Chương 3: Bị Sét Đánh Trúng Và Mang Theo Mỹ Nữ Xuyên Không

Triệu Uy tay hắn càng lúc càng lấn vào da thịt của Kim Liên, hắn luồn vào bên trong dưới áo thun và vươn lên phủ kín một bên vú của Kim Liên, tuy còn cách cái áo nịt ngực, nhưng hắn thật ấm áp trong khoảng không chật hẹp đó, và hắn tiếp tục nắn bóp nàng, thật là no nê của trời ban, một mỹ nữ như thế này mà lại đi làm đặc công cảnh sát… 

Hắn vừa nghĩ thầm, quá hấp dẫn, nếu thu phục được nàng thì tốt quá. Kim Liên lúc này cái cổ thon cao của nàng đã nhuộm một màu hồng đỏ, trong mắt nàng ngập tràn sự phẫn nộ, đang lúc Triệu Uy tha hồ hưởng thụ, thì ba tiếng nổ “bang” lại vang nhưng hắn lại nhanh hơn một cách không tưởng tượng nỗi, chỉ thấy nữa người của hắn xoay ngang, mang theo cả Kim Liên trước khi âm thanh tiếng súng đến tai hắn dưới đất ba lổ đạn xuất hiện!!! 

–Kim Liên! Chị quá hăng hái vì nhiệm vụ vì đến bắt Vô Hồ mà hiến dâng cả thân mình cho hắn nha. 

Lại một cảnh sát mỹ nữ xuất hiện, cất tiếng lanh lảnh hướng về Kim Liên, nàng mang một đôi giày da nhỏ, chiếc váy đen ngắn lộ cặp đùi trắng, mặc trên người chiếc áo vest ôm sát, trên tay đang vung vẩy khẩu súng lục, loại nòng lớn bán tự động Desert Eagle. Hắn trông thấy cũng giật mình, nếu trúng đạn súng này thì còn gì thân thể!!! Loại súng này, uy lực ghê gớm nhưng khi bắn nó cũng giật lại rất mạnh do tác động phản lực, chỉ là một cô gái bé nhỏ mà nàng sử dụng rất nhẹ nhàng và chính nàng vừa bắn hắn! Vậy nàng cũng là một cao thủ, thật ra Kim Liên cũng chẳng vừa gì, chẳng qua vì Triệu Uy ra tay bất ngờ, nên nàng bị thúc thủ, trở tay không kịp… 

Kim Liên vừa thấy cô gái kia thì mặt càng đỏ hơn, cô gái đó là Khả Na là phó tổ trưởng tổ đặc nhiệm. Hai người hoạt động chung trong một cơ quan, nhưng cố kỵ ghen ghét nhau như nước với lửa, giờ đây nàng đang dưới thế hạ phong trong tay Triệu Uy trước ánh mắt giễu cợt của Khả Na, làm sao nàng chịu đựng nỗi nhục này…Nàng quay đầu lại, trừng mắt nhìn hắn u oán. 

–Ngươi là Vô Hồ? Qủa nhiên là không tệ à ta cũng hâm mộ ngươi, ngươi bắt Kim Liên làm gì, vóc dáng của Kim Liên giống như con mèo nhỏ, nhưng sao hấp dẫn bằng ta Kim Liên chỉ có bộ ngực là còn coi được còn lại tất cả thì đâu có gì để đáng xem… 

Khả Na ha hả vừa cười vừa nói, và ưỡn ngực ra về phía Triệu Uy, bộ dáng nàng muốn như hớp hồn Triệu Uy.

Hắn nghĩ thầm… 

–Đúng là đồ chó cái động tình lẵng lơ, nếu mà chơi hoa cúc của ả, thì cảm giác sẽ ra sao ?

–Cô bé! Quả nhiên ngực bé lớn hơn chị của bé nhiều, sau này có thời gian, chúng ta sẽ thực hành và luận bàn lại về vóc dáng của hai người, nhưng bây giờ ta đang muốn rời khỏi nơi đây. 

Sau khi suy nghĩ vô lương Triệu Uy đáp.

Hắn vừa từ từ di chuyển vừa kéo theo Kim Liên bên cạnh, hướng vào phía trong, đứng gần mép kính của toà nhà,mắt hắn không ngừng quan sát chung quanh, lổ tai lắng nghe từng tiếng động dù nhỏ, hắn cố gắng giữ sự bình tĩnh và tìm cách thoát ra ngoài nhưng vị trí mà hắn đứng lại là mồ chôn của hắn vì những vị trí này có các tay súng bắn tỉa, hắn thành danh trên thế giới về tài năng ăn trộm và kỉ năng nhờ lúc trước còn là đặc cảnh, đương nhiên bản lĩnh của hắn phi thường, một tên trộm lợi hại thường giỏi nhất là khinh công, kỉ xảo cùng với các kỷ năng kỷ thuật khéo léo, ngày xưa kẻ trộm còn giỏi cả kỷ thuật điểm huyệt, mãi đến hôm nay, hắn vẫn chưa học được, nếu không thì hắn đâu có phiền toái như hiện trạng bây giờ. 

Thời hiện đại, nên hắn kết hợp tài năng siêu việt của hắn với các vũ khí chế tạo đặc biệt được học nhờ khi còn làm đặc cảnh, do đó nên tiếng tăm của hắn lan truyền khắp nơi… 

Vua trộm đặc cảnh, danh hiệu người đời đặt tên cho hắn, nhưng suy cho cùng cũng chỉ là một tên ăn trộm mà thôi, ngày hôm nay với bao lực lượng tinh nhuệ bao vây quyết bắt hắn cho bằng được, cũng là lần đầu tiên mới thấy. 

Triệu Uy cũng biết khó lòng mà chạy thoát bất giác hắn cầu khẩn :

–Quan Âm tỷ tỷ thân ái, chỉ cần tiểu đệ vượt qua kiếp nạn này, tiểu đệ nhất định cúng bái một cái váy ngắn cùng đầy đủ đồ lót cho nàng… 

Hừm…lúc này mà hắn còn có ý nghỉ này, thì cũng biết con người của hắn không có điều gì mà không dám làm… 

Tạm thời hắn biết mọi người chưa dám động thủ: 

–Triệu Uy, ngươi đừng chạy…Nếu có nổ súng, ngươi chắc chắn sẽ chết, còn ta thì sẽ…thương tiếc ngươi lắm! 

–Suỵt! Ngươi nói nhiều qúa, toàn lời xui xẻo, ta phải làm ngươi ngậm miệng lại mới được, nếu ta không chết ta nhất định sẽ tìm cách ăn ngươi, hừ.

–Ngươi...

Triệu Uy không đợi nàng nói xong, liền lấy miếng keo từ trong túi quần của hắn, rồi dán vô miệng của Kim Liên,khiến nàng ê a liên thanh, nói không ra lời.

–Cẩn thận nghe chị Kim Liên, tất cả, bắn!

Khả Na đột ngột lạnh lùng ra lệnh! 

Tất cả các mũi súng đều tập trung về hướng của Triệu Uy, các nhóm đặt nhiệm chung quanh nàng đồng loạt nổ súng,các đầu đạn đang bắn tới, ngay lập tức hắn kéo Kim liên ôm chặt, sau đó dốc hết sức mình mà thi triển kinh công chạy.

Triệu Uy không thể ngăn được đạn, nhưng hắn sở hữu khả năng phản xạ cao hơn người gấp 3 lần, trong khi quá nhiều mũi súng đang hướng về hắn, trong lúc né tránh, hắn đã bị hai viên đạn cắm vào cơ thể một sau lưng và một bả vai, đáng lẽ hắn chỉ ăn một viên, nhưng vì không muốn Kim Liên tiêu hương ngọc vẫn nên chịu thay cho nàng một viên, may mắn không trúng vào tử huyệt.

Vì đã bị thương, nên hắn đã bị ảnh hưởng tốc độ đang chậm lại. Liền núp trong góc tường ,Triệu Uy cúi đầu nhìn xuống, thấy Kim Liên khoé mắt đã hồng hồng, châu lệ từ từ lăn xuống, cơ thể của nàng run bần bật.

–Ngươi tại sao... Lại khóc, chẳng phải các ngươi... Không phải luôn... Mong... Muốn ta... Chế... Chết sao.

Triệu Uy bị mất máu rất nhiều,nói chuyện ngắt quẳng, hắn gắng đưa tay lau đi giọt nước mắt của Kim Liên.

–Triệu Uy! Ngươi hãy đầu hàng đi,hãy thả Kim Liên ra, nếu không chỉ có con đường chết. 

Khả Na tạm thời dừng lệnh tấn công và thuyết phục Triệu Uy. 

Cuộc bao vây lần này, không phải là mục đích giết chết hắn, mà là muốn hắn cung khai nơi cất giấu tài liệu vũ khí trong vụ án trộm hai năm về trước. 

–Triệu Uy ta không... Phải là một... Hán tử đầu... Đội trời chân đạp đất, nhưng ta có tính cách của ta, các... Các ngươi muốn tài liệu vũ khí ư? Ta nói cho biết, ta đã hủy hoại tất cả rồi. 

Triệu Uy dùng sức hết lên, hắn liền ôm Kim Liên phóng ra, nhảy xuống lầu, Khả Na liền vung tay ra lệnh toàn bộ truy đuổi. 

Chắc chắn toàn bộ cơ thể của hắn và Kim Liên sẽ nát bét vì rơi xuống lầu, bỗng nhiên ngay một khắc này, dị biến nổi lên, trên bầu trời đột nhiên xẹt qua một đạo tiếng sấm.

“Ầm” mọi người cảm thấy trước mắt một mảnh trắng xoá, ánh sáng chớp lòa lóe sáng, mọi người đều phải lấy tay che mắt lại trước cường độ cực mạnh, cái gì đều nhìn không thấy rồi, tiếp theo mọi thứ trở nên tối sầm .

Trời quang mây tạnh, trên mặt đất, một vết nứt lún sâu, hai thân thể giống như đã tan biến vào hư không. 

Khả Na cùng mọi người đều kinh ngạc và lộ vẻ hoang mang, lo sợ cho tổ trưởng Kim Liên, Nàng lấy máy bộ đàm ra liên lạc .

–Diều hâu! Mọi người có thấy Vô Hồ và Kim Liên ở đâu không? Over!

–Không thấy! Căn cứ vào báo cáo trên không, tổ trưởng Kim Liên và Triệu Uy đã bị sét đánh chết rồi. Over!

Trên bầu trời, một chiếc trực thăng đang đảo lượn quay tròn quan sát, một nhân viên đang dùng ống nhòm hồng ngoại tìm kiếm manh mối, chính hắn đã tận mắt thấy Triệu Uy và Kim Liên bị thiên lôi bổ trúng người. 

Ngày hôm sau, đài truyền hình Hồng Kông thông báo vua trộm đặc cảnh Vô Hồ Triệu Uy cùng với nữ anh hùng Kim Liên tổ trưởng đội đặc cảnh đã chết, toàn thế giới rúng động khi biết tin này, hắn là mục tiêu truy nã của nhiều quốc gia, hoàn toàn rằng không ngờ là tại thành phố Hồng Kông hắn lại bị giết chết .

(P/s chỉ cần mọi người ủng hộ like là được không cần TLT,cảm ơn các bác đọc giả )