Chương 5: Di chuyển

Thiên Phong mở bừng mắt ra, từ sâu trong mắt hắn như ẩn chứa đại đạo.

" tinh....tinh...hấp thu thành công hỗn độn đan điền "

" hoàn hành nhiệm vụ tân thủ khai mở đan điền. Thưởng một lần vòng quay "

Thiên Phong cũng không còn tâm trí đâu mà để ý đến thông báo hệ thống, cả người hắn giờ như người say rượu, cảm giác như bản thân đang dung hợp với đại đạo thiên địa. Hàn Băng nhìn thấy thì cơ mặt căng cứng " thiên phú của Phong lang rốt cuộc cao đến bao nhiêu mà chỉ khai mở đan điền cũng có thể giao hòa với đại đạo ". Thông thường khi tu sĩ vượt qua bình trướng một đại cảnh giới thì sẽ có sắc xuất một phần trăm dung hòa với đại đạo, ý chí con người kết hợp với đại đạo thiên địa. Mỗi lần dung hòa với đại đạo như vậy tu sĩ luôn có thể tạo ra một võ kỹ phù hợp nhất với bản thân mình, thiên phú càng cao thì khả năng dung hòa càng lớn. Nhưng chỉ khai mở đan điền mà cũng dung hòa đại đạo thì quả thật Hàn Băng chưa thấy bao giờ.

" xoẹt....rẹt....rẹt.."

Trong ánh mắt Thiên Phong là linh khí nồng đặc, giờ đây hắn cảm giác trước mắt mình là bản chất của thế giới, vừa đưa tay ra là cảm nhận được linh lực như dòng nước chạy quanh người, khắp nơi đâu cũng có linh lực.

" chúc mừng ký chủ nhận được võ kỹ thiên phú- huyết trùng đồng ".

Âm thanh thông báo của hệ thống vang lên trong đầu làm Thiên Phong ngơ ngác, hắn không hề biết cái trùng đồng hệ thống nhắc đến là gì.

" này hệ thống, thứ ngươi vừa nhắc đến là thứ gì vậy "

" ý của ký chủ là huyết trùng đồng "

" đúng đúng!! Chính là nó đấy "

Hệ thống như coi thường sự vô tri của Thiên Phong nhưng cũng vấn trả lời " huyết trùng đồng là kỹ năng thiên phú mà khi ký chủ dung hòa bản thân vào thiên đạo tạo thành, công dụng của nó thì cũng khá đơn giản, chỉ là tăng khả năng nhìn của mắt lên x10 lần "

Thấy hệ thống thông báo công dụng của trùng đồng thì Thiên Phong cũng không cảm thấy gì, nếu chỉ là tăng thị lực thì công dụng đúng là cũng chả đáng bao nhiêu. Hàn Băng thấy linh khí trong thiên địa đần ổn định lại thì cũng dần an tâm, chắc Phong lang vượt qua ải này rồi. Thấy Thiên Phong mở bừng mắt ra thì nàng hỏi thăm tình hình.

" chàng đã thành công rồi sao, nhận được thiên phú gì vậy, kể cho ta nghe được không "

Thấy Thiên Phong lại tỏ ra ngại ngùng thì nàng cũng khôn hiểu nổi hắn đang nghĩ gì thì lại nghe thấy hắn hỏi. " sao nàng lại khỏa thân thế này, bay trên trời không thấy lạnh à !!! "

Nghe thấy hắn nói vậy làm Hàn Băng như có trăm câu hỏi trong đầu, nhìn xuống y phục mình vẫn chỉnh tề rồi nghĩ " không phải là Phong lang điên rồi chứ, ăn nói tầm bậy gì vậy ". Nàng cảm ứng thử linh lực trong người Thiên Phong thì thấy hoàn toàn bình thường, chắc chắn không phải là tẩu hỏa nhập mà rồi.

Thiên Phong thấy hành động của Hàn Băng thì như nghĩ ra gì đó liền quát hỏi hệ thống " này hệ thống, không trong chút công dụng ngươi nói của trùng đồng có cả nhìn xuyên quần áo đấy chứ ".

Hệ thống nghe thấy Thiên Phong hỏi vậy thì trả lời như châm biếm " vừa hay trong chút công dụng của trùng đồng có nhìn xuyên y phục ". Thiên Phong nghe câu trả lời của hệ thống thì chỉ biết than trời trách đất, sợ Hàn Băng vừa có chút thiện cảm với hắn khi nghe thấy hắn nói vậy thì không biết sẽ nghĩ hắn thành loại người gì.

Trên cả quãng đường bay hơn nửa ngày, cả hai người ngồi trên lưng chim không nói gì, Hàn Băng tưởng Thiên Phong không được khỏe, Còn Thiên phong thì nhìn thấy hàn băng khỏa thân cả nửa ngày, thằng tiểu đệ cứ căng cứng không nói lên lời, nhìn đôi gò bồng đào căng mọng điểm bên trên là hai hạt anh đào nhỏ hồng, ngay dưới là vòng eo mê người với cái rốn nhỏ, cả vùng khe thịt với mu cao vút cũng đạp vào mắt. Nhiều khi định lao đến vượt rào thác loạn một trận ra trò nhưng nghĩ lại, đây là trên lưng chim ngã xuống chỉ có biến thành đống thịt nát nên thôi.

Bay đền gần tối mố đến được tòa thành gần nhất có pháp trận dịch chuyển, hơn nữa pháp trận này còn của Diệp gia, tộc nhân Diệp gia thấy có người của chính tộc đến thì vội ra nghênh đón, những người của diệp gia ở tòa thành này vốn chỉ là chi nhánh phân tộc. Vừa bay đến cổng thành đã có hơn trăm người giáp trụ đầy đủ quỳ một chân xuống nghênh đón miệng đồng thanh hô to " cung nghênh ngũ tiểu thư đến Định Châu Thành " từ đằng sau cũng có một lão giả râu bạc lại gần cung kính hỏi " không biết ngũ tiểu thư có việc gì mà ghé qua phân tộc Định Châu Thành có việc gì vậy ạ ".

Thấy lão giả hỏi Diệp Hàn Băng cũng lạnh lùng đáp " tiểu tộc trưởng các ngươi đâu sao không ra đón tiếp bổn tiểu thư ".

Lão già nghe vậy thì có vẻ bất đắc dĩ đáp " không may gia chủ đang trong thời kỳ đột phá, không thể đón tiếp tiểu thư được nên giao cho lão nô đón tiếp tiểu thư ".

Diệp Hàn Băng chỉ hừ một cái rồi ra lệnh " ngay bây giờ ta muốn dùng pháp trận dịch chuyển đến trung đô, ta muốn đi gấp trong 10 phút ". Lão giả quản gia nghe vậy thì vội than khổ. " ngũ tiểu thư còn không biết, pháp trận dịch chuyển đã bị hư hỏng ngày hôm qua, nếu tiểu thư muốn dùng thì phải chờ ít nhất 1 ngày nữa ".

" ta muốn trong mười phút ". Nói xong Diệp Hàn Băng chém ra một kiếm làm tường thành nổ ra một vết sâu hóm. Lão quản gia nghe vậy như đang suy nghĩ gì rồi chạy đi thông báo cho ai đó, một lúc sau lão trở lại thông báo " pháp trận địch chuyển vẫn có thể miễn cưỡng sử dụng, tiểu thu có thể đi bây giờ ". Diệp Hàn Băng cũng không nói gì rồi đi cùng Thiên Phong đến pháp trận. Đó là một vòng tròn khổng lồ, bên cạnh là ba lão mặc đạo bào, thấy Hàn Băng đi đến thì đều cúi đầu chào. Chỉ thấy ba lão bỏ một viên tinh thể màu xanh lam vào trận rồi kết ấn khởi động, một lỗ hổng thời không xuất hiện, Diệp Băng dắt tay đưa Thiên Phong cùng vào, thấy hai người đã biến mất lão quản gia giọng trầm thấp ra lệnh." người đi tìm hiểu xem tên nam tử đi cùng ngũ tiểu thư là ai, còn ta sẽ báo cho nhị thiếu gia biết chuyện.

Trong vết nứt không gian Hàn Băng tay nắm chặt Thiên Phong, nếu lạc trong khe nứt thì có thể khi đi ra sẽ cách nhau ngàn dặm. Thiên Phong cũng không hỏi sao thái độ Hàn Băng lại thay đổi khi sử sự với người ở phân tộc, những cuộc tranh đoạt chức tộc trưởng trong các gia tộc cũng không phải là ít, rất có thể phân tộc ở Định Châu Thành không phải cùng một chiến tuyến với Hàn Băng.