Phong Ma Thử Vương thi thể đột ngột cử động, tròng mắt huyết hồng mờ mịt đã chuyển thành tử sắc, bên trong lại có sáu vòng tròn đồng tâm chậm rãi xuất hiện.
- Chủ nhân cẩn thận!
Liễu Minh Nguyệt chính là chăm chú nhìn Phong Ma Thử, ngay khi nó chuyển động lập thức biến sắc, lông tơ toàn thân dựng đứng, vội vàng hô lên, đồng thời đem trong tay Huyết Hải Trận Bàn muốn thôi động.
- Không cần lo lắng.
Lý Tiểu Phàm đưa tay chặn lại nàng.
Hắn cùng Phong Ma Thử Vương hai mắt nhìn nhau.
Lý Tiểu Phàm cảm giác có chút vi diệu.
Hắn hiện tại cảm giác được bản thân giống như biến thành Phong Ma Thử Vương, có thể tự do điều khiển thân thể của nó hành động, thông qua tầm mắt của nó có thể quan sát được chính mình cùng Liễu Minh Nguyệt một bên.
Điều này khiến hắn chưa kịp thích ứng, nội tâm có chút loạn.
Liễu Minh Nguyệt sau khi được hắn nhắc nhở đã bình tĩnh lại, tỉ mỉ quan sát quả nhiên phát hiện điểm bất đồng.
Ánh mắt của Phong Ma Thử Vương vậy mà không giống, hiện tại đã biến thành giống hệt như Lý Tiểu Phàm, điều này khiến nàng cảm thấy kinh nghi.
Phong Ma Thử Vương khí tức đã tuyệt, vậy mà hiện tại đầy máu hồi sinh, hơn nữa vậy mà ngoan ngoãn ngồi im một chỗ không tấn công hai người, chắc chắn đã bị Lý Tiểu Phàm động tay.
Nghĩ đến đối phương có thể tùy ý nắm giữ sinh tử của người khác, Liễu Minh Nguyệt trong nỗi tâm nổi lên kinh đào hải lãng, sâu trong linh hồn cảm giác run rẩy.
Nếu có một ngày nàng cũng bị đối phương trêu đùa như vậy, nàng tình nguyện chết cũng không biến thành một món đồ chơi giúp hắn tiêu khiển.
Chỉ là Liễu Minh Nguyệt căn bản không biết, Lý Tiểu Phàm đã đem nàng biến thành một món đồ chơi đâu, ngay khi gieo xuống Thiên Ấn thì trong linh hồn của nàng những ký ức kia cũng hoàn toàn biến mất, tất cả đều diễn ra như một sự thật hiển nhiên, nội tâm nàng cho rằng mọi chuyện vốn phải như thế, bản thân nàng không thể phát giác được.
- Tiếp tục đi!
Lý Tiểu Phàm quan sát hồi lâu, cuối cùng đem Phong Ma Thử Vương trở về nằm tại vị trí cũ, dựa theo phương hướng khi vận xúc tu tiếp tục đi tới.
Không quá nửa khắc lâu, sau một lần rẽ ngoặt, trước mặt hắn là một vách đá dựng thẳng đứng, có vẻ đường đi đến đây đã không còn.
- Oa, ở đây Linh khí thật nồng đậm.
Liễu Minh Nguyệt vừa bước lại gần chợt nhẹ giọng hô lên kinh ngạc:
- Linh khí nơi này không ngờ lại nồng đậm như vậy, so với ngoại giới ít nhất cũng phải hơn đến năm lần có hơn a.
Lý Tiểu Phàm tiến lại gần, quả nhiên khi bước đến phạm vi cách vách đá ba bước chân liền cảm nhận được một cỗ Linh khí nồng đậm khiến thể nội có chút rục rịch.
Điều này căn bản là không thể, Linh khí là một dạng năng lượng hoạt tính trôi nổi trong không gian đương nhiên sẽ tuân theo định luật bảo toàn năng lượng, Linh khí sẽ hòa tan vào xung quanh chứ không ngưng tụ tại một chỗ như vậy.
Nơi này chắc chắn có vấn đề.
Đưa mắt nhìn đến, khí vận xúc tu quả nhiên đâm thẳng vào vách đá.
Lý Tiểu Phàm lùi lại phía sau ba bước, nói với Liễu Minh Nguyệt:
- Đem vách đá này đào đi!
- Vâng!
Liễu Minh Nguyệt gật đầu đem phi kiếm tế ra hướng vách động chặt chém.
Nếu để người khác nhìn thấy nàng cầm một thanh Pháp khí thượng phẩm đem đào đất chắc chắn trợn mắt há mồm, thao tác này đơn giản quá tao.
Từng mảng đất đá tựa như đậu hủ bị phi kiếm cắt ra, Linh khí xung quanh ngày càng nồng nặc, Lý Tiểu Phàm ngày càng chắc chắn suy nghĩ của mình.
Keng!
Một âm thanh chói tai đột nhiên vang lên.
Sau khi đào sâu vào ba thước đất, phi kiếm đột nhiên chạm chém phải một đồ vật cứng rắn, ngay cả Pháp khí thượng phẩm phi kiếm sắc bén vô cùng cũng không thể đem nó đánh xuyên.
- Chủ nhân, nơi này có một trận pháp, phi kiếm đã bị nó ngăn lại, căn bản không thể tiến thêm.
Liễu Minh Nguyệt hô lên.
Lý Tiểu Phàm nhướng mày tiến đến.
Trước mắt là một tấm hộ thuẫn hoàng kim trong suốt, bên trên có từng dòng phù văn vàng óng không ngừng lưu chuyển, mỗi lần phi kiếm chém xuống những dòng phù văn này lại kết nối lại với nhau đem công kích ma diệt, hộ thuẫn chỉ nổi lên từng làn sóng lăn tăn thôn phệ toàn bộ dư lực.
Lý Tiểu Phàm đưa tay ấn nhẹ lên hộ thuẫn, lập tức bị phù văn tổ hợp đem đẩy ra.
Hắn nhắm mắt cảm nhận, quả nhiên trận pháp này chính là đang ngăn Linh khí bên trong tiết ra ngoài, nhưng có vẻ thời gian đã qua quá lâu nên mới xuất hiện Linh khí thẩm thấu ra ngoài.
Thông qua quét hình tinh thần lực, Lý Tiểu Phàm đem cảnh vật bên trong nhìn đến rõ ràng, tiếp theo hắn liền chấn kinh.
Hộ thuẫn mặt trong là một thạch động, phía trên là vô số thạch nhũ, phía dưới là một ao nước nhỏ lóng lánh ánh bạc, bên trên phiêu phù một đóa Thanh liên mười hai cánh.
Lý Tiểu Phàm ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm đóa thần bí Thanh liên kia.
Trên thân nó tỏa ra khí tức cổ xưa mà thần thánh.
Xung quanh được phù văn lưu chuyển, phù văn này cùng với phù văn trên trận pháp kia giống như đúc, chắc chắn trận pháp là do nó tạo ra.
Khi tập trung quan sát thậm chí có thể mơ hồ nghe thấy tiếng ca mơ hồ truyền đến khiến tâm thần hắn sinh ra một cỗ cảm xúc rung động muốn quỳ lạy, nhưng lúc này Luân Hồi Nhãn tự động vận chuyển, hắn mới cảm thấy cảm giác kia biến mất.
Lý Tiểu Phàm lưng đổ mồ hôi lạnh, vội vàng thu hồi tầm mắt, trong lòng triệu hoán lão Quách:
- Ngươi có biết đây là thứ gì không?
- Biết, làm sao có thể không biết.
Lão Quách vừa nhìn thấy đồ vật bên trong kinh ngạc đến ngây người, cả người không ức chế được run rẩy, không biết là vì hưng phấn hay sợ hãi.
Nhìn qua cực kỳ giống khi hắn rút ra đến Luân Hồi Nhãn.
Lão Quách giọng nói lắp bắp:
- Thứ này chính là Tiên Thiên Linh Căn! Nhìn hình dáng kia có vẻ như là đứng tại hạng thứ mười tám Thập Nhị Phẩm Thanh Liên! Làm sao có thể đâu...
- Tiên Thiên Linh Căn? Là thứ đồ gì?
Lý Tiểu Phàm một mặt mờ mịt hỏi.
- Thủa thiên địa sơ khai, vũ trụ mới hình thành, bên trong diễn hóa một đóa Hỗn Độn Thanh Liên, liên này hấp thụ Hỗn Độn Chi Khí, toàn thân đại đạo vờn quanh, ngay cả Đại Đạo cũng không dung nó tồn tại. Sau này dưới áp lực khai thiên vỡ nát, toàn thân diễn hóa thành vô số Tiên Thiên Linh Căn cùng Tiên Thiên Linh Bảo. Mà Thập Nhị Phẩm Thanh Liên chính là từ một trong năm hạt sen diễn hóa mà thành. Người sở hữu Thập Nhị Phẩm Thanh Liên có thể vạn tà bất xâm, tu luyện không có bình cảnh, chứng đạo thành Tiên thành Thánh là điều nằm trong tầm tay a. Đây là cỡ nào vĩ lực, cỡ nào vĩ đại a.
- Không lẽ chỉ có Diệp Thiên mới có thể lấy được?
Đồ vật này nghe qua chính là xâu tạc thiên a.
- Tiên Thiên Linh Căn không thể xuất hiện tại vị diện này, đúng rồi, ta còn nghĩ làm sao đạo uẩn trên người nó lại ít ỏi như vậy, hóa ra chỉ là một cái hình chiếu.
Lão Quách cũng cảm thấy khó có thể tin:
- Diệp Thiên rất có thể là chuyển thế của một vị đại năng nào đó. Ta ngửi thấy mùi vị của âm mưu, một âm mưu rất lớn a.
Lý Tiểu Phàm da đầu căng cứng, bản thân vậy mà đang tính toán một tồn tại khủng bố như vậy, ca chỉ là một thanh niên lòng hướng chính nghĩa bình thường thôi a.
Đột nhiên hắn nghĩ đến một việc, lập tức mở ra cửa hàng của hệ thống, trực tiếp lướt đến cuối cùng.
Thí Thần Thương, Tru Tiên Tứ Kiếm, Đông Hoàng Chung, Thiên Địa Huyền Hoàng Lung Linh Bảo Tháp, Tạo Hóa Ngọc Điệp, Tứ Phương Kỳ, ...
Tiên Thiên Bàn Đào Thụ, Hoàng Trung Lý, Tiên Thiên Nhân Sâm Thụ, Tiên Thiên Khổ Trúc, Phù Tang Thụ, Tiên Thiên Nguyệt Quế Thụ, Diệt Thế Hắc Liên, ...
Meme Khởi Nguyên, Meme Nghịch Chuyển Càn Khôn, Meme Chung Kết, Meme Thiết Lập Chân Lý, Meme Chủ Nghĩa Duy Tâm, ...
Lý Tiểu Phàm: ...
Hắn đột nhiên phát hiện ra một điều.
Diệp Thiên sao?
Ca sợ ngươi cái chim!
Nếu ca đã không ăn được, vậy cũng chỉ có thể đạp đổ!
- Minh Nguyệt, lập tức đem Huyết Hải Trận phong tỏa nơi này.
Lý Tiểu Phàm gằn giọng:
- Cứ một bước chân lại bày một cái, tiếp đó đem đất đá lấp lại.
Liễu Minh Nguyệt một bên không hiểu nhưng cũng gật đầu làm theo.
Đợi khi Liễu Minh Nguyệt đã hoàn thành mọi việc, Lý Tiểu Phàm trực tiếp đi đến chỗ Phong Ma Thử Vương đánh thức nó nói:
- Ngươi thủ hộ nơi này, không cho phép bất kỳ kẻ nào xâm nhập nơi này. Đến thời gian ra ngoài kiếm chút máu tươi duy trì trận pháp bên trong.
Lý Tiểu Phàm không thể lúc nào cũng điều khiển Phong Ma Thử Vương, vì thế nên trực tiếp hạ xuống mệnh lệnh để nó thực hiện.
Sau đó hắn lại đem lối vào thông đạo này bày xuống Huyết Hải Trận, đem lối vào chặn đứng hoàn toàn, nếu không có thực lực Trúc cơ kỳ hoặc Tiên Thiên cảnh không thể phá hủy.
Phong Ma Thử Vương hắn nhường nó tự đào một thông đạo kín đáo làm lộ tuyến tìm kiếm huyết dịch.
Hoàn thành việc này, Lý Tiểu Phàm trong lòng cảm thấy an tâm hơn một chút.
Diệp Thiên bây giờ chỉ là một phế nhân, cho dù có thể tu luyện lại từ đầu thì trong thời gian ngắn cũng không thể phá vỡ được Huyết Hải Trận.
Nếu như hắn có thể xông vào thì Phong Ma Thử Vương sẽ lập tức thông báo cho hắn biết, lúc đó Lý Tiểu Phàm sẽ nhìn tình huống để hành động.
- Tốt, trở về.
Lý Tiểu Phàm khoát tay, cảm thấy một chuyến này đi quả thật cực khổ mà lại hao phí thời gian, ngay cả cái rắm cũng không cầm đến, thời gian này dùng trong "tu luyện" chắc chắn tiến cảnh thần tốc.
Lý Tiểu Phàm trước khi đi còn chạy đến quan sát Diệp Thiên một chút, phát hiện hắn vậy mà sinh hoạt cực kỳ "sung sướng" đâu.
Thân ngồi trên bảo tọa, xung quanh là một bầy Phong Ma Thử, phong cách này suýt làm hắn mù mắt chó.
Đối với chuyện Diệp Thiên có thể được đám Phong Ma Thử này tôn kính, Lý Tiểu Phàm có chút minh bạch, có thể là do chúng quen thuộc khí tức của Thập Nhị Phẩm Thanh Liên sau đó cảm giác Diệp Thiên quen thuộc đi.
Nghe qua quả thật nhức cả trứng.
Lý Tiểu Phàm và Liễu Minh Nguyệt thuân lợi lên tới mặt đất.
Hít thở không khí tươi mới, Lý Tiểu Phàm cảm thấy mọi phiền muộn đều tan biến.
Liễu Minh Nguyệt đem Bạch Vân lấy ra, trực tiếp đem Linh thạch bỏ vào bên trong.
Cả hai lập tức phản hồi Hoan Hỉ Tông.
...o0o...