Chương 1: Xuyên qua kiều diễm ướt át!

Ầm ầm...

Ngoài trời mưa gió bập bùng, sấm chớp vang trời, từng trận từng trận cuồng phong manh mẽ rít qua khe cửa vang lên những tiếng ken két ghê rợn.

Trong một căn phòng tối, ánh sáng yếu ớt từ những cây nến lung lay chiếu sáng một vùng nhỏ căn phòng.

Một thiếu niên toàn thân không mảnh vải, hai tay cùng chân bị xiềng xích trói chặt không thể nhúc nhích. Thiếu niên tuổi chừng mười sáu mười bảy, thân hình cao ráo, ngũ quan góc cạnh tuấn tú tiêu sái, nhưng hiện tại sắc mặt tái nhợt không một chút huyết sắc.

Bờ môi khô nứt nẻ, hai hốc mắt lõm sâu vào trong, nhìn qua hốc hác dị thường, có vẻ thiếu niên đã rất lâu chưa được ăn uống.

Khóe miệng của hắn khẽ nhếch lên, mày kiếm nhăn lại thành hình chữ xuyên, có vẻ như đang chịu đựng một loại thống khổ nào đó, hơi thở của hắn lúc có lúc không, chỉ sợ nếu cứ tiếp tục như vậy thì không bao lâu sau sẽ thật sự không chịu nổi.

Xẹt xẹt...

Đùng!

Bên ngoài sấm chớp điên cuồng chớp giật, ánh sáng lóe lên trong phút chốc len vào qua cửa sổ chiếu sáng cả căn phòng, thiếu niên khẽ lật mình một cái, một vệ đỏ ửng bỗng xuất hiện rồi nhanh chóng lan ra, khuôn mặt trắng bệch cũng hiện ra một chút huyết sắc.

Lộc cộc...

Ngay tại lúc đó, cánh cửa liền mở ra, năm sáu bóng đen liền bước vào.

- Khanh khách, sư tỷ, người càng ngày càng đẹp ra nha~

- Hi hi, Lưu sư muội đừng trêu ghẹo ta nữa, không phải ngươi mới là người được trưởng lão nhận làm đệ tử sao, ta từ nay còn phải xem sắc mặt của ngươi mà sống đó.

- Các tỷ muội, hiện tại cần phải nhanh chóng tu luyện, lần khảo hạch tiếp theo đã chuẩn bị tiến hành rồi, lần này chúng ta không thể để thua được.

- Đúng vậy, ít nhất cũng phải đạt đến Luyện Khí tầng bảy chúng ta mới có thể tiến nhập nội môn được, không biết mấy cái lô đỉnh kia còn dùng được không?

- Ta mới phát hiện ra trong số đó có một lô đỉnh cực phẩm nha, trải qua nhiều lần lăn lộn với ta như vậy mà vẫn còn có thể chịu nổi, dương khí của hắn cực kỳ dồi dào đó.

- Thật sao? Lưu sư muội ngươi thật là, có đồ tốt như vậy mà lại ăn môt mình, phải để chúng tỷ muội chúng ta nếm qua nữa chứ.

Âm thanh yến oanh nói cười của thiếu nữ xuất hiện phá tan sự im lặng, những câu từ dâm đãng khiến căn phòng trong nháy mắt tăng nhiệt độ.

Phừng!

Một người trong đó búng ngón tay, một ngọn lửa liền xuất hiện trong không khí chiếu sáng cả căn phòng, hiện tại nhìn kỹ thì có cả thảy sáu thiếu nữ, người nào cũng xinh đẹp tuyệt trần, dung nhan đều thuộc hàng thượng đẳng, ánh mắt long lanh vũ mị, thần thái kiều diễm ướt át khiến cho bất kỳ tên đàn ông nào nhìn vào cũng bộc phát thú tính, cơ thể đầy đặn lồi lõm no đủ, mặc dù bị tầng tầng y phục che phủ nhưng vẫn không giấu nổi từng đường nét trên cơ thể.

Sáu người cười nói, hai tay thành thạo thoát y, làn ra trắng như ngọc thách dần dần xuất hiện, cơ thể như ma quỷ khiến đàn ông động đục cũng phơi bày trước mặt thiếu niên.

- Khanh khách, đây là lô đỉnh của Lưu sư muội, hay là để muội ấy "ăn" trước đi.

- Hi hi, chuyện nên làm mà, Lưu sư muội mau tới, chúng ta sắp không chịu nổi nữa rồi a.

Lưu sư muội gật đầu tiến tới, nàng có mái tóc đen tuyền xõa ngang vai, dung nhan tú lệ quốc sắc nghiêng thành, thần thái linh động hoạt bát, lớp y phục biến mất để lộ ra cơ thể hoàn mỹ không tỳ vết, bầu ngực căng mọng khẽ trĩu xuống cùng hai chiếc nhũ hoa hồng hào gợi cảm, vòng eo thon gọn, cặp mông đẫy đà chắc nịch.

Đại mỹ nữ!

- Các vị sư tỷ, hôm nay ta sẽ cho các người chứng kiến kỹ thuật của ta, ta được trưởng lão nhận làm đệ tử không phải chỉ vì nhan sắc bên ngoài này.

Nàng đứng đó giống như tiên nữ thoát tục bụi trần, khuôn mặt xinh đẹp khẽ ửng hồng, sau khí nói xong thì bước về phía chiếc giường nơi thiếu niên đang nằm.

Năm thiếu nữ còn lại vây lại gần quan sát, Lưu sư muội kiều đồn hạ xuống ngay phía dưới hạ bộ của thiếu niên, bàn tay thon dài như ngọc khẽ vuốt ve tiểu đệ của hắn, chỉ mấy giây sau thứ đó đã vươn lên sừng sững giữa thiên địa.

- Thật to!

Chúng nữ kinh ngạc thốt lên, Lưu sư muội chứng kiến cảnh này đắc ý cười một tiếng, nàng khẽ nhổm người lên, nắm lấy tiểu đệ của thiếu niên căn ngay nơi cửa động thần bí của mình rồi dứt khoát ngồi xuống.

Ư ư ư...

Cảm giác bị ngoại vật xâm lấn khiến Lưu sư muội rên lên từng tiếng tê tái, hô hấp bắt đầu trở nên gấp gáp, bên dưới khẽ co giật, dâm thủy cũng vì thế mà rỉ ra chảy xuống phần bụng của thiếu niên, cảnh tượng kích tình khiến người ta hô hấp không thông.

Bạch bạch bạch... Ư.. uh... ư ư... uh...

Lưu sư muội nhẹ nhàng nhấp mông, khoái cảm chạy đến như thủy triều, nàng bắt đầu thở dốc, âm thanh dâm đãng vang vọng cả căn phòng.

Hiện tại nàng đã bị khoái cảm đánh mất cảm giác, mặc dù đã sử dụng qua cái thứ kia rất nhiều lần những chưa lần nào nàng có thể chống cự lại nó, đơn giản là vì thứ đó rất to, mỗi lần thúc vào là đâm sâu vào tận hoa tâm của nàng, mỗi lần như thế đều khiến nàng sung sướng đến chết đi sống lại.

Ah... a... uh... ư... a...

- Ra... ư... ta không... uh... ư... chịu được... a... nữa... Ta ra!

Lưu sư muội điên cuồng nhún nhảy dưới háng thiếu niên, tốc độ ngày càng nhanh, cuối cùng nàng ngồi mạnh xuống, để cho tiểu đệ của hắn đâm thật sâu vào trong hóa tâm của mình, hạ thân run rẩy, dâm thủy chảy ra nhiều như suối, nhưng thứ bên trong người nàng vẫn còn cứng rắn dị thường chưa có vẻ gì là xuống sức.

- Sư muội, ngươi đã xong rồi sao?

Chúng nữ đứng bên cạnh quan sát sớm đã không chịu nổi, dâm thủy sớm đã vì cảnh tượng này mà xuất ra, thấy Lưu sư muội có vẻ là đã đạt đến cực hạn thì mới lên tiếng dò hỏi.

- Ư, quả thật là ta đã ra, nhưng thứ bên dưới còn chưa chịu quy phục đâu.

Lưu sư muội tận hưởng dư vị của lần này, bờ mông cũng bắt dầu nhúc nhích tiếp tục lên xuống tạo ra những âm thanh xác thịt nhục dục kèm âm thanh rên la mềm mại:

- Ư.. tên lô đỉnh này... a a a... ư... ư... dương khí thịnh... ư... ư gấp mấy... lần người thường... a a a... lại... ư... lại ra rồi!

Lưu sư muội chợt cảm thấy một cỗ ấm áp ập đến, thứ kia cuối cùng đã bị nàng chinh phục co giật mấy cái rồi bắn ra xối xả, Lưu sư muội khong chậm trễ liền bắt quyết đã tọa ngay tại chỗ mặc cho thứ kia vẫn còn nằm bên trong, cả người toát lên từng làn khói đục, da thịt càng trở nên mềm mịn căng mọng.

- Rốt cuộc đã đạt đến Luyện Khí tầng bảy, không ngờ trong vòng một tháng tên lô đỉnh này đã giúp ta đột phá bình chướng Luyện Khí hậu kỳ, hiện tại ta đã có thể tiến nhập vào hàng ngũ đệ tử nội môn, kèm theo thân phận đệ tử trưởng lão thì tiến cảnh có thể nói là thần tốc.

Ánh mắt của nàng nhìn về thiếu niên lóe lên sự khinh miệt và chán ghét, quay sang chúng nữ sớm đã hô hấp dồn dập bên cạnh mỉm cười e thẹn:

- Hiện tại ta đã đột phá, lô đỉnh này đã không còn tác dụng, vậy nên ta tặng hắn cho các vị tỷ muội hảo hảo sử dụng.

Chúng nữ sớm đã thèm khát tiểu đệ của thiếu niên, chỉ cần tưởng tượng ra cảnh cái thứ to lớn đó ở bên trong đã thấy bủn rủn cả người, nghe được như vậy càng cảm thấy hưng phấn, thi nhau tiến đên sâu xé thiếu niên.

Lưu sư muội im lặng đứng bên cạnh quan sát thu tất cả vào trong tầm mắt, khóe miệng khẽ nhếch lên khả ái vô cùng.

...o0o...

Đám người hành hạ thiếu niên chừng hai canh giờ mới thỏa mãn rời đi, trước khi đi nhìn lại trong mắt ai cùng hiện lên sự lưu luyến nhìn chằm chằm vào hắn, bộ dáng quả thật giống như muốn ăn tươi nuốt sống đồng dạng.

Tuy nhiên, khi các nàng đã rời khỏi, thiếu niên vốn còn nằm im không nhúc nhích đột nhiên chậm rãi ngồi dậy, một chút dấu vết mệt mỏi cũng không có, tuy chỉ có dâm thủy tràn lan trên mặt đất là minh chứng sự việc vừa rồi là chân thật.

- Chuyện này... chuyện này... ta mẹ nó quả thật... Quá Sướng! Vừa tỉnh lại đã gặp được chuyện tốt như vậy, bổn đại gia quả thật quá may mắn đi!

Thiếu niên đột nhiên cao giọng cuồng tiếu, âm thanh khàn khàn hòa lẫn vào tiếng gió truyền đi rất xa đến tai những người khác đều quỷ dị vô cùng.

- Ha ha, tình huống hiện tại của tên Lý Tiểu Phàm này quá bết bát, nhưng được hưởng đãi ngộ sung sướng bậc này thì quả thực là sung sướng...

Thiếu niên này tên là Lý Tiểu Phàm, nhưng hiện tại người chưởng khống thân xác này đã không còn là hắn nữa.

Trần Dương vốn là một tên sinh viên bình thường, nhưng lại có tính hoang dâm vô độ, mười tuổi rình xem gái tắm, mười lăm tuổi đã biết đến Trần Duy Hưng lập nghiệp, hiện tại đến nay là hai mươi tuổi hắn đã trở thành một Fuck Boy chính hiệu, hắn là nỗi ám ảnh của không biết bao nhiêu thiếu nữ, không biết bao nhiêu gia đình đã vì hắn mà tan vỡ. Có lẽ ông trời vì thế mà ganh tỵ nên đã gọi xuống một đạo thiên lôi bổ chết hắn.

Trần Dương vốn tưởng bản thân đã chết nhưng không ngờ lại xuyện không nhập vào thân thể của tên Lý Tiểu Phàm này.

- Há há, lão thiên, thiên lôi của ngươi cũng không thể bổ chết bổn đại gia mà lại cho ta xuyên không đến nơi đây, ka ka ka...

Lúc tỉnh lại trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện rất nhiều mảnh vỡ ký ức lạ lẫm, Trần Dương một mực hôn mê không tỉnh lại chính là dung hợp cũng những ký ức này.

Từ đây hắn mới xác định được mình đã không còn ở Địa Cầu mà đến một nơi gọi là Tu Chân Giới.

Chủ nhân của khối thân thể này tên là Lý Nhất Phàm, là trưởng tử của một gia tộc khá mạnh, nhưng do bị địch nhân ám toán mà bị diệt môn, hắn cũng bị lưu lạc biến thành một tên nô lệ để đám người đó buôn bán.

Sau đó hắn được Hoan Hỉ Tông mua về làm lô đỉnh, nói đơn giản chính là để những đệ tử trong tông môn hút đi dương khí tu luyện. Lý Tiểu Phàm không biết vì sao lại lọt vào mắt xanh của Lưu Hề, nữ đệ tử kí danh của Nhị Trưởng lão, nàng ta vì được sư tôn truyền cho mật pháp nên phát hiện dương khí trên người hắn đại thịnh, sau đó bắt hắn về ngày đêm rút đi tinh khí.

Lý Tiểu Phàm hiện tại tiều tụy như vậy chính là vì trải qua một tháng hao mòn mà thành.

- Da phúc, tại sao không xuyên sớm hơn một chút chứ, hắc hắc, cảm giác rong ruổi trên người nữ nhân cổ đại thật sảng khoái, khác xa sơ với những người mình từng làm trước đây.

Trần Dương tiếc nuối thầm mắng, lão thiên người tại sao không cho ta xuyên qua sớm một chút cơ chứ, nhớ lại thân hình đẫy đà của những mỹ nữ vừa rồi khiến cho thằng nhỏ vốn còn đang ỉu xìu của hắn đột nhiên căng cứng, cảm giác này thật là... yomost!

Đối với người thường thì hiện tại sẽ cảm thấy cực kì khiếp sợ khi xuất hiện tại một nơi lạ lẫm nhưng Trần Dương vốn đã có khả năng thích ứng với hoàn cảnh rất tốt, cộng với trong đầu hắn luôn chỉ nghĩ đến làm tình nên không hề cảm thấy lo lắng mà còn cảm thấy hưng phấn vì ngày nào cũng có người "phục vụ" tận tình như vậy, hắn còn cảm thấy chưa đủ đâu.

- Ý, không được, nếu tiếp tục vài lần nữa thì cơ thể này tiêu mất, khong được, phải chạy thôi, núi xanh lo gì không có củi đốt, chờ ta khôi phục lại toàn bộ sẽ lại tìm đến các nàng, ke ke ke...

Nhưng nói ra cho oai chứ hắn hiện tại còn không thể xuống giường chứ đừng nói là chạy trốn, Trần Dương nằm xuống từ từ chỉnh lý lại ký ức, những thông tin kia in sâu vào não hắn giống như vốn đã là của hắn vậy, phải mất hơn một khắc sau dư chấn mới qua đi, Trần Dương mới tiếp nhận hoàn toàn những ký ức này.

- Hài, nếu ta đã xuyên vào người rồi thì từ giờ sẽ hảo hảo sử dụng thân thể của người, Trần Dương đã không còn thay vào đó chỉ có Lý Tiểu Phàm!

Trần... không, Lý Tiểu Phàm thầm siết chặt nắm đấm, nếu đã chấp chưởng thân thể này thì hắn cũng sẽ chấp chưởng luôn ý chí của Lý Tiểu Phàm, những kẽ đã đẩy ta vào hoàn cảnh như vậy chắc chắn phải trả giá.

Nhưng... trước hết cứ phải quan sát tình hình đã!

Lý Tiểu Phàm đột nhiên mỉm cười bỉ ổi, dáng vẻ cool ngầu hoàn toàn bay sạch, hắn vẫn còn nhớ như in cảm giác lúc nãy a, quả thật tê tái đến tận xương tủy, hiện tại hắn quả thật rất muốn tiếp tục hành sự a, ngay cả thằng đệ bên dưới còn đang biểu tình kia kìa.

- Không được, phải nhịn, thêm mấy lần nữa chắc chết quá.

Lý Tiểu Phàm điên cuồng lắc đầu xua đi nhưng suy nghĩ kia, hắn không biết nếu mình chết thêm lần nữa có chết thật hay không, nếu không được xuyên qua nữa thì ngu người, làm người phải biết bảo vệ lấy cái thân. Mặc dù hắn tự nhân mình hào hoa phong độ, tiêu sái phong lưu nhưng... thằng đệ không được thì ngươi còn mặt mũi làm nam nhân sao.

Thế giới này quả thực rất "nguy hiểm" a!

- Tít tít, Hệ Thống Hái Hoa Tặc phát hiện kí chủ, tiến hành quá trình trói buộc...

Lý Tiểu Phàm: "???"

- Woa, đây chính là bàn tay vàng của bổn đại gia sao, đến quả thật đúng lúc!

...o0o...

Truyện yy là chính, đừng để ý cốt truyện.

Cầu đề cử, ủng hộ, kim phiếu.

Mại zô đê các đạo hữu.