---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---
Minh Nhân rời đi ít giây sau cấp dưới của Miên Nha ập vào, nhìn thấy Cục Trưởng đứng yên bất động liền hoảng loạn.
" Cục Trưởng! "
Miên Nha nhìn qua cơ thể liền lảo đảo khụy chân nôn ra máu tươi, khuôn mặt nhăn nhó đau đớn không nguôi, ông ta còn sống là do Minh Nhân nương tay xong cũng xém chết do Nội Lực khuếch đại của hắn.
" Tông Sư 18 tuổi...tốt, rất tốt! Dân tộc này long tranh hổ đấu, Hiên Nhiên Thành lại xuất hiện thêm một con Rồng...khụ! "
Miên Nha ngất ngay sau đó với ánh nhìn ngơ ngẩn vào nhau của thuộc cấp mình, điều họ thấy không phải điều ông thấy, thứ họ thấy ở Tông Sư cũng chỉ là sự lãnh khốc và ngang tàn, tốt đâu không thấy chỉ thấy toàn máu và xác chết, nay Tông Sư 18 tuổi, cái tuổi nghĩ không thông làm không tới này e là đại họa sắp giáng xuống đầu tới nơi.
---×---
Minh Nhân một phen náo loạn ở Đồn Cảnh Sát thon thả trở về nhà, mới cách nhau 24 tiếng mà giờ hắn cũng là cảm thấy nhớ nhung Tuyết Nhiên và Minh Nghi xong cũng tò mò qua một ngày họ có tiến bộ ra sao.
---------------------------------------------------------
Tên: Minh Nhân
Thể Lực: 160/160
Ham Muốn: ???
Chiến Lực: 3999
Nội Lực: 1666/1666
Dương Vật: 16 cm. (Max)
Kỹ Năng:
+Massage LV.10 (Max)
+Cơ Thể Của Phụ Nữ LV.10 (Max)
+Mê Hoặc LV.5 (5%)
+Thiên Ý Hồi Nhiên Công LV.6 (11%)
+Châm Cứu LV.1 (5%)
+Hoa Tay Của Nghệ Thuật LV.3 (5%)
+Bất Động Minh Vương Chưởng Lv.1
+Kim Chung Tráo Lv.1
Kỹ Năng Tình Dục:
+Tư Thế Truyền Thống LV.10 (Max)
+Doggy LV.7 (13%)
+Cưỡi Ngựa Xem Hoa LV.1
+Tiên Ông Trồng Củ Cải LV.1
+Threesome LV.1
Điểm Dục Vọng: 405
---------------------------------------------------------
Chớp mắt Minh Nhân liền về tới nhà, cánh cửa vừa mở hắn đã bị tập kích bởi một khuôn mặt thân quen, Minh Nghi ấy vậy mà dám ra tay với hắn.
Cả người nàng phút giây hiện lên nguồn chân khí màu đỏ nhạt, thân lao tới nàng ta một quyền đấm thẳng, Minh Nhân cười nhạt đưa tay gạt quyền nàng lệch sang bên một cách nhẹ nhàng.
Tấn công bất ngờ thất bại Minh Nghi không bỏ cuộc, từ quyền nàng chuyển sang cước, nhảy lên với cú quét chân ngang đầu Minh Nhân.
Minh Nhân thở dài, tay nắm lấy cổ chân nàng nhắc bỗng, quăng nàng lên cao rồi đón lấy nàng theo kiểu bế công chúa.
" A~ quả nhiên là không đánh lại...rốt cuộc thì mạnh tới mức nào chứ? "
Minh Nghi phụng phịu nói, đôi mắt tò mò nhìn ông anh trai phút chốc trở nên cường đại của mình.
" Tiểu Yêu Tinh như em cũng dám đánh lén anh a? "
Minh Nhân cười nhiễu cợt, nhìn xuống Minh Nghi cô cũng là đang ngước nhìn hắn với đôi mắt long lanh đầy sự tò mò.
Chụt!
Minh Nghi bất ngờ kéo đầu Minh Nhân xuống rồi cưỡng hôn hắn ít giây.
" Như vậy là được rồi chứ gì? Đồ keo kiệt, Anh rốt cuộc đã đi đâu qua nay vậy? "
Minh Nghi nũng nịu hỏi, nhìn vào khuôn mặt dễ thương của nàng Minh Nhân bật cười vui vẻ.
[ Minh Nghi - Luyện Khí Tầng 3. ]
Vẻ ngoài bình tĩnh nhưng bên trong hắn lúc này đang loạt nhịp, tâm tư không hệ thống có đưa sai thông tin không?
Bước đầu tu chân là Luyện Khí, Luyện khí có 9 tầng, đạt tới Tầng Thứ 9 cũng phải 120~150 tuổi, cái cô em gái này của hắn mới Nhập Môn một ngày liền chạy lên Tầng 3 ngồi, sự việc này không hợp lý, chả phải trong mấy cuốn tiểu thuyết viết Linh Khí ở Trái Đất mờ nhạt sao?
" Tiểu Yêu, em có xuống không hả? Nặng quá trời~ "
" A! Anh dám chê em mập, có tin cắn chết anh không?? "
" Đừng cắn, Mẹ em đâu? Tại sao không chăm chỉ tu luyện mà chạy ra đây chơi thế? "
" Mẹ vẫn còn trong phòng, người ta không phải lười biếng mà là nhà có khác... "
Minh Nghi khuôn mặt uất ức, đôi mắt ướt nát nàng ta hai ngón trỏ chỉ chỉ vào nhau nói.
" Khách? "
Minh Nhân lúc này mới để ý, nhìn sang chiếc bàn, một khuôn mặt ngơ ngác đang nhìn hắn, Yên Yên.
Yên Yên lúc này có khuôn mặt tối đen, khi Minh Nhân nhìn qua cô nở nụ cười tàn bạo với tay trà trong tay run lẩy bẩy.
Sốc, lần đầu tới nhà bạn trai chơi liền nhìn thấy một pha loạn luân đi vào lòng đất, ai đời anh em họ lại ôm nhau âu yếm, rồi hôn môi mút lưỡi như chốn không người.
Yên Yên lúc này tâm tư vỡ nát, nàng cũng là một cái Nữ Nhân thông minh, việc tới nước này không lẽ nàng không hiểu quan hệ của hai người này, không bình thường đã đành, cách chào hỏi cũng dị không kém, nhìn qua cứ như phim chưởng.
Sau tất cả, Yên Yên muốn cầm dao đâm Minh Nhân mấy nhát xong kết liễu luôn số phận khốn khổ bị lừa tình này của nàng, tưởng hắn tốt nhưng hóa ra tốt không tưởng, một thằng đểu.
Nhìn Yên Yên xong Minh Nhân nhìn Minh Nghi, hắn nở nụ cười hiền lành rồi đặt nàng xuống rồi nhẹ nhàng kéo hái cái má mềm mịn của nàng ra như phơi một cái mền.
" Tiểu Yêu em được lắm, hôm nay lại dám tính kế anh a? Sợ tối nay anh không chơi chết em sao? "
Minh Nghi nghe xong những lời đe dọa liền tái xanh mặt mày, khuôn mặt uất ức với đôi mắt ướt át cầu xin.
" Xin nhỗi mờ! Tha em đi...híc! "
Minh Nhân buông tay, Minh Nghi tay xoa xoa hai cái má tội nghiệp của bản thân rồi liếc nhìn Minh Nhân.
" Aha...haha! Em đi tu luyện, anh ở lại giải thích đi nha! Nhớ nói với cô ta là người đến sau nhớ biết thân biết phận một chút~~ "
Minh Nghi xấu tính liếc nhìn Yên Yên, Minh Nhân đôi mắt ngạc nhiên nhìn Minh Nghi, sống với nàng ta lâu như vậy nhưng không hề phát hiện nàng ta lại xấu tính như thế.
" Minh Nghi... "
Minh Nhân giọng âm trầm, Minh Nghi chợt rùng mình, hai tay chấp lại nàng ta khuôn mặt né tránh rồi chạy mất.
" A! Em nhớ là mình sắp đột phá! Đi đây, đi đây!! "
Minh Nhân nhìn một Minh Nghi miệng liền thở dài ngao ngán, nhìn thôi đã biết tương lai mù mịt rồi.
Minh Nhân tiến vào nhưng hắn đi không quá năm bước chân Yên Yên khuôn mặt tối đen đi ra.
Cả hai dừng lại trước cửa phòng, bầu không khí yên lặng bao trùm.
" Tránh Ra... "
Yên Yên giọng lạnh nhạt, nhìn thôi cũng đủ biết cô đang giận dỗi, người cứ run lên bần bật thế kia.
" Đi đâu? Chả phải muốn cùng về quê thăm Mẹ cô sao? "
" Tránh ra...ta bảo người tránh ra!!! "
Yên Yên như nước tràn ly, nàng ngước nhìn Minh Nhân với đôi mắt lệ chảy dài đôi bên, khuôn mặt giận dữ đầy đau khổ.
Nhìn thấy cảnh này Minh Nhân nở nụ cười vui vẻ, là vui vẻ thật tâm khi hắn biết Nữ Nhân này cũng gì hắn mà đau khổ, chịu rồi, cái Hệ Thống này không cho hắn một vợ một chồng, sự việc này cũng đã được hắn dự liệu từ trước.
" Nàng giận sao? "
" Không có! Ta không giận!? Gì sao ta phải giận ngươi chứ!? Mau tránh đường! Ta muốn về nhà mau tránh, híc! "
Yên Yên giận dữ, tay đánh liên tục vào người Minh Nhân, xong quá yếu ớt, nàng ta cũng là chả nở tay làm hắn đau.
Nhìn nàng ta đau thương Minh Nhân cũng là biết bản thân phải làm gì, bế nàng ta lên một cách bất ngờ.
Bị bế Yên Yên lập tức vẫy vùng, cô không muốn kẻ như Minh Nhân tiếp tục chạm vào cơ thể.
" Thả ta ra! Mau thả ta ra! Đừng chạm vừa người ta, ta ghét ngươi tên khốn!? "
" Rồi, ghét cũng được, hận cũng được...chấp nhận đi, Nàng không thể rời khỏi ta, ta cũng chả muốn điều đó xảy ra. "
Minh Nhân nói xong liền bế Yên Yên vào phòng đóng chặt cửa lại.
---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---