Chương 19: Quyết Chiến

Miệng ộc ra một ngụm máu tươi, Hàn Vân dường như không còn cảm thấy ngực mình nữa rồi. Cả người đau nhức như muốn ngất đi.

Đối phương ra đòn quá nhanh, Hàn Vân vốn tự tin với thân thể của mình, khi dính phải đòn này, làm hắn xém chút tê liệt tại chỗ

Đúng lúc này vết thương trước ngực của hắn dần lành lại, một nguồn năng lượng kỳ lạ thấm dần vào trong cơ thể của Hàn Vân , một nguồn năng lượng ấm áp và khoan khoái toả ra khắp người hắn làm cho vết thương trước ngực đỡ hơn rất nhiều.

Khổ sở ngóc cái thân thể tàn tạ đứng dậy, Hàn Vân thấy người thanh niên kia đang nhìn mình với ánh mắt ngạc nhiên,

Hắn cứ thế nhìn Hàn Vân một lúc, rồi cười cười cất tiếng nói.

“thú vị thật, không ngờ ngươi cũng có dấu hiệu thức tỉnh”

Hàn Vân nghe thấy hắn nói mấy câu kỳ lạ, nghi hoặc hỏi lại

“thức tỉnh?, bố mày chưa ngất đâu”

Nghe thấy Hàn Vân chửi mắng mình, nhưng tên kia cũng không nổi giận, chỉ im lặng nói

“đằng nào cũng làm người chết, chi bằng chết sớm một chút đỡ mang họa cho người xung quanh, tao định hành hạ mày từ từ cơ, nhưng có vẻ như là mày sắp thức tỉnh rồi”

Càng nói trên mặt thanh niên kia càng lộ lên vẻ tang thương, rồi chuyển qua giận dữ nhìn chằm chằm Hàn Vân như muốn làm thịt hắn.

Hàn Vân cảm thấy không ổn, cố nén lại cảm giác đau đơn, giọng run run nói.

“vì sao? Chỉ là một đoạn băng thôi, tại sao phải hành hạ tao”

Thanh niên kia thấy vậy, lòng đầy mia mai nhếch miệng hỏi.

“đoạn băng?”

Hắn hắn suy nghĩ một lúc rồi hít một hơi lại, nói tiếp

“từ lúc mày sinh ra đã là một sai lầm, hòn đá cản đường mà tao phải loại bỏ”

“mày chết thì đừng có oán trách tao, số phận của mày vốn là phải chết”

Nói xong người thanh niên kia chầm chậm bước về phía Hàn Vân đang khổ sở cố nén đau đớn trong ngực

Thấy vậy, Hàn Vân quay người lại chạy thục mạng, mong tìm được đường thoát.

“mày muốn chạy?”

Thanh niên kia nhanh chóng tăng tốc, tốc độ của hắn cực nhanh, vẽ ra muột đường quỷ dị, chộp lấy cái cổ của Hàn Vân

Khi bàn tay của hắn sắp chộp được thì bất ngờ Hàn Vân quay lại, tung một cú đá vào bụng hắn, cú đánh bất ngờ làm cơ thể của gã lùi lại mấy bước,

Hàn Vân tức giận quát to

“con mẹ mày, thích thì bố mày chiều, lên con mẹ mày đây”

Gầm thét, Hàn Vân xông đến, tung một quyền vào mặt gã thanh niên, tuy rằng hắn vốn mạnh hơn người bình thường rất nhiều, nhưng nếu so với gã thanh niên kia bây giờ thì hắn quá yếu, quá chậm, đường quyền chưa kịp di chuyển đến mặt hắn thì một cảm giác đau nhói khắp toàn thân truyền đến, với tốc độ cực nhanh gã thanh niên đánh gãy hết tứ chi của Trầm Vân, Trầm Vân bị đánh bay ra ngoài hơn mười mét ngã lăn lóc trên mặt đất.

“con mẹ nó, nhanh quá vậy, thằng này có phải con người không?”

Nằm ngửa ra đất không nhúc nhích được, nhìn gã thanh niên đi từ từ đến chỗ mình, một cảm giác bất lực như con thú sắp bị làm thịt mà không thể làm gì khiến cho Hàn Vân lần đầu tiên cảm thấy tuyệt vọng.

“chẳng lẽ mình phải chết ở đây sao? Mình còn chưa có giàu, chưa kiếm được bạn gái, chưa biết được cha mẹ mình là ai”

Đang trong dòng suy nghĩ tuyệt vọng thì một giọng nói vang trong đầu hắn

“anh bạn, cho mượn thân thể một lúc”

Đột nhiên, cơ thể của Hàn Vân mất kiểm soát, bật người dậy nhìn gã thanh niên

Kẻ kia nhìn thấy Hàn Vân thình lình đứng dậy thì há hốc mồm,

“cái quái gì thế này, chẳng chân tay mày bị tao đánh gãy rồi sao?”

Không nói nhiều lời, cơ thể Hàn Vân lao đến như một viên đạn tung ra một cước vào gã thanh niên kia, cơ thể hắn bay đi với tốc độ chóng mặt húc đổ vô số cây lớn.

“ầm ầm”

Gã thanh niên bị đấ may ra xa, cả người toàn là mảnh gỗ, nhưng dường như hắn khá là mạnh, chưa gì đã có thể đứng dậy được.

Mới ngẩn đầu quan sát về phía trước thì hắn đã thấy Hàn Vân đang nhảy lên trước đỉnh đầu mình, tung một cước bổ xuống đầu hắn, dùng hết sức bình sinh gã thanh niên nhảy bật ra đằng sau né tránh,

Một cước vừa nãy của Hàn Vân bổ hụt xuống mặt đất, đã tạo thành một cái hố rộng tám mét vuông sâu hơn một mét, kình lực toả ra làm cho cây cối xung quanh bị đánh gãy bật cả gốc, ngã dạp xuống đất mặt đất, kẻ kia né được một cước nhưng bị kình lực đẩy theo một đường vòng cung bay ra ngoài, miệng phun một ngụm máu tươi.

Loạng choạng đáp xuống mặt đất, mặt hắn chưa hết kinh hoàng vì uy lực kinh khủng của kẻ mà mới hai giây trước thôi đang đợi mình đến làm thịt,

Nhưng hắn bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, cố đứng thẳng người nhìn vào trong hố đất vừa được Hàn Vân tạo ra.

Quan sát thật kỹ Trầm Vâm trong hố đất, hắn thấy đôi chân phải của Trầm Vân rách toạc, máu me chảy dòng dòng, miệng Hàn Vân không ngừng thở dốc thì khoé miệng của hắn cười lạnh.

Quan sát thật kỹ Hàn Vâm còn đứng ở trong hố đất, hắn nhìn thấy cái chân phải của Hàn Vân đã rách toạc lộ cả xương, máu me chảy dòng dòng thì khoé miệng cười lạnh

“mày dám dùng chiêu thức cao hơn trình độ của mày à, vậy là muốn chết cùng tao sao?”

Không nói gì, Hàn Vân lao về phía trước, cát đá văng tứ tung, xuất ra hơn mười đường quyền về phía gã thanh niên, hắn ta cũng xông lên quyền đối quyền với Hàn Vân, cỏ cây cát bụi bay tứ tung, vô số cây đại thụ trong rừng bị đánh gãy, tay hai người bắt đầu rướm máu khắp nới, nhận thấy đau đớn ập đến, mà Hàn Vân thì càng đánh càng hăng gã thanh niên hét lớn.

“để xem tay tao phế trước hay của mày phế trước”

Nói xong, hắn lùi về sau một chút, hỏa khí bốc lên mịt mù quanh người, thở ra một ngụm khí nóng, hắn vọt đến

Tung một quyền đối trọng với quyền của Trầm Vân, song quyền đối đầu, quần áo cả hai bị xé toạc, cây cối xung quanh bị kình lực đánh gãy bay ra xa phạm vi hơn hai mươi mét, tạo thành một vòng tròn chống trải với hai người ở giữa, Hàn Vân cả người như là huyết nhân, máu rỉ ra khắp mọi nơi, xương tay phải gãy gần hết, gã thanh niên thì bình chân như vại miệng mỉm cười,

Nhận thấy tình thế không ổn Hàn Vân cắt răng tung thêm một quyền bằng tay trái, gã thanh niên nhếch miệng cười tung thêm một quyền đối trọng với quyền của Hàn Vân, khi hai quyền sắp chạm vào nhau Hàn Vân đột nhiên cúi người tránh né, chân trái đá quét vào chân phải của của gã thanh niên

Bị đổi chiêu bất ngờ, gã thanh niên chỉ vội vàng tránh né nhưng đã muộn, chân của hắn vừa nhấc lên để né đòn thì Hàn Vân lại đổi hướng tấn công, lộn vòng đá thêm một cước vào ngực của hắn bằng chân phải.

Bị đá đi xa, gã thanh niên đạp chân xuống đất, cố ổn định thân hình, vận dụng kinh công ngay lập tức quay về chỗ cũ để đánh tiếp,

Nhưng vừa quay lại, gã lại chẳng nhìn thấy Hàn Vân ở nơi nào, hiện trường bây giờ chỉ còn lại nhưng vết máu, cây đổ, bụi đất bị quét tung

Thì ra, Hàn Vân nhận thấy mình không thể cứng đối cứng với đối phương, sau khi đẩy đối phương ra xa đã dùng khinh công biến đi trong màn đêm, gã thanh niên tức giận gầm lên đuổi theo, nhưng lại ngã trên mặt đất, vì chân hắn đã bị Hàn Vân đá gãy lúc nào không hay.

Mà trong lồng ngực còn chuyền đến cảm giác đau đớn, cảm thấy không ổn, hắn chỉ dám tức giận bất lực ngồi xuống đất nghỉ ngơi, vận nội lực chữa trị thương thế.

Còn Hàn Vân thì vô tung vô ảnh biến mất trong màn đêm vắng.