“Stardust Revolution, Victory” “Yeah~~~, cuối cùng cũng xong. Công sức cày mấy đêm không uổng a !! mwa haha” Vâng, đây chính là nhân vật chính của chúng ta – Tuấn, 21 tuổi, quốc tịch: Việt Nam, thanh niên FA chính hiệu của thế kỉ 21. Thật ra là tại hắn quá lười, hắn lười tới nỗi không muốn bước chân ra ngoài đường cả ngày hắn chỉ làm có một việc là xem anime, chơi game các kiểu. Bởi vì sở thích đa dạng, nên thời gian biểu của Tuấn cũng khá là bận rộn. Mỗi ngày, hắn đều sắp xếp kế hoạch cho bản thân một cách “khoa học” (khoa học theo tư duy logic của hắn :v); buổi sáng xem anime, buổi chiều đọc sách, buổi tối chơi game. Khác với những người khác, Tuấn không thích mấy thể loại game Moba như LoL hay dotA, hắn chỉ thích thể loại hành động nhập vai. Một trong số đó là Saint Seiya Soldier’s Soul - tựa game mới nhất có nội dung chuyển thể từ manga Saint Seiya mà đã từng được xuất bản ở Việt Nam với tên gọi Áo Giáp Vàng. Tuấn vô cùng si mê Áo Giáp Vàng, từ manga, anime, game các kiểu hắn đều phải sở hữu cho bằng được. Hắn vừa hoàn thành trận đánh cuối cùng trong game. Có lẽ bởi vì xem tiểu thuyết yy rất nhiều, nên hắn thường thích tự đặt mình thành nhân vật chính rồi tự mình ảo tưởng.
“Cuối cùng cũng mở được hết nhân vật, Poseidon a, Twin Gods a, Hades a, anh cân hết !!.. Bà mie, ngoài kia có gì mà ồn vậy nhỉ?” Vừa nói Tuấn vừa đứng dậy, vén rèm ra xem có chuyện gì. Chưa kịp bước ra thì ngoài trời sáng bừng lên, sáng đến mức không cần mở rèm cũng có thể cảm nhận được. “Bây giờ không phải là ban đêm sao? Không lẽ tận thế đến???” Đó là suy nghĩ cuối cùng của Tuấn trước khi mọi thứ chìm vào trong bóng tối. “Hôm qua, vào lúc 21h tại trung tâm thành phố đã xảy ra một vụ nổ lớn. Theo một số người dân sống gần hiện trường, vụ nổ phát ra từ căn nhà 2 tầng của một nam thanh niên tên Tuấn. Vụ nổ có sức công phá lớn đến mức nhiều hiều nhà người dân ở quanh khu vực cũng bị sập một phần. Nhiều cửa kính, bóng đèn nhà dân lân cận bị hư hỏng. Rất may, chỉ có thanh niên Tuấn do không kịp thoát ra ngoài nên đã thiệt mạng, ngoài ra không ai bị thương. Phóng viên đang có mặt tại hiện trường vụ nổ sẽ tiếp tục cập nhật thông tin đến quý vị và các bạn.” Tất nhiên, tin tức này Tuấn không nghe được, Lúc này hắn đã tỉnh lại, à không phải nói là do một giọng nói đánh thức hắn. “Không phải mình đã chết rồi sao, đây là đâu?” Tuấn không biết mình mất đi ý thức bao lâu, cậu có cảm giác rất nhanh, như chỉ vừa qua mấy giây, những cũng có vẻ như đã mấy năm, mấy chục năm trôi qua… Con trai, đã tỉnh chưa ? – một giọng nói vang lên đánh thức Tuấn, lúc này còn đang trong trạng thái mơ hồ. Tuấn nhìn quanh, chỉ thấy mình đang trôi lơ lửng, xung quanh là vũ trụ bao la rộng lớn với hàng ngàn thiên hà, các vì sao lấp lánh mà Tuấn có thể thề - hắn chưa bao giờ thấy bầu trời nào nhiều sao như vậy ở Việt Nam. Phía trước mặt cậu là một chiếc ghế, trên ghế ngồi một người nam, mà chắc cũng chẳng phải người, bởi vì Tuấn thấy đó là một thanh niên, mặt đẹp như ngọc, sau lưng có đôi cánh lông vũ tỏa ra ánh sáng rực sỡ như một ngôi sao, trên đầu lơ lửng một thanh gươm ánh sáng uy nghiêm. Người đó đang mỉm cười nhìn Tuấn một cách hiền hòa, làm Tuấn cảm thấy một sự thân thiết đến lạ thường, giống như tinh cảm của những thành viên trong gia đình vậy. “Ngài là ai? Cháu đang ở đâu?” – Tuấn tiến lại gần, lễ phép hỏi. “Ta là một Quản Thần, con trai à – Người đó trả lời “Đây là cung điện của ta. Nhưng tại sao cháu lại đến đây ? Mặc dù đã đoán được người trước mắt là một vị thần nhưng khi nhận được câu trả lời, Tuấn vẫn cảm thấy không thể tin được những gì mình vừa nghe thấy. Lại đây, con trai, ngồi gần bên ta, ta sẽ giải thích cho con nghe. Ông thần vẫy tay, ra hiệu cho Tuấn tiến lại gần. Như đã nói, ta là một Quản Thần, nhiệm vụ của ta là giữ cho vũ trụ hoạt động theo đúng quỹ đạo. Phía trên ta còn có các thần linh khác. Còn tại sao con tới đây, đó là do sơ xuất của ta, khiến con bị liên lụy. Éo, chết oan cmnr – Nghe đến đây, Tuấn than vãn – Một thanh niên tốt như mình, luôn kính già yêu trẻ, giúp đỡ người khác, đẹp trai vời vợi blah…blah…blah...( bỏ đi n chữ) sao lại chết sớm như vậy chứ ? Stop – ông thần nghe không nổi nữa đành ngắt lời. Ta không đưa con đến đây để nghe con than vãn, mà là để bồi thường cho con.
Vậy là con sẽ sống lại ? Mắt Tuấn sáng lên. Tất nhiên. Thật ? Tuấn hỏi lại Nhưng không phải là trong thế giới này – Ông thần đáp Là sao @@ Mỗi vũ trụ đều có quy tắc riêng, trong vũ trụ này, con là một người đã chết, và ta cũng phải tuân theo quy tắc này. Con chỉ có thể lựa chọn là sang một vũ trụ khác như manga, phim hoạt hình, phim vân vân và vân vân. Ở đó, con cũng phải được sinh ra và lớn lên cho phù hợp với quy tắc. Vậy sao ? Vậy cháu có thể lựa chọn thế giới không ? Tất nhiên, chỉ có con không nghĩ ra chứ không có ta không làm được. Ông thần đáp, mặt vểnh lên. Vậy thì cháu muốn đến thế giới Áo Giáp Vàng có được không ? Tuấn hỏi với vẻ mặt mong đợi. Chuyện nhỏ, đi ngay nhé. Khoan – Tuấn thốt lên, ngài không định cứ thế ném cháu vào thế giơi đó chứ, ít ra cũng phải như trong truyện cho cháu vài chục món quà gì gì đó chứ. Tuấn nói, hai mắt đã híp lại trông như một tên gian thương. Ồ, vậy con muốn gì, con trai ta ? Cháu muốn cháu có giác quan thứ 9. Tuấn đáp, mặt mong chờ. Không được, thế giới đó chỉ tồn tại cao nhất là thần mới có giác quan thứ 9, con chỉ có thể tự đi lĩnh ngộ ta không thể ban cho con được. Nhưng thấp hơn một cấp, giác quan thứ 8 thì được. Vậy con muốn có cosmo lớn hơn bất kì thánh đấu sĩ vàng nào, kể cả Shaka và Saga, bên cạnh đó con cũng muốn mình có thể thực hiện được các chiêu thức của hết 12 thánh đấu sĩ vàng, con còn muốn một bộ Thánh Y thật ngầu, mà 12 Thánh Y vàng đều đẹp chọn cái nào bây giờ ta ? Tốt nhất là ngài cho con hết 12 bộ luôn đi để mặc thay đổi, là loại có thể tiến hóa thành Thần Thánh Y ấy, ngoài ra còn… Có ai không ? Đoàn thanh tra tới =))
Đang khi Tuấn còn lải nhải, thì bỗng có âm thanh vang lên khiến Tuấn giật mình. Éo, là thần mà còn bị thanh tra – Tuấn hỏi, há hốc mồm vì ngạc nhiên. Chết cha, là cấp trên đến thanh tra công việc. Mau mau, ta đưa con đi. Khoan con còn… Đi mau, con mà không đi là nghỉ đi luôn nha – Ông thần gấp gáp, mồ hôi ứa ra, đâu còn phong độ của một vị thần cai quản vũ trụ mà giống mấy ông sếp ở Việt Nam khi nghe thanh tra đột xuất đến hơn. Những thứ con muốn ta để trong đầu con, khi nào muốn lấy ra thì tùy. Nói xong, ông thần giậm chân một cái lập tức xuất hiện một lỗ đen hút Tuấn vào. Này, công việc của anh vẫn bình thường chứ - Giọng nói phát ra từ một vị thần khác, vừa nói vừa bước vào với ánh mắt hồ nghi Hình như ta vừa nhìn thấy anh đang nói chuyện với ai đó ? Đâu có, đâu có, chắc anh nhìn nhầm thôi. Vậy à, mà sao anh đổ mồ hôi nhiều thế ? À, tại vì công việc cực khổ quá đó mà :D Vị quản thần của chúng ta vừa nói vừa cười lấy lòng. Vậy à, vậy anh cứ tiếp tục đi, ta còn phải đi thanh tra mấy người khác nữa. Oh, vậy để tôi tiễn anh. Không cần, công việc quan trọng hơn. Đưa vị thanh tra này đi xong, vuốt mồ hôi trên trán. May mà đưa nó đi kịp - Ông thần lẩm bẩm – Mà hình như… éo mie mình đưa nó đi nhầm thế giới rồi @@.