Ánh mắt Hoàng Thượng nhìn Hoàng Hậu có chút thay đổi, chỉ nhìn nàng ta thật sâu, Hoàng Hậu nhìn ánh mắt này của Hoàng Thượng, thầm nghĩ không tốt, chẳng lẽ mình đã bỏ sót cái gì?
"Nàng nói là hỏi mấy thị vệ, mới nghe được là Huệ Quý Nhân rơi xuống nước."
Hoàng Thượng nhìn Tiễn Thu nói: " Là mấy thị vệ nào, Tô Bồi Thịnh đi đem người đến."
Tiễn Thu nhanh chóng nghĩ đến thị vệ trực ban đêm nay, sau đó báo tên.
Không ngờ chén trà của Hoàng Thượng lại lập tức rơi ra ngoài.
"Hoa Phi nói, lúc phát hiện Huệ Quý nhân rơi xuống nước, đã lập tức cho người chặn các thủ vệ đêm nay, ngươi nói mấy người này đi ra ngoài như thế nào?"
Trái tim Tiễn Thu hơi hồi hộp một chút, theo bản năng nhìn thoáng qua Hoàng Hậu, chỉ thấy sắc mặt Hoàng Hậu cũng không tốt, nhưng vẫn rất trấn tĩnh.
"Tiễn Thu, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
Hoàng Hậu nói xong nhìn thoáng qua Niên Thế Lan, Niên Thế Lan chú ý tới, Chân Hoàn cũng chú ý tới.
Tiễn Thu thấy Hoàng Hậu ra hiệu, trong lòng nhanh chóng nghĩ cách.
"Nương nương thứ tội, Hoàng Thượng thứ tội, nô tỳ là nói dối, chỉ là không muốn để cho Hoa Phi nương nương hiểu lầm."
Niên Thế Lan nghe Tiễn Thu hỏi: "Chuyện gì bản cung sẽ hiểu lầm?"
"Nô tỳ quả thật không hỏi thủ vệ, là hỏi biểu muội bà con xa của nô tỳ, nàng ta làm việc ở chỗ Hoa Phi nương nương, nô tỳ chỉ là không muốn làm khó nàng, cho nên mới nói dối, cầu Hoàng Thượng khai ân."
"Thật sao? Bản cung lại không biết trong Phong Khôn Cung này có người không nghe lời bản cung, ngược lại nghe lời của ngươi, bản cung phải xem một chút."
Niên Thế Lan nhìn vẻ mặt của Hoàng Thượng là biết, hôm nay sẽ không để Hoàng Hậu làm gì, nhưng nàng cũng không thể để các nàng toàn thân trở ra như vậy.
"Tụng Chi đi gọi người trong cung tới, trong cung bản cung tuyệt không dung người như thế."
"Cô cô, không biết biểu muội ngươi tên là gì?"
Tụng Chi kịp thời hỏi.
Tiễn Thu biết không có biện pháp, đây cũng là Hoàng Hậu nương nương cho phép, chỉ có thể đem người an bài tại Phong Khôn Cung báo ra.
Khi Tụng Chi nghe được tên, còn nghĩ thầm, tại sao mình không có ấn tượng gì với người này?
Nhưng cũng lập tức đi xuống tìm người, chỉ chốc lát sau, cái tên Thu Chi kia đã được mang đến.
Kỳ thực Niên Thế Lan nghe Thu Chi nói, ấn tượng của nàng không sâu, dù sao chuyện cận thân là tâm phúc của nàng làm, nàng không cần nhớ nhiều người như thế.
Nhưng khi người bị dẫn tới, Niên Thế Lan lập tức nhận ra được.
Người này thực tế không phải Thu Chi gì đó, mà chẳng phải là người râu quai nón kiếp trước sao?
Chẳng trách lúc ấy Niên Thế Lan bảo nàng đi hãm hại Thẩm Mi Trang lại đáp ứng dứt khoát như vậy, hóa ra chỉ là chuyện thuận nước đẩy thuyền. Cho dù không có mệnh lệnh này của Niên Thế Lan, e là Hoàng Hậu cũng sẽ bảo nàng ta làm như vậy?
Mà hai cái tên Niên Thế Lan nghe được, có lẽ cũng là một loại ám ngữ Thu Chi gì đó.
Quả nhiên, Tiễn Thu vừa nhìn thấy Thu Chi lập tức nói: "Đây là biểu muội bà con xa của nô tỳ, Thu Chi là nhũ danh của nàng, nô tỳ gọi quen rồi. Biểu muội, thực xin lỗi, ta không nghĩ tới chuyện Hoa Phi nương nương không cho nói với Huệ Quý Nhân."
Nói xong Tiễn Thu còn vẻ mặt áy náy.
Thu Chi lập tức hiểu ra: "Đều là lỗi của nô tỳ."
"Bản cung còn chưa hỏi gì cả, ngược lại là đều bị muội nói hết rồi."
Niên Thế Lan vừa nghe Tiễn Thu nói liền biết cái gì cũng không thể hỏi, cũng sẽ không hỏi ra cái gì, Thu Chi kia sẽ ôm hết thảy đến trên người mình.
"Bất kể thế nào Hoàng Hậu đã tới, chuyện tối nay là người tra hay là thần thiếp tra. Chuyện này phát sinh ở bên ngoài Phong Khôn Cung, thần thiếp cảm thấy mình vẫn có tư cách nghe một chút."
Hoàng Thượng nhìn thoáng qua Hoàng Hậu, không biết là tâm tình gì, nhưng sắc mặt lại không tốt lắm.
"Hoàng Hậu đi thăm dò đi, ngày mai cho trẫm biết kết quả."
Chân Hoàn nghe Hoàng Thượng không nói gì, nhưng lại nhìn Niên Thế Lan.
"Hoàng Thượng cũng mệt mỏi rồi, đi cung Kính Phi nghỉ ngơi đi, chuyện gì cũng không bằng long thể của người. Ở đây có thiếp và Hoàn Quý Nhân là được, đúng rồi, Hân Thường Tại ở lại giúp bản cung chăm sóc Thư Nguyệt."
Lúc này Hoàng Hậu chỉ lo mình có bị phát hiện hay không, vốn là một kế hoạch rất kín đáo, không biết làm sao lại biến thành trăm ngàn chỗ hở. Làm gì còn tinh lực đi quản Hoàng Thượng đi cung của ai, thuận theo lời Niên Thế Lan mà tiếp nhận.
"Đúng vậy, Hoàng Thượng ngày mai còn phải tảo triều, đi nghỉ ngơi sớm đi."
Đợi đến khi người đi hết, Hân Thường Tại cũng biết Niên Thế Lan và Chân Hoàn đoán chừng là có chuyện muốn nói, liền chủ động đi tới phòng Thư Nguyệt.
"Thải Nguyệt, Tiểu Thi, các muội suy nghĩ kỹ lại một chút, vừa rồi Mi tỷ tỷ rơi xuống nước, còn có manh mối gì khác không?"
Chân Hoàn thấy mọi người đã đi, mới mở miệng hỏi.