sức. Tài bắn súng của bọn họ cũng không được, còn cần hảo hảo huấn luyện mới được.

- Lương thực! Lương thực vẫn chưa đủ a!

Tiêu Sơn nhắm hai mắt thì trong đầu chính là lương thực. Hiện tại Trường Quang Thôn thiếu nhất chính là lương thực. Mà hạt giống lương thực gieo trồng không nảy mầm, lương thực một chút thì ít một chút, Tiêu Sơn cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì bộ hạ của mình ăn no. Hơn nữa mỗi ngày phát một ít cháo cho người trong Trường Quang Thôn, giúp bọn họ không tới mức chết đói. Nếu đổ dòn toàn bộ vật tư trong trữ vật giới chỉ ra hắn có lẽ duy trì được Đại đội trong vòng một tháng. Nhưng sau một tháng thì sao a.

Đúng lúc này nương theo một làn gió thơm tới, một bàn tay mềm mại nhỏ bé đặt lên vai của Tiêu Sơn, giúp hắn mát xa vai.