Trong phòng tắm tại nhà của Mã Phương Linh, Chu Tiểu Minh đang đấu tranh giữa lý trí và dục vọng. Chu Tiểu Minh rất muốn ngửi lấy mùi chiếc quần lót màu hồng có ren của Mã Phương Linh, nhưng Hệ Thống hết lần này tới lần khác cà khịa hắn, đến cuối cùng là cơn dục vọng đã chiến thắng lý trí.
Chu Tiểu Minh úp mặt của hắn vào chiếc quần lót của Mã Phương Linh mà hít một hơi như là một thằng biến thái vậy.
Bỗng Hệ Thống nói: "Định mệnh, cái mùi khai khai này là nước tiểu của cô ta!"
"Ơ, ngươi cũng ngửi nó sao?"
"Đâu có, là do kí chủ ngửi nó mà ta được hưởng ké cảm giác thôi... Đệt! Kí chủ còn ngửi nó nữa a"
"Rồi rồi, ta cất nó ngay đây" Chu Tiểu Minh nói xong liền cất chiếc quần lót màu hồng có ren của Mã Phương Linh vào bên trong balô không gian.
"Ting!"
"Nhiệm vụ số 1, độ hoàn thành 1/50"
Nghe thấy Hệ Thống báo cáo, Chu Tiểu Minh thắc mắc hỏi: "Hệ Thống, nhiệm vụ số 1 này có phải là một người chỉ ăn trộm quần lót của họ được duy nhất 1 lần hả?"
Hệ thống trả lời: "Hình như đúng là vậy ó"
"Ngươi không có lừa gạt ta đấy chứ?"
"Kí chủ cứ tin tưởng ta đi a"
Nói chuyện xong, Chu Tiểu Minh rời khỏi nhà và đóng cửa lại. Bây giờ, mới chỉ gần 19 giờ tối, tại cái khu dân cư nghèo nàn này có rất ít trụ đèn điện, đặc biệt là không có lấy một cái camera an ninh giám sát nào cả, bởi vậy cho nên thường xuyên có nhiều vụ hiếp dâm được diễn ra mà không ai hay biết, khiến cho các mỹ nữ, mỹ phụ vào buổi tối thì họ tự nhốt mình ở trong nhà, không dám ra ngoài đường, chỉ trừ mấy bà thím tửng tửng thèm được xoạc nên mới đi ra đường khi trời tối thôi.
Chu Tiểu Minh đạp lên Quỷ Ảnh Bộ, hòa mình vào bóng tối như ma quỷ mà di chuyển không gây ra một tiếng động nào cả, hắn là hướng tới chỗ êm ấm nhất tại khu dân cư nghèo nàn này. Chỗ đó phần lớn là có rất nhiều căn nhà của các đôi vợ chồng trẻ, Chu Tiểu Minh di chuyển không thấy bóng mà tiến tới chỗ phơi quần áo của từng căn nhà.
"Ting!"
"Nhiệm vụ số 1, độ hoàn thành 2/50"
"Ting!"
"Nhiệm vụ số 1, độ hoàn thành 3/50"
. . . . .
"Ting!"
"Nhiệm vụ số 1, độ hoàn thành 36/50"
Chu Tiểu Minh cảm thấy có chút hơi nản lòng, bởi vì hắn trộm toàn quần lót bị ướt, bọn chúng toàn có mùi Comfort thôi, thế là hắn tạm thời không ăn trộm quần lót đã giặt rồi nữa, hắn lẻn vào căn nhà đã tắt đèn của một đôi vợ chồng trẻ. Chu Tiểu Minh quan sát một hồi thì phát hiện ra là cái cửa sổ của căn nhà này không có khóa, hắn nhẹ nhàng mở cửa sổ lên rồi lẻn vào bên trong nhà.
Căn nhà của đôi vợ chồng trẻ này to hơn gấp đôi căn nhà của Mã Phương Linh, họ có đầy đủ phòng ngủ, phòng nấu ăn, phòng tắm, phòng riêng dành cho con của họ. Chu Tiểu Minh rón rén đi vào bên trong phòng ngủ của đôi vợ chồng trẻ, hắn vừa mới tới nơi thì lỗ tai đã nghe thấy những âm thanh của sự dâm dục rồi.
"Ahh! Mạnh hơn nữa đi anh... Ư... Ư.... Sướng quá anh ơi.... A... Ứ... Ahh Ah... "
Nằm khỏa thân ở trên giường gỗ là một đôi vợ chồng trẻ, cô vợ thì đang nằm ngửa, còn ông chồng thì nằm lên trên người của cô vợ, hai người đang ở tư thế truyền thống, ông chồng hiện đang nắc rất là mạnh, hắn liên tục đưa dương vật của hắn ra vào cái âm hộ của vợ hắn. Chiếc giường gỗ kêu lên "Cốt két" ứng với mỗi phát nắc của ông chồng, Chu Tiểu Minh hiện đang ẩn thân núp ở trong bóng tối mà chỉ thấy hình ảnh mờ mờ ảo của đôi vợ chồng trẻ.
Ước gì, mình có thể nhìn thấy rõ được như ban ngày khi ở trong bóng tối thì hay biết mấy.
Chu Tiểu Minh không làm phiền đôi vợ chồng trẻ đang hành sự, hắn rất là muốn xem phim heo miễn phí nhưng mà ở đây lại không có đủ ánh sáng cho hắn, vẫn có thể nhìn thấy được tủ quần áo nằm ở trong góc, hắn tiến tới nhẹ nhàng mở tủ ra rồi lục lọi quần áo của họ, dựa vào cảm giác của một thằng biến thái hắn rất nhanh tìm được chiếc quần lót của cô vợ, hắn vội vàng hít lấy hít để rồi cất vào bên trong balô không gian, xong thì đóng tủ quần áo lại và rời khỏi căn nhà của họ một cách nhẹ nhàng.
"Ting!"
"Nhiệm vụ số 1, độ hoàn thành 37/50"
Chu Tiểu Minh tiếp tục tìm đi loanh quanh, có mấy căn nhà đã khóa kín nên hắn không lẻn vào bên trong được, nên đành phải ra chỗ phơi đồ của họ mà ăn trộm quần lót, có lần hắn ăn trộm một chiếc quần lót màu đen mà Hệ Thống lại không vang lên báo cáo, hắn hỏi thì biết được là chiếc quần lót màu đen đó là của một người phụ nữ mà hắn đã ăn trộm quần lót của cô ta rồi, còn chiếc quần lót này là do cô ta bị người khác lấy cắp a.
Còn có loại chuyện như thế này nữa? Ha Ha.
. . . . .
"Ting!"
"Nhiệm vụ số 1, độ hoàn thành 49/50"
Chu Tiểu Minh chỉ còn thiếu một chiếc quần lót phụ nữ nữa thôi là hoàn thành nhiệm vụ số 1, hắn đạp lên Quỷ Ảnh Bộ di chuyển một lúc thì thấy được một đám thanh niên ăn mặc như giang hồ đang bao vây một cái nữ cảnh sát.
"Nà ní? Cô cảnh sát kia bị gì mà để bọn chúng bao vây lại vậy?"
Lúc này, cái nữ cảnh sát dáng vẻ như người bị bệnh, khuôn mặt thì ửng đỏ lên, cô có chút khó chịu nói: "Bọn khốn các người, dám cả gan hiếp dâm cả cảnh sát hay sao? Rốt cuộc là các ngươi đã cho ta uống thứ gì vậy?"
Một tên thanh niên miệng đang nhiễu nước miếng nói: "Cô em đúng là ngu thiệt, thôi thì để bọn ta cho cô em ăn tinh trùng cho khôn ra nhé, Ha Ha Ha..... !!!"
Tên thanh niên đó vừa mới nói xong rồi cười thì khuôn mặt liền ngưng kết lại, bởi vì cái nữ cảnh sát đã rút khẩu súng lục ở dưới chân cô lên và chĩa súng vào hắn.
À, nếu miêu tả về cái nữ cảnh sát thì cô tầm 27 - 28 tuổi, cô có một mái tóc dài màu đen, khuôn mặt xinh xắn, đôi môi mỏng sơn đỏ, cặp ngực kích cỡ E cup, ăn mặc một bộ đồ dành cho nữ cảnh sát nhưng đã bị đám thanh niên kia xé cho rách nát, để lộ ra chiếc áo ngực màu đỏ, đi chân không, cô tên Tô Ánh Ngân thuộc tổ Bạch Ưng, cô tới khu dân cư nghèo nàn này là để làm nhiệm vụ, cô chỉ mới vào tổ Bạch Ưng chưa được bao lâu nên cấp bậc của cô mới là Binh Nhất mà thôi.
Tô Ánh Ngân có tới đây cùng với một người đồng đội, ai ngờ trong lúc cô đi vệ sinh thì lạc đường luôn, điện thoại của cô thì hết pin nữa, đúng lúc đó có một đám thanh niên đang đi tới gần thế là cô mở miệng muốn mượn một chiếc điện thoại, bọn chúng nở một nụ cười rồi một tên đưa cho cô mượn điện thoại của hắn.
Tô Ánh Ngân nhận được điện thoại liền mừng rỡ, không để ý nên bị một cái thanh niên từ phía sau lưng cô lao tới ôm chặt lấy cô, hắn dùng một miếng khăn trắng chụp lên miệng của cô. Tô Ánh Ngân ngửi được mùi lạ liền dùng cùi chỏ giật về phía sau, trúng ngay bụng của cái thanh niên đó, cô nghĩ mình đã thoát nhưng không! Mấy tên còn lại liền lao tới như hổ đói, chúng đè cô xuống rồi bóp mỏ cho cô uống một viên thuốc gì đó.
Tô Ánh Ngân không nhịn được nữa, cô cũng là một cái Ngoại Kình Võ Giả tứ phẩm, trong tổ Bạch Ưng toàn bộ đều là võ giả, họ được Chính Phủ công nhận là một lực lượng cảnh sát đặc biệt, chuyên đi xử lý những loại tội phạm đặc biệt, họ có những quy tắc riêng, tỷ như là không dùng sức mạnh của võ giả để mà làm hại người dân thường, nếu ai vi phạm liền bị trừng phạt rất nặng.
Tô Ánh Ngân vì một phút tức giận mà dùng sức mạnh của võ giả để đánh những tên biến thái muốn hiếp dâm cô, nhưng khi cô vừa mới hạ gục vài tên thì đầu óc liền choáng váng, cô biết là mình đã bị dính thuốc mê khi nãy rồi, cô còn cảm thấy trong người mình rất là nóng, khó chịu, đặc biệt là chỗ đó của cô. Tô Ánh Ngân nghĩ chắc là do viên thuốc kì lạ mà cô bị ép uống, cô cảm thấy không ổn nên cởi đôi giày cao gót của mình ra rồi quay đầu bỏ chạy, ai ngờ có một cái thanh niên túm được bộ đồng phục cảnh sát của cô, hắn liền xé rách chúng, cô thấy thế thì cũng mặc kệ chạy trước rồi tính sau.
"Cốc Cốc Cốc"
"Làm ơn mở cửa ra, cứu tôi với!"
Tô Ánh Ngân đi gõ cửa rất nhiều nhà, nhưng cô không biết vào giờ này thì không ai dám ra đường nữa, chỉ trừ những trường hợp ngoại lệ mà thôi, có nhà còn thức mà họ không dám mở cửa bởi vì họ nhìn thấy đám thanh niên đang ở phía sau lưng Tô Ánh Ngân, đám thanh niên này rất có tiếng tăm ở tại khu dân cư này, bọn chúng đã hiếp dâm rất nhiều cô gái trẻ, đàn bà phụ nữ ở đây, đại ca của chúng có quen biết với cảnh sát địa phương nên không một ai ở nơi này làm gì được chúng, chỉ có nước ở trong nhà mà khóa cửa cho thật chặt chẽ thôi.
Có vài người muốn mở cửa để cứu Tô Ánh Ngân nhưng lại sợ, tình huống như thế này thì họ đã thấy nhiều lần lắm rồi, tất cả những người mà chịu đi ra cứu giúp thì đều bị trả thù rất là thảm khốc, nào là nhà bị cháy, có vợ và con gái thì bị chúng hiếp xong thì bán đi,...vv..., trong đầu của họ nghĩ thôi thì ráng nhịn, tốt nhất là kiếm tiền để mà chuyển tới nơi khác sinh sống.
Quay trở lại nào! Lúc này, Tô Ánh Ngân đang cầm một khẩu súng lục P228 mà chĩa thẳng vào mặt của một cái thanh niên, trông gương mặt của hắn thì 100% là tên dâm tặc!
Tay đang cầm khẩu súng P228 của Tô Ánh Ngân hơi run run, bởi vì cô vừa bị dính thuốc mê cùng với thuốc kích dục, hiện giờ cô chỉ còn có một chút sức lực, cô đang cắn răng cố gắng chịu đựng để khỏi bị đám thanh niên biến thái này hiếp dâm hội đồng.
Một cái thanh niên nhìn thấy vậy liền dùng chân của hắn đá bay khẩu súng P228 đi rồi nói: "Đến ngay cầm súng cũng không nổi nữa à? Hồi nãy, cô em đánh ta hơi đau đấy, ta sẽ trả thù bằng việc thông cho cái lỗ đít của cô em phải nát bét ra a... khặc khặc kiệt"
Tô Ánh Ngân hiện giờ trong lòng thầm oán nghĩ: "Lẽ nào mình phải mất trinh bởi lũ khốn nạn này hay sao? Ông trời, I Hate You!"