Lúc này, tầm 3 giờ sáng.
"Ah Ah..... Cô nhấp mông mạnh thêm nữa đi cô... Ahn.... Ah Ahhh.... "
Chu Tiểu Minh đang nằm ngửa ở trên sàn nhà trong phòng tắm, còn Mã Phương Linh thì đang ngồi ở trên người hắn mà nhấp mông một cách điên cuồng.
"Ah... Cháu... đã bắn.... vào bên trong cô.... bao nhiêu lần rồi vậy?... Ahh Ahh... " Mã Phương Linh vừa cưỡi ngựa vừa hỏi.
Chu Tiểu Minh trả lời: "Cháu nhớ là.... đã bắn tinh trùng vào bên trong..... âm đạo của cô.... Ah Ah..... khoảng 13 lần rồi ạ... Ah Ah... "
"Thế... nốt hiệp này nữa thì.... chúng ta đi ngủ nhé..... Ah Ah.... "
"Vâng ạ"
Nói chuyện xong, Mã Phương Linh ra sức nhấp càng ngày càng càng mạnh hơn, háng của hai người họ dính đầy tinh trùng lẫn dâm khí của cả hai.
"Ah Ah.... Ah Ah.... Cháu ra cô ơi!"
"Vậy ra cùng nhau nào!"
"Bạch Bạch Bạch.... Aaaaaa!"
Chu Tiểu Minh dùng hai tay vịn lấy hông của Mã Phương Linh, hắn hẫy mông lên cao để bắn đợt tinh trùng lần thứ 14 vào bên trong âm đạo của Mã Phương Linh, cô cũng đáp trả lại hắn bằng việc dâm thủy ra ngoài. Hai người rùn mình, giật giật vài cái rồi Mã Phương Linh ngã xuống nằm lên trên người của Chu Tiểu Minh, hai người họ đều đang thở hổn hển.
Một lúc sau thì Mã Phương Linh đứng dậy để cho dương vật của Chu Tiểu Minh tuột ra khỏi âm đạo của cô, kèm theo một đống chất lỏng màu trắng túa ra bên ngoài bởi vì tử cung của cô đã chứa nhiều tinh trùng lắm rồi. Chu Tiểu Minh cũng đứng dậy, hắn vòng tay ôm lấy người của Mã Phương Linh mà hun vào môi của cô, hắn dùng lưỡi tách đôi môi dày của cô ra rồi đánh cháo lưỡi với cô.
"Thôi, chúng ta rửa ráy rồi đi ngủ thôi, ngày mai cô còn phải đi làm nữa a"
"Vâng ạ" Chu Tiểu Minh nghe lời, dù gì thì hắn cũng đã mệt, còn Hệ Thống thì không biết là nó đã thăng thiên rồi hay sao mà khi Chu Tiểu Minh bắn đợt tinh trùng thứ 9 vào bên trong âm đạo của Mã Phương Linh thì nó không lên tiếng nữa.
"Lại đây để cô rửa cây côn một khúc của cháu nào"
Trong khi đang rửa ráy, Chu Tiểu Minh hai tay không chịu yên luôn bóp zú, bóp mông của Mã Phương Linh mà cô cũng vui vẻ cười cười để cho hắn muốn nghịch chúng thế nào cũng được. Khi xong thì Chu Tiểu Minh mặc lại chiếc quần thể thao ngắn của hắn, còn Mã Phương Linh thì mặc lại chiếc quần lót màu tím có ren đen cùng với một chiếc áo thun màu lam. Cả hai rời khỏi nhà tắm rồi cùng nhau nằm lên chiếc nệm mà ngủ cho tới sáng.
. . . . .
Hôm nay là chủ nhật, Chu Tiểu Minh cùng Mã Mẫn Mẫn được nghỉ ở nhà, còn Mã Phương Linh thì vẫn phải đi làm ở cửa hàng mỹ phẩm.
Lúc này là 6 giờ sáng, Tô Ánh Ngân cuối cùng cũng chịu mở mắt ra, cô ngồi dậy đưa mắt nhìn xung quanh liền nhìn thấy 3 người đang ngồi ăn sáng ở trên bàn, trong đó có một gương mặt mà Tô Ánh Ngân nhớ rất rõ, đó chính là Chu Tiểu Minh.
"Cô chịu thức dậy rồi sao?" người lên tiếng hỏi là Mã Phương Linh.
"Ta đang ở đâu đây?" Tô Ánh Ngân hỏi ngược lại.
Mã Phương Linh trả lời: "Cô đang ở trong nhà của ta, đêm hôm qua chính Tiểu Minh là người đã cõng cô về đây a"
"Tiểu Minh? Có phải là em gái đang ngồi ăn sáng kia phải không?" Tô Ánh Ngân dùng ngón tay chỉ vào Chu Tiểu Minh rồi hỏi.
"Em gái? Ha Ha Ha" Mã Mẫn Mẫn nghe thấy liền phì cười.
"Bộ ta nói gì sai sao?" Tô Ánh Ngân không hiểu hỏi.
Mã Phương Linh giải thích nói: "Tiểu Minh nó là nam không phải nữ, nhiều người nhìn thấy khuôn mặt của nó thì cũng đều nghĩ nó là con gái hết"
"Hể? Hắn là con trai? Thế sao hôm qua hắn lại mặc đồ của con gái? Có phải là cô đang đùa với ta có phải không?"
"Không, lỗi là do ta đã đưa nhầm quần áo cho nó mặc a"
"Tôi không tin, cô kêu em nó lại đây để tôi kiểm tra a"
"Tiểu Minh, cháu tới để cho cô cảnh sát đó kiểm tra thử đi"
"Vâng ạ"
Chu Tiểu Minh đứng dậy rời khỏi bàn ăn, hắn tiến tới chỗ của Tô Ánh Ngân rồi hỏi: "Chị muốn kiểm tra em như thế nào đây?"
Tô Ánh Ngân không thèm trả lời lại mà trực tiếp dùng tay chạm vào giữa cái háng của Chu Tiểu Minh và kết quả khiến cho cô phải bối rối, cô đưa mắt lên nhìn lấy hắn với vẻ mặt khó hiểu.
"Chị cảnh sát à, chị muốn sờ thằng em của ta đến khi nào nữa vậy? Còn không chịu buôn tay ra a"
"A.... ta xin lỗi" Tô Ánh Ngân vội vàng thu tay lại nói.
Bỗng dưng Tô Ánh Ngân phát hiện ra là mình đang mặc một bộ quần áo của người khác, không phải là bộ đồng phục cảnh sát đã rách te tua, hình như bộ quần áo này hơi rộng một chút so với cô.
Nhìn thấy Tô Ánh Ngân đang loay hoay với bộ quần áo đang mặc ở trên người, Mã Phương Linh mở miệng nói: "Thế nào? Đồ của ta có hơi rộng một tí so với cô thôi, còn bộ đồ cảnh sát của cô thì đã bị rách te tua hết rồi, ta nghĩ chắc cô cũng không cần nó nữa đâu ha..... đồ đạc của cô thì ta đã đặt chúng ở ngay bên cạnh đấy, cô kiểm tra lại thử coi có mất thứ gì hay không?"
Nghe vậy, Tô Ánh Ngân liền quay đầu 180 độ, rất nhanh cô nhìn thấy đồ đạc của cô, sau khi kiểm tra thì cô không mất thì gì cả, khẩu súng P228 thì đã có Chu Tiểu Minh nhặt lại dùm, còn trinh tiết của cô thì vẫn còn nguyên tem chưa bị ai phá mất, cô thở phào nhẹ nhõm.
"Tiểu Minh, ta thật tình rất cảm ơn ngươi đã cứu ta khỏi tay bọn thanh niên biến thái kia, còn chị gái bò sữa này nữa, cảm ơn chị đã cho ta mượn quần áo"
"Không có gì, cô lại ăn sáng với ba người chúng ta luôn đi" Mã Phương Linh nói.
Bụng của Tô Ánh Ngân cũng đang kêu gào, cô không ngại mà đi tới chỗ bàn ăn, nhưng khi cô nhìn thấy những món ăn sáng của ba người họ thì bỗng dừng chân lại hỏi: "Ba người ăn sáng như thế này sao?"
Mã Phương Linh trả lời: "Ùm, ta không giỏi nấu đồ ăn cho lắm, nên chỉ có mấy món như thế này thôi a"
"Chị còn có dư nguyên liệu nấu ăn không? Để em nấu vài món cho"
"Cô coi ở trong tủ lạnh đó, xem thử còn cái gì nấu được thì nấu a"
Tô Ánh Ngân liền đi tới chỗ cái tủ lạnh, cô mở cửa tủ lạnh ra rồi nhìn bên trong một chút, xong thì cô ôm lấy nguyên liệu nấu ăn đi tới chỗ nấu ăn, cô rất nhanh làm ra 4 dĩa mì xào thịt bò cùng với cải xanh, cô đem ra rồi cùng ăn sáng với 3 người kia.
"Ngon quá!" Chu Tiểu Minh, Mã Phương Linh, Mã Mẫn Mẫn mới ăn có thử món mì xào này thì cả ba ngay lập tức đồng thanh nói.
Chu Tiểu Minh đưa mắt nhìn sang Tô Ánh Ngân rồi hỏi: "Chị cảnh sát, chị là 1 cái đầu bếp?"
Tô Ánh Ngân trả lời: "Chỉ là trước đây ta có đi học nấu ăn thôi, làm cảnh sát là ước mơ từ nhỏ của ta a"
Chu Tiểu Minh hỏi tiếp: "Chị nói em mới nhớ, bộ đồng phục cảnh sát của chị rất là khác với cảnh sát ở địa phương này, là sao vậy chị?"
Tô Ánh Ngân trả lời: "Bởi vì ta thuộc lực lượng cảnh sát đặc biệt có tên là tổ Bạch Ưng, bọn ta chuyên đi bắt những tội phạm đặc biệt a"
"Tội phạm đặc biệt? Ở khu dân cư nghèo nàn này chỉ có mấy tên dâm tặc thôi mà chị?"
"Chuyện này thì.... "
Thấy Tô Ánh Ngân không muốn trả lời cho Chu Tiểu Minh, Mã Phương Linh lên tiếng nói: "Tiểu Minh, cháu đừng có hỏi cô ấy nữa"
Mã Phương Linh nhìn sang Tô Ánh Ngân rồi hỏi: "Nhà cô ở đâu, có cần ta đưa về giúp không?"
Tô Ánh Ngân trả lời: "Không cần đâu chị, ta tự bắt xe taxi về cũng được"
"Vậy thì xin phép ta đi làm trước đây, Tiểu Minh và Mẫn Mẫn ở nhà ngoan nha" Mã Phương Linh nói xong thì rời khỏi nhà, cô leo lên một chiếc xe máy cũ mà đi làm luôn.
Sau khi Mã Phương Linh đi mất, Tô Ánh Ngân mới liếc mắt nhìn lấy Chu Tiểu Minh, khiến cho hắn phải sợ sệt, cô đợi cho Mã Mẫn Mẫn đem chén, dĩa đi vào bên trong phòng tắm để rửa thì cô mới mở miệng hỏi: "Em có phải là võ giả không?"
Chu Tiểu Minh ấp úng nói: "K-Không tệ, chị muốn gì?"
"A, ta không có muốn gì ở em cả mà tổ Bạch Ưng của ta có chiêu mộ võ giả từ 15 tuổi trở lên, mới gia nhập lương hằng tháng của Tân Binh là 5000 tệ a"
"5... 5000 tệ sao? Chị không có đùa với em đấy chứ?"
"Ta là đang nói nghiêm túc đấy"
"Nhưng em còn đang đi học mà"
"Ôi zời ơi, việc học của em chả khác gì việc tu luyện võ đạo của tụi chị hết, phần lớn thời gian trong ngày các thành viên của tổ Bạch Ưng đều chỉ tập trung vào việc tu luyện, ít có ai ra ngoài để làm nhiệm vụ lắm, chỉ khi nào có nhiệm vụ thích hợp dành cho họ thì mới chịu lăn ra khỏi phòng tu luyện a"
"Chị hiện tại, đẳng cấp võ giả là gì rồi? Sao đêm hôm qua lại dễ dàng bị bọn tép riu kia bắt nạt dễ dàng vậy?"
"Em không thấy là chị bị trúng thuốc mê hay sao? Hiện giờ chị đã là Ngoại Kình Võ Giả tứ phẩm rồi, còn em thì sao?"
"Em ư? Em thì chỉ mới là Ngoại Kình Võ Giả nhị phẩm thôi a"
"Ùm, cũng tạm được.... Thế em có muốn gia nhập vào tổ Bạch Ưng không?"
"Gia nhập vào tổ Bạch Ưng có đơn giản không vậy chị?"
"Chỉ có kiểm tra một chút về trình độ của em hiện giờ thôi, với lại chú của chị sẽ là người chấm điểm, nể tình em đã cứu chị khỏi tay bọn biến thái kia nên chị sẽ nói với ông ấy nâng điểm của em lên một chút a"
"Vậy, chăm sự nhờ chị ạ"
"Được rồi, chúng ta đi thôi"
Nói chuyện xong, Chu Tiểu Minh kiếm cớ gì đó để nói với Mã Mẫn Mẫn xong rồi thì cùng Tô Ánh Ngân rời khỏi nhà.