Chương 4: Nhiệm vụ số 1! Ăn trộm 50 cái quần chíp!

Trong khi chờ bắt đầu tiết học thứ nhất, Chu Tiểu Minh toàn bộ con game dễ đều được hắn chơi đi chơi lại không biết bao nhiêu lần, chỉ có thể là Win và Win. Chu Tiểu Minh kiếm được khoảng 56 điểm thông minh thì giáo viên bước vào, buộc hắn phải dừng chơi game mà trả con IPhone 11 lại cho Diệp Minh Bảo.

Nhất định về tới nhà thì mình sẽ lấy máy chơi game ra mà cày điểm thông minh! Khặc khặc kiệt.

Đến khi học tiếc thể dục, có ngay một bài kiểm tra chạy 100m, ở trong lớp ai cũng biết là Chu Tiểu Minh chạy nhanh như cỡ nào, ai mà thi chạy chung với hắn thì có nước hít bụi thôi. Chu Tiểu Minh cũng muốn kiểm tra thử việc chạy đua này có kiếm được điểm nhanh nhẹn hay không, nếu kiếm được điểm thì là bao nhiêu điểm?

Không! Mình nhất định phải đoạt hạng 1, phải là người chạy tới đích đầu tiên! Lỡ như bị hố nữa thì toang!

"Chuẩn bị... Chạy!" giáo viên dạy thể dục hô lên.

Chu Tiểu Minh hăng hái chạy nhanh hơn thường ngày, nếu hắn đạp lên Quỷ Ảnh Bộ nữa thì đố ai đuổi kịp hắn!

"Báo đốm! Hắn quả thật là báo đốm!" một cái học sinh cùng lớp với khuôn mặt kinh ngạc nói.

Chạy thi 100m xong, Hệ thống cũng bắt đầu vang lên âm thanh.

"Ting!"

"Thành công chạy đua với người khác là người về đích đầu tiên, chúc mừng kí chủ nhận được 4 điểm nhanh nhẹn!"

Chu Tiểu Minh vuốt cằm nói: "Thì ra là 4 điểm... Hệ thống, có phải là nếu ta thất bại trong việc chạy đua với người khác thì sẽ bị trừ 12 điểm nhanh nhẹn có phải không vậy?"

Hệ thống: "Ta có biết cái gì âu, đừng có hỏi ta mà... khặc khặc kiệt"

"...!!!..."

Chu Tiểu Minh hỏi: "Nếu ta muốn kiếm điểm sức mạnh và điểm phòng thủ thì phải làm như thế nào hả Hệ Thống?"

Hệ thống trả lời: "Ta nghĩ, kí chủ có thể xin vào câu lạc bộ võ thuật nào đó ở tại trường, không cần phải đóng học phí khi học ở ngoài cũng là việc tốt, khi kí chủ hạ gục được một tên liền nhận được 3 điểm sức mạnh, khi kí chủ đỡ đòn của đối thủ thành công liền nhận được 2 điểm phòng thủ"

"Ùm, cũng không tệ a"

Giữa trưa, sau khi ăn cơm trưa xong thì Chu Tiểu Minh đi tới một cái câu lạc bộ Karate, để xin vào làm một cái thành viên, ở nơi đây thành viên mới chỉ được phép quét dọn dẹp câu lạc bộ, hỗ trợ cho các thành viên đai màu khác trong vòng 1 tháng, sau đó thì sẽ được dạy vài món võ Karate, tiếp nữa là bắt cặp thi đấu với nhau để thăng màu đai. Chu Tiểu Minh vẫn phải bỏ tiền túi ra mà mua bộ đồ võ phục Karate, cũng may là hắn có đủ tiền và hắn được cấp cho chiếc đai màu trắng.

Chu Tiểu Minh tuân thủ theo quy định của câu lạc bộ Karate mà hỗ trợ cho một cái thành viên có đai màu vàng, thoạt nhìn là trông hai người có tuổi tác ngang nhau. Lúc này, Chu Tiểu Minh đang ở tư thế phòng thủ, hai tay của hắn đang giữ lấy một miếng đệm hình chữ nhật màu đen, nó là để cho cái thành viên có đai màu vàng kia tập luyện những cú đá của hắn.

"Hây Aaaaa!"

"Ting!"

"Thành công đỡ đòn tấn công của đối thủ, chúc mừng kí chủ nhận được 2 điểm phòng thủ!"

"Hây Bbbbbbb!"

"Ting!"

"Thành công đỡ đòn tấn công của đối thủ, chúc mừng kí chủ nhận được 2 điểm phòng thủ!"

Hơn 1 tiếng trôi qua.

"Dừng dừng, ta mỏi chân quá rồi a" cái thành viên có đai màu vàng cũng đã đuối sức nói.

Mặc cho, Chu Tiểu Minh hết lòng năn nỉ hắn tập đá tiếp mà cái thành viên có đai màu vàng đó vẫn không chịu, đến nỗi phải đi về luôn. Kết quả là Chu Tiểu Minh chỉ kiếm được 72 điểm phòng thủ mà thôi. Cùng với đám thành viên mới khác dọn dẹp xong câu lạc bộ Karate thì Chu Tiểu Minh bắt xe bus để đi về nhà.

Lúc này, đã hơn 15 giờ rồi. Về tới nhà, Chu Tiểu Minh nhìn thấy Mã Mẫn Mẫn đang ngồi trên bàn mà cắm cúi học bài, hắn không muốn làm phiền tới cô nên đạp lên Quỷ Ảnh Bộ để không gây ra một tiếng động nào, hắn lấy ra điện thoại của cô để mà chơi game chứ trong nhà chỉ có Mã Phương Linh và Mã Mẫn Mẫn mới có điện thoại thôi.

Chu Tiểu Minh qua nhà hàng xóm để bắt Wi-Fi ké, hắn lên CH Play tải về những con game dễ chơi về máy rồi bắt đầu săn điểm thông minh.

. . . . .

Chu Tiểu Minh điên cuồng chơi game, mặc kệ cho Hệ Thống vang lên sau khi hắn chơi Win, nhưng khi chơi được một lúc thì Hệ Thống không vang lên nữa, con game thì đã chơi Win nhiều lần lắm rồi.

Chu Tiểu Minh thắc mắc hỏi: "Sao không báo được nhận điểm thông minh nữa vậy ta?"

Hệ thống trả lời: "Là do điểm thông minh của kí chủ đã đạt giới hạn rồi"

"Ta hiện tại thì đã bao nhiêu điểm thông minh vậy?"

"Bẩm, là 210 điểm thông minh"

"Ủa, ta thấy trên mạng có thằng chém gió IQ của nó hơn 1000 lận cơ mà!"

"Ừ, nó đúng là chém gió!"

"Vậy bây giờ ta không thể cày điểm thông minh được nữa hả?"

"Ta nói kí chủ nghe này, mỗi sinh vật ở trên thế giới này đều có những giới hạn riêng, Thượng Đế đã sắp đặt hết rồi, không thể làm trái được, kí chủ nên chấp nhận sự thật này đi a"

Chu Tiểu Minh có hơi thất vọng một chút, nhưng hắn bây giờ đã có hơn 200 IQ, con đường học hành sau này thì sẽ dễ như uống nước, hắn xóa mấy con game rồi quay về nhà trả điện thoại lại cho Mã Mẫn Mẫn. Sau đó, hắn rủ rê bọn nhóc ở trong xóm chơi trò rượt đuổi, chơi đến tối thì cũng kiếm được vài trăm điểm nhanh nhẹn.

Đến tối, Chu Tiểu Minh đang vận chuyển Dịch Cân Kinh để tu luyện thì bất ngờ Hệ Thống vang lên.

"Ting!"

"Phát động nhiệm vụ số 1! Nhiệm vụ: Trong vòng 3 ngày phải ăn trộm được 50 chiếc quần lót của nữ nhân, yêu cầu người phải là trên 10 tuổi và dưới 40 tuổi. Ban thưởng: ????. Thất bại: Điểm phòng thủ và điểm nhanh nhẹn bị trừ đi một nửa"

Oách! Mình đập trai như thế này mà kêu mình đi ăn trộm quần lót của phụ nữ á?

Chu Tiểu Minh dù không muốn nhưng vẫn phải làm nhiệm vụ số 1, bởi vì hắn không muốn bị trừ điểm mà hắn đã bỏ sức cày cuốc ra được, hắn trở về nhà liền nhìn thấy không có ai hết, hình như Mã Phương Linh cùng với Mã Mẫn Mẫn đã sang nhà cô hàng xóm để chơi em bé rồi. Chu Tiểu Minh đi vào bên trong phòng tắm, hắn rất nhanh nhìn thấy có một cái thau nhôm lớn đang đựng quần áo chưa dậy của cả 3 người họ, hắn lục lọi một chút rồi tìm thấy chiếc quần lót con gấu của Mã Mẫn Mẫn.

Trước đây, Chu Tiểu Minh đã từng lấy trộm quần lót của Mã Mẫn Mẫn rồi, cái kết là bị cô ta đánh sưng cả mặt phải mất vài ngày thì mới khỏi hẳn. Chu Tiểu Minh nhớ lại mà sợ hãi không thôi, thế là hắn bỏ qua chiếc quần lót con gấu của Mã Mẫn Mẫn, hắn tiếp tục lục lọi ở trong đống đồ rồi cũng tìm ra được chiếc quần lót màu hồng có ren của Mã Phương Linh, chiếc quần lót này vẫn còn có hơi ấm, dường như là nó chỉ vừa mới bị thay ra đây thôi.

Ngại gì mà không ngửi nó một chút nhỉ?

Hệ Thống đi guốc ở trong lòng của Chu Tiểu Minh, nó nói: "Ây zaa, nị có phải là đang muốn ngửi nó có phải hay hông đó hả? Ta thật không ngờ, nị lại là một thằng vừa bê đê vừa biến thái! Xin lỗi, ta không có loại kí chủ biến thái như nị đâu a"

"....??!!...."

Khuôn mặt lúc này của Chu Tiểu Minh → (¬_¬)

Cái định mệnh! Thế thằng biến thái nào là người kêu ta đi ăn trộm quần lót của phụ nữ đây!!!