Chương 21: Cùng lên?

Chương 21:

Yến tiệc kéo dài tới nửa đêm, cũng có vài phi tần tiến tới cùng Triệu Nghiên Dương dò xét cùng trao đổi, nhưng không có gây cho nàng bao nhiêu nao động. Rượu tới nửa đêm, ai nấy ngà say thoả mãn, lại ước hẹn ba ngày sau tỉ võ vòng hai, mới là tan đi tụ họp.

Trước cửa Lưu Thuỷ cung, Tiêu Giai Hi như có dự định từ trước đứng chờ. Nàng khuôn mặt vừa bồn chồn, vừa sợ hãi, lại vừa khẩn trương. Vừa thấy bóng dáng Hàn Thiên hai người liền lập tức gấp gáp, đứng cũng không vững.

Triệu Nghiên Dương nhíu mày nhìn Tiêu Giai Hi, ả ta còn định có ý đồ gì sao.

“Triệu Nghiên Dương, ngươi từ đâu thu được tên hộ vệ này?”

Tiêu Giai Hi mặc dù khẩn trương, nhưng mặt ngoài cũng không thể tỏ ra yếu thế, vẫn cao giọng hỏi Triệu Nghiên Dương. Thế nhưng đối diện ánh mắt dò xét của Hàn Thiên, nghĩ tới tràng cảnh chiến đấu kia của hắn thì nàng vô cùng hoảng hốt.

“Ngươi có ý gì. Ta từ nơi nào có thể lấy được hộ vệ? Đây là người tổng quản phân đến.”

Tiêu Giai Hi nghe vậy thì càng thêm hoảng hốt. Chẳng lẽ cái thế lực kia có ảnh hưởng tới tận Tần quốc hậu cung rồi?

Nghĩ tới đây, ánh mắt nàng nhìn Hàn Thiên càng thêm sợ hãi, không dám nói năng gì nữa vội vàng rời đi, để cho Triệu Nghiên Dương tràn đầy khó hiểu.

“Hàn Thiên, ngươi biết nàng sao?”

Triệu Nghiên Dương liếc mắt nhìn Hàn Thiên dò hỏi, chẳng lẽ tên này có cái gì đó với Tiêu tiện nhân kia? Này nếu là thật, có điểm để nàng lợi dụng a.

“Ta có thể nào cùng nàng có quan hệ? Nàng ta thế nhưng là quý phi a?”

Hàn Thiên dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc trông theo Triệu Nghiên Dương, để cho nàng tức đến nghiến răng nghiến lợi. Lúc này chợt mở miệng.

“Mặc kệ ngươi có quan hệ hay không, sau này tìm cách kéo lên nàng quan hệ, tốt nhất nắm lấy điểm yếu của nàng.”

Hàn Thiên nhướng mày, không cần nàng phân phó ta cũng phải tìm nàng phiền phức, nàng ta thân mang 2 nhiệm vụ đó, đến lúc đó cần phải để tâm hơn.

Chuyện này cũng không có gây ra bao nhiêu sóng gió, Hàn Thiên hai người một đường hồi cung.

“Ưm!”

Vừa về đến phòng, Hàn Thiên còn chưa có kịp định thần đã bị một bờ môi căng mọng chiếm lấy, đẩy vào sát tường. Triệu Nghiên Dương tựa như mèo nhỏ động tình, trong miệng ư ư rên lên những thanh âm kích thích, thân thể như rắn nước liên tục áp sát vào trên người Hàn Thiên mà vặn vẹo ma sát. Chẳng mấy chốc, hai người đã trên dưới không còn một mảnh y phục, quấn chặt lấy nhau không rời.

“Tiểu nam nhân mau nói, ngươi từ đâu học được bản lĩnh lợi hại như vậy? Tại sao ta trước đây chưa từng nghe nói?”

Triệu Nghiên Dương hai tay bám lấy cổ Hàn Thiên, ánh mắt nóng rực tràn đầy động tình mà dò xét hắn không rời. Tràng cảnh chiến đấu của Hàn Thiên ban chiều thực sự khiến nàng kích thích, kích thích tới mức hạ thân sớm ướt đẫm dâm thuỷ, nghẹn một hơi từ chiều, hận không thể ngay lúc đó đè hắn ra mà hưởng dụng.

Hàn Thiên cũng cười tà một tiếng, côn thịt to hơn cổ tay của nàng lúc này ma sát bên ngoài huyệt hoa, tuỳ tiện trêu tức.

“Thứ ngươi chưa thấy còn nhiều, chẳng lẽ ngươi thấy qua bảo bối lớn như của ta?”

Vừa nói, Hàn Thiên vừa đem nàng lật ngược đè trên tường, côn thịt cự đại ót một tiếng tìm vào huyệt hoa sớm căng mọng đẫm nước, lập tức theo khe rãnh tiêu hồn mà đâm vào.

“Ư ư.. chưa thấy qua...”

Triệu Nghiên Dương ánh mắt đầy sương mù, thân thể mềm nhũn vô lực, tâm thần cũng triệt để mơ màng đi lên. Cái gì dò xét tra hỏi lập tức quên sạch, chỉ còn lại duy nhất cảm giác vừa sợ hãi vừa chờ mong. Cái kia tại sao lại ngoại cỡ như vậy.

Hàn Thiên cười trêu tức nhìn Triệu Nghiên Dương, lúc này lại mở miệng hỏi.

“Ngươi thấy qua ai dâm đãng như ngươi? Được gả cho hoàng đế còn tuỳ tiện cùng nam nhân lén lút?”

Nói đến chỗ này, Hàn Thiên đem côn thịt lại đẩy tới một chút, sâu hơn một chút, đồng thờ đem hai đùi của nàng ôm lên, để cho nàng hoàn toàn bị hắn đóng đinh trên tường.

Triệu Nghiên Dương khuôn mặt đỏ bừng, vừa xấu hổ vừa ngại ngùng, hận không thể đào một cái lỗ chui vào. Thế nhưng vẫn là ôm lấy cái cổ Hàn Thiên, đôi môi đỏ mọng phun ra nhiệt khí u oán quở trách.

“Ta đâu có, là ngươi ép buộc ta.”

Hàn Thiên khoé miệng nhếch lên, đem côn thịt ót một tiếng rút ra, lại trêu tức cười hỏi.

“Vậy ta không ép ngươi nữa?”

Triệu Nghiêm Dương sao có thể chịu, hạ thân đột nhiên trống rỗng làm nàng vừa hụt hẫng vừa nôn nao, vội ôm lấy Hàn Thiên mở miệng cầu xin.

“Đừng. Đừng đem nó rút ra, là ta dẫm đãng. Nhưng có kẻ còn dâm đãng hơn ta a. Huhu.”

Nàng hai mắt gấp gáp tới không nhịn được khóc lên, hai bầu nhũ hoa cọ trên ngực Hàn Thiên như xu nịnh, hạ thân cũng nhún nhẩy trượt trên côn thịt.

Hàn Thiên haha cười lên, phập một tiếng lại đem ác long cắm vào, lúc này tà ác tra hỏi.

“Tiểu dâm phụ. Nói! Ngươi đã cắm sừng tên Tần hoàng đế kia bao nhiêu lần?”

Triệu Nghiên Dương ư lên một tiếng khoái hoạt, hai đùi quấn chặt lấy hông Hàn Thiên không rời, hàm răng trắng tinh cắn chặt, ngượng ngùng trả lời.

“Ta... ta không biết. A, là ta không có a.”

Hàn Thiên cười trêu tức nhìn nàng, trong nội tâm dâng lên muôn vàn cảm xúc, không ngờ không có ghen tuông mà càng thêm vạn phần kích thích. Hắn lúc này lại đẩy côn thịt vào sâu hơn một chút, để cho Triệu Nghiên Dương ngàn vạn cánh hoa hoa tâm siết chặt lấy hắn, ư ư rên rỉ.

“Haha, vậy ngươi cùng tên Mã tướng quân kia lại có bao nhiêu lần cắm sừng Tần hoàng đế?”

Nhắc đến Mã tướng quân, Hàn Thiên dâng lên hứng thú nồng đậm. Kia là cái dạng nam nhân gì a.

Triệu Nghiên Dương nghe tới Mã tướng quân, thân thể đột nhiên như bị trúng tà mà run rẩy, hoa tâm càng thêm co bóp mãnh liệt, dâm thuỷ ngập tràn.

“Ta không có cùng hắn cái gì a. Huhu.”

Nàng thật cùng Mã tướng quân chưa có phát sinh sự tình kia. Chỉ là nàng hướng tới hắn, muốn cùng hắn... Thế nhưng Mã tướng quân dường như cũng chỉ đối với nàng ôm tâm đùa cợt, lại gieo vào lòng nàng hi vọng cùng chờ mong.

Hàn Thiên cũng không thèm quan tâm nàng cùng Mã tướng quân là dạng quan hệ gì, kể cả Triệu Nghiên Dương là vợ Mã tướng quân, hắn cũng vô cùng khoái hoạt mà chiếm đoạt, không có chút gánh nặng tâm lý nào.

Về phần hắn cùng Triệu Nghiên Dương có quan hệ này, nàng sau này lại cùng tên kia phát sinh mấy chuyện khó nói, hắn cũng mặc kệ, còn thật vui thích nhìn xem.

Nghĩ tới đây, Hàn Thiên nhìn về phía Triệu Nghiên Dương càng thêm tà ác, Tà Thần Vạn Đạo công vận chuyển, Dục Đạo thi triển tận cùng, đem hai người vây vào trong tà khí.

“Tiểu Dâm Phụ, có phải hay không muốn cùng Mã tướng quân cùng một chỗ?”

Nói đến đây, Hàn Thiên đem côn thịt đẩy vào càng sâu, đem Triệu Nghiên Dương gần như lấp đầy. Mà nàng cũng hai mắt tán loạn sương mù, ôm chặt lấy thân thể Hàn Thiên không buông.

“Ư ư... ta...”

Triệu Nghiên Dương chỉ cảm thấy cả thân thể cùng linh hồn như bị thiêu đốt, vừa trầm mê vừa khoái hoạt, nguyên lực không tự chủ được theo dâm thuỷ tiết ra, bị tà khí của Hàn Thiên nghiền nát hấp thu đi mất.

Về phần có ý thức được hay không, nàng sớm đã không còn biết trời trăng mây gió gì, triệt để vô lực bị Hàn Thiên đóng đinh trên trường, đem côn thịt ra vào liên tục.

“Tiểu dâm phụ. Để xem đêm nay làm sao tra tấn ngươi.”

Hàn Thiên cười tà ác, một tay đỡ lấy kiều đồn Triệu Nghiên Dương, một tay ôm lấy lưng nàng nâng lên, phụp một tiếng, đem ác long toàn bộ xâm nhập.

“Ư...”

Triệu Nghiên Dương chỉ cảm thấy cơ thể bị lấp đầy, tiểu phúc hiện lên một khoả hư ảnh côn thịt to như cổ tay, nhẹ nhàng du động ra vào. Mà nàng huyệt hoa đi theo nở rộ ướt át, hai mép thịt toàn bộ căng mọng đỏ hồng nuốt lấy long thân, thật có chút cố hết sức, cả người quấn quanh một cỗ tê dại cùng đam mê, hai mắt tràn đầy sương mù tuỳ ý để Hàn Thiên làm bậy.

Hàn Thiên cũng không có vẻ gì là thương hương tiếc ngọc, đem nàng ném trên giường, hạ thân gần như ngồi trên người Triệu Nghiên Dương, để cho nàng hai chân vác trên vai, côn thịt tại bên trong ngàn vạn lớp thịt mạnh bạo du động cùng du động, bàn tay thì đem hai khoả bưởi trước ngực nàng xoa bóp tới đủ thứ hình dạng.

“Phập! Phập! Phập!”

Hàn Thiên bắt đầu để cho ác long rút ra đâm vào, càng lúc càng nhanh càng lúc càng mạnh bạo, dâm thuỷ bởi vì quá nhiều mà bắn ra hai bên, thấm đẫm đám dâm tơ đen nhánh, lại thấm tới ướt cả một khoảng chăn nệm.

“Ư... ư.. ta chết mất, tha cho ta...”

Triệu Nghiên Dương như con thuyền nhỏ trong bão, đầu óc quay cuồng, chỉ thấy thở ra chứ không thấy hít vào. Nàng bàn tay vô lực đánh trên ngực Hàn Thiên, chẳng những không đem hắn đẩy lui còn kích thích lên dâm tính, phập phập từng nhát đâm vào càng sâu.

“Thế nào!? Không phải ngươi rất dâm đãng sao? Mau gọi ta là Mã tướng quân!”

Hàn Thiên cười tà một tiếng, ghé sát bên tai Triệu Nghiên Dương mà thì thầm mấy thanh âm trêu tức. Hắn hai tay bóp lấy hai khoả núi thịt, nhào nặn tới in đầy dấu tay, phần hông càng thêm tăng tốc mà phập phập đâm xuống.”

Triệu Nghiên Dương sao có thể chịu được, lúc này trong mắt tràn đầy sương mù uỷ khuất, i nha rên rỉ cùng sợ hãi, thế nhưng cũng tràn đầy hưng phấn cùng chờ mong, không ngờ thật há mồm kêu lớn.

“Ư! Mã tướng quân... Đừng... Tha cho ta...”

Hàn Thiên nghe tới đây nội tâm tràn đầy cảm giác tà ác, hoàn toàn không có chút ghen tuông nào, ác long càng thêm nhanh mạnh phầm phập đâm xuống. Hắn vừa nhìn tới đôi môi gợi cảm của Triệu Nghiên Dương, liền không nhịn được muốn tra tấn, bày ra vô hạn trò dơ bẩn.

Cười nhếch mép một cái, Hàn Thiên trong miệng lại dùng ma âm đầu độc.

“Tiểu dâm phụ, ngươi đã từng cùng hai nam nhân cùng lên chưa?”