Niên Thế Lan nghe xong lời Chân Hoàn nói, trực tiếp quỳ xuống: "Thần thiếp không phái người đi tìm Huệ Quý Nhân, nếu Hoàng Thượng không tin có thể phái người hỏi bất kỳ ai trong cung của thần thiếp. Còn nữa, Hân Thường Tại trở về từ Thiên Lý trì, Hoàng Thượng cũng có thể hỏi nàng, lúc trở về có nhìn thấy người nào ra khỏi Phong Khôn Cung của thần thiếp không.”
Kỳ thật lúc này Niên Thế Lan hoàn toàn lo xa, bởi vì Chân Hoàn căn bản không có hoài nghi nàng.
Kiếp này khác với kiếp trước, kiếp trước Niên Thế Lan âm thầm ngáng chân Chân Hoàn và Thẩm Mi Trang, cho nên Chân Hoàn đối với địch ý nếu có đã sớm sáng suốt nhìn ra.
Nhưng kiếp này Niên Thế Lan vẫn luôn giao hảo với các nàng, thực sự không có lý do gì hại Thẩm Mi Trang.
"Ái phi đứng lên trước đi."
Hoàng Thượng không nói tin hay không, nhưng một câu ái phi, đủ để tỏ rõ thái độ.
"Nương nương, muội cùng Mi tỷ tỷ đều tin tưởng không phải là người làm."
Một câu nói của Chân Hoàn cũng cho thấy lập trường.
"Tuy muội muội nguyện ý tin ta, nhưng ta biết ta vẫn còn hiềm nghi, cho nên vừa rồi đã bảo Chu Ninh Hải xem hết con đường bên kia, bất luận kẻ nào cũng không thể rời đi. Bên này cũng cho muội canh gác, bất kể là ai muốn dùng việc này hãm hại Huệ muội muội, còn giá họa đến trên đầu thần thiếp, thần thiếp nhất định phải tự chứng minh trong sạch."
Niên Thế Lan nói thành khẩn, Chân Hoàn cũng rất xúc động.
Niên Thế Lan mới nói xong, Hân Thường Tại đã cùng Kính Phi vào, chẳng qua đi theo sau các nàng còn có Hoàng Hậu.
Niên Thế Lan nhìn Chân Hoàn, hai người đồng thời nhíu mày.
Sở dĩ Niên Thế Lan không để Thẩm Mi Trang hồi cung, một là vì Phong Khôn Cung ở gần, hai là không muốn việc này truyền ra ngoài.
Cho nên dù đi lấy đồ cho Thẩm Mi Trang cũng là để Hân Thường Tại đi, không phái người theo bên cạnh, chỉ sợ người có tâm nhìn ra. Nhưng Niên Thế Lan cũng không phái người đi báo cho Hoàng Hậu.
Hiển nhiên Chân Hoàn cũng nghĩ đến điểm này, nhìn thoáng qua Niên Thế Lan, giống như hỏi thăm nhìn thoáng qua Niên Thế Lan. Niên Thế Lan khẽ lắc đầu một cái, trong lòng Chân Hoàn đại khái đã hiểu.
"Hoàng Hậu nương nương cát tường."
"Hoàng Thượng vạn phúc kim an."
Hoàng Hậu không nghĩ tới đêm nay Hoàng Thượng vốn lật bảng hiệu Tề Phi, lúc này lại cùng Chân Hoàn đi tới.
Nhưng lúc này Hoàng Hậu nhất định phải ổn định: "Thần thiếp nghe nói Huệ Quý Nhân rơi xuống nước, liền qua xem một chút."
"Tin tức của Hoàng Hậu nương nương thật là linh thông, thần thiếp đã phái người phong tỏa hiện trường, không nghĩ tới vẫn truyền đến tai nương nương, còn kịp thời như vậy."
Vẻ mặt Niên Thế Lan châm chọc, còn thiếu chút nữa hỏi Hoàng Hậu có phải người của nàng không trở về hay không.
Tuy rằng sắc mặt Hoàng Hậu không tốt lắm khi nghe Niên Thế Lan nói, nhưng vẫn duy trì uy nghiêm mà Hoàng Hậu nên có.
"Hoa Phi, đây là quy củ mà muội nên nói chuyện với bản cung sao?"
"Hoàng Thượng thứ tội, thần thiếp chỉ lo lắng Huệ muội muội không có lý do bị tội này, thần thiếp còn phải chịu tiếng xấu thay cho người khác mà thôi."
Niên Thế Lan không nhìn Hoàng Hậu, dù sao nàng không cung kính cũng không phải ngày một ngày hai.
"Hoàng Hậu làm sao mà biết được?"
Hoàng Thượng cũng không ngốc, nghe lời Niên Thế Lan nói, cũng đoán được điều gì đó.
"Thần thiếp có chút đau đầu, liền bảo Tiễn Thu đi Thái Y Viện lấy chút thuốc về, vừa vặn gặp người trong Hoa Phi cung đi mời thái y, hỏi kỹ mới biết là Huệ Quý Nhân rơi xuống nước, cho nên nhanh chóng tới đây."
Hoàng Hậu đã sớm nghĩ ra lý do, cho nên tự nhiên là không sợ.
Không ngờ Niên Thế Lan cũng không phải loại lương thiện, lúc ấy chính là vì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nàng cố ý để Tụng Chi đi mời thái y.
"Tụng Chi, ngươi tới nói."
Niên Thế Lan trực tiếp gọi Tụng Chi tới nói chuyện.
Tụng Chi đứng ở một bên tự nhiên là nghe được lời nói của Hoàng Hậu, lúc này lập tức quỳ xuống: "Nô tỳ oan uổng, lúc nô tỳ đi cũng không nhìn thấy Tiễn Thu cô cô. Hơn nữa nô tỳ mời Giang thái y liền vội vàng trở về, một khắc cũng không chậm trễ."
Tụng Chi nói cũng rất khéo, nàng nói một khắc cũng không chậm trễ, không làm chậm trễ việc cứu chữa của Thẩm Mi Trang, cho nên đương nhiên không nói chuyện phiếm với người khác.
"Thần thiếp không phải hỏi Tụng Chi, thần thiếp thấy Tụng Chi dẫn theo Giang thái y vội vã rời đi, liền hỏi thị vệ, gián tiếp hỏi vài người, mới biết là Huệ Quý Nhân rơi xuống nước."
Tiễn Thu cũng không phải ngốc, loại chuyện này sao có thể để Hoàng Hậu nói.
Chỉ là những người này không ngờ tới, trước khi đến Niên Thế Lan đã nói thủ vệ đều bị Niên Thế Lan trông giữ.
Nhưng Hoàng Thượng không để ý đến lời nói của Tiễn Thu và Tụng Chi, trực tiếp hỏi Hân Thường Tại: "Lúc nàng từ Thiên Lý Trì trở về Phong Khôn Cung có gặp ai không? Cung nhân cũng được?"
"Cũng không có, Thiên Lý trì rất gần Phong Khôn Cung, thần thiếp mang theo nha đầu đi nhanh, nhưng không gặp phải bất cứ người nào."
Hân Thường Tại cũng ăn ngay nói thật, tuy không biết Hoàng Thượng hỏi là có ý gì, nhưng ăn ngay nói thật luôn không sai.