---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---
Minh Nhân trở ra với sắc mặt tối đen của hai nam cảnh sát, lời khai cũng có rồi giờ thì làm gì? Không làm gì cả, họ không đủ khả năng để giải quyết vụ này, hết cách họ đành đưa ra hạ sách...
" Hai người lấy lời khai rồi? Làm xong thủ tục rồi thì tống tên nhóc này vào tù cho ta, ta muốn kiện hắn tội đánh người gây thương tích! Muốn cả đời này của hắn ăn cơm tù!? "
Đổng Du trừng mắt hung hổ nói, hai nam cảnh sát mặt lấm lem mồ hôi im lặng chưa kịp nói gì thì Minh Nhân cất tiếng.
" Đừng lèm bèm nữa, giọng khó nghe rồi còn nói nhiều. Muốn chơi trò luật pháp chứ gì? Ta chơi với ngươi khô máu, muốn kiện ta đánh con trai ngươi? Ta kiện ngươi tội phỉ nhổ a. "
Minh Nhân khuôn mặt cợt nhả nói, tay kéo một cái ghế ngồi xuống chéo chân.
" Kiện tao? Haha! Ghé con!! Mày tưởng mày là ai? Công Tử của Hiên Nhiên này?? Tao sợ tiền thuê luật sư mày còn không đủ chứ đừng bảo là Kiện Ta- "
Đổng Du chợt cứng họng, miệng nuốt lại một ít từ vừa nói ra, nhìn lại Minh Nhân lúc này một mảnh ngạo mạn tay từ túi lấy ra tấm thẻ ngân hàng màu đen.
" Bỏ thứ này trong túi cũng thật là nặng nề quá đi~ "
Một mảnh tĩnh mịch, đối với hai nam cảnh sát mà nói thì tên nhóc này không những đáng sợ mà còn có tiền, Thẻ Ngân Hàng màu đen không phải ai cũng có được, có một tấm thê như thế e là cũng mất gần mấy căn biệt thự.
' Tên nhóc con này chả phải một tên hèn mọn sao? Tại sao có thẻ ngân hàng màu đen? Không được, đây chắc chắn là dọa ta. '
Đổng Du đôi mắt nhíu chặt nhìn Minh Nhân, trán xuất hiện một ít mồ hôi, hắn sợ cũng phải, hắn nghi ngờ cũng phải vì xưa nay kẻ sở hữu Thẻ Đen không phải kẻ tầm thường, lỡ chẳng may tên nhóc này...
Trong lúc Đổng Du đang cứng họng với cái tâm tư chạy quanh đâu thì Minh Nhân cười xéo cất tiếng.
" Muốn nói Thẻ là Giả? Muốn cược không? Tên nào thua liền làm chó. Ta thì cũng không phải chỉ có một thẻ Đen... "
Minh Nhân tiếp tục từ túi áo lấy ra một tấm Thẻ Ngân Hàng màu Vàng, lần nữa mảnh tĩnh lặng bao trùm, tâm tư của mấy kẻ ở đây bay tán loạn không khỏi khiến Minh Nhân buồn cười.
" Hừ! Mày có tiền thì sao!? Có tiền thì thắng tao chắc? Nói cho mày biết, Đổng Du tao cũng không thiếu tiền, việc mày đánh hai đứa con bảo bối của ta- "
Đổng Du bị cắt lời, Minh Nhân lần nữa lên tiếng.
" Bằng Chứng đâu? Thời buổi bây giờ không bằng không chứng mà đi kiện là vu khống a~~ muốn chơi tiếp không, kẻ đánh hai đứa con ông chắc gì đã là ta? Bọn họ có hai người ta thì một, đánh kiểu gì, bầm giập thế kia chắc là bị hội đồng rồi? Không chứng cứ thuyết phục, không ai nhìn thấy chỉ ôm cái đầu máu chạy đến đây đòi kiện ta? Ngươi nên đi học luật thêm đi. "
" Mày!! "
" Ta thế lào? "
" Bắt hắn! Bắt hắn tống vào tù cho tao!? Một lời nói của tao thôi hai tên cảnh sát quèn bọn mày liền được tăng lương! Tao quen với sếp bọn mày- "
Minh Nhân lần nữa cắt lời Đổng Du.
" Đ-Đây là đe dọa sao? Hối lộ hửm? "
" Thế nào? Mày chơi kh- "
Đổng Du khuôn mặt tái nhợt, môi khô khốc, nhìn qua Minh Nhân đang cầm một cái điện thoại, còn là đang bật chế độ quay videos.
Thấy Đổng Du tò mò Minh Nhân đưa lên cho hắn xem, đúng đoạn hắn đe dọa hai nam cảnh sát...Videos cũng được đăng trên FB, chớp mắt mấy nghìn lượt xem, lượt chia sẻ không ít, lượt xem cứ thế nhảy lên liên tục.
" Đe dọa cảnh sát, có tiền làm quyền thiên hạ...coi luật pháp không ra gì, ta e cổ phiếu của Đổng Gia tuột dốc không phanh rồi~ "
" Mày!!! "
Đổng Du mặt đỏ bừng bừng, chuông điện thoại reo in ổi, nhìn vào màn hình chớp mắt hắn thấy cổ phiếu của tập đoàn Đổng Gia tuột dốc thảm hại.
Videos cũng chỉ được quay và trực tiếp mấy phút mà thôi, bàn phím luôn là cái gì thứ đó rất nguy hiểm a.
" Giờ sao? Nhìn ngươi cũng bần hèn, chắc không phải Gia Chủ Đổng Gia, lần này họa lớn rồi a~~ không biết có bị lột da xẻo thịt hông nữa? "
" Mày...Minh Nhân!!? Tao liều mạng với mày!!! "
Đổng Du giận quá hóa điên thần gầy gò lao tới như chó dại, Minh Nhân phì cười bật khỏi ghế rồi chạy ra sau hai nam cảnh sát.
" Cảnh Sát a! Đánh người! Đánh người trong đồn cảnh sát này!!? "
Minh Nhân hét lớn, khắp nơi trong đồn cảnh sát tập trung tầm nhìn về phía hắn, Đổng Du vừa lao tới cũng là bị hai nam cảnh sát khống chế đè xuống đất.
" Buông tao ra??? Bon mày biết tao là ai không hả?!! Đổng Du! Tao là Đổng Du! Tao và sếp bọn mày là Bạn Thân chí cốt!!! "
Minh Nhân kéo ghế ngồi coi tên ngu xuẩn la hét, mặt đỏ như đích khỉ nhưng chả làm được gì, chống cằm Minh Nhân cười nhạt. Minh Nhân lúc này mới để ý không thấy hai tên Đổng Niên và Đổng Giang đâu, xong hắn cũng không thể rời khỏi đây vào lúc này khi mấy ông hoàng bà chúa đang đi xuống tìm hắn, Cục Trưởng đại danh đỉnh đỉnh đang đích thân xuống hỏi chuyện cái Thiếu Niên ngang ngược gây chuyện ở Địa Bàn của ông ta.
Danh dự của Đồn Cảnh Sát Hiên Nhiên qua hôm nay cũng là tuột dốc không phanh về uy tín, gạch đá chắc chắn là ăn không hết, việc này chắc chắn không dừng lại...tệ hơn sẽ tới tai Chính Phủ.
Videos của Minh Nhân đăng chớp mắt đã hơn 100nghìn lượt xem, chia sẽ lên ứng dụng ytb liền trở thành Hot, hơn 1,5tr lượt xem ở một TK Lạ.
Minh Nhân ngồi trên ghế lướt điện thoại đọc bình luận như chốn không người mặt cho trăm con mắt đang nhìn hắn, kết quả cuối cùng là bị tống vào một phòng giam đặc biệt trước khi bị tra hỏi bởi lãnh đạo.
Vừa bước vào phòng giam Minh Nhân liền ghi thù với đồn cảnh sát, tưởng tốt nhưng tốt không tưởng, mới bước vào phòng thôi Minh Nhân đã nhìn thấy mấy anh cao to đen hôi, mình đầy xăm trổ, cơ bắp cuồn cuộn đang đầu gấu đánh một cái thiếu niên thư sinh đeo mắt kính, đánh đã đành còn xé quần thằng nhỏ.
Ầm!!!
Cửa đóng mạnh, hơn chục con mắt liếc nhìn Minh Nhân, trong số đó có một tên cơ bắp cuồn cuộn, đầu trọc liếm môi đi ra.
" Thằng này được đấy! Trong cũng trắng trẻo cao ráo, hehe~~ "
Minh Nhân chợt rùng mình bởi điệu cười của tên này, hắn lúc trước cứ tưởng chỉ có mình là cười biến thái...không ngờ là...
" M-Mấy...người muốn làm gì? Ta la lên đó! Ta la lên thật đó! "
Minh Nhân sợ hãi lùi sát lại cửa phòng.
" Hét đi! Hét to lên nữa đi, xem ai vào đây cứu được ngươi, há há! "
---×---
5 phút sau...
Minh Nhân phủi phủi tay, dưới đất là la liệt mấy anh tù nhân cơ bắp chọc đầu.
" Tưởng gì? Hóa ra gỉ tường. "
Minh Nhân ngón tay chọc chọc tên to lớn với mớ cơ bắp cuồn cuộn đang nằm co giật trên sàn một cách đầy thích thú.
" Bé ơi~ chết chưa? Chết rồi thì lên tiếng đi chứ? "
---×---
(Ps: đừng hỏi tại sao chương này có nội dung củ chuối, tôi chỉ chém gió xíu thôi. Aha-haha! )