Chương 52: Sát Thủ

---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---

15 ngày sau, 19h45phút. Độc Tử Ngạo thân già mệt mỏi, xương cốt cũng sắp không xong, lão là bị ngược đãi a. 15 ngày Minh Nhân liền gần như vượt mặt Độc Tử Ngạo về độ thông thạo chiêu thức mà Lão đã dạy cho hắn, thậm chí Tu La Kiếm Thuật hắn còn vượt xa lão già hết thời này.

Minh Nhân, Bích Lân Bộ ( Nhập Đạo ).

Minh Nhân, Tu La Trảo ( Nhập Đạo ).

Minh Nhân, Tu La Kiếm Thuật ( Chân Ý ).

" Q-Quái thai...haa...haa..không chơi với ngươi nữa, ta đi ngủ...ngươi tự mà luyện đi. " Độc Tử Ngạo cong lưng cúi đầu bỏ đi, mặt mày đỏ bừng vì tức, lão là cả đời Tu Luyện chưa đạt tới cảnh giới Chân Ý Kiếm Thuật Tu La Sát, lấy cái gì tên Tiểu Tử Thối này mới luyện nửa tháng liền đạt ngang tầm Sư Phụ lão lúc xưa.

Tức lắm rồi, lão bây giờ chỉ muốn hét thật to ' công đạo ở đâu ' xong lại chợt nhớ bản thân là Ma Đầu, hét lên đòi công đạo có chút không hợp lý, lỡ chả may thiên đạo mà nhìn trúng mà thả xuống tia sét thì thân già này nấm tro tàn cũng chẳng còn.

Hướng Minh Nhân, hắn cũng là thở dài cho qua chuyện, hắn biết lão gia tử này đang nghĩ gì xong hắn cũng là tâm tư, chắc chắn là Hệ Thống giở trò, Skill của hắn luôn tăng cấp một cách bất thường, gần như không động tới vẫn là tăng cấp như việc ăn cơm uống nước hàng ngày.

Không có ý kiến, đầy là việc có lợi cho hắn, đã có lợi thì không ý kiến, hắn bây giờ phải bắt ép bản thân ích kỷ, không ích kỷ không thể sống, vụ trụ này không có việc đấng cứu thế xuất hiện, có xuất hiện cũng là chết rất nhanh.

Trở lại với Minh Nhân, hắn hiện vẫn là đang tu luyện Tu La Kiếm Thuật, kiếm thuật này của lão đầu vốn vô cùng đơn giản, đây là một chiêu lấy mạng...kiếm thuật cũng chỉ duy nhất một chiêu, tên gọi Sát Trảm.

' Thế méo nào Tu La Kiếm Thuật mà vung kiếm lại phải gọi Sát Trảm?? '

Minh Nhân tư tâm, vung kiếm thứ 3188 xong hắn quăng thanh kiếm gỗ cấm sâu xuống đất rồi nằm dài trên bãi chiến trường hắn tạo ra, thảm cỏ xanh ngày nào giờ đây bị bừa cho thành hoang mạc, con kiến cũng không sống nổi nơi này chứ đừng nói là cỏ.

Minh Nhân nằm dài, đôi mắt ngước nhìn bầu trời đêm chỉ một màu đen quen thuộc, chả biết từ bao giờ mà hắn lại thấy nó quen thuộc, hắn vốn chả thích màu Đen.

Trong phút giây rãnh rỗi, hắn cuối cùng cũng nhớ ra một việc, Thẻ Skill Cấp UR hắn vẫn chưa sử dụng. Đưa tay mở túi hệ thống xong sử dụng Thẻ Skill Cấp UR, vừa xác nhận một tấm thẻ màu đỏ kỳ dị xuất hiện trước mặt hắn rồi xoay vòng cho đến khi Thông Báo Từ Hệ Thống vang lên.

[ Chúc Mừng! Bạn học được Skill mới! ]

[ Skill: Thượng Cổ Ma Côn ( Nội Tại ) ]

Giọng thông báo vừa xong cả người Minh Nhân ẩn hiện khí tức màu đen kỳ lạ, đôi mắt đen đục của hắn hóa thành màu hổ phách đầy sắc lạnh, bầu trời phút giây tối đen, Thiên Địa gào thét với những đợt sấm sét như muốn phanh thây xẻ thịt thứ gì đó, lúc này từ bầu trời chỉ một màu đen tuyền xuất hiện một con cá lớn màu đen với hoa văn vàng đỏ chạy khắp cơ thể, một chiếc sừng kỳ lân màu đỏ ở giữa đỉnh đầu và đôi mắt màu hổ phách.

Sinh vật này sau vài lần uốn lượn liền đưa đôi mắt hổ phách thấp sáng trong đêm nhìn xuống chỗ Minh Nhân, Minh Nhân lúc này cũng nhìn lên với nụ cười điên loạn, nhìn kỹ thì móng tay hắn đã hóa đen.

Giọng tà ác Minh Nhân cất tiếng: " Tiểu Hắc, cuối cùng cũng gặp lại... "

Lời nói vừa xong mọi thứ liền trở lại như trạng thái ban đầu, bầu trời vẫn đen nhưng không tăm tối và u ám, Minh Nhân cũng trở lại.

Lắc đầu khó chịu, Minh Nhân nhíu mày đầy cau có: " Rốt cuộc là việc gì..? "

Minh Nhân ngồi dậy trên đất, hắn là không nhìn thấy, đôi mắt của hắn lúc này đã thay đổi thành màu Hổ Phách Đầy Sắc Lạnh.

---------------------------------------------------------

[ Thượng Cổ Ma Côn ( Nội Tại ) ]

Độ Hiếm: UR.

Mô Tả: Thôn Phệ Hấp Thụ. Hồi Công, Hồi Lực, Tăng Công, Tăng Lực.

---------------------------------------------------------

Đọc xong Minh Nhân tâm tư liền muốn chửi thề, cái gì đây? Skill cấp UR? Hắn còn tưởng đại chiêu dời non lấp bể, một chiêu liền khiến Thiên Địa rung chuyển? Còn đây là cái gì??? Nội Tại?

' Ta muốn khiếu nại! Hệ Thống ngươi lừa đảo ta!? '

[ Ta lừa ngươi cái gì? ]

' Skill Cấp UR của ta đâu? Đây là Nội Tại? Ngươi có phân biệt được nội tại với Chiêu Thức không thế?! Lúc đầu còn bảo Skill Cấp UR bây giờ tại sao lại là Nội Tại hả? '

[ Nội Tại cũng là Skill, Chiêu Thức cũng là Skill. Khác nhau chỗ nào? ]

' Ngươi! Ngang như cua. Còn một việc nữa, ai edit phần mô tả Skill thế? '

[ Ta. Thế nào? ]

' Nhà phát hành không trả lương ngươi à? Edit kiểu đấy ai hiểu hả? '

[ Không hài lòng thì đừng đọc, ngươi không có trả tiền cho ta, edit thế nào là quyền của ta. ]

' Ngươi! '

[ Ta thế nào? ]

' Không, không thế nào cả, ngươi rất tốt. '

[ Quá khen. ]

' Quỷ Cái. '

[ Hệ Thống kích hoạt quyền Truy Cập Cá Nhân! ]

[ Sốc Điện Cấp Độ 10 sẽ được Kích Hoạt Ngay Lập Tức! ]

Minh Nhân nhíu mày, chưa kịp hiểu mô tê gì người đã phát sáng với những tia Hắc Lôi bắn loạn xạ.

" Aaaaaahhhhhh!!!! "

Bị tra tấn từ liên tục 15 phút khiến Minh Nhân đôi mắt trắn xóa nằm úp mặt trên đất co giật, người bốc khói liên tục.

Phía trong nhà, Độc Tử Ngạo nhìn ra rồi khẽ nhẹ lắc đầu thở dài: " Tiểu Tử kỳ quái, chắc không tẩu hỏa nhập ma đó chứ? Mà kệ đi, quái thai như nó chết cũng tốt, Địa Cầu đỡ gặp tai ương. "

Độc Tử Ngạo nói xong liền trở lại phòng đóng cửa đắp chăn ngủ nhắm mắt ngủ.

Minh Nhân sau một lúc co giật hắn đứng dậy với thân thể lắm lem đất cát và bộ phục trang cháy đen nhiều chỗ.

" Dữ dằn với ta làm gì? Sợ ta sâu này không chơi chết ngươi sao? "

Minh Nhân lắc đầu đầu đầy đau đớn, nhìn về một phía hắn nở nụ cười tàn bạo.

" Nhìn xong chưa? Ta đẹp trai không? "

Minh Nhân thân vận nội lực một chiêu Bất Động Minh Vương Chưởng đánh nát bức tường phía đối diện.

Ngay lập tức bốn kẻ nhảy ra từ hư không, tất cả điều mặc đồ đen nhìn qua là sát thủ.

" Hóa Cảnh Tông Sư!! Không ổn mau chạy!? "

Một tên gầy gò trong bốn tên hét lớn, nhìn qua bốn kẻ điều là Nội Kình Ngoại Phóng. Bọn này thân pháp quỷ dị ẩn nấp thuộc hàng siêu đẳng, không hổ là Sát Thủ, xong vẫn là rình mò Minh Nhân lúc bị điện giật, một phen kỳ dị bọn họ vẫn là bị làm cho đơ người mà quên mất bản thân đến ám sát tên này.

Thông tin không đúng khiến kế hoạch hành động của bốn kẻ đổ vỡ, tình báo đưa tới Minh Nhân chỉ Nửa Bước Hóa Cảnh, xong bây giờ hắn lại gần đạt Hóa Cảnh Đỉnh Phong, tu vi trên lệch được ví như chiều dài của Đại Dương với hai bờ lục địa.

Vội vã tháo chạy, Minh Nhân phía còn lại nhếch mép cười, tay Ma Trảo đưa ra hắn giật mạnh kéo ngược bốn tên Sát Thủ về phía mình.

" Ặc!! "

" Chuyện gì thế!? "

" Cơ Thể tự di chuyển... "

" Khôngg!! "

Không kịp đánh trả, bốn tên sát thủ bị hút lại liền bị thân ảnh khủng lồ của Bất Động Minh Vương giáng xuống một chưởng bẹp dính trên đất.

" L-Lỡ tay...quên giữ lại một tên hỏi chuyện rồi~~ " Minh Nhân giọng cợt nhiễu, phút giây hắn quay lưng lại khi một con dao găm đâm tới.

Không chút chần chờ hắn đưa lòng bàn tay để con dao găm xuyên thủng trước khi nó kịp đâm sâu vào tim hắn.

[ Lệ Na (TM: 0/100) - Đẳng Cấp: Tông Sư - Sơ Kỳ. ]

' Nữ Nhân? ' Minh Nhân thầm kêu, máu từ tay rơi rớt.

---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---