Chương 5: Chương 5: Ta Làm Vậy Ngươi Có Thích Không, Mẫu Thân

Thần Thiên một hồi lâu mới mạnh mẽ áp chế tà hỏa xuống, cấp tốc lấy ra một bộ Bạch y cho Bạch Tuyết Nhi mặc vào, hắn phát hiện nàng là thật không biết gì hết, nhìn số tuổi là biết, 1000 tuổi chỉ tương đương với nhân loại 10 tuổi khoảng chừng.

Thần Thiên lúc này trong đầu chỉ có một ý niệm, nuôi vợ từ bé, thế là hắn ôn hòa nhìn Bạch Tuyết Nhi mở miệng nói:

"Ngươi tên là gì ?"

Mặc dù đã biết nhưng cũng phải hỏi cho có lệ, Bạch Tuyết Nhi nhìn hắn vì mình mặc Bạch y có hơi tò mò nhưng lập tức mở miệng đáp:

"Ta tên Bạch Tuyết Nhi !"

Thần Thiên gật đầu lại mở miệng nói tiếp:

"Ta tên là Thần Thiên, ta có thể gọi ngươi Tuyết Nhi sao ?"

Bạch Tuyết Nhi mặc dù không hiểu gì nhưng cũng gật đầu, hắn thấy thế trong lòng vui mừng, động tác ôn nhu giúp nàng vén sợi tóc qua sau tai mở miệng nói:

"Hồi nãy ngươi nói nơi đây có thứ giúp được ngươi, là thứ gì, nếu có thể ta có thể giúp đỡ ngươi !"

Bạch Tuyết Nhi lúc này mới biết nhân loại trước mắt là muốn giúp mình, nàng không nhịn được vui mừng mở nụ cười, tay chỉ vào hắn nói:

"Ta cũng không xác định, nhưng thứ đó toát ra từ trên người của ngươi !"

Thần Thiên lúc này giật mình phát hiện ra, thứ nàng nói là âm khí toát ra khi mình đang luyện hóa, hắn không ngờ thứ này cũng có thể giúp để trị thương, hắn nhìn vào thể nội phát hiện âm khí vẫn còn một tia, mặc dù đau lòng nhưng vẫn hướng Bạch Tuyết Nhi mở miệng nói:

"Ta nhìn thấy ngươi vẫn còn chưa khỏi hẳn, ta có thể giúp ngươi chữa hết vết thương trên người nhưng ta có điều kiện !"

Bạch Tuyết Nhi vui mừng gật đầu mở miệng nói:

"Yêu cầu gì, nếu ta làm được thì sẽ giúp ngươi !"

Thấy nàng đáp ứng, hắn hài lòng khoát tay nói:

"Không vội, để ta giúp ngươi chữa hết vết thương trên người, yêu cầu ta sẽ nói sau !"

Bạch Tuyết Nhi cũng không nghĩ nhiều gật đầu đồng ý, nàng chỉ là một con rắn bình thường, khắp nơi lang thang không tiếp xúc với ai cũng không biết thế giới này hiểm ác ra sao.

Thần Thiên liền kéo nàng lên giường, Bạch Tuyết Nhi ngoan ngoãn đi theo, hắn nhìn nàng Mở miệng nói:

"Đến, nằm vào lòng ta !"

Bạch Tuyết Nhi nhu thuận bò lại nép vào lòng ngực hắn, nàng tò mò ngước đầu dùng hai mắt nhìn hắn, Thần Thiên trong lòng thầm than, quả nhiên trên đời này còn có giấy trắng tồn tại, hắn cảm thấy nàng may mắn khi gặp phải mình, nếu gặp người khác thì nguy to rồi.

Thần Thiên liền điều động tia âm khí trong cơ thể từng chút một rót vào thể nội Bạch Tuyết Nhi, nàng hưởng thụ nhắm hai mắt lại, nhìn gương mặt yêu diễm của Bạch Tuyết Nhi, hắn không kiềm được hai tay sờ sờ, từ từ luồn vào bạch y tìm kiếm bộ ngực của nàng.

Bạch Tuyết Nhi mở mắt nghi hoặc nhìn hắn, nàng chỉ cảm thấy có hơi thoải mái từ bộ ngực truyền tới, liền mở miệng nói:

"Ngươi làm gì nha, sao ta cảm giác thoải mái quá ?"

Thần Thiên mỉm cười hôn nhẹ lên môi nàng rồi mở miệng nói:

"Ta làm vậy người có thích không ?"

Mặc dù không hiểu ra sao nhưng Bạch Tuyết Nhi cảm giác rất thích thú, như đang ngâm mình vào linh dịch vậy, thoải mái khắp toàn thân.

"Ừm ta rất thích loại cảm giác này !"

Thần Thiên vui mừng, mở miệng nói tiếp:

"Vậy ta sẽ làm cho ngươi càng thoải mái ngươi có chịu không ?"

"Còn có thoải mái hơn, ta muốn, ngươi làm cho ta đi !"

Thần Thiên gật đầu rồi lại mở miệng dặn dò:

"Nhưng mà phải hứa với ta, chỉ có ta mới có thể làm cho ngươi thoải mái, ngươi không được cho phép ai làm ngươi thoải mái ngoài ta !"

"Ừm ta hứa mà !"

Thần Thiên được hài lòng đáp án liền không nhiều lời, nhắm ngay miệng nhỏ nhắn của nàng hôn lên, đầu lưỡi của hắn lập tức tiến vào trong miệng của nàng tìm kiếm chiếc lưỡi yêu dị mà nút lấy, Bạch Tuyết Nhi chỉ cảm thấy một trận thích thú, liền bắt chước học tập làm theo. Hôn nhau hồi lâu, Thần Thiên mới thỏa mãn rời môi nàng ra, Bạch Tuyết Nhi hai má đỏ ửng, vui vẻ nhìn hắn mỉm cười, nàng ngáp một cái dụi mắt, Thần Thiên liền ôn nhu đặt nàng nằm trên giường mở miệng nói:

"Ngươi nghĩ ngơi thật tốt, ta đi ra ngoài một lát sẽ trở lại !"

Nghe lời hắn nói, Bạch Tuyết Nhi liền ôm cánh tay hắn mở miệng khinh nhu nói:

"Không muốn, ta không muốn rời xa ngươi !"

Thấn Thiên ôn nhu, vuốt tóc nàng trấn an nói:

"Ngoan, ngươi nghĩ ngơi đi, ta đi sẽ trở lại liền, khi trở lại ta sẽ có thưởng cho ngươi, ngươi không được đi ra ngoài, phải chờ ta trở về đó biết chưa !"

Bạch Tuyết Nhi ngoan ngoãn gật đầu nằm xuống, thấy nàng vừa nằm đã không chịu nổi ngủ thiếp đi, hắn liền thay một bộ hắc bào mặc lên người, đống cửa kỹ càng rồi hướng biệt viện mẫu thân đi tới.

Mẫu Thân của hắn phòng chỉ cách biệt viện hắn không xa, đi không bao lâu cũng tới nơi, hắn muốn làm mẫu thân bất ngờ liền thả chậm bước chân đi tới phòng của mẫu thân, đi tới ngoài cửa hắn liền chấn kinh khi nghe trong phòng truyền ra thanh âm.