Lại nói tiếp, sau khi bị ông thần đưa vào lỗ đen, Tuấn chưa kịp định thần thì nhìn thấy phía trước có 1 luồng ánh sáng. Chắc đó là đường ra, Tuấn chắc mẩm. Thánh Vực, ta đến đây, run sợ đi, mwa hahaha. Trong lòng hắn ngày càng vui sướng. Trong khi đang tự đắc thì Tuấn đột nhiên cảm thấy mình vùa chui qua cái gì đó. Một cảm giác thoải mái truyền đến, không còn cái cảm giác trống không như khi ở trong lỗ đen nữa.
Bốn phía đều là chất lỏng sệt sệt, thân thể mình cũng nhỏ đi. Chẳng lẽ là mình đang ở trong bụng mẹ rồi. Tuấn cẩn thận cảm nhận xung quanh thì bỗng nhiên, hắn phát hiện có một đứa bé cũng giống mình nằm bên cạnh. Là… Sinh đôi sao, không lẽ mình sẽ trở thành thánh đấu sĩ chòm Song Tử .Tuấn nghĩ thầm trong lòng. Không biết đến khi nào mình mới được chào đời ? Hay là, tranh thủ tu luyện cosmo xem sao. Đời trước xem anime, các thánh đấu sĩ đều là sinh ra rồi mới tu luyện, mình tu luyện từ trong bụng mẹ thế này chắc tương lai phải bá hơn đám Shaka Saga nhiều lắm. YY xong, Tuấn lập tức sử dụng ý thức cảm ứng Cosmo mà ông thần đặt trong đầu mình. Khi tiến vào thế giới ý thức, Tuấn nhìn thầy một không gian tối tăm, hỗn độn. Không lẽ bị lừa ? Mie nhìn mặt cũng hiền lành mà đi lừa con nít – Tuấn khóc không ra nước mắt. Bỗng nhiên, cảm nhận được một cái gì đó đang kêu gọi mình từ trong cái không gian hỗn độn kia, Tuấn lập tức điều khiển ý thức tiến đến gần để quan sát. Đến gần, hắn cảm thấy một điểm chứa đầy năng lượng kinh khủng đang bị nén, có thể nổ bất cứ lúc nào. Không lẽ đây là.. Bùm, một tiếng nổ lớn cắt đứt luồng suy nghĩ của Tuấn, đồng thời đánh bay hắn ra khỏi thế giới của ý thức. Đây chính là vụ nổ BIG BANG sao? Nhận thấy nguồn năng lượng dồi dào, không ngừng tăng trưởng trong cơ thể mình, Tuấn mừng thầm. Hắn lại tiến vào thế giới ý thức để quan sát. Đây là BIG BANG nha, trên đời này có mấy người có dịp quan sát vụ nổ đã khai sinh ra vũ trụ này. Các nhà thiên văn học mà biết chắc sẽ GATO lắm đây. Hí hửng tiến vào, hắn nhận thấy không gian tối tăm hỗn độn kia đã được thắp sáng lên, khói bụi đang tụ lại thành các ngôi sao, các ngôi sao đang hình thành các chòm sao, các thiên hà với tốc độ chóng mặt.
Đang mải ngắm nhìn kì quan này, Tuấn chợt nhận ra một chuyện hết sức quan trọng: Các thánh đấu sĩ trong truyện là do rèn luyện thân thể tới cực hạn mới có thể khai phá ra Cosmo, khi đó cơ thể mới có thể chịu tải được Cosmo lớn như vậy. Shaka ở trong Hades Arc, khi đứng dưới chân Bức Tường Than Thở nối giữa Giudecca và Elysion, muốn sử dụng tuyệt chiêu “Ohm” để tăng Cosmo lên nhưng cơ thể cũng bị quá tải nha. Shaka còn bị như vậy huống hồ Tuấn, một baby còn chưa ra đời, chịu sao nổi Cosmo lớn như vậy. Tham thì thâm, ông bà dạy không sai tẹo nào. Cứ thế này, chỉ lát nữa thôi, Cosmo của mình sẽ bùng nổ, mang theo mạng sống của 3 người nha. Không lẽ mình là người trọng sinh xui nhất trong lịch sử sao trời. Con xin lỗi mommy, anh xin lỗi nhá đứa em sinh đôi. Khoan đã, sinh đôi, có cách rồi. Tuấn mừng như điên, vì hắn chợt nhớ ra một chuyện, Cosmo là có thể truyền qua lại, Shura đã từng truyền cosmo cho Shiryu thông qua Thánh Y chòm Sơn Dương mà. Anh em sinh đôi chắc cũng phải làm được chứ. Tìm ra giải pháp, Tuấn vội tập trung, xua tan mọi tạp niệm, điều khiển Cosmo của mình từng chút, từng chút một truyền sang cho đứa em sinh đôi của mình. Đồng thời, Tuấn còn định dùng Cosmo để rèn luyện cơ thể cho 2 đứa, “Như thế này, tương lai chúng ta sẽ là chòm Song Tử mạnh nhất. Tuấn nghĩ thầm. Điều khiển Cosmo vào từng tế bào để tối ưu hóa không phải là một việc dễ dàng, nếu quá nhiều thì sẽ phá hủy tế bào, nếu ít thì làm không tới nơi, dễ gây hậu quả xấu về sau. Ông bà ta có dạy rằng: Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí – Phúc không đến lần 2 mà họa thì không đi một mình. Số lượng và tốc độ tăng trưởng Cosmo của Tuấn vượt xa tốc độ và số lượng Cosmo mà hắn tiêu hao. Tuấn cảm thấy một áp lực lớn vô cùng đè ép lên ý thức cậu. Có lẽ mình không kiên trì được bao lâu nữa, linh hồn mình giống như bị xé nát ra vậy. Cảm giác đau đớn đến từ tận sâu trong linh hồn này thật không thể diễn tả bằng lời. Không được, đã đi xa đến như vậy, mình không thể chết ở đây được, cố lên. Có lẽ ông trời cũng phải xúc động trước ý chí của Tuấn, cậu cảm thấy một chấn động kịch liệt. Tiếp theo, cậu phát hiện rằng thứ nước sệt sệt bao xung quanh mình đang trôi đi. Đồng thời Tuấn cũng loáng thoáng nghe thấy những tiếng kêu vội vã, những âm thanh luống cuống tay chân từ bên ngoài truyền đến. “Ra rồi, ra rồi ,là một bé trai.. Ngày đầu tiên mình xuất hiện trên thế giới này đây rồi. Vừa buông lỏng, Cosmo khổng lồ của Tuấn lại kịch liệt bành trướng. Không xong, điều cuối cùng mà Tuấn có thể làm là hướng năng lượng lên phía bầu trời. Nhìn cột năng lượng như muốn bắn thủng cả bầu trời, Tuấn mỉm cười rồi ngất đi. “Thành công, ta sống rồi”.
Trong lâu đài. Một người đàn ông trung niên, vóc người cao gầy, khuôn mặt đẹp trai, mang phong thái của một nhà quý tộc. Hắn tuy rằng đang ngồi nói chuyện với mọi người xung quanh, nhưng tầm mắt nhìn chằm chằm một cái cửa phòng. Không gấp sao được, vợ hắn sắp sinh nha. Khi hắn đột nhiên nghe được tiếng nổ và cột năng lượng thì hắn không quan tâm cái gọi là phong độ nữa mà ba chân bốn cẳng chạy về phía căn phòng đó. Bước vào phòng, hắn cũng không kịp quan tâm đến cái nóc phòng đã biến mất, hắn vội vã nhìn về phía chiếc giường đặt giữa phòng. Trên giường nằm một người phụ nữ, đang ôm hai đứa trẻ, hướng về phía hắn mỉm cười hạnh phúc. Hắn mới như trút được gánh nặng, thở phào một cái. Đến gần xem, nàng mỉm cười: “Anh yêu, mau nhìn xem, là sinh đôi, một trai một gái nha. Nhìn thấy vợ con mạnh khỏe, hắn cũng chẳng quan tâm đến cái vụ nổ chết tiệt kia nữa. “Con trai nhất định sẽ giỏi giang giống anh, còn con gái nhất định sẽ đẹp như mẹ nó”. Nam nhân cười khúc khích. “Anh yêu, anh nghĩ ra tên cho con chúng ta chưa?” Nữ nhân dịu dàng hỏi. mắt nhìn về 2 đứa con mình, đầy ắp yêu thương. “Con trai sẽ gọi là Julius, con gái sẽ là Julie, Julius Landcaster, Julie Landcaster. Đúng vậy, người nam nhân này chính là công tước Landcaster, một quý tộc thuần huyết cổ xưa bậc nhất thế giới phù thủy.
P/S: Mong các lão chém nhẹ tay nhé :D