Chương 28: Khinh Thường Và Trận Chiến 2 vs 5........

Chọn xong chế độ 5vs5, Lưu Tuấn được đưa tới 1 căn phòng cực lớn, trong đó còn có 4 người và 5 bộ cơ giáp. Có lẽ để tăng thêm độ chân thực nên trò chơi được thiết kế như vậy.

Đồng đội của Lưu Tuấn gồm 2 nam và 2 nữ, lần đầu tiên hắn gặp nữ nhân trong trò chơi này, hơn nữa còn là mĩ nữ chứ. Cô gái kia chắc là tộc thỏ, mái tóc bạch kim cùng khuôn mặt vô cùng dễ thương. Người còn lại là tộc hổ hay sao đó, tai có sọc vằn còn tóc hoàn toàn màu vàng, nhìn hơi kì dị, nhưng xinh đẹp là được a, đặc biệt ngực cực kì lớn, lớn hơn cô gái tộc thỏ nhiều, đó là đặc điểm riêng của tộc hổ. Lưu Tuấn đọc rất nhiều sách lúc rảnh nên hắn biết rất rõ. 2 nam thanh niên thì là tộc gấu và elf, tên nào cũng cao to đẹp trai, trái ngược hẳn với Lưu Tuấn, một tên gầy còm ốm yếu, nhìn giống như chỉ cần 1 làn gió thổi là bay vậy. Cả 4 người nhìn tên tiểu bạch kiểm trắng nhợt kia, nhíu nhíu mày, khó chịu nhưng không nói gì. Lưu Tuấn cũng không quá bận tâm, nếu người đã khinh thường ta, ta cũng không cần để ý "xem ra không thể là bằng hữu a" hắn thầm thất vọng.

Trong đội ngũ có 1 tên giống Lưu Tuấn thì ai cũng khó chịu thôi, cũng không trách được. Lưu Tuấn cũng không có tức giận, nhưng khó chịu thì vẫn có. 5 người cùng tiến đến chiếc bàn giữa phòng, ngồi xuống

"Sao giống hội bàn tròn thế nhỉ??" Lưu Tuấn thầm nghĩ

Trò chơi cho 5p để bàn luận, bầu ra đội trưởng cùng nói ra loại robot mình lái nhằm tăng khả năng phối hợp giữ các thành viên.

Tên gấu là Evon, elf là Zafel, nữ nhân tộc thỏ là Kawai, tộc hổ là Kimo. Sau khi giới thiệu cơ giáp từng người xong, tên tộc gấu oang oang "ta sẽ là đội trưởng, ai có ý kiến gì không?" Tên tộc elf gật gật đầu, 2 người kia cũng vậy, có lẽ vì phong thái tên gấu có vẻ đã chinh chiến nhiều năm. Không thèm để ý đến Lưu Tuấn, hắn lập tức nói "ta là đội trưởng, tất cả phải nghe lệnh ta, đặc biệt là ngươi, miễn sao đừng ngáng chân bọn ta là đươc", hắn chỉ vào Lưu Tuấn, khinh thường nói. Lưu Tuân cũng không biết vì sao mình bị xem thường như vậy "bọn họ đã biết gì về ta đâu? Chẳng nhẽ chỉ vì thân thể ta?" Lưu Tuấn nghĩ mông lung, tên gấu trợn mắt, nhìn Lưu Tuấn chằm chằm, hắn đưa cánh tay to lớn nắm lấy đầu Lưu Tuấn, cúi xuống cả nửa người, đối diện mặt Lưu Tuấn

"Ngươi có nghe ta nói không tên phế vật?"

Đang trong tâm trạng vui vẻ vì 5 trận đấu trước đều dễ dàng thắng, bây giờ lòng Lưu Tuấn trầm xuống, ánh mặt lạnh lẽo nhìn tên trước mặt. Thiếu nữ tộc thỏ nhẹ nhàng nói "tha cho hắn đi đại ca"

Bịch......

Lưu Tuấn được thả xuống, hắn lạnh lẽo nhìn tên trước mặt, đứng dậy phủi phủi quần áo. Tên kia nhíu mày định tiếp tục thì âm thanh hệ thống vang lên "chiến đấu sẽ bắt đầu trong vòng 10s, các chiến sĩ hãy chuẩn bị cơ giáp sẵn sàng, nếu trong vòng 10s không vào cơ giáp, sẽ bị phán định thua cuộc toàn đội." Tất cả quay mặt đi vào cơ giáp của mình. Vừa vào trong cơ giáp, bật chế độ chat đội nên, cô gái tộc thỏ lập tức chat mật cho Lưu Tuấn

"Anh không sao chứ?"-giọng điệu lo lắng nói

"Ta không sao. Cám ơn cô đã lo lắng" Lưu Tuấn hơi ấm lòng nói, nhưng hắn vẫn còn đang cực kì lạnh lẽo, hắn chỉ chat ngắn gọn như vậy. Cô gái kia cũng không nhắn lại. Cả 5 cơ giáp được đưa vào chiến trường. Lần này là 1 khu thành phố hoang tàn.

Tên Evon lập tức đưa ra chỉ thị "nhiệm vụ là tiêu diệt cả 5 cơ giáp của đối phương. Bây giờ cơ giáp tầm xa của Zafel và Kawai lập tức lên tòa nhà kia ẩn lấp, do thám tình hình và tìm vị trí đối phương, nếu phát hiện lập tức thông chi cho ta"

Cơ giáp dùng cung và cơ giáp súng lập tức mở động cơ phản lực bay lên nóc nhà. Cơ giáp hoàng kim sử dụng thiết chùy của Evon liến nhìn Zeusan 01, nói "ngươi mau tìm chỗ ẩn lấp, đừng làm thêm rắc rối" rồi đi tới trước. Khoảng 1p sau, kênh tổ đội vang lên giọng của Kawai "báo cáo, phát hiện kẻ địch, số lượng 2, là cơ giáp loại chống chịu cùng cơ giáp sử dụng súng hạng nặng, không thấy 3 tên còn lại đâu, bọn chúng đang di chuyển về phía hòm vũ khí"

Evon nhíu nhíu mày "chắn những tên còn lại đang mai phục" thầm nghĩ.

"Tất cả di chuyển về phía hòm vũ khí, riêng Zeusan 01 ở lại đây" Xem ra hắn định trừ khử mình đây mà. Lưu Tuấn nghĩ

Đứng nhìn từng người rời đi, Lưu Tuấn khinh bỉ cười mỉm "đúng là tên ngu ngốc" hắn đã phát hiện có kẻ theo dõi từ lâu lắm rồi. Cơ giáp kia đã ẩn lấp nghe toàn bộ đối thoại. Kẻ địch cũng không phải tay mơ. Trong chúng còn có 1 cơ giáp chuyên dụng tàng hình thám thính. Nhưng tiếc là gặp phải Lưu Tuấn-ông tổ của lén lút. Ngày xưa xem Naruto, hắn cũng ảo tưởng 1 thời ninja, mặc đồ đen rồi lượn vòng quanh nhà, không ai biết hắn đi đâu, đến sau lưng cũng không biết. Sau khi nghe lén xong, cơ giáp kia lập tức biến mất. Lưu Tuấn cũng từ từ ẩn vào bóng tối trong các tòa nhà rồi biến mất.

Evon cùng đồng đội thì đang cẩn thận tiến đến. Hắn tuyệt đối tin vào thực lực của mình.

Đoàng................

1 âm thanh điếc tai vang lên, Kawai hét lên trong kênh đội

"Nguy rồi, đối phương có cơ giáp không kích, tôi không thể ra khỏi khu nhà này được. Tầm bắn cũng không tới chỗ các anh"

Evon hét to "rút lui, khẩn trương rút lui". Đã quá muộn, đối phương tính toán quá cẩn thận, tận dụng được triệt để lợi thế của mình. Con cơ giáp chưa được nhìn thấy xuất hiện sau lưng, đó là loại cơ giáp cận chiến, 3 người lao vào quần chiến, cơ giáp súng hạng nặng bên ngoài không ngừng bắn vào trong. Zafel bất lực, không thể dùng tên bắn trúng tên được bảo vệ bởi cơ giáp khiên kia được. Đội hình chẳng mấy chốc vỡ tan.

Bùm......bùm.........

Zafel cùng Kimo đã gục, chỉ còn hoàng kim giáp của Evon chống chịu đợt tấn công như vù bão kia, nhưng cũng không chịu được lâu, hắn tức giận mắng chửi

"Mẹ kiếp, gặp ngay phài tên gà mờ, hệ thống chó chết. Nếu có tên chống chịu thì tốt"

Còn kawai thì cũng không dễ chịu, đang cật lực chiến đấu cùng cơ giáp không kích kia, nàng không thể ra ngoài được, chỉ cần ló mặt ra là lập tức ăn đạn, không còn thời gian để nhìn xem đối phương ở đâu thì sao mà chống chả?. Nghe âm thanh liên tiếp

"Đồng đội Zafel đã bị hạ"

"Đồng đội Kimo đã bị hạ"

Rồi chỉ 1 thời gian ngắn sau "đồng đội Evon đã bị hạ", nàng triệt để thất vọng, Kawai cũng không có niềm tin để một mình lật ngược thế cơ

"Khoan đã, còn Lưu Tuấn đâu? Sao hắm vẫn chưa bị hạ?"

Đoàng.........bùm...............

Âm thanh gần như liên tiếp vang lên

"Đồng đội Lưu Tuấn đã hạ gục kẻ địch"

Giật mìn, nàng hoảng hốt "không phải Lưu Tuấn chỉ là tay mơ thôi sao? Sao hắn làm được?"

Không thấy đạn oanh kích nữa, Kawai nó mặt ra ngoài, 1 thân ảnh to lớn, đen kịt ngay trước mặt vẫn đang cầm súng giơ lên, còn tên bay trên trời đã nổ thành mây khói. Thân ảnh kia phát ra giọng nói "cô ở đây, đừng đi đâu cả, để tôi giải quyết" rồi hòa vào bóng tối của cao ốc. 2 mắt trợn chừng "cơ giáp mình không thể giải quyến nổi cứ thế bị hạ? Chỉ bằng Zeusan 01, cơ giáp chiến sĩ, không phải xạ thủ?" Gần như không thể tin nổi, Kawai ngồi trong buồng lái, 2 tay dụi dụi mắt "dù sao hắn cũng cứu mình", nàng chậm dãi nói trong kênh chat "cám ơn"

Sau khi giải quyết xong 1 tên, Lưu Tuấn tiếp tục truy lùng. Lần này hắn muốn hóa thân thành Assasin, trong bóng tối giết ra. Cũng không có biện pháp khác, đội hình kẻ địch quá hoàn hảo, 2 chiến sĩ, 1 xạ thủ, 1 khiên chắn và 1 do thám. Hắn không có tự tin để lao vào rồi đồ sát sạch. Vốn dĩ Lưu Tuấn đã theo dõi hết, cũng từng phát hiện ra nhiều cơ hội để giết địch, nhưng hắn không muốn. Hắn muốn mấy tên "đồng đội" của mình phải chết. Còn hắn cứu Kawai, đơn giản vì nàng từng nói giúp hắn, an ủi hắn. "Có cừu tất trả, có ơn tất báo" đó là nguyên tắc sống của Lưu Tuấn. Ở trong bóng tối của 1 ngọn tháp cao nhìn qua, hắn không đi quá xa khỏi chỗ Kawai, phải, Lưu Tuấn muốn Kawai làm mồi. Tìm 1 chố thuận lợi có tầm nhìn rộng, Lưu Tuấn im lặng chờ đợi.

Mấy tên kia thấy đồng bạn mình bị giết cũng giật mình. Dù team địch còn 2 bé, nhưng 1 tên là cơ giáp cùi bắp đời đầu, không thể phá hủy được cơ giáp bay cao mười mấy dặm kia.

"Chắc chắn là con bé xạ thủ kia, tất cả mau chia ra, tiến đến vị trí Bon bị giết, nhưng cẩn thận, lén lút mà đi" tên đội trưởng ra lệnh. Tất cả đồng loạt hành động, từ 4 phương cẩn thận tiến đến. Kawai trên ngọn tháp cũng đã phát hiện, nàng cắn chặt răng "liều mạng"

Nhắm vào tên chiến sĩ đang chạy kia

Bùm.......

Vậy mà hụt, tên kia đảo hướng quá nhanh, nàng không thể nhắm được "bắn lại, ít nhất cũng phải hạ được 1 tên" đang định bắn tiếp thì những tên còn lại đã đến nơi, Kawai hoảng hốt, thở dốc và sợ hãi, nàng không biết phải làm gì. Giống như con thỏ đơn độc đang bị bao vây bởi đàn sói vậy.

Bùm..........Đoàng............

Lại âm thanh quen thuộc, lần này là cơ giáp do thám, hắn đang ẩn lấp tại 1 căn nhà bêm dưới chân tháp chỗ Kawai chú ẩn. Hắn không tham gia vào cuộc vây bởi vì cơ giáp có lực chiến rất yếu, chỉ dùng do thám, tàng hình mà thôi.

"Double kill" âm thanh bên tai Kawai, nàng giật mình

3 cơ giáp khựng lại, lập tức trốn mỗi con 1 góc trốn vào

"Là Zeusan 01, có ai thấy phương bắn không?"

Im lặng. 1 súng kia quá hiểm, căn đúng lúc bọn hắn mải mê tập trung đảo hướng tránh đạn mà bắn. Không ai để ý đến tên còn lại. Và cũng không ai ngở là cơ giáp 01 kia lại có thể phát hiện được cơ giáp do thám của bọn hắn, chứ chưa nói còn có thể vô thanh phá hủy.

"Gặp cao thủ"-3 tên đều nghĩ

Chiến trường bỗng im lặng, tiến thoái lưỡng lan, bọn hắn chỉ còn 3 tên, trong đó có 2 cận chiến, 1 xạ thủ. Đối phương chỉ có 2, không chống chịu nhưng lại không biết con 01 kia ở đâu

"Chỉ có thể tiếp tục, nhanh chóng hạ gục xạ thủ kia" tên đội trưởng cứng rắn ra lệnh

"Bằng mọi giá phải giết được xạ thủ kia, đồng thời phải phát hiện được vị trí của con Zeusan 01. Xạ thủ sẽ ở lại quan sát tên kia. Cơ giáp khiên hộ tống ta, nhanh chóng tiêu diệt con cơ giáp kia" nếu muốn kết thúc. Bọn hắn buộc phải làm vậy. Nhưng bọn chúng khống hề biết, Lưu Tuấn chính là muốn vậy. Mỉm cười, Lưu Tuấn nhìn 2 con cơ giáp tiến về phía Kawai, thân hình hòa vào bóng tối.