Nhưng là những nơi đó nguy hiểm bên ngoài, cũng là vô số cơ nguyên mà tu sĩ đổ xô, liều cả mạng sống đi tranh đoạt. Cho nên người ta mới nói, nguy hiểm đi theo đó là cơ duyên đấy sao, nếu vượt qua mà đạt được cơ duyên thì thành tựu không thấp nhưng không vượt qua được cũng hướng trong bụng nuốt.
Thế lực phát triển vô số, gia tộc, tông môn, vương triều dùng trăm vạn để tính, nhưng trên đó là Thánh địa và Đế quốc.
Thánh địa gồm có 9 cái, theo thứ tự là: Đông vực nơi tồn tại có hai đại thánh địa, Bạch Nhật thánh địa và Kim Giáo thánh địa. Tây vực nơi này tồn tại hai đại thánh địa, Bách Cung thánh địa và Đại Nhật thánh địa. Nam vực nơi này tồn tại một thánh địa là Hoa Quỳ thánh địa. Bắc vực nơi này tồn tại một thánh địa là Mộ Giao thánh địa và ba đại thánh địa còn lại và cũng là ba đại thánh địa mạnh nhất đều nằm ở Trung vực, theo thứ tự là Kiếm Thần thánh địa, Tự Tại thánh địa và nơi mà mọi nữ tử đều chỉ có thể gia nhập Bích Giao thánh địa, nhưng người ta đều gọi nơi này là Bích Giao cung.
Đế Quốc chỉ có một toa ở Trung vực Đại Việt Đế quốc. Những thế lực khác được chia làm 8 cấp độ từ nhất cấp thế lực tới bát cấp thế lực, nhất cấp thế lực chỉ dưới Thánh địa và Vương triều, Hoàng triều đều do Đại Việt Đế quốc quản hạt.
Thời gian bất chợt trôi qua, thoáng cái buổi tối buông xuống nhưng linh khí vẫn còn tiếp tục trôi đi nhưng đã yếu bớt, mọi người cũng giải tán, biệt viện thoáng cái an tỉnh.
Lúc này, từ trên cây một con rắn màu đỏ bò xuống, trên người của nó có nhiều chỗ vết thương, nhìn thoáng qua cũng biết là bị kiếm chém tạo ra. Con rắn đỏ thuận lợi bò vào phòng Thần Thiên, con rắn hai mắt lắp lóe từ từ bò tới bên cạnh Thần Thiên rồi hữu khí vô lực nằm xuống chân hắn, mắt thường cũng có thể nhìn thấy, vết thương trên cơ thể con rắn đang từ từ khép lại.
Sáng ngày hôm sau, Thần Thiên từ từ mở mắt ra, hài lòng mỉm cười nhưng bất chợt, hắn phát hiện có thứ gì màu đỏ đang ở bên chân hắn, định thần nhìn lại thì xém chút nữa làm hắn hồn thất phụ thể.
Thần Thiên cấp tốc đứng lên, con rắn cũng bị hắn cho làm té ngã xuống đất, hắn lui về sau hai bước cảnh giác nhìn con rắn. Con rắn cũng bị bất ngờ té xuống đất cho làm tỉnh lại, nó mở mắt nhìn xung quanh như tìm thứ gì, thấy Thần Thiên cách đó không xa, nó liến uống éo thân thể bò lại gần hắn.
Thần Thiên nhìn con rắn lại còn dám tìm tới mình, hắn có chút luống cuống, phải biết, thứ hắn sợ nhất là rắn mà con rắn này lại là màu đỏ, nhìn là biết nó đáng sợ hơn những con rắn bình thường, nếu không phải tố chất tâm lý của hắn được tăng cao thì không biết hù chạy mất dép. Thần Thiên lập tức mở miệng quát to nói:
"Ngươi đứng lại, không được tới đây !"
Con rắn như nghe hiểu hắn nói gì liền ngừng động tác lại, cái lưỡi của nó phun ra nuốt vào như muốn biểu đạt cái gì. Thần Thiên thấy mình nói có tác dụng thì thở phào một hơi, lúc này hắn mới có thời gian quan sát con rắn trước mắt. Toàn thân màu đỏ, phần đuôi là màu trắng, hắn nhìn vào gương mặt của con rắn hồi lâu thì hắn kinh ngạc phát hiện nó lại có phần xinh đẹp.
Thần Thiên như nhớ ra gì đó liền câu thông với hệ thống mở miệng nói:
"Thống, cho ta kiểm tra con rắn trước mắt này !"
Âm thanh cứng ngắc vang lên:
"Keng: Phải chăng tiêu hao 100 điểm Huyết Dâm giá trị ?"
Thần Thiên không do dự liền mở miệng nói:
"Được !"
"Keng: tiêu hao 100 điểm Huyết Dâm giá trị kiểm tra con rắn thành công:
Tính danh: Bạch Tuyết Nhi
Tuổi: 1000
Tu vi: tứ giai yêu thú
Thân phận: phổ thông một con xà yêu
Thể chất: Không
Công pháp: không
Vũ kỹ: không
Binh khí: không
Độ hảo cảm: 80 (max trị số 100 )
Thần Thiên có chút chớp mắt, nhìn vào độ hảo cảm đạt tới 80 điểm, hắn có chút khó tin, mình không có làm chuyện gì à, làm sao con rắn này có cao như thế độ hảo cảm.
Thần Thiên lúc này bình tỉnh lại, cẩn thận ngồi xuống, nhìn con rắn mở miệng nói:
"Ngươi nghe hiểu ta nói gì ư ?"
Con rắn liền khẽ gật gật đầu, Thần Thiên hắn lúc này lại mở miệng nói tiếp:
"Ngươi làm sao lại xuất hiện ở đây, còn nằm lên chân ta nữa chứ ?"
Con rắn lúc này liền yên lặng lại, hình như đang suy nghĩ gì đó, một lúc lâu sau, Thần Thiên trợn mắt hốc mồm nhìn một màng trước mắt, con rắn thì không thấy đâu nhưng thây vào đó là một nữ nhân xinh đẹp trần truồng xuất hiện, mái tóc dài màu trắng xỏa tung cộng thêm gương mặt đầy yêu diễm làm hắn huyết khí phun trương, chỉ cảm thấy một trận khô miệng lưỡi.
Bạch Tuyết Nhi lúc này ngước đầu lên, dùng ngây thơ con mắt nhìn Thần Thiên, âm thanh mềm mại từ trong miệng truyền ra:
"Ta bị thương, trong lúc lơ đãng phát hiện nơi đây có thứ giúp được ta, ta liền mò theo đi vào !"
Bạch Tuyết Nhi lúc này cũng không biết, bây giờ mình có bao nhiêu mê người, vẫn chăm chú nhìn Thần Thiên với ánh mắt thiên chân vô tà.