---×---
" Được rồi, trời không còn sớm, ta đưa cô về... "
" Trả lời ta? Ngươi vì sao lại đối tốt với ta như thế? Ngươi hoàn toàn không đồng cảm với ta? "
Yên Yên túm cổ áo Minh Nhân, mặt đối mặt, nàng ta lúc này có ánh quyết đoán và mạnh mẽ...
" Còn là gì nữa, tạo ân tình để gạ chịch cô đấy~~ "
" Biết ngay ngươi chẳng có gì tốt đẹp mà, BIẾN THÁI!!! "
Chát-!!!
Yên Yên giận dỗi bỏ đi, Minh Nhân liền nở nụ cười thích thú nhìn nàng.
' Hắn thật sự muốn giúp ta... '
[ Yên Yên Thân Mật +10 điểm. ]
" Đi đâu đấy, không định để ta đưa về à? "
" Không. "
" Cô lật mặt cũng nhanh quá đi, ta vừa giúp cô đó biết không? khách sáo với tôi chút không được hả? "
" Biến Thái... "
" Đừng vậy mà, tôi thật sự bị oan đó...chuyện tên tàu điện rõ ràng là cô yêu cầu tôi mà. "
" Im đi! Đừng có đi theo ta. "
" Dạo này biến thái nhiều lắm đấy, đi một mình không an toàn đâu. "
" Đi với ngươi liền an toàn? "
" Hình như có ai áo đỏ đứng cạnh cô kìa! "
" Áh~! Minh Nhân chết tiệt!! Ngươi dám dọa ta?? "
" Đừng đánh, không ngờ người không sợ biến thái như cô lại đi sợ ma a? "
---×---
Minh Nhân sau khi đưa Yên Yên về chỗ của cô ta thì lê từng bước về nhà, tốc độ của hắn vốn rất nhanh, để chạy về nhà về e là chỉ mất mấy phút.
Dù thế hắn vẫn là không chạy, hắn đi, đi từng bước trên con phố vắng, cảm nhận cái se lạnh của con phố về đêm.
Trở về nhà khi ánh đèn đã tắt, đi cửa nào về cửa nấy, thân mon men kéo cánh cửa sổ lại thì...
Ánh đèn phòng hắn tự động mở, quay sang nhìn hắn nhìn thấy Tuyết Nhiên đang đứng cạnh cửa, đôi mắt của cô hoàn toàn không hài lòng về hắn.
" Con mới đi đâu về đấy? "
" Hahah...con đi làm ít việc đó mà. "
" Việc gì mà phải đi đường cửa sổ? Còn cái mùi nước hoa đó là của ai hả? "
Tuyết Nhiên khuôn mặt tức giận tiến lại kéo tai hắn.
" Ui ui...nói thật, nói thật. Con đi uống rượu với bạn. "
" Uống rượu? Minh Nhân, con giỏi lắm...mới ít tuổi đầu đã- Ư..ư~ "
Tuyết Nhiên chưa nói xong liền bị Minh Nhân đè xuống cưỡng hôn. Chưa kịp làm gì môi và miệng của nàng liền thuộc về hắn, đầu lưỡi bị đánh cháo liên tục khiến khuôn mặt nàng xấu hổ mà đỏ lên.
" Minh Nhân...đừng dùng cách này để dỗ dành Dì, không có tác dụng đâu. "
" Con không dỗ dành Dì, con không cần làm thế. Con chỉ dỗ dành người phụ nữ của mình thôi... "
" Con...Ư...ư~~ "
Tuyết Nhiên tiếp tục bị Minh Nhân cưỡng hôn, đôi mắt nàng dần híp, cảm giác tê dại đầu lưỡi khiến nàng ngây ngất mà buông xuôi đôi tay.
" Là con không đúng khi đi mà không nói với Dì, nhưng bị phạt vẫn là Dì... "
" Đ-Đây là lý lẽ gì..? "
" Làm gì có lý lẽ nào? Con đơn giản là muốn chịch Dì thôi, nào cởi áo ra... "
" Minh Nhân...con...Ư~ nhột quá, đừng sờ ngực ta như thế...Ư...Hm~~! "
Minh Nhân thong thả cởi hết áo quần của Tuyết Nhiên ra, lộ ra là cái áo ngực và quần lót màu đen.
Đôi tay Minh Nhân bắt đầu nhào nặn bộ ngực to lớn của Tuyết Nhiên, mềm mại, đàn hồi, cảm giác thích thú vẫn chưa đủ hắn trực tiếp cởi luôn lớp áo ngực.
" Ah~ "
Tuyết Nhiên dưới ánh đèn phòng bị phơi bày liền xấu hổ dùng tay che đi hai đầu ngực, Minh Nhân nhìn thấy cảnh này liền nở nụ cười dâm dục.
" Dì xấu hổ? Trên người Dì có điểm nào con chưa sờ qua? "
" K-Không được...dù thế thì- Hưuuu~~~! Minh Nhân...đừng mút mạnh như vậy...Ưuuu~~~ "
' Mình..mình tan chảy mất...đầu ti sướng quá, Minh Nhân ngày càng giỏi mấy việc này... '
Minh Nhân miệng bú tay xoa đầu ti của Tuyết Nhiên khiến nàng ta run lên từng đợt, đôi lúc lại cong người khi hắn cắn hoặc kéo đầu ti của cô.
Cảm giác dục vọng của Tuyết Nhiên dần được Minh Nhân đẩy lên cao khi hắn vuốt ve từng nơi trên cơ thể cô, bầu ngực, hông, eo, rồi nhúm lông mu, sau cùng là cái chà l-n nhẹ nhàng khiến cô không ngừng rên rỉ.
" Cơ Thể của Dì khiến con trở nên đen tối đấy, có biết không? "
" D-Dì...xin lỗi...hơ...hơ~ Hm~~~! "
" Đừng xin lỗi, dùng nó hạ nhiệt cho con đi. "
Minh Nhân luồn xuống đôi chân của Tuyết Nhiên rồi banh rộng nó ra hình chữ " V " , l-n bị banh rộng và bị nhìn lăm lăm khiến cơ thể nàng run lên từng đợt, khuôn mặt xấu hổ nàng dùng hai tay che l-n mình lại.
" Không muồn sao.? "
Minh Nhân dâm dục hỏi, không lấy tay nàng ra hắn dùng mũi cạ cạ vào tay nàng.
Nhịp động đôi bàn tay trên l-n lập tức khiến Tuyết Nhiên bị kích thích, nàng hô hấp gấp gáp hơn, tiếng rên rỉ cũng lớn hơn.
' Tại...Tại sao...? '
Tuyết Nhiên cơ thể bắt đầu cảm tay thấy ngứa ngáy bức bối, đôi tay run run rồi thu lại.
Minh Nhân nở nụ cười, ủi mũi vào hạt le khiến Tuyết Nhiên rên lên tiếng dâm dục.
" Ưuuuuu~~~~ "
Cạ cạ hai lần hạt le của Tuyết Nhiên rồi Minh Nhân lè lưỡi liếm nhẹ hết khe l-n khiến nàng ta động đậy cơ thể, tay bắt đầu siết chặt tấm chăn.
Chụt~~~!
" Yaaaa~~~! "
Minh Nhân há miệng mút mạnh vào l-n Tuyết Nhiên, nàng ta lập tức bị kích thích bởi đầu lưỡi ẩm ướt và ấm áp đang ngọ nguậy quanh l-n mà rên rỉ không thôi.
Mọi thứ vẫn chưa dừng lại, Minh Nhân bạo dạn đẩy đầu lưỡi vào bên trong l-n Tuyết Nhiên mà khuẩy đảo.
" Minh Nhân...Minh Nhân...Mmm...Dì Raaaa! Dì Raaaa~~~~~~! "
Kích thích quá liều khiến Tuyết Nhiên không kiềm nổi mà cong người xả nước, dâm thủy nàng bắn ra lập tức bị Minh Nhân hút sạch, hắn còn tham lam hớn khi mút l-n l-n chụt chụt sao đó.
Sương run người, Tuyết Nhiên rên rỉ không ngừng, khuôn mặt lại đỏ hồng vui vẻ khi Minh Nhân hút hết dâm thủy của mình...
' Minh Nhân chấp nhận nó... '
" Ah~! Ưh~! Hm~~! "
Phạch~~!
Minh Nhân lại thối quen cũ, cởi quần hắn lấy ra cái dương vật to lớn giờ đây đã quá dài so với khe của bất kỳ người phụ nữ nào.
Đặt dương vật giữa hai mép l-n của Tuyết Nhiên, Minh Nhân dâm dục nhẹ chà né trên l-n nàng.
" Ưuuuu~~~~~~ "
" Minh Nhân...Minh Nhân...Dì điên mất, điên mất, đừng trêu chọc Dì nữa...Hưuuu~~~! "
Tuyết Nhiên run rẩy cơ thể mỗi lần Minh Nhân chà dương vật trượt trên l-n nàng, trêu chọc đến khi Tuyết Nhiên mệt lã người thì Minh Nhân nhẹ nhàng đâm đầu dương vật vào trong.
" A....Ư.... "
Tuyết Nhiên cong người vặn vẹo, thân cảm nhận khúc thịt to lớn và dài của Minh Nhân chui vào...
Chưa vào quá nửa Tuyết Nhiên đã xả nước ướt đẫm cả nệm, Minh Nhân tiếp tục đâm vào, Tuyết Nhiên liên tục ra cho đến khi dương vật của Minh Nhân vào trong hoàn toàn.
" Aaaaahhhhh~~~~~~ "
Ngay phút giây dương vật Minh Nhân lút cán, Tuyết Nhiên cong người bắn nước lênh láng...
' Lớn quá...nó đang co giật...dài quá, hình như còn dài hơn lần trước...sướng quá, mình không kiềm nổi... '
Minh Nhân bất động nhìn Tuyết Nhiên quằn quại, thấy nàng đau đớn hắn nhẹ nhàng rút ra nhưng bị Tuyết Nhiên dừng lại.
" K-Không...sao...sẽ dần quen thôi, làm những gì con muốn đi... "
Minh Nhân ấm áp nhìn Tuyết Nhiên, xong hắn chồm lên hôn lấy cô rồi nhẹ nhàng nhịp hông.
" Hư...Hư! Hư! Hư! "
" Hư...haa...Hm~~! "
" Ah! Ah! Ah! Ahn...Minh Nhân...ra đi, ra bên trong Dì đi! "
Tuyết Nhiên chân kẹp lấy hông Minh Nhân, l-n nàng bắt đầu co bóp mà siết chặt lấy dương vật của hắn.
Minh Nhân di chuyển nhanh hơn, Tuyết Nhiên tiếp tục rên to hơn, đôi tay hắn giữ lấy hai ngực nàng rồi liên tục nhịp hông.
Tuyết Nhiên bắt đầu cong người, khi nàng ta cong người hết cỡ Minh Nhân liền bắn dòng tinh dịch nóng vào trong tử cung nàng.
" Urghhhh~~~~~~~~~~! "
" Haa...haa... "