Chương
533:
Chương 527: ꧁༺༒ Đã Khó Thu Phục Vậy Thì Cứ Giết Chết Sau Đó Luyện Con Rối༒༻꧂
Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻
Trả lại cái lắc cho Thiên Thừa Phong , Xuân Đức bay xuống cái thủy đàm kia. Thấy hắn xuống con ếch bự kia lập tức dùng ánh mắt hung dữ nhìn hắn. Xuân Đức thấy nó hung dữ nhìn mình thì hắn liền ném hai thanh Kiếp Kiếm vào thẳng con mắt của nó.Ngũ Kiếp Kiếp cùng Tam Kiếp Kiếm phân biệt đâm thẳng vào trong mắt của con ếch, đau đớn kịch liệt khiến nó phản ứng dữ dội. Một tiếng kêu trầm thấp phát ra từ bên trong bụng con ếch.
Vì tiện cho hành sự nên Xuân Đức nói cho Thiên Thừa Phong ra ngoài đợi hắn, thiên thừa phong không có phản đối, hắn ngay lập tức đi ra ngoài , đứng trước cửa ra vào của hàn đàm, thủ hộ ở nơi đó tránh có người đi vào quấy rầy Xuân Đức thu phục còn yêu vật kia.
Trước lúc hắn đi ta còn không quên nhìn thêm vài lần hai thanh Kiếp Kiếm, hắn nhớ ngày trước dùng thần khí mà chỉ tạo một vết thương rất nhỏ cho con ếch này vậy mà hôm nay Xuân Đức hời hợt ném kiếm ra liền đâm rách mi mắt của con ếch đâm xuyên vào bên trong mắt nó.
Đợi Thiên Thừa Phong ra ngoài bản tôn của cùng Bóng Ảnh lập tức đi ra bên ngoài không gian vong linh xuất hiện bên trong thủy đàm. Triệu hồi ra A Ngốc cùng A Khờ, hai đứa này vừa thấy hắn liền quấn quyết lấy nhưng khi bọn nó nhìn thấy con ếch bự to như tòa núi đang ở giữa thủy đàm thì rít lên những âm thanh hưng phấn.
Xuân Đức nhìn con ếch lớn đang bị phong ấn kia cười lạnh nói :
" Dã tính mười phần không chịu thuần phục, hắc hắc, để cho A Ngốc cùng A Khờ cắn nuốt thì có khi còn tốt hơn việc tốn thời gian thu phục, thân thể thì làm con rối cũng tiện. Lão nhị giúp ta một tay."
Bóng Ảnh bên cạnh nói :
" Yên tâm lão đại."
Vừa nói xong thì Bóng Ảnh biến hóa thành một đám sương màu đen xâm nhập vào bên trong pháp trận tự biến bản thân thành một loại lực lượng phong ấn kết hợp với lực lượng vốn có, ngay lập tức phong ấn này đã tăng sức mạnh lên không biết bao nhiêu lần.
Ở một bên Xuân Đức cũng ngồi xuống triệu hồi ra Thiên Xích Bích Huyết Bia, cái chiêu thức quen thuộc của hắn nhưng đành phải từ bỏ vì lý do linh hồn hạn chế , bây giờ linh hồn cũng đã bành trướng không cần lo lắng nữa vì thế em nó lại được lên sàn.
Một cái bia đá cao 10 mét rộng 5 mét dày 2 mét xuất hiện, bia đá đỏ tươi như máu, phát ra ánh sáng yêu dị tới cực điểm, từ bia đá có vô số móc lao màu đỏ bắn ra, mỗi móc lao được nối liền với bia đá bằng một sợi xích màu đen.
Phập Phập Phập Phập Phập.
Như mưa rào lao móc cắm xuống thân thể con Tử Kiếp Lôi Oa khiến cho nó kêu lên rung trời, bị kích thích quá mạnh khiến cho thân thể có nó trong nháy mắt thoát ra khỏi phong ấn nhưng ngay sau đó liền bị phong ấn lại.
Âm thanh của nó như tiếng sấm ở gần khiến cho cả không gian nơi đây rung lắc mãnh liệt, đất đá rơi xuống lả tả, rơi vào bên trong mặt nước phát ra những tiếng bủm bủm.
Nhìn qua Trương Đức , Xuân Đức nâng tay chỉ một cái liền có một cái lồng phòng ngự hiện ra , bảo vệ lão tam . Cùng lúc đó ở bên ngoài đang canh gác Thiên Thừa Phong nhảy dựng lên, hắn nghe thấy âm thanh kêu thảm của Tử Kiếp Lôi Oa, hắn rất muốn vào bên trong xem là có việc gì nhưng lại không dám làm trái ý Xuân Đức.
Đúng lúc này thì từ bên trong có một âm thanh vang lên :
" Thiên Thừa Phong đạo hữu xin mời vào đây hỗ trợ ta một tay."
Thừa Thiên Phong nghe vậy thì không có trần trừ mà nhanh chân đi vào bên trong , vào bên trong thì hắn liền sững người, vì bên trong này lại có thêm một hai người. Cảm nhận được khí tức khủng bố từ hai người hắn không dám dò xét nữa mà tiến lại gần Xuân Đức chờ đợi sai bảo.
Xuân Đức ném ra hai cái đài sen, kết hợp với đài sen hắn đang ngồi thì tạo thành Tam Tiên Pháp Trận. Xuân Đức niệm một câu thì Thiên Thừa Phong lập tức xuất hiện ở mộ trong hai cái đài sen, cái đài sen còn lại là do bóng ảnh chủ trì.
Ngay sau đó từ ba đài sen phóng lên một luồng ánh sáng xuyên phá hư không, luồng ánh sáng này trực tiếp xuyên qua trần đá phía bên trên, ánh sáng từ Bóng Ánh mà màu đen như mực, bên Thiên Thừa Phong là màu xanh cùng Xuân Đức là màu đỏ.
Từ bên trong cột sáng kia vô số tinh điểm tách ra dung nhập vào Thiên Xích Bích Huyết Bia, ngay lập tức Thiên Xích Bích Huyết Bia liền phát ra hào quang đại thịnh , lại có thêm vô số các móc lao đâm xuống con ếch bên dưới nhưng móc lao này nhỏ hơn lúc trước nhưng lại có uy lực mạnh hơn.
Mỗi khi móc lao đâm vào trong cơ thể con ếch thì nó liền rú lên thê lương, cùng lúc đó năng lượng tinh hoa sinh mệnh cùng hắc ám theo những sợi xích truyền về tấm bia đá, sau đó tất cả mọi năng lượng kia đều truyền vào hai bức tranh ở mặt trước tấm bia.
Hai bức tranh này chính là A Ngốc , cùng A Khờ sau khi dung nhập cùng tấm bia. Phải nói con ếch kia sinh mệnh cực cường sau 1 tiếng mà nó vẫn còn điên cuồng giẫy dụa . bình thường một tên Thân Quân Cảnh bị hấp nguyên như thế này chưa đến 20 phút liền treo , vậy mà con ếch này chịu một tiếng không có vấn đề.
Bốn tiếng sau con ếch đã bớt phản kháng, Xuân Đức lúc này cũng giải tán Tam Tiên Pháp Trận vì Thiên Thừa Phong yếu quá, mới có mấy tiếng mà sắc mặt đã cắt không ra máu, cả người run như cày sấy, nhìn đến tội.
Hắn vừa được tha thì liền ngồi xếp bằng ở bên cạnh khôi phục. Xuân Đức vẫn tiếp tục chiến đấu với con ếch lớn, do mất đi Tam Tiên Trận phụ trợ nên tốc độ rút đi bổn nguyên của nó cũng chậm lại rất nhiều. Nhưng dù gì nó cũng hết sức phản kháng rồi nên chịu khó tốn thời gian tí thì vẫn giải quyết nó được như thường.
Dị tượng ở bảo khố khiến cho rất nhiều người chú ý, mấy tên cao tầng nhanh chóng đi tới nơi này xem có việc gì. Khi họ biết là tông chủ đang ở trong thì liền rời đi, việc của tông chủ bọn họ không nên xen vào thì hơn.
**
Qua đi thêm 3 ngày.
Sau ba ngày thì cái con ếch chết tiệt kia cũng bị rút cạn bổn nguyên mà chết, đến chín đạo bổn nguyên kiếp lực cũng bị lấy đi. Trong ba ngày này Thiên Thừa Phong cũng có 3 lần giúp Xuân Đức một tay.
Nhưng tên này thực lực có phần bạc nhược nên thời gian khống trận càng ngày càng ngắn, hôm đầu tiên được bốn giờ, hôm sau thì được 2 giờ, hai hôm sau mỗi lần chưa đến 30 phút. Nói thật giải quyết xong con ếch kia cung khiến cho Xuân Đức tí nữa mệt chết, sau khi xong việc hắn liền thu gom chiến lợi phẩm quay về không gian vong linh nghĩ ngơi.