Chương 168: Sư phụ..... Người yêu ta sao

Tiêu Sơn cười khổ quay đầu đi nói:

- Không có...

Nghe thấy vậy trong lòng Nhã Phi thầm giận mắng:

- Ngày hôm qua ngươi còn ôm hôn ta. Cái cánh tay của ngươi còn muốn chui vào áo ngực của ta đi. Hôm nay ngươi lại ra vẻ đạo mạo. Ngươi đúng là có sắc tâm nhưng không có sắc đảm mà.

Trong thoáng chốc ánh mắt của Nhã Phi xuất hiện tia tức giận, nhưng nàng rất nhanh lại lấy lại bình tĩnh. Nàng chỉ che miệng lại cười khanh khách, bộ ngực hơi rung lên. Lúc này thân thể đường cong ma quỷ của Nhã Phi hiện lên hiển nhiên làm cho Tiêu Sơn muốn lồi cả con mắt ra rồi.

Tiêu Sơn suy nghĩ một hồi sau đó nói:

- Phi Nhi... Nàng lần sau ăn mặc kín đáo một chút a.

Nhã Phi thấy thế có vẻ cảm giác hơi khó chịu, tò mò hỏi:

- Sư phụ....Tại sao a!?

Tiêu Sơn hơi có chút gấp trả lời:

- Ta cảm thấy nên mặc kín đáo một chút, kể cả khi ra ngoài cũng vậy. Thực sự không thích hợp cho lắm....

Nghe thấy vậy Nhã Phi che tay lên miệng cười khanh khách nói:

- Sư phụ... Người sợ sao?

Tiêu Sơn nhún nhún vai không có trả lời. Nhã Phi khe khẽ hừm lại. Trong lòng nàng thầm mắng:

- Tên tiểu sắc lang khốn kiếp ở thời điểm này còn muốn đùa giỡn ta. Hừm... hừm... tâm của ta đã bị ngươi bắt đi lúc nào không biết! Kể từ khi ngươi sờ sờ chỗ đó... Ai...

Nhã Phi càng nghĩ khuôn mặt của nàng hơi hồng. Nàng nhớ đến thời gian hắn giúp nàng mở ra thể chất thì tâm nàng đã sớm bị hắn bắt mất. Nhưng tên này rõ ràng lúc nào cũng muốn nàng, lần nào cái đó của hắn cũng cương cứng nên nhưng vì sao tên khốn kiếp này lại không đồng ý cơ chứ?

Chỉ cần hắn nguyện ý thề cả đời này chỉ yêu mình nàng chỉ có mình nàng thôi thì hắn muốn đưa cái thứ chết tiệt đó vào người nàng lúc nào chả được. Hắn muốn chơi kiểu gì nàng cũng sẵn sàng thỏa mãn cho dù là tư thế xấu hổ nhất. So với bất cữ nữ nhân nào hiện giờ, nàng tu luyện mị công có thể nói khó có nữ nhân nào bì kịp.

Rõ ràng muốn đưa cái thứ khốn kiếp ấy tiến vào trong người nàng nhưng lại không muốn nguyện ý thề nguyền còn ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt đúng là tên tiểu sắc lang, đặng đồ tử khốn kiếp.

Thiếu nữ càng suy nghĩ càng tức giận. Nàng đã quyết định hôm nay dù thế nào cũng bắt ép cùng thúc dục hắn sớm làm ra quyết định. Muốn cưỡi lên người nàng, muốn đưa thứ đó vào người nàng sao?

Vậy thì đồng ý việc chỉ có mình nàng thôi đi! Nếu không đừng hòng, sờ có thể, bóp cũng có thể nhưng thứ đó nhất quyết cứ nhịn mà nghẹn chết đi nàng cũng không có hắn đưa thứ đó vào người mình.

Nhã Phi lắc lắc đầu càng ngày cảm giác có chút mình dâm đãng. Nhưng những thứ này không phải vì tên chết tiệt nào mà xuất hiện sao? Mỗi đêm nàng xuân mộng đều đã ướt đẫm chỗ tư mật đó.

Nàng hy vọng cái thứ đó sẽ tiến vào người của nàng. Hiển nhiên thứ đó là của hắn, chỉ nguyện dành cho hắn. Nhưng trận chiến này dù có chết nàng cũng không chịu thua.

Bất chợt một âm thanh vang lên vô cùng ngọt ngào:

- Sư phụ!

Tiêu Sơn cảm giác giọng này rất quen thuộc, hắn bất tri bất giác theo bản năng đáp trả:

- Có chuyện gì!?

Bất chi bất đắc một cánh tay vô cùng ôn nhu mềm mại kéo lấy hắn. Đồng thời vòng eo của hắn bị ôm lấy. Thiếu niên mở ra đôi mắt của mình thì nhìn thấy Nhã Phi đang ở trước mắt. Hai mắt nàng cũng đồng thời hơi đóng lại. Chiếc lưỡi mềm mại thơm tho giống như một con du long ranh mãnh bắt đầu cuốn lấy chiếc lưỡi của Tiêu Sơn.

Tiêu Sơn cảm giác được đôi môi mềm mại và đê mê này, hơn nữa hắn lại còn cảm nhận được một cảm giác vô cùng êm ái của bộ ngực Nhã Phi ép lên người của hắn. Sau hơn nữa ngày hai người mới tách ra.

Nhã Phi cười sau đó kéo hắn vào trong ngực bắt đầu tiến hành hôn. Nhưng lần này làm cho hắn bất ngờ là bàn tay của nàng trực tiếp kéo cánh tay của hắn đặt vào ngực của nàng.

Tiêu Sơn cảm giác được độ đàn hồi của bộ ngực cao ngất phong mãn ầy truyền qua từng ngón tay. Hắn bắt đầu không nhịn được nhẹ nhàng xoa nắn vân vê. Nhã Phi dường như cảm nhận được từng cơn điện giật lan tràn khắp nơi, cả người tê giật đồng thời thân thề nàng bắt đầu đỏ ửng lên, làn da hồng hào. Hai má trở nên hồng hào đôi mắt đầu trở nên mê ly.

Thiếu nữ thở ra hồng hộc với những hơi thở nóng bỏng. Nhìn nàng như vậy dục hỏa của Tiêu Sơn điên cuồng bốc cháy.

Nhã Phi bởi vì rên lên mà nụ hôn kết thúc nhưng nàng cố nhịn khoái cảm này bắt đầu tiếp tục hôn hắn. Lần này nàng để trực tiếp bàn tay dẫm đãng kia tiến vào trong ngực áo của nàng tùy ý mà xoa bóp.

Lúc này bàn tay Nhã Phi không ngờ lại lớn mật tiếp xúc xuống phía dưới hạ thể của Tiêu Sơn mà khe khẽ vuốt ve. Nhã Phi lúc này cực độ kích thích, miệng thở ra hồng hộc, toàn thân trở nên mẫn cảm hơn, hưng phấn hơn. Nàng lại tiếp tục hôn lên đôi môi của hắn, bàn tay của nàng nhẹ nhàng vân vê côn thịt của hắn.

Cảm giác được từ bàn tay của mình truyền đến cảm giác vô cùng mềm, bộ ngực phong mãn của Nhã Phi hoàn toàn bị bàn tay của Tiêu Sơn nắn bóp dưới mọi hình dáng.

Hơn nữa bộ ngực của nàng càng ngày càng cứng, căng ra và săn chắc hơn. Hai hạt bồ đào nằm trên đỉnh ngực của Nhã Phi, Tiêu Sơn không nhịn được vân vê chúng nó.

Đôi môi hai người không nhịn được dán chặt vào nhau bắt đầu quấn quýt với nhau.

Nhã Phi hai má đỏ ửng, đôi mĩ mâu chứa đầy nước, ánh mắt mê ly nhìn về phía Tiêu Sơn. Nàng thở ra hồng hộc, khe khẽ phát ra những tiếng rên vô cùng mê người:

- Ưm... Ah...

Hai người tách nhau ra xuất hiện giữa hai người là một vết ngân tuyến nước dãi trong suốt và cực kỳ dâm mỹ. Sau đó nàng không để Tiêu Sơn phản ứng nàng lại dâng lên đôi môi bắt đầu quấn quýt với hắn.

Sau nửa ngày, Nhã Phi mới tách hắn ra, thực sự làm những chuyện này ở đây với hắn ở chỗ này quả thực vô cùng kích thích. Nhã Phi lúc này nhẹ nhàng vuốt ve căn côn thịt khá to của hắn đang nổi lên.

Tiêu Sơn không nhịn được khe khẽ kêu và cả người run lên. Đặc biệt cảm nhận được mùi thơm xử nữ từ người Nhã Phi phả ra quả thực vô cùng mê người. Bất cứ nam nhân nào lúc này chỉ muốn làm một điều đó là đè nàng xuống sau đó phát tiết dục vọng.

Nhã Phi thở hồng hộc bất chợt nàng tựa vào ngực của hắn. Hắn theo bản năng dùng bàn tay của hắn ôm lấy nàng vào lòng.

Hắn muốn mở miệng nói chuyện còn không kịp trả lời thì Nhã Phi đã làm một hành động vô cùng lớn mật. Bàn tay của nàng hơi kéo chiếc quần của mình ra sau đó kéo cái tay của hắn. Nàng để cho cái tay của hắn thọc vào tận nơi tư mật nhất của mình.

Bàn tay của Tiêu Sơn tiến vào bên trong đó là một nơi như thế nào. Hắn không quá rõ ràng chỉ biết đó là một nơi ẩm ướt.

Hơn nữa thiếu nữ kéo cánh tay của nàng là trực tiếp thông qua tiếp xúc thân mật nhất không quá chiếc quần lót mà tiến thẳng vào bên trong. Bên trong vô cùng ẩm ướt lại ấm áp, hơn nữa Tiêu Sơn lúc này cảm giác cả người nóng ran giống như bị hoả thiêu vậy.

Bàn tay của hắn không nhịn được tiến vào bên trong. Hắn không quá rõ ràng đó là một nơi như thế nào chỉ biết đó là một nơi ẩm ướt. Hơn nữa thiếu nữ kéo cánh tay của nàng là trực tiếp thông qua tiếp xúc thân mật nhất không quá chiếc quần lót mà tiến thẳng vào bên trong.

Bên trong vô cùng ẩm ướt, ấm áp hơn nữa Tiêu Sơn lúc này cảm giác cả người nóng ran giống như hoả thiêu vậy.

Bàn tay của hắn không nhịn được tiến vào nơi sâu hơn bắt đầu tìm tòi cái cửa động thần bí ấy. Lúc này trong quần lót của Nhã Phi đã ướt đẫm, bàn tay của hắn sục sạo vào bên trong cũng bị dịch thủy ướt át.

Nhã Phi cảm giác được phía dưới trở nên ngứa ngáy khi bàn tay ma quỷ của Tiêu Sơn tiến vào bên trong. Hắn bắt đầu vuốt ve nó, hơn nữa ở trên miệng cửa động ngón tay của hắn liên tục vân vê lên xuống. Nàng cảm giác được một dòng điện lan tràn khắp toàn thân.

Hai má thiếu nữ đỏ hồng, hơi thở đứt quãng, cả người mềm nhũn, mĩ mâu uông uông nước tựa trên ngực của hắn thở ra hồng hộc phát ra tiêng kêu vô cùng tiêu hồn:

- Hừ...ưm...hừ... hừ...

Nhã Phi lúc này cũng bắt đầu cử động. Nàng muốn bàn tay của hắn quệt quệt vào nơi tư mật của nàng nhiều hơn, mạnh hơn và dữ dội hơn. Cảm giác mềm mại do chỗ đó truyền đến, hắn cảm giác được cửa miệng cũng không tính quá lớn nhưng thứ chất nhờn ra làm cho tay hắn cảm giác được hơi ấm và trơn nhẵn, chiếc khe lại cực kỳ khít và dài ra.

Hơn nữa ngón tay của hắn đang vân vê tại cửa miệng động của nàng, hắn thấy được từ nơi đó đang vọt ra càng ngày những dịch thể nóng ấm và ẩm ướt.

Thông qua cánh tay của hắn một mùi hương vô cùng mê người bốc ra làm cho Tiêu Sơn như lửa gặp phải dầu hừng hực bốc cháy.

Hắn chỉ vân vê cửa miệng động mà thôi. Hắn có chút sợ nếu ngón tay của hắn tiến vào sẽ phá vỡ đi lớp màng quý báu của Nhã Phi. Hắn muốn để tiểu đệ đệ của mình xông phá tâng bích trướng ấy chứ không phải ngón tay của hắn.

Hai má của Nhã Phi đỏ ửng như ứ huyết, đôi mắt uông uông nước nhìn về phía hắn nói:

- Hừ... Ưm...Ah..... Sư Phụ, người yêu ta sao!?