Chương 16: Có hay không xem trộm ta ngủ !

Vệ Lan cũng bị hành động của Tô Khắc làm cho hoảng sợ, ban nãy Lưu Siêu nhấc cái tay lên nàng liền lập tức nhắc nhở Tô Khắc cẩn thận, chính là chưa kịp mở mồm đã thấy Lưu Siêu như con rối bay ra ngoài.

Đối với tính cách của Vệ Lan , bình thường nàng rất khi đứng im khi xem mấy thằng con trai "yêu nhau" toàn vào can chúng nó thôi , nhưng mà hôm này chứng kiến sự tàn bạo dã man của Tô Khắc thì nàng lại không có một chút chán ghét nào , ngược lại còn có điểm hả hê .

(2 đứa trẩu :v)

Nhắm mắt xuôi tay .... à nhắm mắt đi theo Tô Khắc , tuy rằng đã tan học rồi nhưng vẫn có mấy tên đồng học chỉ chỉ trỏ trỏ , 2 người cũng biết điều này nhưng mỗi tội chả để nó trong lòng mà thôi .

Ra khỏi trường , mấy tên con đồ bữa trước bị Tô Khắc cho ăn hành ngập mồm vẫn chưa xuất hiện , hai người tình tứ đạp xe về hướng Phong Trạch Gia Viên mà đi .

(Phong Trạch Gia Viên là chỗ nhà con Vệ Lan , chung cư chỗ đó gần tiểu khu Nhật Quang của main :v )

-Ta cảm thấy ngươi thay đổi rất nhiều ! (Vệ Lan)

Vệ Lan ngước đầu nhìn Tô Khắc , khí chất hùng hổ của hắn đã biến mất , thay vào đó là an tĩnh giống như một thằng nhóc con , trên miệng còn nở một nụ cười nhàn nhạt làm Vệ Lan ngứa cả đít.

-Vcl , thay đổi như nào ? Vớ vẩn . (Tô Khắc)

Tô Khắc cũng đã biết vấn đề này , tính tình của hắn thật sự đã có chút đổi thay , nếu như là ngày trước , Tô Khắc ngàn vạn éo bao giờ ra tay , thậm chí có khi hắn nhìn thấy ánh mắt của Lưu Siêu đã đái mẹ ra quần rồi ấy chứ !

Vệ Lan nghĩ nghĩ nói

- Ngươi trước kia như là một con tiểu bạch thỏ, chính là vừa rồi lại biến thành sói xám, không đúng, không phải sói xám hẳn là Yasuo , ngươi biết Yasuo không ? (Vệ Lan)

Đang tìm kiếm từ để hình dung, đột nhiên nghĩ đến không lâu trước đây xem qua một Yasuo Montage ,tuy rằng thằng chơi game đánh ngu nhưng mà team nó vẫn gồng gánh được .

----------

Chúng ta có nguyên văn : Ngươi trước kia như là một con tiểu bạch thỏ nhút nhát, chính là vừa rồi lại biến thành sói xám, không đúng, không phải sói xám hẳn là Kim Cương { Một con tinh tinh Vương , con này nó mà đấm thì chỉ co bê l-n mà chạy nhé } , ngươi biết Kim Cương không ? (Vệ Lan)

Đang tìm kiếm từ để hình dung , đột nhiên nghĩ đến vài ngày trước mình có coi một bộ phim , cái kia Kim Cương tuy rằng cuồng bạo lên làm người ta cảm thấy hung ác, nhưng lại càng làm cho người an tâm.. (Có nghĩa là con khỉ đó trông dữ tợn , nhưng mà hung ác với mấy loài quái vật khác , không cho chúng làm hại con người , bởi thế con người mới an tâm ,ok )

---------

- Kim cương ? Đương nhiên biết, chính là tình yêu giữa khỉ và người , cái kia mỹ nữ kia ấy thế mà chịu không nổi con khỉ xxx , à nghe nói con khỉ đó còn hay thủ dâm nữa chứ , hắc hắc ? (Tô Khắc )

Tô Khắc mới nói xong tự nhiên khựng lại, cái này tự nhiên nhầm chủ đề rồi , không biết Vệ Lan tự nhiên lại nhắc về bộ phim này đâu , sau đó hắn quay đầu nhìn về phía Vệ Lan.

Quả nhiên, Vệ Lan nghe xong lúc sau, khuôn mặt nhỏ xoát một chút trở nên đỏ bừng, như là chín quả táo, Tô Khắc nghĩ thầm xong đời, nha đầu này khẳng định đã xem đoạn này rồi :v , trên mặt cô nàng nóng bừng lên , vội liếc xem phản ứng của con c-c bên dưới của Tô Khắc .

Dâm vl !

- Cái này...các ngươi con trai suốt ngày chỉ biết thẩm du !(Vệ Lan)

Như là vừa giận vừa làm nũng , Vệ Lan nói xong lúc sau xấu hổ đến cũng không dám nữa nhìn thẳng mặt Tô Khắc,đành nhìn chằm chằm phía trước.

Vcl !!! Tô Khắc không nghĩ tới Vệ Lan sẽ nói như vậy, quả thực muốn tìm cái khe đất mà chui vào , toang rồi , nguyên lai nha đầu này tri thức như thế uyên bác, thì ra cái gì đều biết a!

Kể từ đó hai người câm luôn , đi đường mà chả nói với nhau câu nào , đến lúc đưa Vệ Lan về đến nhà , hai người mới nhìn nhau được một cái .

- Ta lên lầu đây ! (Vệ Lan)

Vệ Lan có khuôn mặt phúng phính cộng với tính cách cứ như trẻ con vậy, rất là đáng yêu, hiện tại hai má nàng đang đỏ hồng, Tô Khắc nhìn thấy tim liền đập không tự chủ được .

- Ừ , tạm biệt ! (Tô Khắc)

Tô Khắc gật gật đầu, nhưng mà Vệ Lan vừa xoay người một cái hắn lại bắn ra một câu :

-Gượm đã ! (Tô Khắc )

-Còn chuyện gì nữa ! (Vệ lan )

Không biết do tự nhiên hay do xem hàn xẻng quá nhiều mà Vệ Lan có một loại ảo tưởng rằng Tô Khắc sẽ tại đây mà tỏ tình mình . Vcl ảo tưởng !!!

Nếu hắn tỏ tình , mình có nên đồng ý không nhỉ ? Vệ Lan trong lòng lúc này đang rối loạn.

Tô Khắc ậm ừ nửa ngày, cuối cùng hạ quyết tâm nói

- Ta sống 17 năm nay chưa bao giờ thủ dâm , ngươi hãy tin ta ! (Tô Khắc )

Nói xong lúc sau, trực tiếp leo lên xe đạp nhanh như chớp liền không thấy bóng.

Vệ Lan đứng ở tại chỗ, nhìn Tô Khắc đi xa rồi ẩn mất hình , cũng không có lên lầu, trong lòng có một cảm giác nhẹ nhàng đan xen một thứ gì đó mất mát.

Chính mình có phải hay không đã biết yêu ? Vệ Lan cũng không rõ!

Vốn dĩ Tô Khắc là chuẩn bị tan học liền đi thẩm mỹ Phương Phỉ Y để hỏi kết quả phỏng vấn,ai ngờ Vệ Lan bảo về nhà chung , cơ mà cũng chả mất bao nhiêu thời gian ,giờ trở lại nghĩ vẫn còn kịp.

Lâm Tiểu Bạch vẫn cái bộ đồ cũ, ngồi ở trước quầy tiếp tân, nhìn đến Tô Khắc vào cửa, vội vàng tiếp đón

- Tô Khắc, ngươi đã đến rồi à ! (Lâm Tiểu Bạch)

- Tiểu Bạch tỷ, lão bản còn ở đây không ? (Tô Khắc)

Tô Khắc một bên chạy vào một bên hít thở thật sâu , ngay cả cùng Lưu Siêu đánh nhau đều không có một chút khẩn trương thì bây giờ lại bắt đầu thấp thỏm .

- À lão bản ở trên lầu 3 ấy , bình thường nàng không có việc gì thì vẫn ở trên đó ! (Lâm Tiểu Bạch)

Lâm Tiểu Bạch ra khỏi quầy, sắc mặt mang theo tươi cười, nàng có đôi mắt to long lanh xinh đẹp , không chờ Tô Khắc tiếp tục mở miệng, liền nói tiếp

- Lão bản nói nếu là ngươi trở lại thì trực tiếp liền đi lầu ba gặp nàng, chuyện của ngươi xem ra rất có hy vọng rồi đấy ! (Lâm Tiểu Bạch)

- Thế a ... Cảm ơn Tiểu Bạch tỷ ! (Tô Khắc)

Tô Khắc nghe được lời này, trong lòng tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi, phỏng chừng vị Bạch tỷ này đã nói giúp mình không biết bao lời tốt rồi !

- Ha hả, chờ ngươi chính thức được mướn , cố mà lấy cái thân báo đáp ta nga ! (Lâm Tiểu Bạch)

Lâm Tiểu Bạch hướng về phía Tô Khắc nháy mắt vài cái, có vẻ nghịch ngợm đáng yêu, xem Tô Khắc có chút hoảng loạn thì không tiếp tục trêu nữa.

-Chạy ngay đi , trước khi mọi điều dần tồi tệ hơn ...(Lâm Tiểu Bạch)

Tô Khắc bây giờ mới để ý tại sao mà thẩm mỹ viện này vắng , cơ bản lần trước hắn đến cũng là vào giờ người trưa người ta đi ăn cơm , lần này cũng vậy , chỗ này vẫn nhưu cái chùa bà đanh vậy!

Nhanh chóng lên lầu 3 , Tô Khắc đã thấy vị mỹ nữ lão bản ngồi trên ghế sô pha , hai chân vắt chéo , bên trên còn đang xem một quyển tạp chí "người lớn" đâu !

Bộ váy kia đã được thay ra bằng một bộ đồ ngủ , bên dười thì có nhưng mà bên trên thi... như kiểu có mỗi cái áo ngực ấy , Tô Khắc thề là không thấy nó có màu đen đâu !

Bên ngoài vai ngọc mượt mà , bắp tay no đủ , thoạt nhìn mười phần co dãn , mà xương quai xanh sâu cạn vừa phải , đường cong rõ ràng .

Ở trước ngực bị cái ao dú bó chặt , song phong căng đầy , thập phần hùng vĩ , ở giữa có một cái khe rãnh sâu hoắm , nàng tuyệt đối vượt xa mấy cái gọi là minh tinh điện ảnh bình thường , Tô Khắc vừa nhìn thoáng qua đã có chút miệng đắng lưỡi khô, vội vàng rời đi tầm mắt.

- Ủa uây , thầy giáo Piano đã tới a ! (Lão bản)

Mỹ nữ lão bản ngẩng đầu, nhìn thấy Tô Khắc bước vào trên mặt lập tức hiện lên mỉm cười, bất quá cũng không có đứng lên, mà là chỉ vào cái sô pha đối diện

  • Ok , trước tiên cứ ngồi , giữa trưa thật là ngại quá , một chút liền ngủ quên ! (Lão Bản)

Tô Khắc nhìn thấy nữ nhân này nói lý do xàm l-n thì lại éo chấp , hắn ngồi xuống sô pha rồi đáp lại :

- À ...Không có gì ! .(Tô Khắc)

Nữ nhân kia thấy dáng vẻ của Tô Khắc , nở nụ cười âm hiểm , cầm quyển tạp chí ném bốp lên mặt bàn nói sẵng giọng

- Nói cho tỷ tỷ, ngươi có tranh thủ lúc ngủ rình coi ta ? (Lão bản )