Chương 7: Trị Thương

Nghe tới đây thì trong đầu Long Điệp có chút rối loạn, thần cấp , thánh thần cấp, đế cấp ? Còn nữa bọn thích khách hôm qua được gọi là trung cấp ma giáo đáng ra phải rất mạnh nhưng hôm qua ta lại cảm thấy bọn hắn rất yếu đâu

"Hai cô nương tới khu rừng này , chắc phải có việc quan trọng sao " Long Điệp thấy bầu không khí bỗng trở nên quái lạ đành lên tiếng đánh vỡ.

Ta cùng tỷ tỷ sống trong mị thần thế gia, trong lúc dạo hành tu đạo võ công bị bọn người tà giáo truy đuổi.

May mà hôm qua chúng đột nhiên biến mất mà không rõ lý do, mà ta cảm nhận được nguồn lực lượng to lớn trong thành trì phía trước , chắc chắn là bọn hắn đắc tội vị tiền bối trong thành nên đã bị giết hết rồi cũng nên.

Nói đến vị tiền bối hôm qua chính mắt mình nhìn ra , dù không nhìn rõ mặt nhưng chắc chắn Mị Thần Tuyết nàng biến nàng ta cũng là phụ nữ.

"Long Điệp ngươi là người trong thành đúng chứ " Thần Tuyệt chợt nhớ ra điều gì bắt đầu mong chờ hỏi.

"Ừ ta người trong thành phủ ra ngoài làm nhiệm vụ , sao ngươi biết " Long Điệp cũng hơi bất ngờ với câu hỏi của nàng.

."Vậy ngươi trong thành trước kia có từng thấy ai là phụ nữ mà có sức mạnh thần cấp hay thánh cấp chưa " Thần Tuyết vui mừng tiếp tục hỏi.

"Theo ta được biết cao cấp, siêu cao cấp hiện tại trên đại lục số lượng chỉ đếm trên đầu ngón tay , sao đột nhiên một nơi nhỏ bé thế này lại xuất hiện vị tiền bối có tu vi thần thánh cấp "

"Gần như là không thể nào a "Lonh Điệp bối rối trả lời, hắn cũng không thể nói vị tiền bối ấy đang đứng ở trước mặt ngươi này.

Đành phải giấu kín thôi..

Hai người vẫn còn đang bị thương , mau đến đây trước tiên nên sử lý vết thương và băng bó lại đã

Nhìn kĩ lại với thấy được nhan sắc của hai nàng cực kỳ xinh đẹp, nếu ở thế giới trước của Long Điệp thì gọi là tuyệt sắc mĩ nữ cũng không ngoa.

Mang theo một tia dâm niệm nhìn bọn họ, nhưng nghĩ lại quần áo bọn họ có chút rách nát , hiện tại còn vài nơi xuất hiện những vệt máu thấm ra .

Long Điệp thở dài nói :" hai vị cô nương còn đang bị thương , mau lại đây , trước tiên nên sử lý và băng bó vết thương lại đã , hai người xinh đẹp như vậy trên người chắc cũng không muốn xuất hiện thêm một vài vết sẹo , coi như là báo đáp việc hai người cho ta biết thông tin về nơi quái quỷ này."

"Ngươi biết y thuật " một bên muội muội thần Lam rụt rè lên tiếng.

"Biết một chút, trước đây y thuật cũng là nghề giúp ta kiếm sống tại thành " Long Điệp nói bằng vẻ mặt tự tin, làm người ta nhìn vào không biết bên trong là thật hay giả tạo."

Hai người nhìn nhau ,hiện lên vẻ nghi ngờ nhưng nghĩ lại lời của Long Điệp hắn nói cũng đúng , các nàng cũng không muốn vết thương trên người mình biến thành sẹo .

Nên gật đầu từ từ ngồi xuống

Hai thiếu nữ một lớn một nhỏ mặc áo trắng mang vẻ mặt khiếp sợ nhìn về hướng thanh niên , trước mắt các nàng thanh niên chỉ cần vận chút nội công, không quá 10 phút liền xong xuôi

Nhìn trên tay, trên người mọi vết thương trắng ngần trên người bắt đầu có dấu hiệu máu khô ,kết vảy .

Nhìn hai cánh tay trắng ngần mang theo nhiều đao vết thương , hắn có chút tức giận a.

Những tên ác nhân kia nhẫn tâm khiến bàn tay mỹ nữ bị thương như thế này , biết vậy hắn không thể để chúng chết dễ dàng như thế.

Trước tiên ta sẽ hướng dẫn hai người dùng những vật này , vì không chỉ những vết thương trên cánh tay bên ngoài ta còn thấy muội và tỷ tỷ cũng bị thương ở nhiều nơi khác khá quan trọng không nên nhìn, lát nữa ta sẽ rời đi một lúc để hai tỷ muội giúp nhau băng bó.

Hai nàng thấy hắn nói vậy cũng thở phào một hơi, các nàng cũng từng nghĩ về nhiều vết thương khác ở những nơi nam giới khó tiếp xúc .

Thấy hai nữ thở phào nhẹ nhõm , hắn dùng cũng bắt đầu hướng bìa rừng bước vào.

.....

" Long Điệp huynh có thể bước ra được rồi đấy "

"Long Điệp ngươi, tỷ tỷ ta gọi ra kìa, còn không mau xuất hiện "

Sau khi băng bó hai người bắt đầu hướng phía Long Điệp vừa bước vào hét to.

Một hồi không thấy người ra, mỹ nữ tỷ tỷ thở dài xua tay :" hắn đi rồi, không cần gọi nữa "

Muội muội bên cạnh thì không nghĩ như vậy :" tỷ tỷ, hắn bảo là lạc đường mà , sao có thể đi đâu được , chẳng lẽ bị hung thú ăn thịt rồi chăng ".

Thật đáng tiếc nha, được người cứu giúp còn chưa thấy kỹ khuôn mặt để báo ân, thì ân nhân đã ly biệt thế gian.

" Chúng ta thử vòng quang khu rừng tìm kiếm một lần nữa thử xem, sống phải thấy người chết phải thấy xác "

.....

Còn bên này Long Điệp này đã không còn trong khu rừng

Hắn đã về thành , nhanh chóng rửa sạch khuôn mặt đen thui đầy bùn đất

"Ta xong a " Long Điệp liền chạy vào trong , đôi khi không cẩn thận cũng là một cái tội a.

" Ngươi..ngươi là ai , Hoa Tranh thẫn thờ não còn chưa kịp hoạt động khi nhìn thấy tên trước mắt này.

Đây là người đẹp trai nhất mà nàng từng gặp a . KHÔNG được ..không được địa vị ca ca trong lòng nàng đang bị lung lay .

"Ta đẹp trai chứ " Long Điệp cười cười hỏi

" đẹp trai nha... "

" A thì ra ngươi là Long Điệp đúng không " si mê thì si mê nhưng nàng cũng phải tỉnh táo đôi chút chứ, cái giọng nói đáng ghét của tên này khiến nàng hận cay hận đắng .

Trong ngủ còn mê thấy hắn và cái giọng nói ác mộng này , đúng là đáng sợ.

"Đúng là ta Long Điệp " Long Điệp vuốt tóc cool ngầu nói

"Hừ ' vẫn là cái tính cách đáng ghét như vậy ,ai thèm chứ " nàng hơi đỏ mặt lẩm bẩm

"Không ngờ ngươi dù nam hay nữ đều cứ như vậy hoàn mỹ, ta thật ghen tỵ nha" Hoa tranh cũng thật lòng tán thưởng.

"Ngươi không biết sao , con người nhà ta chính là ghen hoàn hảo nhất của tạo hóa " long Điệp cũng không quên mặt dày ba hoa , tự phụ nói thêm .