Chương 32: Tỉ võ cao trào

Chương 32:

“Đinh! Exp 15.218/50.000 (Luyện khí cảnh bát tầng)”

“Đinh! Công pháp Tà Thần Vạn Đạo Công: điểm thành thục 3/100 (Địa giai sơ kỳ)”

“Đinh! Thần thông Tà Thần Nhãn - Thiên Xu Cảnh: điểm thành thục 5/100 (Địa giai sơ kỳ)”

“Đinh! Thần thông Thôn Thiên Vạn Đạo: điểm thành thục 3/100 (Địa giai sơ kỳ)”

Hàn Thiên đứng yên tại chỗ, cảm nhận ngọn gió thổi qua mái tóc cùng âm thanh dễ nghe của hệ thống vang lên, trong lòng không khỏi thoả mãn. Hắn biết trải qua trận chiến đấu vừa rồi đã thu hoạch được rất khá. Chẳng những nhận được mấy nghìn Exp, còn mở ra công năng theo dõi tu luyện. Có công năng này, hắn sẽ biết được khi nào thì có thể đột phá một tầng thần thông, không còn phải như ruổi không đầu bay quanh tìm cách đột phá nữa.

Cách đột phá thần thông duy nhất, chính là chiến đấu. Công pháp có thể chậm rãi dựa vào tu luyện để tăng lên, cũng có thể vận dụng trong chiến đấu mà tăng lên cảnh giới. Thế nhưng thần thông muốn đạt tới đỉnh phong thì chỉ có con đường vận dụng vào trong chiến đấu. Chiến đấu càng nhiều, điểm thành thục càng nhiều, càng có cơ sở đột phá.

- Hàn Thiên chiến thắng!

Một vị giám khảo nhảy lên sàn đấu, sau khi kiểm tra Phương Tường thấy hắn vẫn còn sống thì thở ra một hơi, sảng khoái tuyên bố Hàn Thiên chiến thắng. Người không chết là không phạm luật, hắn ta nhìn biểu hiện của Hàn Thiên xuất sắc như vậy, cũng không muốn người kia phải chịu phạt, bị loại đác tiếc.

Hàn Thiên mở ra hai mắt, khẽ gật đầu cảm ơn giám khảo, sau đó chắp tay hướng về phía Triệu Nghiên Dương mà cung kính hô to.

- Quý phi nương nương vạn tuế! Cảm tạ công ơn chỉ bảo của người.

- Haha. Tốt, tốt, tốt!

Triệu Nghiên Dương kích động tới khuôn mặt đỏ bừng, thân thể run rẩy hô lên ba chữ tốt liên tiếp. Nàng không chỉ vui sướng vì Hàn Thiên chiến thắng, nhẹ nhàng đánh bại đối thủ luyện khí thất tầng. Nàng còn sung sướng hơn mấy phầnâ khi kẻ bị Hàn Thiên đánh bại, Phương Tường kia chính là người của Tống Tịnh Kỳ.

Tống Tịnh Kỳ lúc này khuôn mặt âm trầm như nước, nhìn Hàn Thiên từ từ đi xuống dưới sàn mà vừa tức giận vừa ngạc nhiên, lại vừa ghen tị với Triệu Nghiên Dương. Tại sao ả tiện nhân kia lại may mắn như thế, lượm được tên thái giám lợi hại kia từ đâu ra. Không được, nàng phải cướp lấy Hàn Thiên từ trong tay tiện nhân họ Triệu kia.

Hàn Thiên cũng không biết hai nàng Triệu Tống kia đang trừng mắt nhìn nhau, ánh mắt giao phong như muốn xẻ thịt đối phương. Hắn im lặng trở về hàng ngũ, tiêu hoá chiến quả vừa rồi. Mấy người xung quanh vôi vã tránh xa một chút, nhường cho Hàn Thiên một khoảng trống, không dám tới gần. Dù sao cường giả ở đâu cũng được tôn trọng đấy.

Kinh Hồng nhìn Hàn Thiên mà âm thầm nắm chặt bàn tay. Hắn chỉ có luyện khí cảnh lục tầng, chân nguyên tại thân, so với Phương Tường yếu hơn không chỉ nhất sao nửa điểm. Hàn Thiên lại có thể chiến thắng Phương Tường, hơn nữa lại là nhẹ nhàng chiến thắng tựa như mèo vờn chuột, chênh lệch giữa hai người quả là to lớn.

Những người khác cũng âm thầm đánh giá Hàn Thiên, có kinh sợ, có tính toán, cũng có cười lạnh khinh thường, đủ loại ánh mắt thi nhau xuất hiện. Hàn Thiên cũng không thèm quan tâm ánh mắt người khác, vừa xem xét chiến đấu trên đài cao, vừa phân thần hồi tưởng lại sát chiêu vừa rồi mà hắn đánh ra.

Thiên Xu Kiếm....

Kiếm chiêu này cực mạnh, là yếu quyết quan trọng nhất của Tà Thần Nhãn Thiên Xu Cảnh, càng tu luyện càng thêm sắc bén. Thiên Xu gồm bốn tầng, tầng thứ nhất Thiên Xu Nhất Kiếm, tu luyện tới tận cùng sẽ biến có thành không, kiếm chiêu trở nên vô hình vô sắc, tới lui vô ảnh vô tung, không thể phòng bị. Tầng thứ hai Thiên Xu Thập Kiếm, từ một hoá mười, thâp tuyệt là đỉnh cao biến thiên về chất, thập kiếm tập sát, nguyên lực vỡ tan, khiến cho chiến lực bản thân tăng vọt, có thể khiêu chiến vượt cảnh giới. Tầng thứ ba Thiên Xu Vạn Kiếm, lĩnh hội biến hoá tầng thứ hai, tăng vọt số lượng kiếm ảnh lên ngàn vạn, lấy số lượng biến hoá thành chất lượng, kiếm trận trùng thiên tàn sát tứ phương. Tầng thứ tư Thiên Xu Tuyệt Kiếm, tụ mà không tán, từ không thành có, ngưng thực chân ý kiếm quyết, vạn kiếm quy tâm, hình thành một thanh tuyệt kiếm vô song, có thể chém nứt trời đất. Dùng thanh tuyệt kiếm này chém phá dòng sông thiên địa linh khí, khai mở ra Thiên Tuyền Cảnh!

Suy tính tới đây, tin tức từ hệ thống cũng đã cạn, Hàn Thiên trong đầu mở ra một bức tranh vô cùng rộng lớn kích thích, cũng vô cùng khó khăn gian khổ. Chỉ một thần thông Thất Tinh Tà Thần Nhãn đã chia ra tới bảy cảnh giới, cảnh giới Thiên Xu địa giai sơ kỳ khởi đầu lại chia ra thêm thành bốn cản giới nhỏ hơn, biến hoá đa đoan, tu luyện tới tận cùng không biết phải cần tới năm tháng nào... Huống chi là Thập Tuyệt Đạo mười đại thần thông kia, vừa tìm kiếm vừa tu luyện, không biết phải tới đời kiếp nào mới có thể thành công, quả thực là một công trình đồ sộ khốn kiếp.

Hàn Thiên than vãn trong lòng, thế nhưng cũng không nhịn được âm thầm kinh hãi uy lực của thần thông này. Một kiếm vừa rồi hắn đối phó với Phương Tường kia, vừa nhanh vừa hiểm ác, chém đúng chỗ cần chém, nhất chiêu đoạt mệnh, phá tan thần thông của đối phương. Nếu không phải có quy định tỉ đấu, lại thêm Hàn Thiên không muốn tuyệt đường của người khác, một kiếm kia hoàn toàn có thể chém tan nát hệ thống vận chuyển nguyên lực của Phương Tường, phế đi khả năng sử dụng thần thông Tam Hoa Chưởng của lão. Thậm chí là lần theo đường hướng yếu huyệt tấn công về tới khí hải đan điền, phá nát con đường tu luyện, nhất chiêu đoạt mệnh.

Chẳng qua Hàn Thiên vẫn còn mang trên mình tư duy người địa cầu, dĩ hoà vi quý, không muốn tuyêt tình với người khác. Cộng thêm phiền phức khi tỉ võ kết thúc, chủ tử người ta tìm tới tận nơi, hắn cũng không muốn rước lấy mớ hỗn độn phức tạp này.

Tỉ võ trên đài đã bước vào giai đoạn cuối, thắng thua dần dần phân rõ. Hai thái giám sử dụng Thái Tổ Trường Quyền đều giành chiến thắng, một cung nữ sử dụng Tam Hoa Chưởng cũng chiến thắng đối thủ của mình, khuôn mặt vô cùng mừng rỡ. Cả ba người bị loại hầu như đều có chung một đặc điểm, chính là không có thần thông chính tông của Tần quốc, đều dùng nhất chiêu nửa thức học được bên ngoài giang hồ hoặc là đấm đá lung tung. Thái Tổ Trường Quyền và Tam Hoa Chưởng là hai thần thông phổ biến nhất trong quân đội Tần quốc, lưu truyền từ xưa tới nay, vô cùng mạnh mẽ, tính thực chiến cao, thế nhưng cũng không phải ai cũng có thể được học.

- Vòng thứ ba, Hồng Vi đối chiến Thái Nghi, Tạ Hằng đối chiến Ngu Phục, Ngô Quân đối chiến Bạch Nam, Tôn Hạ Vũ đối chiến Dương Khuê!

Hàn Thiên bên tai nghe thấy âm thanh giám khảo, không khỏi một lần nữa định thần tập trung quan sát. Mấy cái tên vừa được sướng lên đều đem lại cho hắn một chút cảm giác quen thuộc. Nhất là tên Ngô Quân ám ảnh tộc kia, hắn cần phải quan sát thật kỹ, tìm cơ hội bắt lại nghiên cứu. Ám Ảnh tộc Ngô Quân này cùng Bạch Hổ thể trên người Tiêu Giai Hi kia, không ngờ đã khiến hệ thống liên tục phát động liên tục mấy nhiệm vụ. Công năng huyết mạch, công năng tiên tri, siêu cấp thương thành, đều là những thứ Hàn Thiên vô cùng khao khát.

Đối chiến trên đài đã bắt đầu. Lần tỉ thí này, trình độ mãnh liệt rõ ràng vượt xa những vòng trước đó, cũng như thú vị đáng xem hơn rất nhiều. Người trên đài ai ai cũng đều mạnh mẽ, tu vi luyện khí lục tầng thậm chí thất tầng, thần thông đấu kỹ cũng đa dạng muôn màu muôn vẻ, không còn thuần một màu quyền chưởng giao thoa như trước nữa.

- Ngươi xem tên Tạ Hằng kia, hắn chính là thể tu đó. Không tu nguyên lực chỉ tu thân thể, một đôi bàn tay thô to vỗ tan nát đám thần thông của Ngu Phục, xem chừng hắn sẽ chiến thắng.

- Đúng vậy, tên Tạ Hằng đó đúng là lợi hại, thế nhưng Ngu Phục cũng không yếu. Ngươi xem hắn dùng chính là Thần Kinh Chỉ, công kích nguyên thần, tên Tạ Hằng kia không có nguyên lực hộ thể, chỉ cần sơ xảy trúng chiêu sẽ là vạn kiếp bất phục....

Hàn Thiên nghe người bên cạnh thảo luận cũng âm thầm gật đầu, hắn xem ra Tạ Hằng sẽ chiến thắng. Ngu Phục kia cảnh giới khá thấp, nguyên lực không nhiều, sớm sẽ cạn kiệt nguyên lực mà mệt chết. Trong khi Tạ Hằng lại khác, thân thể của hắn mạnh mẽ vô song, thể lực dồi dào, chỉ cần cẩn thận là có thể chiến thắng dễ dàng.

Thế nhưng trận chiến của Tạ Hằng cũng không phải kết thúc sớm nhất. Tôn Hạ Vũ chưa cần dùng tới chiêu thứ ba, đối thủ Dương Khuê của hắn đã bị đánh phun máu ngã xuống đài, không cod bất kỳ cơ hội phản kháng. Tôn Hạ Vũ liếc nhìn Hàn Thiên môt cái, tạ ơn chủ tử sau đó xuống sàn, tư thái tiêu sái mà phong trần. Mặc kệ hắn là một tên thái giám, biểu hiện vừa rồi cũng đã đánh gục biết bao nhiêu trái tim thiếu nữ.

Hàn Thiên ngược lại không quan tâm Tôn Hạ Vũ cho lắm, hắn quan tâm tới nhiệm vụ Ám Ảnh tộc của hắn nhiều hơn. Chỉ thấy đài tỉ võ phía nam đã bị bao trùm trong mọt màn sương đen kịt mờ mờ, bên trong truyền ra thanh âm gào thét cùng tiếng sấm nổ ì ùng kinh người, nơi đó chính là chiến trường của Ngô Quân cùng Bạch Nam.

Người khác có thể bị màn sương ám ảnh che khuất tầm nhìn, thế nhưng Hàn Thiên với Tà Thần Nhãn lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng một chút nào, tình hình chiến đấu được hắn nắm rõ mồn một trong đáy mắt. Chỉ thấy Bạch Nam kia thân thể cuốn quanh từng tia sấm chớp thô to mạnh bạo, bàn tay liên tiếp đánh ra quyền chưởng lôi điện bạch sắc quang mang, phá tan từng đạo từng đạo bóng ảnh, di chuyển khắp sàn đấu tìm kiếm Ngô Quân. Trong khi đối thủ Ngô Quân của hắn thì âm trầm đứng tại góc sàn đấu, liên tục thay đổi vị trí, khoé miệng cười tà ác, nguyên lực đen kịt phun ra dũng mãnh tạo thành từng đạo ám ảnh ma quỷ, tấn công Bạch Nam, hoàn toàn không tiếp xúc tới gần. Hắn là Ám Ảnh tộc, sợ hãi lôi điện là bản năng, đương nhiên phải sử dụng chiến thuật viễn chiến.

Nhưng Hàn Thiên xem ra, Ngô Quân chắc chắn sẽ chiến thắng. Bởi hắn ta chính là luyện khí cảnh bát tầng, chân nguyên cuồn cuộn không dứt, trong khi Bạch Nam kia chỉ có lục tầng luyện khí, thua xa cả chất lẫn lượng, bại vong sớm chiều.

Quả nhiên, khắc chế bản năng không thắng được cảnh giới chênh lệch. Sau nửa nén hương quần thảo trong vô vọng, Bạch Nam kêu lên một tiếng đau đớn không cam tâm, bị một đạo bóng ảnh đánh văng khỏi sàn đấu, thất bại tủi nhục. Mà Ngô Quân cũng thu lại hắc khí, âm trầm liếm môi cười nhạo.

Dường như cảm thấy ánh mắt của Hàn Thiên, hắn không khỏi khẽ quay đầu lại. Bốn mắt nhìn nhau, Ngô Quân đưa đầu lưỡi đỏ au ra liếm môi, làm động tác cắt cổ với Hàn Thiên, sau đó nhảy xuống sàn.