Chương 2: Mắc Bẫy

Vẫn còn chút thời gian, hắn lật sơ vài trang kiểm tra, sắc mặt hắn chợt tối lại,đột nhiên tai trái hắn phát hiện có động, lập tức bàn tay phải chéo qua tung một quyền, thình lình một bóng người trúng đòn văng sát bên chỗ kính pha lê, nhiều tiếng động lách cách vang lên, lại thêm mười mấy người mặc cảnh phục xuất hiện bao vây xung quanh nhưng người này đều từ dưới hầm ngầm được đưa lên, hắn nhếch mép cười, và nhìn xuyên qua đám người đó, hắn phát hiện từ xa, nơi cạnh cửa có một nữ nhân xinh đẹp đứng tựa, nàng vận một chiếc váy dài, bên trên là cái áo thun ôm sát, tóc thắt thành một bím thả dài, nàng thật ngọt ngào! 

Nàng từ từ đi đến đối diện với hắn, cặp môi anh đào đã hé mở: 

–Không hổ là danh tiếng quốc tế đạo tặc đặc cảnh Vô Hồ Triệu Uy, tình huống vừa rồi mà ngươi cũng kịp vung lên được một quyền thủ thắn quả là danh bất hư truyền. 

–Không dám! Không dám, hình như tất cả các người đều là từ cục cảnh sát phái đến ta chỉ không hiểu, đông người như thế mà chỉ tìm có một mình ta, chẳng lẻ người đẹp như ngươi, thấy ta cũng sinh …tình!!! 

Hắn thản nhiên trả lời, thuận tay ném quyển bí kíp lên không trung, tưng trang theo hơi gió lật ra, chỉ toàn giấy trắng, bí kíp là giả! Tất cả chỉ là cái bẩy, nhưng hắn không hiểu tại sao đối phương biết mình sẽ đến nơi này! 

Hắn hơn ba năm nay không gây án, hai năm trước có ai mà không biết Triệu Uy sau đó hắn tự nhiên biến mất, không để lại dấu vết gì cho đến hôm nay. 

Hai năm trước, hắn đã gây một vụ án gây chấn động thế giới, khi đột nhập vào cơ sở Hào Thiên 907 của bộ quốc phòng, một trung tâm nghiên cứu vũ khí lớn nhất cả nước, đánh cắp toàn bộ tư liệu về các loại vũ khí, sau đó thì biệt tích. 

–Ta chỉ nói ngắn gọn “ ngươi đã bị bắt “. 

–Bị bắt ư! Người đẹp ạ, bộ tưởng có mấy tên phế nhân này là có thể mang ta đi sao! 

Hắn khoát tay ngạo mạn. 

–Bằng vào sức của ngươi sao? Ta rất hâm mộ những lời vừa rồi! Hãy nghe lời chị, đi thôi! Nếu bằng không, lúc chị hai nổi giận thì hậu quả khó lường đó. 

Nàng vừa nói vừa nháy mắt nhìn hắn trông xinh đẹp khác thường. 

–Nàng hâm mộ ta, ta rất vinh hạnh, chẳng qua theo như lời của nàng, quyết bắt ta bằng được, nhưng mấy năm nay ta phiêu du tự tại quen rồi, nếu không còn nói gì nữa, cô nàng xinh đẹp ta sẽ gặp lại sau! 

Lời nói vừa dứt, tay trái hắn đã thả viên tạc đạn ra, tay phải nhanh chóng đeo cái mắt kính đen vào, một ánh sánh trắng chói lòe khắp đại sảnh, thừa dịp mọi người choáng váng, hắn đã phóng ra bên ngoài cửa! 

Quan sát phía ngoài, hắn biết là đã bị bao vây cũng không nằm ngoài dự liệu của hắn, lần này cục cảnh sát đã huy động lực lượng đặc nhiệm đối phó với hắn. Nhanh chóng phóng lên gần tầng thượng của tòa nhà, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng vũ khí để đối phó, chung quanh khu vực này còn có mười mấy tay súng bắn tỉa đang chờ đợi hắn. 

Thiên la địa võng đã giăng để tóm hắn rồi nghe cạch một tiếng, một cánh cửa trên tầng thượng đã mở ra, Kim Liên là tên của cô gái xinh đẹp mà hắn đã gặp, bước ra: 

–Chị hai đã nói rồi, hãy theo ta nếu không muốn đau đớn, nếu ngươi còn vọng động chị hai sẽ cho ngươi nếm mùi đau khổ như thế nào. 

Kim Liên quát to. 

–Lần này các người đã hao tâm tổn khí để bắt ta, nhưng… 

Hắn đột nhiên ngưng nói, từ tay hắn mấy làn sáng trắng phóng ra, đồng thơi ba tiếng súng nổ từ bên ngoài ” bang “,” bang ” bang “…vang lên, chỉ thấy thân thể hắn khẽ lay động thì đã áp sát Kim Liên, khống chế nàng, hắn ra tay qúa nhanh , suýt thì một viên đạn găm vô đầu hắn. Kim Liên chủ quan đã không kịp phòng bị nên đành thúc thủ. 

Triệu Uy không phóng ra ngoài vì hắn biết cái chết đang chực chờ bên ngoài, nên hắn thay đổi ý định, quyết định áp chế Kim Liên. 

Hành động vừa rồi của hắn cũng cực kỳ nguy hiểm, hắn lợi dụng lúc ánh sáng quả tạc đạn của hắn sáng lên, tạm thời các tay súng bắn tỉa sẽ chớp mắt trong một phần giây, hắn lao về phía Kim Liên cũng là tìm sự sống trong cái chết! 

–Triệu Uy! Chẳng lẻ người cho rằng như thế này là tẩu thoát được sao? Hãy ngoan ngoãn khoanh tay đầu hàng đi! 

Kim Liên không chút sợ hãi và thuyết phục hắn. 

–Hừ! Không thể thoát thì thôi, trước khi chết có một mỹ nhân xinh đẹp như cô theo, ta chết cũng cam lòng. 

Hắn vừa nói, miệng kê sát vào lổ tai của Kim Liên thổi nhẹ, hơi thở nóng bỏng của chàng trai lừng lẩy tiếng tăm làm nàng không nhịn được, cơ thể trở nên mềm nhũn ngứa ngáy run run. Hắn dùng dây trói hai tay của nàng lại, tay phải hắn bóp nhẹ lên bầu ngực sữa của nàng, cảm giác thật sự rất là đàn hồi và co giãn,khiến Kim Liên hừ nhẹ một tiếng, lúc này hai thân thể áp sát vào nhau, tư thế cực kỳ khó coi, từ xa trông cực kỳ ám…muội! 

–Ngươi nghĩ ngươi tạo ra bộ dáng thế này cho rằng ta không dám kêu người nổ súng à. 

Kim Liên nói xong liền chuẩn bị ra lệnh cho chung quanh nổ súng, thì một bên tai của nàng đang bị hắn hôn liếm cảm thấy nhột nhạt ngứa ngáy, bầu ngực sữa thì đang bị ôm chặt , hạ thể không biết từ lúc nào đã ẩm ướt khó chịu, khiến nàng không thể la được,tay phải của hắn đang bóp bên ngoài đầu vú, làm mặt nàng đỏ bừng lên như trái ớt chín, không ngờ hắn táo tợn đến thế. 

Kim Liên là tổ trưởng lực lượng mật vụ đặc nhiệm thuộc cục cảnh sát, để đối phó với Triệu Uy kỳ này là mưu kế của nàng, nàng hiểu rỏ hắn đã lặn mất tăm tích sau cú làm ăn lớn hai năm về trước, theo tin tình báo, tính tính hắn khá kỳ quái, hắn chỉ thích trộm những báu vật trên đời chỉ có một không hai… 

Trước đó hắn đã thành công vụ trộm lừng lẫy nhưng cũng liên quan thuộc loại..báu vật số một! Nhân dịp lần này phát hiện ra mộ của Chu Nguyên Chương, nên nàng muốn tương kế tựu kế, thế là nàng dùng bí kíp Cửu Âm Chân Kinh để câu nhử hắn và nàng biết hắn nhất định sẽ mắc câu! 

–Ngươi là đồ dâm tặc vô sỉ! 

Kim Liên tức giận mắng, nàng không nghĩ rằng hắn là tên háo sắc, cho nên dùng sắc đẹp để dẫn dụ hắn là vô ích. 

–Đa tạ nàng khen tặng, xem ra chúng ta rất tâm đầu ý hợp. 

Hắn vừa nói, tay hắn nhẹ nhàng tăng tốc độ, miệng hắn vẫn liếm từ tay đến chiếc cổ thon nhỏ của nàng, dưới tác động nắn bóp của đôi bàn tay điêu luyện của hắn, hai đầu vú của nàng đã dần dần cương cứng lên, mặt dù nàng cố kềm nén, nàng không biết chui vào đâu mà trốn, trước bao nhiêu cặp mắt của thuộc hạ dưới quyền. 

Triệu Uy bên ngoài mặt đùa giỡn với Kim Liên nhưng trong lòng hắn vô cùng khẩn trương, tạm thời lực lượng bao quanh khu vực vẫn chưa hành động, nhưng không thể xem thường. Mục đích hắn là tạo nên sự rối loạn khi hắn cố tình cho mọi người thấy hắn và Kim Liên, để mong tìm ra kẽ hở để hòng tìm đường tẩu thoát, nhưng không ngờ đây là lực lượng chuyên nghiệp, họ vẫn im lìm bất động, với loại người này, khi bắt đầu động thì thật là chẳng khác nào mãnh hổ hạ sơn .