Chương 15: Thăng Cấp Trúc Cơ
Tốt lý do!
Tần Thiên bây giờ trực tiếp không lòng vòng, cầm trong tay cái dao lớn mà quả quyết thực hiện ước mơ. Đang định cho con gà mất nết gần đó một nhát thì Hệ Thống cất lời khiến hắn ta giật mình:
-Thật muốn bồi dưỡng một cái tán gái cao thủ, nhưng nếu ngươi đam mê farm gà như thế thì ta cũng thành toàn, ban phát nhiệm vụ: Trong vòng một ngày đem gà vịt chó heo nơi đây giết cho hơn nữa, làm cho danh tiếng túc chủ vang xa bảy mét, gà nghe gà sợ, chó thấy chó chạy! Hoàn thành ban thưởng Trúc Cơ thăng tiên hoàn một cái, 50 thương thành giá trị! Thất bại : Bị hệ thống cười chê.
Thật tốt đúng lúc, hệ thống ban phát nhiệm vụ như múc thêm đồ ăn ngon vào bát Tần Thiên vậy. Vốn dĩ không có thì cũng phải ăn cơm, mà nếu có múc thêm thì ăn cũng thêm ngon. Chính vì thế mà niềm tin kiên định của Tần Thiên cũng được củng cố thêm đôi phần.
Hắn bắt đầu lao đầu vào chặt chém điên cuồng làm cho bọn gia nhân đang chém từng con trong ngao ngán cảm thấy hết sức bất ngờ. Cái này thiếu gia bị bức điên, chém như là chưa từng được chém. Chẳng qua, chém gà mà động tác cũng hết sức điên cuồng, quả giống như chiến thần hạ phàm như thế!
Bọn hắn lần lượt len lén trốn ra ngoài với những bước chân nho nhỏ, be bé vì sợ kinh động đến “chó gà đệ nhất đồ tể” Tần Thiên đại thiếu gia. Nhân gian truyền miệng người điên thật sự rất đáng sợ, dù sao ý cảnh của người điên chém gà phát chán thì liền chém luôn cả người, người ta con trai tộc trưởng thì có làm sao đâu? Khôn lanh một tí thì chạy cho nó lẹ a!
Một đường Tần Thiên cũng không để ý nhiều như thế, dù sao cảm giác chém giết cũng thật quá thỏa thích đi. Song hành với những con gà lìa đời là những âm thanh thông báo diễn ra liên tục đến từ hệ thống : +50exp, +50 exp, +50 exp, +50 exp,… Thật thoải mái a!
Lại nói đến cái kia tiểu nha hoàn Minh Nguyệt kia đi khắp nơi tìm kiếm thiếu gia chủ để hỏi là ngài muốn ăn trưa với gì mà tìm mãi không thấy hắn! Đi được giữa chừng thì nàng ta tức tối với cái não ngu si của mình a! Thiếu gia người đi làm công chuyện trọng đại thì làm gì ở hoa viên hay khu vui chơi được chứ, chắc chắn là ra ngoài rồi.
Thế nhưng bửa trưa thì sao đây? Tốt khó giải quyết, nàng ta liền nhất quyết tìm đến phu nhân Vũ Hoàng Linh hỏi xem sao.
-Đứng dậy đi, con gặp ta có chuyện gì à?
Minh Nguyệt hết sức cung kính chấp tay với mẹ Tần Thiên, nàng ta hết sức biết ơn vị ân nhân đã mua nàng, cho nàng tiền chôn cất cha mẹ, tránh phật đạo hiếu của người con gái. Tiểu nha đầu nói:
-Thưa phu nhân, thiếu gia bảo phải đi làm chuyện trọng đại cả đời nhưng ta không biết đi đâu, vậy bửa trưa có cần chuẩn bị nữa không ạ ?
Vũ Hoàng Linh nhíu mày:
-Cái gì mà công chuyện trọng đại cả đời, cụm từ này không phải là chỉ hành động đi cưới vợ à?
Minh Nguyệt nghe thấy thế đỏ mặt hết sức, nàng ta vốn dĩ chưa từng nghĩ tới chuyện đó. Tại sao thiếu gia lại đi cưới vợ a? Nhưng như nhớ chuyện gì, Nguyệt ta lại hết sức buồn rầu. Phận mình nha hoàn thì làm được gì chứ? Nhưng mỗi lần nghĩ tới cái cảm giác an toàn, cuốn hút mãnh liệt bên hắn, Nguyệt lại thấy buồn buồn.
Nàng cũng đâu có ngờ tất cả cũng chỉ là cái bẫy của Vũ Hoàng Linh để kiểm tra tình cảm của nàng ta với Tần Thiên. Kì thực Vũ mẫu là một người mẹ tốt, nàng ta chọn người hầu cũng như là chọn cô dâu cho con mình, một mực điều tra và đánh giá rất nhiều lần a.
Nguyệt ta là một cô gái rất chi là vừa ý nàng. Cô bé này có chút si ngốc nhưng vẫn biết phải trọn đạo với cha mẹ, dù hơi ngốc nghếch nhưng nhiều hơn vẫn là dễ thương. Ngoại hình nàng cũng thật không tệ, chỗ nào ra chỗ đó, càng ngẫm thì Vũ mẫu càng thấy thích thú với con dâu tương lai của mình.
Vũ Hoàng Linh cũng thật sự rất tự tin rằng Minh Nguyệt sẽ thích con trai nàng. Bởi từ nhỏ Tần Thiên đã có trong mình sức hút lạ kỳ với phái nữ, chỉ cần cho bé gái đang khóc nhè đến bên hắn là mỉm cười lại ngay, nhiều bậc cha mẹ bất lực quá cũng đến xin gặp tiểu thiếu gia nhờ giúp đỡ, ai dè hiệu quả kinh người.
Chưa xong, lớn lên khí chất hắn thoát tục, lạnh lùng làm bao trái tim thiếu nữ phải rung động. Việc này cũng làm bậc làm cha làm mẹ như nàng với Tần Chiến hết sức dở khóc dở cười. Song thì nhiều hơn vẫn là rất tự hào với cái gen tuyệt vời mà hai bậc phụ huynh đã để lại cho con.
Thế nhưng, ai mà ngờ được thằng con tuyệt vời trong mắt ba mẹ lại không mấy tuyệt vời trong mắt mấy con heo, gà, chó,… Nửa ngày trời, xác động vật phủ đầy đất, tiếng gà heo khóc thành tiếng vang thấu trời xanh, tiếng hệ thống thì cũng không mỏi mồm mà thông báo liên tục: +50 exp, + 50 exp, +100 exp,…
-Đinh! Túc chủ exp giá trị đầy, thăng cấp đến Trúc Cơ Sơ Kỳ.
-Đinh! Số lượng gà heo bị giết gần hết, chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, thu về Trúc Cơ thăng tiên hoàn một cái, 50 thương thành giá trị!
Cuối cùng cùng lên được Trúc Cơ Sơ Kỳ.