Chương 12: Hôn thê

Chap 12:Hôn thê

Sau một màn này bên sân khán giả trợn mắt há hốc mồm, có vài người không nhịn được hít một ngụm khí lạnh,tiếng nghị luận bắt đầu vang lên

"Haha chắc ta chưa tỉnh ngủ, giờ ta về lớp ngủ tiếp 2 tiết đây đừng gọi ta"

"Có phải hay không ta còn nằm mơ, Lạc Tiêu lại thành công làm được cú slam dunk "

.......

Thậm chí có vài người không tự chủ được thử tat mình một cái " bốp....,đau không phải là nằm mơ "

Một bên Tô Triết ngây ngốc một màn ,mặt đỏ bừng lên.

Thậm chí ngay cả trọng tài đều ngây ngốc một màn,thất thần gần 2 giây lúc này mới thổi còi.

Sau khi trọng tài thổi còi xác định ghi điểm những tiếng vỗ tay vang lên

"Ba.....ba....ba"

Sau màn này nhóm đối thủ kia không dám bỏ qua Lạc Tiêu nữa "nói đùa một người mà có thể ghi bàn bằng quả slam dunk ,trừ phi bọn họ là kẻ ngu đàn chứ làm sao dám bỏ qua".

........

Lạc Tiêu dần dần gỡ lại điểm số trước mặt Lạc Tiêu những người này triệt để hết hi vọng rồi,khi Lạc Tiêu tiến công bọn hắn còn không có cơ hội chặn thì bóng đã vào rổ.

Trọng tài thổi còi kêu lên thông báo, lại một cú 3 điểm nữa. Giờ phút này một vài nữ sinh bị Lạc Tiêu biểu hiện cho triệt để khâm phục, còn những nam sinh khác thì lườm Lạc Tiêu với con mắt ghen tị.

Một bên Tô Triết con mắt lộ ra hung quang nếu con mắt có thể giết người thì Lạc Tiêu đã chết tầm trăm lần rồi nhưng đáng tiếc con mắt không thể giết người.

Một bên Lý Thiên Tuyết hiện lên vẻ mặt hiện lên một vẻ không thể tin.

Tranh tài trước khi kết thúc Lạc Tiêu ra ghế ngồi nghỉ vì tiêu hao thể lực quá nhiều

Lạc Tiêu sau khi đi xuống tiếng ồn ào mới kết thúc .Trên vẻ mặt của các nữ sinh hiện lên vẻ mặt nuối tiếc không thể giúp Lạc Tiêu đấm lưng lau mồ hôi.

"Lạc Tiêu ngươi có làm sao không "Lý Thiên Tuyết một bên cầm lon nước trái cây sang nói.

Lạc Tiêu uống ngụm nước giọng nói có chút hư nhược nói ra"không có gi chẳng qua là tiêu hao thể lực nhiều quá thôi".

" thế thì ngươi nghỉ ngơi đi" Lý Thiên Tuyết nghe xong tin này mới ổn định lại tinh thần nói.

Tranh tài giờ mới kết thúc, lớp 11a thắng với tỉ số 35-24.lúc này mọi người mới không thể tin được một trận bóng mà chắc chắn sẽ thua mà nhờ Lạc Tiêu thắng.

Trận đấu buổi chiều hôm nay không ít người ghi hình lại ,nhao nhao truyền trên trường học.

Lúc này âm thanh hệ thống vang lên " chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ thu được 200tích phân, danh vọng trường thu được 50000"

Nghe được âm thanh hệ thống Lạc Tiêu không khỏi vui mừng,suy nghĩ kĩ một lúc Lạc Tiêu quyết định không rút thưởng để dành nâng cấp hệ thống.

Chờ đến hết buổi học Lạc Tiêu chờ Lý Thiên Tuyết xong rồi cùng đi về nhà.Lạc Tiêu cùng Lý Thiên Tuyết đi trên đường vừa đi vừa nói chuyện.

"Lạc Tiêu, không ngờ ngươi chơi bóng rổ giỏi như thế "Lý Thiên Tuyết khuôn

Mặt không thể tin được nói.

"Không có gì chỉ biết sơ sơ thôi " Lạc Tiêu ngoài nói thế nhưng trong lòng không khỏi vui sướng, phải biết đây là Lý Thiên Tuyết ,là hoa khôi trường vậy mà khen mình.

Chẳng biết những người kia sau khi nghe Lạc Tiêu nói điều này có tức đến ho ra máu không.

.......

Sau khi vừa đi vừa trò truyện đến nhà của Lý Thiên Tuyết ,Lạc Tiêu chào tạm biệt xong rồi về nhà của mình.

Đang đi mải suy nghĩ, Lạc Tiêu không để ý đường bỗng nhiên một tiếng "ket"làm cho Lạc Tiêu phục hồi lại tinh thần quay lại thấy một chiếc xe Lamborghini màu vàng ,xe dừng lại thấy người đi xuống là một nữ sinh khuôn mặt xinh đẹp ngang Lý Thiên Tuyết, thân hình chỗ lồi nên lồi lõm nên lõm  tầm tuổi Lạc Tiêu quay sang hỏi "Ngươi là Lạc Tiêu "

Lạc Tiêu bị màn này làm cho ngốc khẽ gật đầu, trả lời lại "ta là lạc tiêu,ngươi là ai"

Nữ sinh âm thanh băng lãnh trả lời :"ta là hôn thê của ngươi"