---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---
Đám tang, Yên Yên đau lòng khóc nức nở trước khung ảnh của Lâm Thu Hoa, cái chết của bà ta là chắc chắn, thi thể được cảnh sát bàn giao và thông báo vụ việc lần này là do chập điện ra, những việc khác vẫn đang trong quá trình điều tra.
Người chịu tang chính là Minh Nhân và Yên Yên, tang phòng cũng là một mảnh vắng lặng, không có mấy ai bởi đa phần nhà ai cũng có tang sự, Yên Yên buồn không nguôi khóc sưng cả mắt, dù Lâm Thu Hoa có ra sau thì vẫn là Mẹ của nàng, người thân duy nhất mà Ba nàng để lại cho nàng xong bây giờ nàng thật sự là một đứa trẻ đáng thương không gia đình.
Nhìn vào là thế, xong nàng sớm cũng đã chẳng còn cái gia đình nào, sống được tới này hôm nay là nhờ Liễu Tư, xong nàng vẫn phải khóc, khóc cho thật thương tâm, khóc cho thật lòng vào để rồi khi mọi thứ qua đi nàng sẽ vùi chôn mọi thứ.
Để rồi khi mọi thứ được quên lãng, Minh Nhân sẽ là kẻ duy nhất ở cạnh bên nàng, điều này là chắc chắn. Tang sự sẽ diễn ra ba ngày, Minh Nhân cũng nhanh tay nhắn tin báo cho Tuyết Nhiên và Minh Nghi để hai người này không vì hắn mờ chờ mong.
---×---
Tang sự của Lâm Thu Hoa nhanh chóng qua đi, ba ngày không phải là khoảng thời gian nào đó quá lâu, Yên Yên bây giờ cô độc liền được Minh Nhân lấy cớ đưa về nhà chăm sóc, từ hôm nay nàng liền là một phần gia đình của hắn.
Bỏ qua những sự việc dang dở ở Tỉnh Giang Luân lại phía sau, Minh Nhân bế Yên Yên từ trong xe trở lại nhà, mở khóa hắn đưa nàng về phòng mình rồi từ tốn đặt nàng xuống, mệt mỏi liền ba ngày nàng cũng ngủ thiếp đi.
Vén mái tóc nàng một cách nhẹ nhàng hắn rồi hôn lên trán coi như lời xin lỗi thầm lặng mà hắn trai cho nàng, quay lưng định rời đi nhưng phút giây Minh Nhân bị Yên Yên níu lấy, trong mơ màng nàng gọi tên hắn với đôi mắt ướt lệ nhòa.
" Minh Nhân...đừng bỏ rơi em... "
Minh Nhân đôi mắt chớp động nhìn nàng, xong hắn cũng quyết định không rời khỏi phòng nữa mà ở lại âu yếm nàng ta.
Căn phòng tối của hắn hôm nay phút giây trở lại với ánh sáng, phút giây có thêm sinh khí, phút giây nó không còn cô đơn như trước nữa...
---×---
[ Hệ Thống nhắc nhở: Nhiệm Vụ Chính Tuyến còn 20 Ngày! ]
[ X yêu cầu bạn hoàn thành nó nhanh nhất có thể! ]
[ Những ngày qua vất vả rồi, ta sẽ không phát Nhiệm Vụ vào ngày hôm nay~~ ]
Minh Nhân đôi mắt mơ màng chìm vào giấc ngủ, khi hắn lần nữa mở mắt Yên Yên là người con gái nằm cạnh hắn lúc này, trong nàng vẫn quá mệt mỏi nên chính tay hắn đã điện cho giáo viên xin nghỉ cho nàng ta thêm ít ngày.
" Minh Nhân...anh đi sao? "
Yên Yên đôi mắt ngái ngủ hỏi hắn, xoa đầu nàng Minh Nhân nở nụ cười tươi tắn.
" Ừm. Anh có làm thức ăn để trong tủ lạnh, nào thức cứ lấy ra hâm nóng lại mà dùng. "
" Ừm... "
Minh Nhân định rời đi nhưng chợt nhớ ra việc gì đó rồi từ cửa hàng hệ thống lấy ra một quyền Hỗn Độn Thần Quyết đặt trên bàn.
" Đây là thứ Anh nói trước đó, quyết định xong thì cứ lật nó ra xem là được. "
Cánh cửa phòng nhẹ đóng, Minh Nhân nhanh rời khỏi nhà, trước khi đi hắn cũng không quên kiểm tra Tuyết Nhiên và Minh Nghi, xong vì thấy hai nàng quá chú tâm tu luyện nên hắn cũng không tiện gọi.
Hôm nay không đi tàu điện, hắn trực tiếp lái xe tới trường với bao ánh mắt ngước nhìn, không có gì đáng chú ý, loại xe hắn đi cũng là loại hạ phẩm rẻ tiền xong phút chốc một tên nghèo rớt mồng tơi như hắn có ô tô đi mới là vấn đề đáng chú ý.
Bàn tán xôn xao là thế nhưng hôm nay cũng là một ngày đáng để bàn tán, hôm nay trường đặc biệt tổ chức lễ hội, nhiều trò chơi được nhà trường tổ chức, nơi thường ngày vắng lặng phút giây trở thành một cái hội chợ nhộn nhịp.
Minh Nhân ngước mắt tò mò, đây há phải trời giúp hắn? Nhiệm Vụ Hiếp Lạc Dao Dao e là phải hoàn thành ngày trong hôm nay rồi.
' Lễ Hội Trường? '
Minh Nhân nở nụ cười nham hiểm, thân lướt quanh ngôi trường một vòng rồi dừng lại ở một nơi khá vắng khách, thưa thớt chỉ dài người.
[ Massage ]
Đây chính xác là nơi vắng bóng học sinh nhất, nơi đây được nhà trường và hội học sinh dựng ra để giúp các thí sinh trong ngày hội được thư giãn nhưng bởi vì không ai đủ tay nghề nên khá ít người tới đây.
Minh Nhân lướt qua một lượt liền nhận ta những người massage điều là nữ, giờ thì hắn hiểu ra còn dài ma lưa thưa ở đây là do mấy cô gái này, mấy ông thần này là tới đây để gái bóp chứ massage cái gì.
Minh Nhân mắt giật giật, nhìn cảnh này hắn cũng không thể không nghĩ thảm hại, xong qua đây cũng có tia âm mưu chạy qua đầu hắn.
Nở nụ cười ranh ma, hắn tiến vào bên trong, vì là muốn có một chỗ trong đây nên hắn được một nữ sinh đưa tới chỗ một giáo viên nữ.
Nhìn qua Nữ Giáo Viên này là người ngoại quốc, tóc vàng óng mượt và hơi uốn cong, khuôn mặt xinh đẹp trắng trẻo với nốt ruồi duyên dưới cằm, thân hình cũng thuộc loại chuẩn ba vòng, cái này không đi làm người mẫu cũng là có chút phí phạm.
" Cô ơi, có một bạn học muốn giúp chúng ta này~! "
Nữ học sinh cất tiếng rồi tinh ranh chạy mất, không biết cô ta nghĩ gì nên Minh Nhân cũng là không để ý lắm.
[ Alice Thân Mật: 0/100 ]
Minh Nhân lúc này mới chợt nhớ ra giáo viên này, cô ta là giáo viên ngoại ngữ của Lớp A, giáo viên ngoại ngữ mà bị phân công làm quản lý khu Massage thì có vẻ không ổn.
" Xin chào, đúng lúc cô cũng hơi đau vai...em giúp cô massage một chút đi. "
Bởi người ngoại quốc nên phát âm của Alice vốn không chuẩn những giọng nói của cô thì rất dễ thương khiến Minh Nhân rất thích thú, đôi mắt chớp động hắn cũng biết Giáo Viên này là đang muốn kiểm tra xem hắn có khả năng đấm bóp, massage nào không.
" Vâng. "
Minh Nhân nhẹ gật đầu, thân mon men tiến lại gần Alice, từ phía sau hắn nhìn cặp ngực tròn căng của Alice rồi nhẹ liếm môi với đôi mắt dâm dục, hắn là ăn chay mấy ngày nay rồi, cảm giác có chút thèm thuồng hương vị nữ nhân, đúng lúc đây là giáo viên, đúng là khiến hắn rất kích thích.
Đôi bàn tay khẽ động, Minh Nhân nhẹ nhàng đặt lên vai Alice, bắt đầu với việc xoa bóp hai vai cô một cạch nhẹ nhàng vừa từ tốn, hắn khéo léo đưa Alice vào cơn mê mang của sự dễ chịu.
" Rất dễ chịu~~ "
Alice ngã nghiêng cảm nhận từ đợt sóng thoải mái từ vai truyền về nào, phía sau lưng Minh Nhân lúc này nở nụ cười dâm tà, tay chuyển lên hai huyệt đạo gần cổ Alice nhẹ ấn.
" Á~~ "
Alice phút giây rên lên tiếng đầy dâm dục, cô bất ngờ cảm thấy sướng, khuôn mặt đỏ hồng rồi hơi thở trở nên gấp gáp.
---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---