Bạch bạch bạch...
Trong thạch động hai thân ảnh dính chặt lấy nhau, Lý Tiểu Phàm nhẹ nhàng di chuyển để Liễu Minh Nguyệt quen dần với cơn đau, từng cú nhấp nhịp nhàng có tiết tấu tạo nên âm thanh dâm đãng như một bản hợp ca.
- Ưm... chủ nhân... nô gia không còn đau nữa.... ư... a...
Liễu Minh Nguyệt giọng nói mê người, đau đớn qua đi, nàng bắt đầu cảm nhận được một cỗ cảm giác huyền diệu khó tả, vừa đau vừa sướng lẫn lộn với nhau, hơi thở trở nên gấp gáp, cả người đỏ ửng.
- Minh Nguyệt, của nàng khít quá.
Lý Tiểu Phàm đưa tay đem hai hàng lệ của nàng lau đi, vén mái tóc xõa rối bời của nàng ra phía sau ôn nhu nói.
Cảm nhận được côn thịt bị từng thớ thịt ép chặt, mỗi lẫn nhấp đều giống như bị một lỗ đen hút trọn khiến hắn sướng muốn nổ tung, từng sợ thần kinh không ngừng truyền đến cảm giác tê dại.
Hắn nhẹ nhàng hôn lên trán của nàng mặc kệ mồ hôi lấm tấm, thân thể mỹ nhân run lên, Lý Tiểu Phàm không chần chờ trao cho nàng một nụ hôn nồng nhiệt, Liễu Minh Nguyệt nhiệt tình đáp lại.
- Ưm... ah.. a... sướng... sướng quá... a... ư... chủ nhân... nô gia... a a a... muốn nữa... uh.
Liễu Minh Nguyệt thở hổn hển, cơn hứng tình lại bắt đầu tri phối lấy nàng, thần thái mị hoặc nói.
- Ha ha, nếu nàng đã muốn, vậy thì ta cung kính không bằng tuân lệnh!
Lý Tiểu Phàm đang bứt rứt sợ nàng không chịu được còn kìm nén, nghe vậy cười lên ha hả, đưa tay ôm lấy Liễu Minh Nguyệt xoay người nàng chống người dưới đất, côn thịt từ phía sau mạnh mẽ đâm lút cán vào tận sâu bên trong nàng, hiện tại hắn không hề thương hương tiếc ngọc, giống như hóa thành một dã thú điên loạn chỉ còn lại bản năng làm tình vậy, hông nhấp nhanh như máy khâu.
- Minh Nguyệt, ngươi đúng là một vưu vật mà.
- A a a a... chậm... chậm... Minh Nguyệt... sướng.... a a a ... sướng... quá... ư... ư... ưm... ra... ra mất... a... a... ra đây!
Liễu Minh Nguyệt nào chịu được hắn điên cuồng điên cuồng như vậy, từng cú nhấp của hắn chạm đến nơi sâu nhất trong người nàng khiến cả người nàng không còn cảm giác, âm hộ bị cự vật mạnh mẽ tàn phá không chịu nổi run rẩy kịch liệt đem dâm thủy tưới nhuần côn thịt của hắn.
Bàn tay của Lý Tiểu Phàm tìm đến cặp vú trắng hồng mịn màng của nàng, vừa nút lưỡi nàng vừa xoa bóp bầu ngực co giãn mềm mại của nàng.
- Ư... a... ưm... chủ nhân... Minh Nguyệt... ư... ư... không chịu nổi mất... ha... ha... a...
Liễu Minh Nguyệt âm thanh rên rỉ như một con mèo nhỏ cào loạn trong lòng Lý Tiểu Phàm, bên ngoài nói không chịu nổi nhưng hai chân thon dại lại kẹp chặt lấy hắn, bờ mông lại lắc lư phối hợp như muốn đem hắn vắt kiệt.
- Ngươi tương tai chắc chắn sẽ trở thành một vưu vật hại nước hại dân.
Lý Tiểu Phàm cũng bị sự dâm đãng của nàng đánh động, động tác không chút dứng lại mà càng nhanh hơn.
Không cần biết tương lại như thế nào, hiện tại nàng còn không phải là người của hắn sao, hắn muốn chơi nào lúc nào cũng được.
Nghĩ đến đạo lữ của Liễu Minh Nguyệt sau này, Lý Tiểu Phàm liền cười đê tiện.
Bạch bạch bạch...
- Ưm.. a a.. ư... a...
Lý Tiểu Phàm thúc từng cú trời giáng như muốn giã nát tử cung của Liễu Minh Nguyệt.
Âm thanh rên rỉ của nàng như một liều thuốc kích thích đánh thẳng vào tâm trí Lý Tiểu Phàm, hắn như hóa thành một con trâu mộng điên cuồng cày xới vun trồng thửa ruộng của mình.
Da thịt chạm nguyên thủy cùng tiếng rên rỉ của Liễu Minh Nguyệt tạo nên một bản hòa âm đầy nhục dục vang dội khắp thạch động.
- Ah… ah… ah… chết… chết… nô gia mất... a a a... a.. uh.. ah...
Liễu Minh Nguyệt cơ thể run lên, đạt tới cực khoái, nàng không biết lần này đã là lần bao nhiêu tiết thân, chỉ nhớ mỗi lần đều khoái lạc đến đê mê thôn phệ thần trí nàng.
- Ta sẽ cho nàng nhớ kỹ lần đầu tiên này! Sau này cho dù là kẻ khác cùng không thể đem cho nàng cảm giác khoái lạc như hôm nay.
Nhấp thêm vài cái, Lý Tiểu Phàm gồng mình đẩy mạnh côn thịt vào sâu trong tử cung nàng rồi bắn tinh ào ạt.
Ngay sau đó, hắn rút thằng em ra rồi đưa đến trước mặt Liễu Minh Nguyệt, nàng hiểu ý liền ngậm lấy thằng nhỏ của hắn rồi bú liếm sạch chỗ tinh dịch còn sót lại.
Liễu Minh Nguyệt há miệng như muốn nói nàng đã nuốt hết đống tinh dịch kia, vẻ mặt thèm khát nhìn chằm chằm vào thằng em còn sừng sững đứng thẳng của hắn, thứ này mới trước đó thôi còn nằm trong cơ thể nàng không ngừng tàn phá, hiện tại nhìn thấy dáng vẻ khổng lồ của nó khiến Liễu Minh Nguyệt có chút hoảng hốt, thứ này to như vậy mà có thể nhét vừa vào trong âm hộ của nàng.
Nàng đưa tay xoa bụng, nơi đó cảm giác ấm nóng của tinh dịch trong tử cung khiến nàng dâng lên cảm giác hạnh phúc mê ly.
Lý Tiểu Phàm nhìn Liễu Minh Nguyệt, trong lòng cảm thấy thành tựu, cười thô bỉ:
- Chính sự còn chưa xong đâu, không thấy thằng em của ta vẫn còn cứng ngắc đây sao? Hôm này ta sẽ làm tình với nàng cả ngày!
Liễu Minh Nguyệt sắc mặt một đỏ, vẻ mặt kiều diễm, vẻ thanh thuần của thiếu nữ lui đi, thay vào đó là bộ dáng thành thục quyến rũ của một nữ nhân thực thụ, vốn nàng đã vô cùng xinh đẹp nay càng câu dẫn lòng người, khiến mọi nam nhân đều muốn tàn nhẫn chơi nàng.
- Vâng!
Cả hai người trong nháy mắt lại vang lên những âm thanh nguyên thủy nhất, một ít dã thú đi ngang qua cũng bị âm thanh làm giật mình bỏ chạy, âm thanh rên rỉ dâm đãng truyền ra cũng đủ khiến nam nhân nhiệt huyết sôi trào, nghe qua là biết đó là một vưu vật hiếm có.
Tuy nhiên, chỉ có một mình Lý Tiểu Phàm mới được chứng kiến cảnh tượng đó.
...
Liễu Minh Nguyệt cùng Lý Tiểu Phàm đại chiến ba trăm hiệp, một mạch từ sáng đến tối, mặc kệ Liễu Tiểu Nguyệt một bên mệt mỏi xin tha, Lý Tiểu Phàm hùng hục như một anh nông dân chăm chỉ không biết mệt mỏi, từng cú nhấp nhịp nhàng hữu lực.
Lý Tiểu Phàm nhờ vào nội tại Kim Thương Bất Ngã có thể phán một câu: "Tôi có thể làm chuyện đó cả ngày."
Thẳng đến nửa đêm hắn mới thỏa mãn buông tha nàng.
Không phải vì hắn không thể, mà là Ngự Nữ Tâm Kinh từ trên người nàng đã không thể tăng trưởng thêm được nữa.
- Lão Quách, đây là tại sao?
Lý Tiểu Phàm đem lão Quách từ không gian hệ thông lôi ra hỏi.
- Lý! Tiểu! Phàm! Đồ mất dạy, dám ném ta bên trong không gian chán chết đó mấy ngày liền, lão phu hôm nay phải tính sổ với ngươi.
Lão Quách vừa xuất hiện khí đến râu tóc dựng ngược, sắn tay áo muốn một mất một còn với Lý Tiểu Phàm, bất quá ánh mắt rất nhanh phát hiện Liễu Minh Nguyệt mệt mỏi thiếp đi cạnh đó, ngơ ngác hỏi:
- Đây là chuyện gì? Ngọa tào, tên tiểu tử ngươi ăn mảnh không cho lão phu xem, hôm nay ta chắc chắn đánh ngươi thành đầu heo.
- Đủ rồi, trả lời vấn đề của ta đi!
Sau khi quất bay tên yếu gà không có một chút thực lực nhưng hay mở miệng trang bức lão Quách, Lý Tiểu Phàm nói.
- Vấn đề này sao?
Lão Quách nghiêm túc trở lại, đối với vấn đề này đưa ra giải thích:
- Ngự Nữ Tâm Kinh là công pháp thải âm bổ dương, hút lấy nguyên âm chi khí của nữ tử để tu luyện. Nữ tử còn trinh sẽ là lúc có nguyên âm còn nguyện vẹn, chính vì vậy lần đầu tiên thải bổ sẽ đem lại hiệu quả cao nhất, nguyên âm cũng không phải không thể khôi phục nhưng tốc độ rất chậm, một hai người căn bản không đủ để ngươi tu luyện.
Lý Tiểu Phàm trầm ngâm, đây mẹ nó không phải chính là sứ mạng của ca sao.
Lần này trở về chắc chắn cẩu tại một chỗ, cho dù trời sập cũng không ra ngoài, ca phải đem tất cả các nữ đệ tử còn trinh đều ngủ qua một lượt, sau đó lại đem những người còn lại cùng nhau ngủ, tu vi không đột phá quyết không hạ sơn.
Lý Tiểu Phàm cực kỳ ghét việc bản thân phải vận động
- Tu vi tạm thời không tăng trưởng nhưng điểm cảm xúc thì vẫn có thể.
Điều này làm Lý Tiểu Phàm cảm thấy rất an ủi.
- Mở bảng thuộc tính đi.
- Tốt.
Lão Quách gật đầu.
Tên: Lý Tiểu Phàm.
Huyết mạch : Nhân loại.
Thể chất: Ngũ Hành Chi Thể
Cấp bậc: Luyện khí tầng bốn(720/ 500). (+)
Thần thông: Luân Hồi Nhãn.
Công pháp: Ngự Nữ Tâm Kinh (Thiên cấp) tầng 1.
Pháp thuật: Linh Lực Nội Liễm, Linh Thuẫn, Tinh Thần Tảo Miêu.
Meme: BGM.
Đạo cụ: Thư Hùng Đại Hoàn Đan x1, Súng ngắm Gauss U Linh x1, đạn xuyên giáp x2.
Điểm cảm xúc: 4250.
- Cuối cùng cũng đủ điểm rồi, kỹ năng kia cuối cùng cũng có thể đến tay.
- Ngươi muốn đổi cái gì?
Lão Quách tò mò hỏi.
- Trong kế hoạch của ta, kĩ năng này cực kỳ trọng yếu.
Lý Tiểu Phàm giải thích, một bên tiến nhập không gian hệ thống, tìm tòi một lúc cuối cùng tìm được thứ mình cần.
Pháp thuật: Tinh Thần Tỏa Liên.
Trong phạm vi quét hình tinh thần lực có thể dùng ý niệm giao tiếp với mục tiêu, chỉ có thể sử dụng khi Tinh Thần Tảo Miêu phát động.
Giá: 2000 điểm cảm xúc.
Lý Tiểu Phàm không chút do dự mua xuống, một luồng thông tin về kĩ năng lập tức xuất hiện in sâu vào trong đầu Lý Tiểu Phàm, muốn quên cũng không thể quên.
- Được rồi, đột phá cho ta!
Thao tác quen thuộc, trong nháy mắt Lý Tiểu Phàm lại tiến vào một trạng thái huyền diệu, đồ án liên hoa lại xuất hiện không ngừng chớp động, cánh thứ năm ẩn ẩn có xu thế sáng lên.
Trong trường hợp bình thường Lý Tiểu Phàm không thể hấp thu Linh khí trôi nổi trong Linh thạch, hay nói là chậm đến không thể phát giác, nhưng dưới trạng thái đột phá Linh khí trong thiên địa đều bị đồ án liên hoa kia hấp thụ, mấy khối Linh thạch đủ màu sắc Lý Tiểu Phàm cầm trên tay cũng nhanh chóng hóa thành bụi phấn.
Oanh minh~
Một khắc sau, âm thanh trầm đục từ trong người Lý Tiểu Phàm phát ra, khí tức của hắn trong nháy mắt đề cao, tu vi thuận lợi bước vào Luyện khí tầng năm.
Siết chặt nắm tay, cảm giác bành chướng lại xuất hiện, Lý Tiểu Phàm không vội thu công, tận dụng lúc Linh khí còn chưa rút đi hoàn toàn tiến hành ngưng tụ Linh Thuẫn.
Thẳng đến sáng hôm sau, tầng Linh thuẫn thứ năm cuối cùng được hắn ngưng luyện ra.
- Cũng nên xuất hiện rồi.
Lý Tiểu Phàm chậm rãi xoay người đứng dậy, đem y phục chỉnh lại ngay ngắn, tinh thần lực cùng Khí Vận Chi Nhãn phát động.
- Cái gì xuất hiện?
Lão Quách một bên ngu ngơ hỏi, mấy ngày nay lão không có mặt rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nha.
- Đương nhiên là khí vận chi tử của chúng ta.
Chi chi chi...
Như chứng thực lời nói của hắn, sơn cốc vắng vẻ bỗng vang lên hàng loạt tiếng yêu thú gào thét, thanh âm kia chính là của Phong Ma Thử không thể sai được.
Mà ở giữa bầy Phong Ma Thử có một con to như hổ, toàn thân đen nhánh, trên người mọc ra từng sợi lông cứng cáp, trên lưng nó đang cõng một thiếu niên thần sắc khẩn trương.
Người này không ai khác chính là Diệp Thiên!
...o0o...