Trong cái thoáng qua Hứa Phàm chợt rơi vào thế giới nội tâm của Tống Nhiên Thu.
Khuôn mặt hơi ngơ ngác nhưng lúc này Hệ Thống chợt lên trên.
[[Nhắc Nhở: Nội tâm của Tống Nhiên Thu đang hỗn loạn, hãy khiến cô ấy trở nên bình tĩnh hơn và chấp nhận bạn.]]
[[Nhiệm Vụ: Thắp sáng tất cả đèn trong Mê Cung Linh Hồn của Tống Nhiên Thu. Lưu ý: Ở một số ngóc ngách trong mê cung linh hồn có sự xuất hiện Tống Nhiên Thu, nếu bị cô ta tóm được coi như thất bại. Bạn có 3 lần thử, nếu thất bại tất cả cơ vụt mất và phải làm mọi thứ lại từ đầu]]
Hứa Phàm ngước đầu lên quan sát, hắn là cố tìm ra đâu là hệ thống nhưng bất thành, nó hoàn toàn không có sự hiện diện hình ảnh nào, tất cả những gì Hứa Phàm diện kiến chỉ là một giọng nói máy móc của một người phụ nữ.
Trở lại với vấn đề, Hứa Phàm nhìn về phía trước, hắn không thấy gì ngoài trừ một màu đen u ám. Xung quanh là những bức tường với những lối đi dẫn tới những điểm khác nhau.
'Đây là nội tâm của Mẹ sao? Tối tăm và thiếu ánh sáng, là do mình gây nên sao?'
Hứa Phàm suy nghĩ, suy nghĩ của hắn lập tức được trả lời bởi hệ thống, lần này nó vang lên trong đầu hắn.
[[Trả lời: Chính xác]]
Hứa Phàm lúc này chợt nhận ra trong tay bản thân cằm một ngọn đèn cầy màu trắng, ánh sang yếu ớt len lỏi nơi hắn đứng.
'Này, phải thắp sáng bao nhiêu ngọn đèn vậy?'
[[Trả Lời: Có tất cả 5 ngọn đèn, tuy nhiên thứ bạn cần đánh cắp là trái tim của Tống Nhiên Thu.]]
'Đánh cắp trái tim của mẹ sao? Mình cứ nghĩ là đã có được Mẹ rồi chứ?'
Hứa Phàm hơi suy nghĩ nhưng rồi như chợt hiểu ra điều gì đó, ngày lúc đó hắn nở nụ cười hắc ám.
'Nếu thế này thì mình có thể chiếm đoạt mọi cô gái mà mình thích.'
[[…………]]
Hứa Phàm bắt đầu di chuyển, được vài bước chân thì trước mắt xuất hiện hai ngã rẽ.
Trái và phải hắn bắt buộc chọn một, Hứa Phàm hơi khó chịu bởi ngoài ánh sáng yếu ớt trong tay hắn chả thể thấy được.
Suy nghĩ hiện tại của hắn bị chi phối bởi thứ ở dưới quần, hắn hiện tại rất hứng nên cũng rất gấp gáp, dù biết ở thế giới nội tâm cả ngày thì thế giới bên ngoài vẫn chưa tới một giây.
Thời gian hắn có là rất nhiều nhưng hắn hơi lười biếng một chút nên đã trọn hướng trái, ngay mười bước chân đầu tiên Hứa Phàm đã bắt gặp Tống Nhiên Thu.
Đôi mắt hơi mở to, Hứa Phàm có chút giật mình khi Tống Nhiên Thu hình ảnh bất chợt tóm lấy hắn.
"Mình phải ngăn Hứa Phàm lại. Nó không được phép làm việc này với mình!"
Tống Nhiên Thu như nói ra suy nghĩ của bản thân, Hứa Phàm cau mày rồi mọi thứ trở lại điểm xuất phát.
[[Nhắc Nhở: Còn hai lần cơ hội.]]
Hứa Phàm nghe xong liền thở dài, hắn trước giờ có thích chơi game giải đố đâu.
30 phút sau.
Ánh đèn cuối cùng được thắp sáng, mọi cảnh sắc trong mê cung linh hồn của Tống Nhiên Thu đừng lại, Hứa Phàm lúc này đứng trước cánh cửa đã được mở, bước vào trong Hứa Phàm nhìn thấy một trái tim màu hồng được bao phủ bởi sắc tím ma mị.
Đưa tay chạm vào, Hứa Phàm hơi khựng người khi quả tim ấy phát ra ánh sáng thần thánh rồi tan biến, đúng lúc này từ hư không xuất hiện một vòng tròn màu tím với văn tự kỳ dị được khắc phía trên.
Vòng tròn vỡ nát rồi Hứa Phàm nghe được tiếng nói nội tâm của Tống Nhiên Thu.
'Có lẽ....mình nên để Hứa Phàm làm nó. Quá trẻ để mình có thể quay lại rồi. Với lại.....Hứa Phàm làm mình thấy sướng, đã rất lâu rồi mình không được thỏa mãn.....'
Hứa Phàm bừng tỉnh với tiếng rên rỉ của Tống Nhiên Thu, Hứa Phàm lúc này tay đưa vào trong áo của Tống Nhiên Thu kéo xuống chiếc áo ngực.
Lòng bàn tay của Hứa Phàm lập tức chiếm lấy hai qua dưa hấu mềm mại, Tống Nhiên Thu rên rỉ rồi bĩu môi thích thú. Giọng cô nhè nhẹ rồi cơ thể Tống Nhiên Thu chợt hạ thấp xuống, đôi mông to lớn của Tống Nhiên Thu nhanh đập vào cái dương vật to lớn của Hứa Phàm quá chiếc quần sóc.
Tống Nhiên Thu lắc lắc cái mông như thế trêu đùa thứ to lớn trong quần của Hứa Phàm, thu đôi tay lại Hứa Phàm kéo váy của Tống Nhiên Thu lên rồi rút dương vật ra khỏi quần đặt lên giữa hai khe nhẹ đẩy.
"----------ưh!"
Tống Nhiên Thu rên lên tiếng kéo dài rồi âm điệu dâm dục của cô nhanh vang khắp nhà bếp.
"Ah, ah, ah! Con thích mông của mẹ tới vậy sao...? HM~~~"
"Nó mềm mại quá...con nghiện nó mất."
Hứa Phàm nói xong rồi hai tay siết chặt hai bên mông của Tống Nhiên Thu, đôi mông lớn mềm mại bị tấn công lập tức biến dạng đủ kiểu.
Và rồi theo nhịp nhấp dương vật của Hứa Phàm chợt trượt xuống dưới mà chà sát với âm hộ của Tống Nhiên Thu qua lớp quần lót màu tím mềm mịn.
"Hư~~~~~dương vật của con đàng chà vào l-n Mẹ!! Ahhh!"
Tống Nhiên Thu hét lên dâm đãng rồi không ngừng rên rỉ, mông Tống Nhiên bắt đầu tự di chuyển ra vào theo nhịp đẩy của Hứa Phàm.
"Mẹ đúng là con điếm thèm tình! Lúc đầu còn chống cự, nhìn mẹ xem? Hahaha!"
Hứa Phàm cười lên xấu xa rồi thúc mạnh cho Tống Nhiên Thu một cái đau điếng.
"Áhhh---!! Đau...dương vật của con vừa trượt mạnh trên âm hộ của mẹ...hưm...hưm..."
Tống Nhiên Thu lè lưỡi lẩm bẩm như mê sảng, Hứa Phàm nhìn nét mặt này của mẹ mình thì vô cùng vui sướng.
'Mẹ bây giờ thuộc về mình, của riêng mình!'
Với nhiêu đó suy nghĩ, Hứa Phàm kéo chiếc quần lót của Tống Nhiên Thu xuống rồi áp mặt vào âm hộ cô lè lưỡi liếm cái từ dưới lên.
Âm hộ múp của Tống Nhiên Thu bị liếm cái mạnh làm cho hai mép âm hộ tách ra, hương vị ngọt ngào lan tỏa trên đầu lưỡi Hứa Phàm làm hắn thích thú.
"Âm hộ của mẹ ngon quá, hư hư!"
Chụt...chụt...
Hứa Phàm bắt đầu bú liếm, hắn tham lam úp mặt vào đôi mông trần trụi của Tống Nhiên Thu hết cỡ mà mút âm hộ mẹ mình từng tiếng chùn chụt.
"Ah! Đừng mà! Hứa Phàm nó dơ lắm, dơ lắm! KHÔNG!!!"
Tống Nhiên Thu hét lên đầy xấu hổ, đôi tay cô che mặt mình lại rồi đôi mông lớn giật giật liên tục, dâm thủy lập tức tràn vào khoang miệng của Hứa Phàm, nó nhiều tới mức tràn ra hai bên miệng của hắn rồi rơi rớt xuống sàn nhà.
"Nó thơm mà. Mẹ chắc nứng lắm nhỉ? Hehe~ được con bú âm hộ, sướng tới dậy hả?"
Hứa Phàm đứng dậy thì thầm bên tai Tống Nhiên Thu, đôi mắt Tống Nhiên Thu lúc này chợt liếc sang bên, đôi môi cô hơi run rẩy.
"Không....không phải. Chỉ là, chỉ là---- á!!"
Tống Nhiên Thu nói chưa hết lập tức hét lên đau đớn, âm hộ cô lúc này rơi rớt nước bởi cái dương vật to đùng của Hứa Phàm xuyên thẳng vào trong lập đầy mọi ngóc ngách.
"Không sướng ư? Vậy con sẽ làm mẹ sướng!"
Hứa Phàm nở nụ cười rồi nhấp hông liên hồi khiến Tống Nhiên Thu lè lưỡi trong cái thoáng qua bởi nó quá thốn đi.
"Ah! Đừng mà...đừng mà! Ah~! Con thô bạo quá! Mẹ chết mất, chết mất! Âm hộ của mẹ bị con nới lỏng mất rồi!!! Ahhhh--------"
Tống Nhiên Thu hét la inh ỏi những rồi Hứa Phàm tay bịt miệng cô lại, tay còn lại túm tóc kéo ra sau.
"Im lặng xíu nào! Để con xem mẹ hứng tới đâu?"
Hứa Phàm cười lên xấu xa, hông dập mạnh bạo từng đợt tạo nên thứ âm thanh dâm dục. Tống Nhiên Thu lúc này trợn mắt với tiếng rên ư ử, hai bên háng của cô chảy dài tia dịch thủy.
Và đến khi cô đạt giới hạn cực khoái thì Hứa Phàm xuyên qua miệng tử cung cô gieo vào trong hạt giống của hắn.
"--------------Ưmm!"
Tống Nhiên Thu đôi mắt trợn ngược rồi cơ thể co giật liên hồi, sau khi cảm nhận thứ nóng hổi kia tràn ngập bên trong rồi tràn thẳng ra ngoài cô sụp xuống sàn nhà thở hổn hển.
"Con sẽ huấn luyện mẹ thành một cái bồn chứa, của riêng con."
Hứa Phàm túm đầu Tống Nhiên Thu, để nàng ngước mặt lên phờ phạc nhìn hắn.
Tống Nhiên Thu lúc này nở nụ cười yếu ớt.
"Mẹ là bốn chứa tinh của con....hehe...hehe...."