Chương 15: Ngươi là Lưu Đức Hoa?

(Lưu Đức Hoa : một diễn viên Tung Cụa đẹp trai , search gg để biết thêm nhé )

Có lẽ là do vị mỹ nữ lão bản quá mệt mỏi , Tô Khắc đành phải rời đi khỏi thẫm mỹ viện Phương Phỉ Y này , trước khi đi cùng làm nũng , năn nỉ Lâm Tiểu Bạch giúp mình nói những lời tốt , cũng không biết đây có phải truyền thuyết mỹ nam kế hay không nữa...

Là một người học sinh , việc quan trọng nhất vẫn là học hành , ngày éo nào lăn qua lăn lại cũng chỉ mấy cái môn đó , bất quá Tô Khắc hiện tại đã có hai cái toán học cùng vật lý hỗ trợ , vô hình chung tăng lên được một chút thành tích cho hắn...

Tiếng chuông tan học vang lên , học sinh như ngựa hoang thoát cương, ai nấy đều vắt chân lên cổ mà chạy,Tô Khắc cũng không ngoại lệ, tranh thủ cất vở vào cặp để đi đến chỗ thẩm mỹ viện kia lần nữa , hắn sốt ruột quá rồi !

-Tô Khắc ( Vệ Lan )

Mới vừa đi tới cửa, liền nghe được trong phòng học có người kêu tên của mình, Tô Khắc có chút ngoài ý muốn, quay ra thì thấy Vệ Lan một bên cất sách giáo khoa một bên ngẩng đầu nhìn hắn.

-Ngươi đợi ta với ,ch-chúng ta cùng nhau về nhà đi ! ( Vệ Lan )

Vệ Lan nói xong liền cảm giác mặt mình nóng rát, gương mặt mượt mà xuất hiện một tầng đỏ ửng, hai má lúm đồng ngượng ngùng mỉm cười nở rộ ra.

-Ok , em ơi ! (Tô Khắc )

Tô Khắc theo bản năng lên tiếng, lui về phòng học chờ, sau đó lúc này mới nhớ tới chính mình còn muốn đi thẩm mỹ Phương Phỉ Y , bất quá vừa rồi đã đáp ứng người ta rồi, cùng lắm thì về nhà xong quay lại đó cũng được.

Cô gái này dọn sách dọn vở cũng thật tỉ mỉ , đợi đến khi Vệ Lan cất hết hộp bút , thước kẻ các thứ vào cặp , trong phòng học chỉ còn lại không đến một phần ba đồng học.

- Hắc hắc, Tô Khắc, lợi hại ! (Vương Tiểu Cương )

Vương Tiểu Cương cũng vừa vác lên cái cặp sách chạy vọt qua người Tô Khắc , hướng về phía hắn duỗi ngón tay cái, sau đó lại quay đầu lại nhìn Vệ Lan đi tới, xong cố ý cười vào tai Tô Khắc , hơi thở của hắn phà vào ...Dm gay vcl

Sáng nay Vương Tiểu Cương thổ lộ muốn kết giao với Tô Khắc cho nên hai người quan hệ tựa hồ lên một bước, đối với Vương Tiểu Cương cười thế nhưng hắn không có mặt đỏ, mà là làm bộ nhấc chân định sút vào dái Vương Tiểu Cương , hắn thấy vậy thì sợ chạy té khói ..

-Hai người cùng nhau về nhà vui vẻ , ta về một mình được rồi !

Tiếng Vương Tiểu Cương gào thét phía xa xa , sau đó nhìn đến Tô Khắc sắc mặt hầm hầm thì lập tức chạy trối chết.

Tô Khắc và Vệ Lan hai người khưng lại cúi đầu , đỏ thẫm mặt , ở thế kỉ này yêu sớm cũng không có gì quá ngạc nhiên nữa rồi ...Đây chính là ý tứ của Vương Tiểu Cương , khặc khặc !

Vệ Lan mặc dù cúi đầu nhưng vẫn trộm liếc xem biểu cảm của Tô Khắc , cô đối với thái độ của Tô Khắc rất chi là quan tâm , hai người vừa bước ra khỏi cửa phòng học đã nghe thấy một tiếng gọi .

-Vệ Lan em ei ! (Lưu Siêu )

Tô Khắc cùng Vệ Lan đồng thời quay đầu lại nhìn lại , người này dùng combo quần áo giày dép từ trên xuống dưới đều là hiệu Nike , quả tóc cực chất ,thân hắn cao đại khái 1m8, mà đặc biệt gây cho người khác chú ý ấy là bó hoa hắn đang cầm .

-Vệ Lan , bó hoa này ta tặng ngươi ! (Lưu Siêu )

Tô Khắc cũng đã gặp qua tên này , hắn học ở ban 2 , mà ban 2 là chuyên về thể thao , chứ éo phải khối A như hắn ( Khối A gồm A00, A01,....) , bởi vì thường xuyên rèn luyện cho nên thân thể rất là cường tráng , cánh tay cực kì cơ bắp , chẳng qua màu da có chút hơi bánh mật mà thôi.

Tô Khắc nếu mà đem ra so sánh với tên này ,thì hắn không khác gì một tên tiểu thư sinh mong manh yếu đuối cả , tuy đối với hành động của tên này Tô Khắc khá là khó chịu , nhưng mà hiện tại hắn với tư cách vẫn là bằng hữu của Vệ Lan , lấy gì để ngăn cản người ta tặng hoa bây giờ .

- Hừ, đen so với Bao đại nhân còn trắng chán ! (Tô Khắc )

Tô Khắc trong lòng lẩm bẩm, không biết vì cái gì Tô Khắc tự nhiên thấy trong lòng buồn bực hận không thể một chân trực tiếp đá bay cái tên này.

- Lưu Siêu , ngươi làm ơn đừng quấn lấy ta, hiện tại ta còn phải về nhà !(Vệ Lan)

Vệ Lan nhíu nhíu mày, hiển nhiên đây cũng không phải là lần đầu tiên Lưu Siêu làm như vậy.

-Vệ Lan , ta không có ý gì đâu , chỉ muốn tặng bó hoa này cho người mà thôi , ngươi nhận rồi ta lập tức cút ngay ! (Lưu Siêu )

Lưu Siêu sắc mặt hơi đổi, bất quá liền nhanh khôi phục bình thường, sau đó nở ra một nụ cười mà hắn cho là mê người nhất.

Tô Khắc dựa vào hành lang ven tường, hắn vẫn luôn để ý Lưu Siêu , đặc biệt là cái thái độ thay đổi , nháy mắt đã có oán giận chi sắc từ Lưu Siêu mà ra nhưng rất nhanh đã đổi thành bộ dáng nho nhã , cái này thực sự làm Tô Khắc éo vui nổi rồi !

-Nói rồi , ta đéo cần cơ mà ! (Vệ Lan )

Vệ Lan xoay người bỏ đi , nhưng thế nào lại bị Lưu Siêu tóm được cổ tay , với sức lực yếu ớt như cô có vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát khỏi con quái vật như hắn .

- Buông ta ra (Vệ Lan )

Vệ Lan dùng sức vùng vằng cánh tay , cô lúc này rất muốn tránh xa cái tml này , thanh âm của cô lúc này đã mất đi sự bình tĩnh .

-Vệ Lan , anh thực sự thích em , tình yêu của anh đối với em mặn hơn cả nươc biển (Lưu Siêu )

Thanh âm Lưu Siêu nhu hoà , thâm tình chân thành nếu hắn không lộ ra cái bản chất trong tích tắc , Tô Khắc còn sợ bị hắn lừa qua rồi .

-Buông tay Vệ Lan ra ! (Tô Khắc )

Tô Khắc hít sâu vào một hơi , bây giờ tự nhiên hắn lại có thói quen hít sâu thế này mới hay chứ !

Hắn cảm giác nếu mình liến hít một phát liền có thể biến thành siêu nhân vậy , làm hắn lúc này tràn ngập tự tin .

Có lẽ vì bị coi như là không khí , Lưu Siêu căn bản đâu có chú ý đến Tô Khắc hắn vẫn như cũ nắm chặt lấy cánh tay của Vệ Lan .

Tô Khắc cáu thật sự , liền đi lên phía trước ,định tách cái bàn tay thô to của Lưu Siêu ra khỏi ngọc thủ trắng trẻo của Vệ Lan .

-Tao đã nói buông đôi tay nhau ra cơ mà ! Cứ phải để bô mày dùng biện pháp cực đoan là thế l-n nào ! (Tô Khắc )

Chính mình khổ tâm tạo dưng kịch bản để tán gái các kiểu tự nhiên có một thằng ất ơ đến quậy phá , Lưu Siêu lúc này mới liếc qua một cái Tô Khắc ,ở trong cái con mắt dân thể thao như hắn ,không thể lệch đi đâu được Tô Khắc hắn là một cái tên mong manh thư sinh yếu đuối , cái loại tiểu bạch kiểm như này Lưu Siêu không thèm coi là đối thủ ...

- Cút ! ( Lưu Siêu )

Lưu Siêu ánh mắt ánh mắt thập phần khinh miệt, ngữ khí càng tràn đầy trào phúng, nếu không phải trước mặt gái bảo trì hình tượng, chỉ sợ hắn đều muốn chửi tục hết bài này đến bài khác.

Tô Khắc dương dương cái mặt lên (kiểu khuôn mặt nghênh ngang) không lấy một nụ cười , cũng không thèm mở mồm trực tiếp dùng lực lượng Quân Thể Quyền tách nhẹ nhõm cái tay dơ bẩn của Lưu Siêu ra .

Lưu Siêu vẫn cố gắng kiên trì nhưng chịu được tầm 20s liền buông cánh tay của Vệ Lan ra , lợi dụng lúc vừa buông tay , Lưu Siêu liền dùng chút thủ đoạn thoát khỏi sự kìm kẹp từ tay Tô Khắc.

Nhìn về phía bằng ánh mắt Tô Khắc bốc lửa, trên cổ tay đau đớn còn không có biến mất, Lưu Siêu nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Tô Khắc, gằn từng chữ một:

-Mày biết tao là ai chưa ! (Lưu Siêu )

Tô Khắc trên mặt tỏ vẻ điềm đạm mà cười cười , cố ý liếc mắt từ trên xuống dưới , từ đầu đến chân nhìn qua một lần , sau đó phán

- Mày là Lưu Đức Hoa ??? (Tô Khắc )

Xì một tiếng, núp ở Tô Khắc phía sau Vệ Lan một chút không nhịn xuống, trực tiếp cười ầm lên , Lưu Siêu nghe thế tiếng cười của nàng phi thường cảm thấy rát rát lỗ tai ,thở hổn hển nói :

-My name is Lưu Siêu , ok ???( Lưu Siêu )

-Đéo quan tâm , ok !!!(Tô Khắc )

-Dcm , để bố mày cho mày biết thế nào là biết trên biết dưới .(Lưu Siêu)

Lưu Siêu tinh trùng lên não , bàn tay tụ nắm đấm thẳng vào hốc mắt của Tô Khăc ,nếu trước kia ăn phải quả đấm này sợ rằng Tô Khắc đứng lên éo được luôn quá !

"Binh"

Tô Khắc không chút sứt mẻ, Lưu Siêu cánh tay vẫn đang đấm thì thân thể liền bỗng nhiên ngã về phía sau, hắn cong người lại ôm bụng, dạ dày một trận chịu sóng to gió lớn .

Tô Khắc vừa mới cho Lưu Siêu một cú Nộ Long Cước vào ngay cái bụng , 1m8 thế mà bay ra tới tận 3-4m , ôm bụng mà hít hà đau đớn ...

-Đúng là gáy sớm ăn gì , đấm cho lại bảo tao vui tính , trông kìa...haha thực mất mặt mà .(Tô Khắc)

Tô Khắc đón lấy ánh mắt như ăn tươi nuốt sống từ Lưu Siêu , nhưng hắn cũng chẳng thèm để trong lòng , xoay người về phía Vệ Lan nói :

-Chúng ta đi thôi !!!!