“Elder? Mấy lão già sao?” Julius trầm ngâm, rõ rang thế giới này không đơn thuần là thế giới Harry Potter, nó đã được sát nhập chung với một thế giới nào đó. Còn đó là thế giới nào thì hắn bày tỏ không biết.
Bộ “Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử” cũng không nổi tiếng như Harry Potter, chỉ có những người yêu văn học mới biết. Kiếp trước Julius cũng chỉ nghe qua cái tên thôi, không như Harry Potter, ngay khi còn là một thằng nhóc, nó đã được xem phim rồi. Sau này lớn lên hắn mới đọc truyện nhưng hắn cũng chỉ nhớ được nội dung chính mà thôi. “Phải, rất già” Flamel gật đầu.
“Nhưng nó có liên quan gì đến cháu?”
“Như cháu đã biết, ta là một nhà giả kim, và ta đã sống hơn 600 năm” với vẻ hoài ức, Nicholas bắt đầu câu chuyện
“Người ta ai cũng nghĩ là ta có thể sống lâu như vậy là do uống thuốc trường sinh điều chế từ hòn đá phù thủy, nhưng sư thật không phải như vậy…” Nhìn về Julius bằng ánh mắt xám xanh, Nicholas tiết lộ 1 bí mật động trời. “Đã có một thời - rất lâu rồi – ta là một người giản dị, nhưng rồi ta tìm được một cuốn sách. Cuốn sách của Pháp sư Abraham, thường được gọi là Codex (Bộ luật chép tay). Từ giây phút đó, mọi chuyện thay đổi.” “Ta trở thành Nhà Giả kim vĩ đại nhất mọi thời đại, và được rất nhiều vua chúa, hoàng tử, hoàng đế và ngay cả Đức Giáo hoàng tìm kiếm. Ta khám phá ra bí mật của Hòn Đá Phù Thủy chôn giấu sâu kín trong cuốn sách ma thuật cổ xưa đó.” “Ta học được cách biến những kim loại thông thường thành vàng, biến những viên đá bình thường thành những viên đá quý."
"Nhưng hơn tất cả, trên tất cả, ta đã tìm ra công thức pha chế giữa dược thảo và các câu thần chú để từ đó giữ mình tránh xa khỏi bệnh tật và cái chết.”
Không phát biểu bất cứ điều gì, Julius tập trung nghe câu chuyện của Nicholas. Thật sự thì đối với sự bất tử, hắn cảm thấy nó còn quá xa vời, dù sao hắn cũng mới chỉ có 11 tuổi thôi.
Nicholas kể tiếp:
“Thời đó, ta vẫn thường nhận học trò, và có rất nhiều người khiến ta tự hào. Ta quyết định sẽ đào tạo ra một thế hệ kế tiếp bao gồm các nhà giả kim, nhà khoa học, nhà chiêm tinh học và nhà toán học. Đó sẽ là những người đàn ông và đàn bà tạo ra một thế giới hoàn toàn mới.” “Nhưng một kẻ trong số đó – người học trò xuất sắc nhất ta từng có, hắn đã khám phá ra sự tồn tại của cuốn Codex. Ta đã nhìn thấy quả tang hắn cố gắng đánh cắp cuốn sách và chính khi đó ta cũng phát hiện ra rằng hắn kết nối chính mình về phía bọn Elder Đen tối nên ta đã từ chối chia sẻ những bí mật trong cuốn sách với hắn." "Hắn và ta đã có một cuộc tranh cãi rất gay gắt. Sau đó hắn bỏ đi, nhưng từ đó đến nay, hắn vẫn chưa từ bỏ ý đồ với cuốn Codex.”
“Khoan đã, nếu kẻ đó từng là học trò của ông thì hắn đã sống rất lâu rồi a” Julius chợt phát hiện ra điểm lạ trong câu chuyện của Flamel. Từ rất lâu rồi, hắn chưa hề nghe thấy Nicholas Flamel nhận học trò, nên chắc là lúc ông ta còn trẻ. Nhưng mà… ông già này cũng hơn 600 tuồi rồi nha. “Phải, hắn cũng đã hơn 500 tuổi rồi. Hắn cũng bất tử, mặc dù ta không biết bằng cách nào mà hắn giữ được tuổi trẻ.”
“Nhưng nếu hắn cũng đã bất tử thì tại sao hắn vẫn còn tìm kiếm cuốn sách làm gì?” Julius lên tiếng, hắn cũng đã ngửi thấy mùi thù vị trong chuyện này.
Cuộc sống quá chán ngắt cũng làm hắn không thích, hắn muốn được phiêu lưu mạo hiểm, được gặp những đối thủ mạnh mẽ, viết nên huyền thoại của chính bản thân.
Sau 2 lần đối đầu với Voldemort, hắn cũng đã không còn hứng thú như trước nữa. Cho hắn 1 – 2 năm nữa, hắn hoàn toàn có lòng tin đưa Voldemort “xanh” lên bảng đếm số. Nên bây giờ, khi nghe có đối thủ mới đã kích thích tính hiếu chiến của hắn. “Bởi vì bí mật của cuộc sống bất tử có lẽ là phần ít bí mật nhất của cuốn Codex.” Nicholas hạ giọng, nói một cách gấp gáp.
“Với cuốn sách đó, hắn có thể tái sắp xếp lại và thay đổi thế giới.”Flamel nói nho nhỏ.
“Hắn và bọn Elder Đen tối mà hắn phục vụ sẽ tái tạo lại thế giới này giống như nó đã từng có vào thời quá khứ cổ xưa theo một cách mà không ai có thể tưởng tượng ra được. Và vai trò duy nhất mà loài người có thể tồn tại trong đó chính là nô lệ hoặc là thức ăn” “Nhưng hắn là ai? Và chuyện này thì liên quan gì đến cháu?” Julius hỏi một vấn đề khá quan trọng.
“Ông có thể nhờ những phù thủy mạnh mẽ khác như thầy Dumbledore hay Bộ Pháp Thuật….” Đang nói, hắn ngưng hẳn vì hắn cũng đã biết nguyên nhân.
Nếu đem chuyện này công khai và yêu cầu sự giúp đỡ từ cụ Dumbledore hay bộ pháp thuật thì tất nhiên bí mật của sự bất tử của Nicholas Flamel sẽ được công bố ra ngoài.
Lúc đó, sẽ có vô số người lao vào tranh đoạt cuốn sách. Có thể người như cụ Dumbledore cũng đã biết chuyện này nhưng ông ta vẫn không nhờ sự giúp đỡ của bộ cũng chỉ vì nguyên nhân này đi. Bất tử nha, ai mà không muốn.
Thấy Julius ngừng lại, Nicholas cũng mỉm cười. Ông ta cũng biết thằng nhóc trước mặt đã hiểu được lợi và hại trong đó.
“Hắn là John Dee, là thầy Phù thủy Hoàng gia dưới triều đại của Nữ hoàng Elizabeth I” Nicholas cho ra một cái tên.
“Còn tại sao ta lại muốn cháu giúp đỡ….” Nicholas nhìn về phía Julius thật lâu, như muốn xác định một điều gì đó.
“Bởi vì, cháu và em gái cháu chính là cặp song sinh được nhắc đến trong lời tiên tri trong cuốn sách: Hai mà chỉ một, một là tất cả” Nicholas nói một cách trang trọng. “Song sinh sao?” Julius trầm ngâm
“Cháu thì không có vấn đề, nhưng Julie, cháu không muốn kéo nó vào mấy chuyện nguy hiểm” Julius trả lời Nicholas, dù sao em gái hắn cũng chỉ mới 11 tuổi thôi, tuy rằng với sức mạnh kết hợp từ Cosmo và Pháp Lực trong cơ thể, nó sẽ mạnh hơn bất kỳ một phù thủy nào, kể cả Dumbledore hay Voldemort, nhưng nó cũng cần thời gian để trưởng thành nha.
Sức mạnh của Thánh Đấu Sĩ sẽ đạt đến đỉnh điểm khi anh em hắn bước sang tuổi 18. Đó là chuyện sau khi tốt nghiệp rồi, còn nghe giọng của Nicholas, việc đối đầu với kẻ địch mới này là chuyện trong tương lai gần rồi. “Không sao, các cháu sẽ được chúng ta huấn luyện để chuẩn bị cho việc này, hiện giờ cuốn sách vẫn khá an toàn. Ta nghĩ chúng ta cũng còn một khoảng thời gian vừa đủ để các cháu có thể đối đầu với những kẻ địch này” Nicholas thở phào, nếu thằng nhóc này đồng ý giúp mình, như vậy phần thắng cũng tăng lên một chút. “Được rồi, cháu sẽ nói chuyện này với Julie, rồi sẽ cho ông câu trả lời chắc chắn” Julius đứng lên, hắn cần trở về phòng ngủ để suy nghĩ chuyện này.
Mặc dù tham gia vào đối với hắn không có vấn đề, nhưng nếu đã liên quan đến Julie thì hắn cần cân nhắc kỹ hơn, dù sao con nhóc cũng là em gái hắn.
“À quên, còn hòn đá…” Nhớ ra thứ đang nằm trong túi quần, Julius móc nó ra, đặt lên bàn.
“Không sao, hãy giữ nó, xem như là chiến lợi phẩm sau cuộc phiêu lưu vừa rồi”
“Được rồi, đêm cũng đã khuya lắm rồi. Ta sẽ còn ở Hogwarts mấy ngày, cháu hãy suy nghĩ kỹ, ta không ép buộc cháu đâu, dù sao chuyện này cũng khá nguy hiểm. Chúc cháu ngủ ngon” Nhận được lời hứa của Julius, Nicholas cũng cảm thấy nhẹ nhàng, ông ta mỉm cười với Julius. “Chúc ông ngủ ngon” Julius mờ cửa văn phòng, thầy Dumbledore đã đứng đó tự lúc nào. Thầy đang mỉm cười nhìn hắn một cách hòa ái.
“Chào thầy, chúc thầy ngủ ngon” Julius lễ phép chào hiệu trưởng rồi bước chân đứng cạnh bức tượng con chim – “thang máy” của trường.
Sau khi Julius đi khuất, cụ Dumbledore đi vào văn phòng của mình. Nhìn Nicholas đang mỉm cười vui vẻ, cụ cất tiếng hỏi:
“Anh kể cho thằng nhóc nghe mọi chuyện rồi sao?”
“Phải, tôi nghĩ thằng bé sẽ không để lộ chuyện này ra bên ngoài” Nicholas nói.
“Cả kết cục của những cặp song sinh trước?” Dumbledore nhìn chằm chằm vào người bạn – người cộng sự đã quen biết gần 100 năm của mình.
Nụ cười trên mặt Nicholas tan biến, hai hàng lông mày của ông cau lại. Im lặng chốc lát, ông khẳng định
“Lần này sẽ khác, tôi tin và tiềm năng của Julius”
P/S: Hôm nay khá bận, up chương muộn, mọi người thông cảm.