Do Lý Tiểu Phàm bị Lưu Hề mua về làm lô đỉnh nên đã ném hắn vào mật thất bí mật, vì vậy ngoại trừ nhóm người Ngũ Tuyệt thì căn bản không có ai làm phiền đến hắn cả.
Không gian yên tĩnh bao trùm cả căn phòng, bên trong chỉ chó một ngọn nến đang cháy leo lắt cùng với Lý Tiểu Phàm một thân trần trụi với thiên nhiên, hồn nhiên với cây cỏ.
Vẻ mặt của hắn an tĩnh như chìm vào giấc ngủ nhưng tâm thần lại đang ở trong không gian hệ thống tiến hành tiếp thu tri thức.
- Luyện khí, bắt đầu phải lĩnh ngộ được phù văn của công pháp. Thông qua phù văn có thể cảm nhận được Linh khí tồn tại trôi nổi giữa thiên địa, ngay sau khi cảm nhận được đã có thể coi là đạp vào bước đầu tiên là Khí cảm. Bước thứ hai là Dẫn khí nhập thể, chính là thông qua phù văn ngươi sở ngộ được hấp thu các phân tử Linh khí này từ đó đạt được hiệu quả bản thân. Ngay tại cánh cửa đầu tiên này, chậm thì vài ngày, kẻ trời sinh ngu đần thì đã nói trước vô duyên với tiên đạo. Ngươi do được hệ thống cưỡng ép đột phá nên không cần phải trải qua hai bước này.
Trong không gian tinh thần, âm thanh của lão Quách quanh quẩn xung quanh, Lý Tiểu Phàm một bên ngồi nghe như vừa được khai sáng ra một chân trời mới, thái độ hời hợt ban đầu đã biến mất thay vào đó là vẻ mặt cuồng nhiệt, thỉnh thoáng còn tiến hành tranh luận với lão Quách:
- Nói như vậy, hạch tâm của tu tiên chính là phù văn, vậy phù văn là gì?
- Nói đơn giản trước đi, thế giới khoa kỹ lấy công nghệ máy móc làm hạch tâm, nhưng muốn vận hành thì phải có các bảng mạch điện tử. Khoa học phát triển đến cuối cùng chính là tu tiên, tác dụng của phù văn cũng giống như mạch điện tử vậy, nhưng cấp độ của nó ở một đẳng cấp hoàn toàn khác, phù văn siêu thoát khỏi phạm trù vật chất thông thường, tồn tại dưới dạng năng lượng tổ hợp, cũng chính là tồn tại của vạn vật.
- Nói cách khác, tu tiên cũng có thể áp dụng khoa học vào để tu luyện?
- Đúng vậy, mỗi một thế giới đều có các hằng số vật lý nhất định, chỉ cần tìm ra, tính toán, vận dụng, tất cả đều có thể làm được.
- ...
- Được rồi, hôm nay tới đây thôi, nói nhiều chỉ sợ ngươi cũng tiếp thu không nổi.
...
Nữa ngày sau, Lý Tiểu Phàm tỉnh lại, hiện tại hắn đã không còn mê man như trước.
Hắn đã tìm được con đường mà mình sẽ đi, việc cần làm hiện tại là kiểm chứng.
Dù sao ca cũng đã trải qua 12 năm giáo dục bắt buộc, một số thí nghiệm nhỏ vẫn có thể làm được.
Thế là trong vài ngày tới, Lý Tiểu Phàm dưới sự trợ giúp của lão Quách không ngừng tìm tòi nghiên cứu, khi nghỉ ngơi thì lại tiến hành các thí nghiệm vật lý ở kiếp trước.
- Gia tốc trọng trường, lực điện từ, nguyên lý điện phân dung dịch, ... Tất cả đều giống hệt. Thế giới này quả thật quá tuyệt vời!
Trước khi Lâm Hi mang tin tốt tới, Lý Tiểu Phàm còn chưa dám ra khỏi mật thất, vì vậy chỉ làm được vài thí nghiệm cơ bản, điểm cảm xúc cũng giảm đi đáng kể, nhưng thành quả thu được khiến hắn cảm thấy vô cùng đáng giá.
Dưới góc nhìn của một người hiện đại, Lý Tiểu Phàm muốn hiểu mọi thứ một cách thấu triệt nhất.
Cẩn thận không xấu mặt nào nha.
Lão Quách nhìn hắn liếc mắt: "Tiểu tử ngươi còn không phải sợ chết?"
Mấy ngày tiếp theo trôi qua nhàm chán, Ngũ Tuyệt cũng không ai đến tìm Lý Tiểu Phàm khiến hắn trong lòng cảm thấy khá sầu não.
Vốn hắn còn muốn hao chút lông dê, kiếm ít điểm cảm xúc nhưng có vẻ kế hoạch đã chết từ trong trứng nước.
He he, có thể là hôm đó ca làm mạnh quá gây cho các nàng bóng ma tâm lý không nhỏ đi.
Ngay khi hắn còn đang yy, cửa mật thất bỏng mở ra, ánh sáng chói lóa khiến Lý Tiểu Phàm khẽ nheo mắt lại.
Một nữ tử thân hình lả lướt đi thẳng đến trước mặt Lý Tiểu Phàm, ngước mắt nhìn lên chỉ thấy hai bầu ngực sữa căng mọng như đào tiên, thân thể lồi lõi câu dẫn lòng người, trên người nàng tỏa ra hương lan dịu nhẹ mà thanh mát, thần sắc nghiệm nghị không thể xâm phạm, nhưng ngay cả khí chất lạnh lùng cũng không thể che giấu ánh mắt tôn kính của nàng khi đối đối mặt với Lý Tiểu Phàm.
Người tới không ai khác chính là Lâm Hi.
Lý Tiểu Phàm ngắm nhìn gương mặt của nàng như đang thưởng thức một món đồ nghệ thuật, nhẹ giọng hỏi:
- Xong việc rồi?
- Đúng vậy, thuộc hạ đã làm theo những gì chủ nhân căn dặn, đây chính là lệnh bài của trưởng lão ngoại môn, chỉ cần cầm nó thì có thể đến Sự Vụ Đường báo danh.
Lâm Hi cung kính lấy từ trong tay áo ra một tấm lệnh bài màu đồng sắc to bằng bàn tay cúi người đưa cho hắn.
Lý Tiểu Phàm nhận tấm lệnh bài kia, ngay khi vừa cầm phải liền cảm thấy bàn tay mát lạnh, chất liệu của tấm lệnh bài này nhìn qua là gỗ nhưng khi tiếp xúc lại giống như một khối hàn băng vậy.
Bên trên chạm khắc hoa văn chìm nỏi tinh xảo, mặt trước ghi: "Hoan Hỉ Tông trưởng lão".
Mặt sau khắc một chữ: "Lâm".
- Lệnh bài của cao tầng Hoan Hỉ Tông chia làm ba loại, ngoại môn sở hữu lệnh bài Thanh đồng, nội môn là Bạch kim, còn Hoàng kim chỉ thuộc về tông chủ cùng các Thái thượng trưởng lão.
Không đợi Lý Tiểu Phàm mở miệng, Lâm Hi liền giải thích:
- Tấm lệnh bài này được thuộc hạ mượn được từ một vị trưởng lão khá thân quen, sẽ không có chuyện bất ngờ xảy ra.
- Ngươi làm rất tốt!
Lý Tiểu Phàm phủi phủi y phục từ từ đứng dậy, ánh mắt của hắn liếc nhìn thân thể căng trong mọng nước của Lâm Hi, tiểu đệ nghỉ ngơi vài ngày liền bắt đầu mặc vào quân trang chuẩn bị xách súng ra trận:
- Làm việc cho ta đương nhiên sẽ có thưởng, vậy... ngươi muốn được ta thưởng cho cái gì?
Lâm Hi nghe vậy liền phá phòng, vẻ lạnh nhạt trên mặt biến mất, một vệt đỏ ửng thoáng qua trên mặt, thân thể uốn éo tiến lại gần sợ soạng khắp người Lý Tiểu Phàm, nói nhỏ vào tai hắn:
- Chủ nhân muốn thưởng cho thuộc hạ sao, ta muốn ngài!
Hành động của Lâm Hi cũng là do Lý Tiểu Phàm đã "lập trình" từ trước, nhưng chứng kiến nàng bộ dáng hiện tại so với vẻ cao cao tại thượng thường ngày khác xa vạn dặm cũng làm cho hắn trong lòng có cảm giác thành tựu.
Trong Ngũ Tuyệt thì Lý Tiểu Phàm vừa ý nhất chính là Lâm Hi, ngoại trừ địa vị đứng đầu còn bởi vì trên người nàng tỏa ra một loại khí chất thành thục đối lập hoàn toàn với vẻ thánh khiết bề ngoài, chỉ cần là nam nhân nhìn qua đêm về chắc chắn sẽ muốn lăn ga giường.
- Được rồi, đây chính là phần thưởng của ngươi.
Lý Tiểu Phàm khẽ nhếch khóe miệng, lôi từ dưới háng ra côn thịt đã cứng như đá của mình, gân xanh dữ tợn, thi thoảng còn giật giật vài cái như khiêu khích:
- Bú nó đi!
Lâm Hi chứng kiến con quái vật của hắn hai chân đan vào nhau như đang kiềm chế không cho dâm thủy chảy ra, nàng nhẹ nhàng hôn vào cổ của Lý Tiểu Phàm, tiếp đó từ từ mơn trớn đến từng khối cơ bắp rắn chắc của hắn đồng thời y phục của hai người cũng từng kiện từng kiện rơi xuống.
Đến khi chạm đến nơi thằng em của hắn đang thị uy, ngọc thủ của nàng duỗi ra nắm lấy nó bắt đầu vọc cho hắn, môi thơm cũng không rảnh rỗi nghịch ngợm hai hòn bi như hài từ nhìn thấy thứ gì mới lạ.
Lâm Hi cảm giác côn thịt của Lý Tiểu Phàm như có nhịp đập, mùi hương nam tính phả vào mặt khiến ánh mắt của nàng dần trở nên mê ly, nàng duỗi ra đầu lưỡi liếm xung quanh thân của cự vật, nghĩ đến tiếp sau đó thứ này sẽ điên cuồng xâm nhập vào cơ thể nàng mà cơ thể cảm thấy khó nóng như lửa đốt.
Khi liếm đến đầu khấc của Lý Tiểu Phàm, nàng còn nghịch ngợm đảo lưỡi xung quanh vài vòng rồi mới ngậm nó vào miệng, dùng chính môi đào thơm tho của mình sục thằng em cho hắn.
- Sụt... sụt... sụt...
Âm thanh dâm đãng vang vọng, Lý Tiểu Phàm chỉ cảm thấy sướng đến đê mê, miệng của Lâm Hi không ngừng lên xuống như một lỗ đen muốn hút trọn lấy côn thịt của hắn vậy, chiếc lưỡi linh hoạt không ngừng mơn trớn khiến hắn phê pha như hít cần.
Lý Tiểu Phàm hai tay xoa đầu nàng, đột nhiên dùng lực đẩy một cái, côn thịt ngay lập tức cắm sâu vào trong cuống họng của nàng.
Cảm nhận được từng thớ thịt ép chặt khiến thằng em như muốn nổ tung, Lý Tiểu Phàm ngửa mặt lên trời rên lên sung sướng, hai tay bắt đầu di động điên cuồng hơn, hoàn toàn không để ý đến cảm xúc của Lâm Hi.
Lâm Hi chỉ cảm thấy bản thân suýt chết nữa bị Lý Tiểu Phàm làm cho chết ngạt, nhưng rất nhanh nàng liền thích ứng, thậm chí còn cảm thấy thỏa mãn để mặc cho hắn điên cuồng thúc vào cuống họng của mình.
- Tít, cộng 1 điểm khoái lạc.
- Tít, cộng 1 điểm khoái lạc.
- Tít, cộng 1 điểm khoái lạc.
Không biết qua bao lâu, Lý Tiểu Phàm lúc này mới thỏa mãn rút côn thịt của mình ra, một tay tách mở khóe miệng của Lâm Hi, ngón tay cái đè vào lưỡi của nàng quan sát thật kỹ nơi mà mình vừa mới đút vào.
Lâm Hi sớm đã bị hắn làm cho mơ màng, ánh mắt mê li mặc kệ hành động của hắn, thậm chí nàng còn thè lưỡi ra để từng dòng nước bọt như chỉ bạc chảy xuống thân thể như mời gọi.
Lý Tiểu Phàm thấy cảnh này toàn thân như muốn bùng nổ, hai tay xốc thẳng thân thể của Lâm Hi từ dưới mặt đất lên, một bên tách hai chân của nàng ra, bên dưới đã sớm ướt nhão nhoẹt, côn thịt nhằm ngay nơi cửa vào thần bí của nàng rồi thúc hông đâm lút cán.
Lâm Hi cảm thấy một dòng điện đột nhiên xuất hiện chạy dọc toàn thân khiến nàng xụi lơ đổ ập vào trong ngực của Lý Tiểu Phàm, cảm nhận được phía dưới bị lấp đầy khiến cho nàng sướng đến đê mê, âm đạo không tự cho được bóp lại, dâm thủy không nhịn được tiết ra dọc theo khe hở giữa côn thịt và âm đạo.
- Quả nhiên đồ thật vẫn là sướng nhất.
Lý Tiểu Phàm cũng cảm thấy tê dại toàn thân, hai tay bế lấy Lâm Hi điên cuồng tiến hành giao hợp, hắn như một con thú hoang động dục lâu ngày tìm được con cái, chỉ biết rằng phải nhanh hơn, mạnh hơn nữa, cảm giác tiêu hồn càng làm cho hắn càng ngày càng trở nên hưng phấn:
- Ha ha, ngươi không phải là rất chảnh sao, cuối cùng cũng chỉ là một nữ nhân mà thôi, ha ha ha...
Bạch bạch bạch...
- Ưm... ah... a... a... Chủ nhân... chậm... ưhm... chậm... chậm thôi... a... a... thuộc hạ... chịu... a... a... a... không... được... a a a ... ưm...
Lâm Hi cũng sướng đến đê mê, nàng không biết bản thân đã ra bao nhiêu lần, mỗi lần Lý Tiểu Phàm dùng côn thịt khổng lồ kia thúc vào, nàng đều cảm thấy thân thể giống như không phải của mình, toàn thân mất đi cảm giác, dục tiên dục tửu.
- Nói cho ta biết ngươi làm cách nào để lấy được tấm lệnh bài này.
- Ưm... ah... thuộc... a... hạ.. lấy ở...ư... ư... chỗ Lâm trưởng lão... á... á... cũng chính là cha nuôi.... của chúng ta... ư... a... ta đã... ngủ... với hắn.... a a a a...
- Khá lắm, vậy mà dám đội nón xanh cho ta. Hóa ra lời đồn là thật sao, Ngũ Tuyệt các ngươi đều bị lão ta chơi qua rồi sao?
Lý Tiểu Phàm nghe vậy nhếch miệng cười, ha ha ha, cha nuôi sao, thú vị lắm.
Bạch bạch bạch...
Lý Tiểu Phàm đẩy càng nhanh hơn, hắn như hóa thân thành máy khâu, âm thanh xác thịt va chạm vang lên như súng máy.
- A... a... a... vâng... chúng ta... ư.. á... đều... đã... a... ư... ư... ngủ với hắn... a a.. ứ ứ...
Lâm Hi cảm giác được Lý Tiểu Phàm ngày càng hăng máu, thậm chí từng cú dập còn mạnh và nhanh hơn trước khiến nàng sướng đến tê dại, hai tay vòng qua cổ của hắn, chân ngọc vòng qua hông của hắn rên rỉ.
- Ha ha, Lâm Hi, của ta với của cha nuôi ngươi ai sướng hơn?
Lý Tiếu Phàm cắn nhẹ vành tai của Lâm Hi, thì thầm vào tai nàng.
- Ưm... đương nhiên... a... ư... là... là... a... a chủ nhân... a... chủ nhân sướng nhất... ứm... a a... Sau khi bị ngài chơi... thì Lâm Hi... ha... ha... a... ưm... không thể... cảm nhận được gì từ kẻ khác nữa... a a a... trong đầu Lâm Hi... ư... chỉ nghĩ... ưm ưm... a a... đến... đến côn thịt của chủ nhân... ưm ưm...
- Ha ha ha, hôm nay ta sẽ ban thưởng cho ngươi thật nhiều. Đón nhận đi!
Lý Tiểu Phàm nhận được câu trả lời cười lên hả hả, thân thể chuyển động bắt đầu đổi tư thế.
- Tít, cộng 1 điểm khoái lạc.
- Tít, cộng 1 điểm khoái lạc.
- Tít, cộng 1 điểm khoái lạc.
Trong mật thất nhất thời lại vang lên những âm thanh trần trụi nhất của đôi nam nữ.
...o0o...
Cầu KP, TLT.