Hoa Tranh cũng không nói gì liền kéo tay hắn đi gặp cha nàng Thành Cát Tư Hãn , dù sao hắn khuôn mặt đúng là đẹp thật, có vốn liếng để tự phụ .
Hai người liền đến trước mặt đại hãn kể về vụ việc , người ma giáo đột nhập vào trong thành.
Tất nhiên dù đêm tối Long Thần ra tay rất kín đáo , nhẹ nhàng ( vl kín đáo, một chưởng bay cả hàng cây đó gọi là kín đáo đó ) , nhưng cũng không thể thoát khỏi tai mắt một vài người gần đó.
Hắn cũng không hề nói việc này cho Hoa Tranh , sao nàng lại biết ,cũng chỉ biết âm thầm thở dài
-Nhất định là nàng nghe được việc này từ tin đồn
-Nhất định là vậy
" Hoa Tranh sao ngươi lại biết vậy " Thành Cát Tư Hãn liền hỏi.
Thấy bầu không khí có chút im lặng, ông lại nói tiếp :" nếu tin đồn này là sự thật , sao mọi người trong thành tất cả đều không hay biết sự việc mà chỉ xuất hiện vài tin đồn , ta chắc chắn đấy là một nhóm người muốn gây xích mích giữa chúng ta và tà giáo , để chúng ta lưỡng bại cầu thương, chúng ở ngoài hưởng lợi. "
"Nếu con đoán không nhầm, người ở ngoài hưởng lợi không ai khác ngoài Trát Mộc Hợp nha " Hoa Tranh ở ngoài khuôn mặt bất đầu nghiền ngẫm suy tư nói
"Thôi đừng nói nữa , con còn trẻ không hiểu vấn đề này đâu , à chàng trai bên cạnh con là ai đấy " Thành Cát Tư Hãn bây giờ với phát hiện bên trong căn phòng còn có một người lạ mặt liền nhíu mày hỏi .
" Hắn.. hắn là người ca ca Quách Tĩnh cứu về hôm trước đấy , hôm nay con liền dẫn hắn đến bái kiến cha " Hoa Tranh cúi đầu nhỏ giọng .
Long Điệp cũng không thể ở nhờ nhà người ta, mà quên chào hỏi , liền đứng dậy chắp lễ cười nói :" Chào Trưởng Tộc Thành Cát , ta Long Điệp người được Quách Tĩnh huynh đệ cứu giúp đưa về đây , trong thời gian này liền mặt dày ở lại đây một thời gian dưỡng thương , ngài chắc không để tâm chứ "
" Mông cổ chúng ta ai ai cũng là người có tính cách thẳng thắn , Long Điệp Huynh đệ nếu không chê nơi này, liền ở lại " Thành Cát Tư Hãn thấy vậy ,cũng gật đầu nói.
"Khoan đã thưa cha "
Một giọng nói vang vọng từ phía ngoài, một thanh niên bước vào nhìn Long Thần với vẻ mặt không được hảo ý cho lắm.
" Đà Lôi con tới đây có việc gì cần bàn bạc sao? " Thành Cát Tư Hãn thấy con đến cũng không quá bất ngờ một bên liền hỏi.
" Cha ta đến đây để phản đối , hắn là bây giờ là người ngoài không thể tiếp tục ở lại đây " Đà Lôi vừa nói vừa lấy tay chỉ vào trước mặt Long Điệp .
"Đệ ... "
Hoa tranh cũng hơi giật mình định nói gì thì Đà Lôi lại tiếp tục nói tiếp :" Chẳng lẽ hai người đã quên Vương Hãn, kẻ phản...
"Đừng nói nữa , nói nữa ta tức giận đấy , con còn trẻ con không hiểu chuyện , đến ngay cả các anh con cũng không thể không hiểu mà quên giải thích cho con chứ " Thành Cát Tư Hãn hét lên.
" Hừ công tử danh tự Đà Lôi đúng không , nếu nhớ không lầm ta nào có đắc tội qua người, nếu có gì bất mãn cứ nói ra luôn đi để tại hạ còn phụng bồi " Long Điệp thấy hắn mắt của tên Đà Lôi kia cứ nhìn chằm chằm , trong lòng hắn cũng tức giận lắm chứ , nếu không phải đang trong cảnh ăn nhờ ở đậu, chắc chắn ngày này năm sau là ngày giỗ của tên đó .
"Hừ được ca ca ta cứu về đã nợ một khoản ân đức lớn, một thời gian xong còn dám mặt dày ở lại , Mông cổ không thừa tài nguyên để cung cấp cho một tên vô dụng ăn không ngồi rồi
còn không mau cút " Đà Lôi thấy Long Điệp như vậy, cũng thẳng thắn nói luôn vào vấn đề.
" Đệ đệ sao ngươi có thể ăn nói với Long Điệp như vậy, dù sao hắn bây giờ là bạn ta , cũng là huynh đệ của Tĩnh ca ca, ngươi xúc phạm người ta như vậy không sợ Tĩnh ca ca tức giận sao?" Hoa Tranh bên cạnh thấy bầu không khí hai người đối chọi quá gay gắt đành phải lên tiếng uy hiếp Đà Lôi .
"Không sao, không sao, chắc chắn là Đà Lôi huynh đệ do súc động nhất thời
...... trẻ con mà , ai còn bé mà chẳng có lúc loạn động " Long Điệp cười cười, lộ ra khuôn mặt nghĩa khí không quan tâm sự đời xua tay nói.
" Ngươi.. ngươi chết đi " Đà Lôi nghe thấy câu đầu tiên còn hơi hoà hoãn tâm tình đôi chút, sau khi từ miệng Long Điệp nói ra câu thứ hai , Đà Lôi cảm thấy cực kỳ là tức giận , tay nắm thành quyền nhanh chóng lao về phía Long Điệp khuôn mặt đang nhởn nhơ.
" Cha , mau ngăn đệ đệ lại, người không thể để hắn làm Long Thần bị thương được " Hoa Tranh chạy về phía Thành Cát Tư Hãn ôm cánh tay , nhìn về phía Long Điệp với vẻ mặt lo lắng.
Còn Thành Cát Tư Hãn từ nãy cho đến bây giờ vẫn ngồi bất động, chỉ nhìn mà không nói gì, đây là chứng minh cho tất cả mọi người trong căn phòng này biết là
Dù có xảy ra chuyện gì, hắn cũng không can thiệp
Hoa Tranh thấy cha không có ý định can thiệp, nàng liền không nghĩ nhiều bước nhanh về phía hai người định khuyên ngăn.
" Cha ngươi mười mấy năm nay không có dạy qua ngươi cách làm người, bây giờ ta dạy hộ cũng không muộn chứ " nói rồi Long Thần lấy tay đỡ một chưởng kia , Đà Lôi trong lúc kinh ngạc chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã ăn chọn vài chục quyền rồi bay ra đằng sau miệng phun một ngụm máu.
Hắn ôm người đứng dậy với vẻ mặt không thể tin nói :" Ngươi biết võ công "
" Hừ, chàng trai trẻ , làm người phải biết khiêm tốn , biết người biết ta một chút , ta nào có nói qua là không biết võ công , hôm nay không giáo huấn tiểu tử ngươi cho đủ ta không xưng danh Long Điệp " Long Điệp bây giờ không cười cười ba hoa như lúc nãy, thay vào đó là khuôn mặt âm trầm