Chương 1047: ꧁༺ Trấn Nhiếp Toàn Bộ༻꧂

Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻

Trong số 12 người thì có bốn kẻ chạy chậm so với những người khác một nhịp, cũng vì chậm một nhịp mà bọn họ không còn được thấy ánh sáng mặt trời ngày mai nữa. Bốn người kia bị làn sóng năng lượng màu xanh quét trúng chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thì đã liền hóa thành bộ xương trắng nằm trên mặt đất.

Máu thịt, quần áo của bọn họ trong nháy mắt liền bốc hơi. Duy chỉ có những kiện tiên bảo là còn sót lại.

Động tĩnh lớn như vậy khiến cho tất cả mọi người đều nhìn sang, khi thấy một màn như vậy thì cả đám không khỏi kinh hãi trong lòng, ánh mắt của bọn họ nhìn về nơi Xuân Đức đang ngồi lúc này lại có thêm một phần sợ hãi.

Cũng ngay khi mọi người chú ý đến Xuân Đức thì tên trung niên mặt đen cũng thoát khỏi bốn người Mộng Vân, Vân Huyên, Phong Lãng, Mộng Tước vây công.

Sau khi thoát khốn thì hắn liền bỏ chạy, trước khi bỏ chạy hắn ném lại một câu ngoan thoại để giữ mặt mũi.

“ Năm người các ngươi chờ, dám giết người Tiên Minh các ngươi chết chắc rồi, đợi khi ta dẫn người đến cũng là lúc các ngươi phải chết. Các ngươi đợi đấy.”

Hắn không nói còn đỡ, hắn nói ra lời này thì số mệnh hắn liền đã được định sẵn .

Đang ngồi trên tảng đá, Xuân Đức nghe được lời ngoan thoại của đối phương thì cười lạnh, lúc này đây hắn đứng dậy. Lấy ra Quỷ Cung sau đó vung tay lên một cái.

Huyết dịch từ 13 cái xác chết lúc này bay vào trong tay hắn nhưng tụ thành thành một mũi huyết tiễn. Đặt huyết tiễn lên Quỷ Cung, ngay lập tức cả Quỷ Cung và huyết tiễn đồng thời phát ra quang mang tà dị.

Ánh mắt của Xuân Đức lúc này như chim ưng nhìn về phía trung niên mặt đen đang chạy trốn, sau khi đã khóa chặt trung niên kia thì khóe môi hắn khẽ nhếch.

“ Vèo.”

Mũi huyết tiễn được bắn ra, nó hình thành một đường ánh sáng huyết sắc thẳng tắp bắn đến tên trung niên mặt đen.

“ Bùm”

Không có bất kỳ sự hồi hộp nào, mũi tên máu bắn trúng ngực tên trung niên mặt đen. Sau khi đâm vào bên trong ngực tên trung niên mặt đen thì cả mũi tên nổ tung, mũi tên nổ tung khiến cho tên trung niên kia cũng bị xé thành nhiều mảnh.

Cảnh tượng nhìn không khác gì bắn pháo hoa là mấy, có điều so với bắn pháo hoa thì đẹp hơn nhiều. Sau khi vụ nổ kết thúc thì những mảnh xương hay vụn thịt rơi xuống mặt biển, bị đám quái ngư ở phía dưới tranh nhau. Ở bên không trung chỉ lưu lại một làn sương mù màu đỏ mờ nhạt đang dần tan biến.

Cứ như vậy một tên Tinh Vương Tiên Cảnh hậu kỳ liền chết. Đứng trước một mũi tên kia của Xuân Đức thì kẻ kia đến năng lực phản kháng cũng không có. Sau khi giết xong tên kia thì Xuân Đức lại trầm ngâm, hắn hơi nhíu mày lại suy tư.

Từ ngày hôm qua sau khi sử dụng một điểm công trạng, quán chú linh hồn lực thì không ngờ linh hồn lực hắn lại bước ra một bước lớn. Tuy hắn cũng không biết linh hồn lực bản thân mạnh như thế nào nhưng hôn qua hắn đã cảm nhận được bản thân thay đổi rất nhiều.

Hắn nhận thấy sau khi linh hồn tăng lên thì bỗng chốc hắn mạnh lên rõ ràng, từ việc uy lực thần thông tăng cao, đến giảm lượng pháp nguyên tiêu hao, đến hôm nay sử dụng Quỷ Cung uy lực cũng mạnh hơn không ít.

Ngày trước hắn cũng biết được linh hồn rất quan trọng nhưng không nghĩ nó lại có nhiều công dụng đến vậy. Công dụng vượt quá dự kiến của hắn. Khiến cho hắn trong hơn một ngày này liên tục kích động. Cảm giác kích động này chỉ có thể tự mình trải nghiệm qua thì mới hiểu được.

Xuân Đức suy nghĩ gì thì chỉ mình hắn biết, trong lòng hắn đang vui cũng chỉ có mình hắn biết. Người khác nhìn vào thấy hắn sau khi giết người, sắc mặt càng trở nên âm trầm thì khỏi cảm thấy bất an.

Cả đám lúc này nhanh chóng trốn đi, không người nào nguyện ở lại tiếp tục quan sát Xuân Đức cùng đội ngũ của hắn. Bọn họ cũng nhận ra Xuân Đức chẳng phải là cái loại thiện nam tín nữ gì, nếu làm hắn cảm thấy ngứa mắt lúc đó lại bị hắn giết cũng nên.

Vì vậy mọi người lựa chọn hình thức né tránh. Với bọn họ cũng đã nhìn thấy một phần chiến lực của Xuân Đức rồi, bắn một mũi tên liền có thể giết chết một Tinh Vương Tiên Cảnh viên mãn, mà nhìn trạng thái của Xuân Đức sau khi bắn tên cũng chẳng có biểu hiện gì là suy yếu, chứng tỏ hắn có thể liên tục bắn như vậy nhiều lần.

Nghĩ tới đó thôi thì tất cả mọi người ở nơi đây không khỏi cảm thấy rùng mình. Nếu Xuân Đức thực sự có thể làm như vậy thì gom tất cả người ở trên mấy đảo nơi đây cũng không đủ cho hắn giết.

……..

Sau khi Xuân Đức giết chết tên trung niên mặt đen thì hắn liền lầm vào suy nghĩ miên man, trong đầu hắn liên tục hiện lên nhưng kế hoạch những toan tính cho tương lai.

Thời gian bất giác đi qua một canh giờ. Xuân Đức vẫn như vậy, hắn ngồi trên tảng đá, lông mày liên tục nhíu lại. Đám người Mộng Vân, Phong Lãng, Vân Huyên, Mộng Tước lúc này cũng chỉ dám đứng ở xa xa, bọn họ nhìn thấy Xuân Đức liên tục nhíu mày mà cảm thấy trái tim cũng thắt lại theo.

Đang lúc mọi người trong lòng bất an thì Xuân Đức lúc này lại đứng dậy. Bộ dáng, khí chất cũng đã quay về lúc bình thường, nhìn hắn bây giờ lại giống như một thiếu niên vô hại, mặc ai cũng có thể khi dễ hắn.

Sau khi đứng dậy thì Xuân Đức liền nhìn qua Mộng Vân hỏi :

“ Bao lâu rồi ?”

Mộng Vân thấy hắn đã quay lại bộ dáng lúc bình thường thì trong lòng tảng đá cũng được buông bỏ. Nàng lúc này nói :

“ Hơn một canh giờ rồi. Chúng ta vẫn còn 4 tiếng nữa mới phải đối mặt với thử thách đầu tiên.”

Xuân Đức nghe vậy thì khẽ gật đầu. Hắn lúc này lại hỏi :

“ Vậy chúng ta bây giờ nên làm gì đội trưởng?”

Mộng Vân bị hắn gọi là đội trưởng thì trong lòng có chút gì đó không đúng, nàng thầm nghĩ “ Làm gì có đội trưởng nào mà lại phải nghe lời đội viên cơ chứ, bắt ta làm đội trưởng chính là thuần túy trêu đùa ta. Người này trong đầu tất cả đều là suy nghĩ xấu xa.”

Nghĩ thì nghĩ nhưng nàng cũng không có biểu lộ ra mặt, nàng cũng biết tính cách Xuân Đức khá quái dị, lúc vui ,lúc buồn khá là thất thường. Biết đầu lỡ may đúng lúc hắn không vui, hắn lại có nổi điên giết luôn nàng không.

“ Thời gian còn sớm, ta nghĩ nên tìm nơi nào đó an toàn trên hoàn đảo làm nhà. Sau đó lại đi tìm thức ăn, vì nơi này điều kiện đặc thù nếu không ăn uống gì thì trong vòng một ngày chúng ta sẽ giảm đi sức chiến đấu 3 thành trở lên vì vậy chúng ta nhất phải tìm được thức ăn.”

Xuân Đức cùng với những người khác nghe vậy thì gật đầu, Xuân Đức lúc này lên tiếng :

“ Như vậy ta cùng với Phong Lãng sẽ tìm cái gì đó lót bụng. Đội trưởng cùng với hai người khác sẽ đi tìm nơi ở tạm. Mọi người thấy sao ?...”

Hắn còn nói xong thì tất cả mọi người đồng thời gật đầu mà không cần suy nghĩ.

Xuân Đức thấy bốn người khác đồng thời gật đầu như đã thương thảo từ trước thì không khỏi ngạc nhiên nói.

“ Mọi người không có ý kiến gì sao ?”

Bốn người kia lúc này lại đồng thanh nói :

“ Không có.”