Tỉnh lại.
-Aaaaa...
Lý Thuấn Du cảm giác như tỉnh lại sau giấc ngủ dài. Thế nhưng cmn sao toàn thân lại đau đớn như vậy.
-Đinh đang, Hệ thống buft toàn năng khởi động.
Bất chợt trong đầu óc hắn vang vang một cỗ âm thanh máy móc.
-What the hell, đồ chơi gì.
Lý Thuấn Du kinh ngạc thầm hô. Hệ thống, danh dự thật quen thuộc a.
-Chúc mừng kí chủ dung hợp hệ thống. Thưởng một lần quay thưởng ngẫu nhiên rút thưởng. Có sử dụng hay không.
Âm thanh máy móc một lần nữa vang lên, lần này là một đạo thông báo.
-Hửm... Cha nó, tuy không hiểu cm gì nhưng sử dụng đi.
Lý Thuấn Du tùy ý ra lệnh, đầu óc là một mảnh mơ hồ.
-Đinh đang, bắt đầu sử dụng quay thưởng ngẫu nhiên.
-Đinh rút được thể chất đặc biệt “ Đại Thần Lực Tối Nguyên Thần Thể “.
Hệ thống vang lên nhắc nhở.
-Ồh... Đồ chơi gì đây...
Lý Thuấn Du lập tức trầm trồ, liền đó lật xem thông tin.
-Đại Thần Lực Tối Nguyên Thần Thể thể chất độc nhất trong thiên địa. Mang sức mạnh to lớn, công thủ hoàn hảo. Có thể bộc phát ra thần lực cực kỳ bá đạo.
Sau khi đọc xong thông tin từ hệ thống trái tim nhỏ của Lý Thuấn Du lập tức nhảy lên một nhịp, thế gian còn có thể loại thể chất như vậy.
-Ký chủ có muốn dung hợp.
Hệ thống hỏi Lý Thuấn Du.
-Dung hợp.
Lý Thuấn Du lập tức ra lệnh. Thể chất trâu chó như vậy nếu không dung hợp thì đúng là đồ ngu.
-Đang tiến hành dung hợp thể chất.
Theo âm thanh hệ thống, Lý Thuấn Du lập tức cảm giác như có thêm một tia ngoại lực đang xâm lấn, từ từ thay đổi cấu trúc có thể của hắn. Tuy nhiên quá trình này lại không xuất hiện một chút khó chịu nào, mà ngược lại còn rất dễ chịu.
-Đinh hoàn tất...
Mất nửa phút quá trình mới hoàn thành, Lý Thuấn Du liền cảm giác nhục thể mình đã xảy một loại thay đổi về chất. Từ sâu bên trong tồn tại một cổ lực lượng có thể phá vỡ tất cả. Lý Thuấn Du có cảm giác rằng hiện tại hắn chỉ cần một quyền liền đập đá tảng thành đá vụn.
-Ừm.. Cảm giác không tệ...
Lý Thuấn Du đối với thay đổi của mình gật đầu thỏa mãn. Thế nhưng rất nhanh hắn lại phát hiện một vấn đề lớn hơn. Chỗ này là chỗ đéo nào.
-Đinh đang, bắt đầu dung hợp ký ức.
Hệ thống phát ra thông báo.
-Hửm...
Lý Thuấn Du hơi ngạc nhiên, nhưng rất nhanh sắc mặt liền biến thành màu gan heo. Đau, rất là đau. Lý Thuấn Du cảm thấy như não hải đang căng cứng, sắp nổ tung. Hai luồng kí ức khác nhau đang bắt đầu dung hợp.
-Aaaaaa...
Lý Thuấn Du ôm đầu hét to một tiếng rồi trực tiếp ngã xuống bất tỉnh luôn.
Không biết qua bao lâu, Lý Thuấn Du cũng dần dần tỉnh lại.
-Thuấn Du, đệ không sao chứ. Tỉnh lại đi, đừng làm tỷ sợ..
Lý Thuấn Du nghe mang máng bên tai hình như có ai đó gọi tên mình. Lý Thuấn Du yếu ớt trở mình, bỗng dưng mặt hắn cọ vào vật gì đó mềm mềm. Đoạn hắn không ngần ngại thò tay bóp bóp mấy cái.
“ Ừm, thơm, mềm, đàn hồi tốt.. Ắt hẳn là một loại vưu vật “.
Lý Thuấn Du âm thầm cảm thán. Đôi mắt chầm chậm mở ra. Ập vô mặt là một khuôn mặt quen quen, nhưng nhất thời không nhớ là ai.
“ Mỹ Nhân, đẹp đó. Đúng ý ca”.
Lý Thuấn Du chắt lưỡi khen ngợi, thiếu nữ trước mắt này nhan sắc quả thật không tầm thường. Bỗng dưng hắn cảm thấy có gì đó sai sai. Sao khuôn mặt của nàng ta phủ đầy hắc vân vậy nhỉ. Còn thứ mình bóp lại là thứ gì.
Trái tim Lý Thuấn Du lập tức nhảy loạn nhịp, thế nhưng hết thảy đều đã muộn. Hắn lập tức cảm thấy một cổ lực lượng đập thẳng vào mặt.
-Thuấn Du, đồ sắc lang...
Ầm...
Âm thanh thật là chấn động màng nhĩ. Lý Thuấn Du trực tiếp bị nện một quyền, dầu hắn đập vào nền đá làm chỗ đó đều nứt thành mạng nhện.
-Ặc ặc....
Lý Thuấn Du có cảm giác đầu óc hỗn loạn quay cuồng. Không tự chủ ói ra một ngụm máu lớn.
-Aaa... Xin lỗi đệ, tỷ, tỷ không cố ý...
Thiếu nữ thấy thảm cảnh của Lý Thuấn Du trái tim lập tức thót lên. Nói chuyện lắp bắp, cả bàn tay chạm vào hắn cũng run lẩy bẩy. Nàng sợ Lý Thuấn Du sẽ bị chết dưới một đấm kia.
-Hức hức... Ta sắp.. Sắp xong cmnr... Tỷ có thể thực hiện nguyện vọng cuối cùng không...
Lý Thuấn Du thoi thóp thủ thỉ. Bộ dạng sắp ngỏm củ chuối.
-Đệ nói đi, chuyện gì cũng được.
Thiếu nữ đã hoảng loạn đến gấp, lập tức đáp ứng.
-Ta... Ta từ lâu đã rất thích tỷ.. Chỉ tại không dám.. Dám nói ra.. Nay ta sắp chết rồi.. Tỷ .. Tỷ có thể, có thể hôn ta một cái không...
Lý Thuấn Du yếu ớt nói. Hít vào thì ít, thở ra thì nhiều. Tình trạng rất nguy kịch.
-Ta.. Ta...
Thiếu nữ nghe xong nhất lúng túng không biết làm sao.
-Tỷ không muốn.. Không sao, đệ hiểu. Có thể chết bên cạnh tỷ cũng là may mắn cho đệ rồi.
Lý Thuấn Du có chút thất vọng. Giọng điệu tự an ủi mình. Sau đó từ từ trút hơi thở cuối cùng.
Thiếu nữ thấy vậy trái tim cũng bắt đầu run rẩy. Nàng lập tức không nghĩ nhiều mà cuối xuống hôn lên môi Lý Thuấn Du.
Lý Thuấn Du bên dưới cảm nhận bờ môi đỏ mọng của nàng đặt lên môi mình trái tim cũng lỗi nhịp một cái. Cảm giác được gái hôn thật sự rất phê nha.
Thiếu nữ đang im lặng trao cho Lý Thuấn Du nụ hôn cuối cùng thì chợt phát hiện hắn đang dùng một cặp mắt vô sỉ nhìn mình. Nàng lập tức bật dậy, giận dữ quát.
-Tiểu súc sinh, lại dám lừa ta.
Đoạn quay đầu bỏ đi một mạch không thèm ngoái lại.
Lý Thuấn Du một mặt mơ hồ. Không phải chỉ hôn một cái thôi sao ,làm gì mà căng dzữ dậy. Còn đem mình mắng thành súc sinh. Thế nhưng nói gì thì nói, người ta cũng có ý tốt với hắn a, không nên để người ta như vậy.
Lập tức Lý Thuấn Du lồm cồm bò dậy. Sau vội vã chạy theo. Vừa chạy vừa hô lớn.
-Bích Giao tỷ tỷ, đệ xin lỗi. Đừng có giận mà.