•Hừ, một đám gà...
Lý Thuấn Du khịt mũi kinh thường. Đoạn vung chân đá Lý Thất đã sớm bị ngược ngất sang một bên. Sau đó quay lại đối mặt với Lý Bích Giao.
Không biết vì sao Lý Bích Giao đối với Lý Thuấn Du sinh ra một tia sợ hãi, không tự chủ lùi lại một bước.
•Tỷ sao vậy...
Lý Thuấn Du ngạc nhiên hỏi nàng.
•Ng.. Ngươi là ai...
Bích Giao chợt hỏi. Vẻ mặt tràn ngập không tin tưởng.
•Tỷ nói gì lạ vậy....
Lý Thuấn Du ngơ ngác. Chẳng lẽ nàng ta bị dọa ngốc rồi.
•Không phải. Ngươi không phải Thuấn Du ta biết. Ngươi, rất khác...
Bích Giao xiết chặt tà áo lắc đầu nói. Người trước mắt này làm sao có thể là tiểu đệ ngốc nghếch, vô dụng của mình. Những hành động vừa rồi quả thật quá bá đạo.
•Đệ mà tỷ biết sao.. Nó như thế nào. Ngu ngốc, rác rưởi, vô dụng. Bị người ta ức hiếp như chó cũng chẳng dám nói một câu. Bị tất cả mọi người khinh rẻ... Là như vậy sao.
•Tỷ thích ta như vậy sao...
Lý Thuấn Du chua chát trả lời.
•Ta....
Bích Giao bị hỏi nhất thời nghẹn họng. Đúng vậy, nàng đã quen sống với một Lý Thuấn Du như vậy. Từ khi nàng bắt đầu sống ở Lý gia thì đã như thế. Nhiều khi nhờ có hắn nàng mới có được một chút niềm an ủi để tiếp tục tồn tại ở cái thế giới mạnh ăn yếu này. Cũng vì như thế nên tình cảm của nàng đối với hắn càng ngày càng thân thiết. Tuy nàng không muốn hắn tiếp tục đọa lạc như vậy, nhưng sự thay đổi này quả thật quá nhanh. Nhanh đến mức nàng không kịp tiếp nhận.
•Nếu thật sự như vậy thì đệ rất tiếc. Lý Thuấn Du ngày xưa bây giờ đã chết rồi. Từ nay hắn sẽ hoàn toàn thay đổi. Sẽ bắt đầu mạnh mẽ hơn. Vì chính ta, và cũng vì tỷ...
Lý Thuấn Du đứng đối diện với Bích Giao thần thái cao ngạo nói.
•Vì ta...
Lý Bích Giao run run đáp. Không biết vì sao nàng đứng trước hắn trái tim lại bắt đầu rung động. Bị khí chất hiên ngang của hắn lung lay. Từ khi nào hắn đã trở thành một nam tử không giữ lại chút gì yếu nhược.
•Đúng vậy.
Lý Thuấn Du đáp đoạn bước đến nếu tay Bích Giao.
•Là vì tỷ. Bởi vì tỷ là người tốt với ta nhất ngoại trừ mẹ ta. Là người thường xuyên bênh vực ta, không ghét bỏ ta. Không ức hiếp ta. Ta đã từng thề rằng ta nhất định sẽ trở nên lớn mạnh để có thể bảo vệ tỷ, chăm sóc tỷ, cho tỷ sống cuộc sống tốt hơn, không cần phải tranh đấu nữa. Tất cả bây giờ hãy để cho ta...
Lý Thuấn Du nói.
•Đệ... Đệ nói thật sao...
Lý Bích Giao bỗng dưng rơi nước mắt, nàng bị câu nói của hắn đánh động. Cảm xúc ức nghẹn bao lâu bỗng dưng vỡ òa. Nàng bắt đầu khóc, khóc lớn dần. Rồi vùi đầu vào ngực Lý Thuấn Du.
Lý Thuấn Du khẽ ôm nàng vào lòng. Để cho nàng khóc. Hắn hiểu nàng từ trước đến nay gánh chịu bao nhiêu áp lực. Nàng từ một tộc nhân dòng phụ không có chút quyền lực. Chỉ dựa vào thiên phú, cố gắng phấn đấu đến ngày hôm nay. Bao nhiêu cực khổ, khó khăn, chỉ mình nàng biết.
Lý Bích Giao khóc nữa ngày mới chịu rời khỏi ngực Lý Thuấn Du, bề bộn lau nước mắt.
•Thật sự kỳ quá. Tự nhiên lại khóc...
Lý Bích Giao nhìn Lý Thuấn Du cười yếu ớt nói.
•Không sao, nhiều lúc khóc ra sẽ trút được nổi lòng.
Lý Thuấn Du an ủi nàng.
•Cảm ơn đệ đã tốt với tỷ như vậy.
Bích Giao nói.
•Chẳng phải ta đã nói là ta yêu thích tỷ sao. Ta đối xử tốt với người ta yêu đó là việc đương nhiên.
Lý Thuấn Du nhún vai nói. Giọng điệu nữa thật nữa đùa.
•Đệ thật là..
Lý Bích Giao mặt vẻ ửng hồng. E thẹn đáp.
•À đệ hiện tại đắc tội với Lý Thất. Bọn hắn chắc chắn sẽ đến để trả thù, có thể sẽ kéo theo cả Lý Bá Quân chạy đến. Đệ nhất định phải cẩn thận.
Đoạn nàng nhìn hắn nhắc nhở.
•Chịu thôi. Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn. Nếu bọn chúng dám đến thì đánh thôi.
Lý Thuấn Du nhún vai, vẻ mặt dửng dưng nói.
•Đệ đó. Không biết lấy từ đâu ra cái đảm lượng này. Không phải ngày xưa vừa nghe đến hắn liền sợ đến tái mặt sao.
Lý Bích Giao liếc xéo hắn mắng.
•À ! Chắc tại bị đánh nhiều quá nên đầu óc có vấn đề...
Lý Thuấn Du cười đùa nói.
•Chắc vậy rồi...
Nàng cũng cười đáp lại hắn.
•Thôi để ta đưa tỷ về phòng.
Lý Thuấn Du nói.
•Không cần đâu, ta tự về được.
Bích Giao lắc đầu từ chối.
•Vậy cũng được...
Lý Thuấn Du cũng không có ý kiến. Vậy là hai người tách nhau ra. Mỗi người đi một hướng.
Lý Thuấn Du một mình trở lại phòng. Bởi vì Lý gia rất rộng nên hắn cũng được cấp cho một căn phòng khá tươm tất , chứ không phải là ở nhà kho.
Hắn bước vào trong sau đó khép cửa lại rồi nhanh chóng trèo lên giường lật hệ thống ra xem.
•Hệ thống Buff toàn năng.
Lý Thuấn Du đọc qua giao diện hệ thống tìm được thông tin cá nhân.
•Lý Thuấn Du.
•Đẳng cấp: 0
•Thuộc tính : chưa có.
•Công pháp : chưa có.
•Vũ kĩ : chưa có.
•Thân pháp : chưa có.
•Vũ khí : chưa có.
•Thể chất : Đại Thần Lực Tối Nguyên Thần Thể “.
Sau khi đọc xong thông tin Lý Thuấn Du cũng mắt tròn mắt dẹt. Gà, thật sự quá gà. Nhưng vậy còn chơi cái gì. Ngoại trừ thể chất hơi bá ra thì một chút cũng không có.
•Đinh, chúc mừng kí chủ nhận được quà đăng nhập. Có muốn mở ngay không.
Hệ thống bỗng dưng nhắc nhở.
•Mở, đương nhiên mở...
Lý Thuấn Du lập tức ra lệnh.
•Đinh , đang mở quà đăng nhập.
•Đinh, nhận được một quyển công pháp địa giai “ địa giai “ Thôn Thiên Phệ Địa “.
Hệ thống một lần nữa thông báo.
•Vãi đồ chơi gì..
Lý Thuấn Du lập tức ngạc nhiên. Không ngờ mình may mắn như vậy. Vừa mở liền là địa giai công pháp.
•Thôn Thiên Phệ Địa công pháp tu luyện địa giai hạ phẩm. Có thể hỗ trợ thổ nạp, nâng cao lượng linh khí hấp thụ.
Lý Thuấn Du vừa động ý niệm thông tin về môn công pháp lập tức hiện ra trong đầu hắn