Chương 10: Tàu Tốc Hành Hogwarts

Sau khi rời khỏi tiệm Cầm Thú Huyền Bí với 2 con diều hâu, thay vì cú. Dù sao Julius vẫn có linh hồn của một người Việt, mà người Việt đối với chim cú thì không thích cho lắm. Nên hắn có mới lựa chọn cho mình một con diều hâu mà hắn gọi là Dermott, nếu cái tên này hơi lạ lẫm thì khi đặt chung với cái tên Sinbad chắc hẳn không ai không nhận ra. Đúng vậy, đó là tên con trym của Maeve, người từng là hình mẫu lí tưởng của bao thằng con trai (trong đó có tác) Julie cũng sở hữu cho mình một con diều hâu trắng, nó đặt tên là Icarus, một cái tên khá nổi tiếng trong thần thoại Hy Lạp (thật ra là do tác giả quá lười). Kiểm tra lại danh sách những thứ cần mua một lần cuối, nhận thấy đã đầy đủ tất cả rồi, có lẽ còn một chỗ nữa phải đến thôi. Ngồi trong tiệm kem Florean Fortescue, Julius hắn vừa ăn li kem thứ 3 vừa ngồi tìm sự khác biệt của tiệm kem so với trước đây. Cách đây mấy năm, do hắn và em gái hắn tò mò nên tiệm kem đã bị phá sập một phần, nhưng sau đó nó đã được sửa chữa lại không khác gì lúc trước, cũng chẳng mở rộng ra.

Thật là không có đầu óc kinh doanh. Julius chề môi, tiệm này mà ở Việt Nam thì hot hơn tiệm bún chả Obama hay mấy quán ăn vặt đình đám trên mạng nhiều. Tối hôm đó, sau khi dùng bữa tối thịnh soạn ở nhà, thay vì đi tu luyện tiểu vũ trụ thì hắn lại đi đọc sách. Những cuốn sách giáo trình mới mua được hắn mang ra ngâm cứu. Đã đi học thì không thể làm mất mặt dân chuyển kiếp được chứ nhỉ, nhất là dân Việt Nam còn nổi tiếng học giỏi nữa chứ. Nhưng đọc xong, hắn phát hiện, mấy thứ này đã quá dễ dàng đối với hắn rồi. Cũng phải thôi, nhờ có hơn người khác đến tận 2 giác quan cơ mà (ờ thì 1 giác quan khi so với phụ nữ) cộng với một linh hồn của người lớn, mấy năm qua hắn đã đọc thuộc hết số sách mà gia tộc hắn cất giữ rồi. Phải biết gia tộc hắn đã có lịch sử cả hơn ngàn năm thì số kiến thức mà hắn tích lũy được kinh khủng đến dường nào. Bỏ sách xuống mặt buồn chán, bỗng nhiên hắn nghĩ đến một chuyện, TÌM BẠN GÁI, đúng vậy, dân chuyển kiếp không có gái đẹp thành đàn thì thật là mất mặt, mấy tên chuyển kiếp tự nhận là chung thủy thì cũng cua được em ngon nhất cái thế giới đó cmnr. Nên mình cũng không được phép thua kém, từng khuôn mặt tính cách của các nhân vật nữ trong Harry Potter mà hắn nhớ hiện lên: Hermione Granger, Ginny Weasley, Luna Lovegood, Fleur Delacour, Cho Chang,… Hắn yy rồi chìm vào giấc ngủ. Thời gian trôi nhanh, đã đến ngày 1 tháng 9, sáng sớm một trận mưa rào vừa đổ xuống khiến cho không khí nước Anh vốn đã ẩm thấp nay lại tràn ngập hơi nước đến nỗi mắt thường có thể thấy được. Julius đang đứng trước gương, đang chỉnh sửa quần áo, chiếc đồng hồ quả quýt bằng vàng được làm vô cùng tinh xảo được hắn bỏ vô túi. Hoàn hảo. Hắn la lên, bây giờ nhìn hắn không khác gì một quý ông quý tộc: áo sơ mi trắng, quần tây được may theo kiểu thế kỷ 21, đôi giày được đặt làm riêng, kết hợp với dáng người cao ráo, khuôn mặt đẹp trai. Bây giờ mà xuất hiện ở Hollywood hắn tin chắc người ta sẽ tưởng hắn là một diễn viên điện ảnh mất. Thật sự thì trong mấy năm qua, cách ăn mặc của hắn không khác với thế kỉ 21 hắn quen thuộc là bao nhiêu. Nhưng có vẻ phong cách thời trang này cũng khá hợp với hắn. “Julius, con xong chưa?” Tiếng mẹ hắn gọi phía ngoài cửa phòng “Con ra ngay”. Quơ tay lấy cái áo khoác ở trên giường, hắn nhìn căn phòng của mình một lần cuối. Căn phòng hắn đã quen thuộc suốt mấy năm, bây giờ chuyển đến chỗ khác hắn cũng thấy có một cảm giác gì đó lạ lạ, rất khó miêu tả. Bước vào phòng khách, hắn thấy cha hắn đang xem một tờ Nhật Báo Tiên Tri. Nghe thấy tiếng bước chân, cha hắn bỏ tờ báo xuống, ngước lên nhìn với ánh mắt hài lòng, gật đầu hỏi: “Vé xe lửa của con ghi mấy giờ?” “11 giờ bắt đầu khởi hành, ba” Julius đáp “Chờ Julie xong chúng ta lên đường luôn” ‘Con xong rồi daddy” Julie bước vào phòng khách cùng với mẹ hắn. “OK. Đi thôi”. Nhà ga Ngã Tư Vua là một nhà ga khá lớn nằm ở trung tâm London. Không biết trời xui đất khiến thế nào, khi bọn họ đi đến gần bức tường giữa sân ga số 9 và số 10 thì Julius đã nhìn thấy nhân vật chính à mà không, từ khi Julius đến thế giới này thì hắn mới là nhân vật chính. Đúng vậy, gia đình Julius nhìn thấy Harry Potter đang loay hoay tìm cách đến sân ga 9 ba phần tư. “Ê, đầu sẹo” Julie lên tiếng gọi, con nhỏ luôn luôn thích cái kiểu đặt biệt danh cho người khác bất kể họ có thích hay không. “Đó là ai, các con quen bạn đó hả?” Mẹ hắn hỏi Một người khá thú vị. Julius cười Nhận thấy có người đang gọi mình, Harry ngước mắt nhìn quanh, khi nó nhìn thấy cả nhà Julius thì nỗi lo trong lòng nó lắng xuống Là người ở trong tiệm may, có lẽ họ sẽ chỉ mình cách đi đến sân ga 9 ba phần tư. Tự nhủ như vậy, Harry đẩy hành lí đến gần nhà Julius. Không chờ Harry mở miệng, Julius hỏi luôn Chào Harry, đã lâu không gặp, cậu đang tìm đường đến sân ga 9 ba phần tư à ? Uh… mình không biết… Dễ lắm, thấy bức tường giữa sân ga số 9 và sô 10 không, cậu chỉ cần đâm đầu vô đó là được Đâm…Đâm đầu [email protected] @ Ừ . Julius đáp, không nhìn cách dùng từ của mình hù dọa Harry. Nhìn vẻ mặt khẳng định của Julius, Harry cũng dần tin tưởng. Người này là người tốt nha, mặt mũi đẹp trai sáng láng vầy chắc không đi lừa tình mình đâu. Harry chào rồi đẩy cái rương của mình quay lại, đăm đăm ngó cái hàng rào. Trông hết sức chắc chắn. Nó bắt đầu đi về phía đó. Người ta vượt qua mặt nó để đến sân ga số chín hoặc số mười. Nó đi mau hơn. Nó sắp đụng vào hàng rào và thế nào nó cũng bị rắc rối. Tựa người vô cần chiếc xe đẩy, nó dồn sức đẩy xe chạy tới thật nhanh. Hàng rào gần hơn, gần hơn và gần hơn. Nó không thể nào ngửng được nữa rồi. Chiếc xe đẩy chạy muốn vượt khỏi tay nó lôi nó theo. Chỉ còn cách hàng rào một bước mà thôi. Nó nhắm nghiền mắt lại để khỏi thấy một vụ tông rào khốc liệt.

Nhưng điều đó chẳng xảy ra… Harry cứ đẩy xe chạy hoài. Nó bèn mở mắt ra. Trước mắt nó là một đầu máy hơi nước màu đỏ tươi đang nằm đợi trên đường rầy kế bên sân ga đôn đúc hành khách. Một tấm bảng trên cao mang hàng chữ Tốc hành Hogwarts, khỏi hành lúc mười một giờ. Harry ngoái nhìn lại phía sau và thấy một cái cổng sắt thô ở đúng ngay chỗ cái hàng rào trước đó, trên cổng có ghi: Sân ga 9 ba phần tư. “Thế nào, dễ quá phải không, Harry quay đầu lại và nó thấy anh em Julius vừa mới vượt qua bức tường. Lúc này Julius cũng đã nhìn thấy chiếc tàu Hogwarts, khói từ đầu máy xe lửa trôi nổi trên đầu đám đông đang trò chuyện, trong khi những con mèo lông đủ màu ưỡn ẹo quẩn chân người khắp đó đây. Bon cú vọ thì hí hoé nhau theo phong cách cú vọ, giữa những tiếng loé xoé và tiếng rương hòm ken két cạ vào nhau. Những toa xe đầu đã đầy nhóc học sinh, có mấy đứa vẫn thò đầu ra cửa sổ nói chuyện với gia đình, mấy đứa nữa đang cự cãi nhau giành ghế. Harry đầy chiếc xe hành lý của mình xuống sân ga tìm một ghế trống, đi ngang qua một thằng bé mặt tròn quay đang kêu: - Bà ơi, con làm mất cóc nữa rồi! - Ôi Neville! – Harry nghe tiếng thở dài của một bà già.

Góc kia, một thằng bé khác có mái tóc bết từng lọn đứng giữa một đám nhóc đang nài nỉ: - Cho coi chút đi, Lee. Coi chút thôi mà. Thằng bé bèn hé nắp cái hộp nó đang ôm trong tay. Bọn nhóc chung quanh kêu thét lên, hết hồn nhảy thối lui khi thấy một cái chân dài lông lá thò ra từ trong hộp. Harry chen lấn đám đông cho đến khi kiếm được một toa trống gần cuối xe lửa. Nó đẩy cú Hedwig vô trước rồi mới bắt đầu vật lộn với cái rương khổng lồ của mình, vừa nâng vừa đẩy cái rương về phía cửa toa xe. Harry cố sức lê cái rương lên từng nấc một, nhưng không cách gì nhấc được một đầu rương lên, đã vậy còn rớt trúng chân đau điếng hai lần. Trong khi đang loay hoay đau đớn thì nghe có tiếng hỏi: “Cần giúp một tay không?” Giọng Julius đã vang lên từ sau lưng Harry. Tốt bụng, thân thiện là một trong số khá nhiều điểm tốt của người Việt Nam mà. Ờ, cảm ơn Julius vẫy tay, niệm lực tràn ra và cái rương tự động bay lên kệ trước con mắt thán phục của Harry. Làm xong, hắn mỉm cười với Harry nói Tụi này ngồi bên kia, có gì cần giúp đỡ thì cứ gọi nhá. Xong hắn quay về toa bên cạnh, một toa trống đã được Julie chiếm đóng. Đóng cửa toa vào, ngồi xuống ghế, Julius để ý thấy ánh mắt cổ quái của em gái đang nhìn mình. “Mặt anh có cái gì hả?” Julius hỏi “Anh Ju, bộ anh là gay hả?” Con nhỏ hỏi “Gay, ai nói mày anh là gay, đàn ông chính hiệu nhá, không tin thì đóng cửa kiểm tra” Nghe thấy câu hỏi của con nhỏ, Julius không bình tĩnh nữa, phong độ quý tộc biến sạch, hét ầm lên. “Sao tự nhiên anh để ý tới đầu sẹo nhiều vậy?” Con nhỏ cười lăn lộn “Tương lai rồi biết” Julius nở một nụ cười bí ẩn.

P/S: Như đã nói trong truyện, tác vẫn chưa quyết định được ai sẽ là nữ chính sau em gái của main. Em rất cần tham khảo ý kiến của các lão. Mong mọi người nhiệt tình ủng hộ