Chương 50: Cứu Viện

“Ngôi sao băng” trên bầu trời chuyển từ chói mắt sang tiêu tán dần, phảng phất vẫn còn ở trước mắt vậy. Locke từ nhỏ đã nhìn thấy không ít lưu tinh, có chói mắt, có hoa lệ, có sặc sỡ, nhưng chưa từng gặp loại “thần kỳ” như vừa rồi, mà làm gì có lưu tinh nào bay ngược cơ chứ? Vả lại, còn có một loại cảm giác vừa kỳ quái vừa bức bối, Locke rất quen thuộc với loại cảm giác này, bất kể là khi xưa tham gia trận chiến quy mô lớn hay là huyết chiến ở Gordon Heights dữ dội như máy nghiền thịt, hoặc đại chiến ở hẻm Fermo, hoặc gần đây nhất là trong lần công thành chiến thành Fareins, tất cả đều tồn tại loại không khí ngột ngạt đến khó thở, chẳng nhẽ là ma pháp?

Không chỉ có mình Locke chú ý đến, mà xung quanh hắn tất cả các trung đội trưởng mặt đều biến sắc, bọn hắn không có duyên nhìn thấy “sao băng” tuyệt đẹp ban nãy, nhưng kỵ sĩ quanh năm đối mặt với hiểm nguy, cũng không khó để nhận ra xung quanh có biến. Nói về loại pháo kia, nó thực sự rất hiếm, và chỉ có ma pháp mới tạo ra được.

 

- Ở đâu?

Chris của đội trưởng trung đội ba hỏi.

 

- Ta cũng không rõ, nhưng mà chắc cách nơi này cũng không xa, nếu không sẽ không thể truyền đến nơi đây.

Phó trung đội trưởng đội ba Dahl trầm giọng đáp.

 

- Sóng rung động rất yếu, trình độ ma pháp hẳn cũng không cao.

Lão Karl phụ họa.

 

Một đám trung đội trưởng mặc dù trong những năm qua đại chiến chỉ là xa xa gặp qua ma pháp sư phe mình vài lần, nhưng sống đủ lâu, kiến thức cũng nhiều hơn, địch nhân ma pháp sư bọn họ cũng không xa lạ gì, hiện giờ những trung đội trưởng còn sống ngồi đây, ai cũng phải vỗ ngực tự hào mình đã tránh được ma pháp ghê gớm gì trong trận chiến ra sao.

 

Zoro thiếu gia hiếu kỳ nhìn những thuộc hạ xung quanh, mặc dù thực lực của Zoro cũng là kỵ sĩ thực tập nhập môn, cũng được coi là đỉnh phong trong số bọn hắn, nhưng phần lớn sức mạnh của Zoro thiếu gia chính là đến từ hấp thụ hoa Hồng Hải, các loại thuốc trân quý cùng lương thực phong phú. Trong giới quý tộc, Zoro thiếu gia miễn cưỡng có thể được coi là “chăm chỉ”, nhưng so với một đám trung đội trưởng trải qua sinh tử, coi thực lực là sinh mệnh thứ hai thì còn kém rất nhiều, chí ít Zoro không có một cái mũi thính khi nguy hiểm ập tới.

- Ở đằng kia!

Locke ném con gà nướng dở trong tay đi, không thèm để ý, chỉ vào nơi sườn núi phía sau của hai ngọn núi phía tây bắc.

Tất cả các trung đội trưởng xung quanh đều thất thần nhìn nhau, có nên đi xem hay không? Chắc hẳn nơi đó đã xảy ra chuyện gì đấy, nếu không sẽ không có dấu vết của ma pháp. Nhưng ma pháp đồng nghĩa với nguy hiểm, mặc dù mỗi người ở đây đều đã sẵn sàng cho tình huống xấu nhất, nhưng nguy hiểm kéo theo càng ít càng tốt.

 

- Có chuyện gì thế?

Thiếu gia Zoro hỏi.

 

- Ở vị trí kia có chấn động của ma pháp.

Locke chỉ hướng tây bắc của ngọn núi, đáp lại Zoro thiếu gia.

 

Vừa nghe thấy vậy, nhãn thần hắn sáng lên.

- Đi thôi! Nơi đó nhất định đã xảy ra chuyện, có lẽ chính là người trong nhiệm vụ lần này chúng ta phải đi tìm!

Zoro thiếu gia là nghé con mới đẻ không sợ cọp, rất nhanh bèn hạ quyết định.

 

Trung đội trưởng của trung đội ba Chris do dự nói:

- Vị trí đó chỉ có đội của chúng ta mới có thể nhìn thấy. Bất kể là quân do lãnh chúa chỉ huy hay quân do kỵ sĩ Will chỉ huy, họ đều cách chúng ta rất xa, đoán chừng bọn hắn không cảm nhận được khí tức của ma pháp.

Những gì Chris nói rất rõ ràng, hắn ngụ ý rằng đội bọn hắn có vài người, nếu dấn thân vào một nơi có ma pháp, rất có khả năng rơi vào nguy hiểm không xác định.

Zoro thiếu gia cũng không ngốc, hắn đương nhiên hiểu Chris nói gì, hắn cũng không muốn gặp nguy hiểm, nhưng vị thiếu gia này có khát vọng chiến đấu mãnh liệt hơn bất kỳ ai khác. Lần trước trong lần công thành chiến thành Fareins, mặc dù Zoro thiếu gia cũng tham gia, nhưng hắn vẫn một mực được Locke cùng Jelson bảo hộ ở trung tâm, trên tay không dính bao nhiêu máu, chỉ là giết mấy tên tiểu lâu la phổ thông, thậm chí còn bị loạn tiễn tùy ý cào vào da, trên mặt để lại vết sẹo khiến cho Zoro thiếu gia trông nam tính hơn rất nhiều, nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy rất mất mặt, hắn muốn chứng minh thực lực của mình, dù sao thuần túy lấy đấu khí thực lực mà nói, cấp bậc của Zoro thiếu gia khẳng định cao hơn hầu hết các trung đội trưởng xung quanh.

- Vậy phái người đi liên lạc hai vị đại nhân trong đội ngũ cùng chúng ta tập hợp, còn nhóm chúng ta tới gần xem xét tình hình trước, nếu như cảm thấy không ổn rút lui sau cũng vẫn được.

Locke lên tiếng đề nghị. Hắn đồng trang lứa với Zoro thiếu gia lại ở chung nhiều ngày, Locke hiển nhiên biết Zoro thiếu gia đang suy nghĩ cái gì trong lòng.

Zoro liếc mắt tán thưởng Locke một cái, nói:

- Không tệ, chúng ta đi xem xét tình hình trước, nếu là người mà nhóm chúng ta cần cứu viên thì không thể bỏ qua, đây là mệnh lệnh quân bộ.

“Tên này đúng là hiểu ý ta.”

Zoro thiếu gia nghĩ thầm.

 

Zoro thiếu gia đã lôi cả quân bộ ra thì những trung đội trưởng chung quanh không dám phản bác, mà lại Zoro thiếu gia là cấp to nhất ở đây, cho dù hắn không cần giải thích, chỉ cần ra lệnh những trung đội trưởng kia cũng phải nghe theo.

- Al! Howson! Hai người lần lượt đi liên lạc với lãnh chúa đại nhân và Will đại nhân.

Đội trưởng Dahl ra lệnh cho hai binh sĩ dưới trướng của mình.

 

- Rõ!

Hai binh sĩ nhận mệnh lệnh, mặc kệ bữa tối còn chưa ăn xong liền quay người chạy về phía lãnh chúa cùng kỵ sĩ Will, ba chi đội đã tách nhau nửa ngày, bây giờ là nửa đêm, đoán chừng muốn kịp phải sang rạng sáng hôm sau.

 

- Đi thôi!

Zoro thiếu gia dẫn đầu đi ở phía trước.

 

- Toàn thể tập hợp! Xuất phát!

Locke cùng các trung đội trưởng khác triệu tập binh sĩ đội của mình và đuổi theo.

 

Vị thiếu gia mặc xa hoa xiềng xích giáp này kỳ thật không hề lo lắng chuyến đi lần này rất nguy hiểm, bởi vì vừa rồi hắn căn bản không cảm nhận được dao động của ma pháp, còn mấy vị trung đội trưởng kia cảm giác được là bởi bọn hắn quanh năm chiến đấu luyện ra một khứu giác nhạy bén. Mà hắn vốn là một kỵ sĩ thực tập nhập môn đỉnh phong cũng không cảm nhận được, chỉ có một nguyên nhân, đó chính là trình độ ma pháp quá thấp! Gần như vậy mà Zoro không cảm giác được, nói cách khác trình độ ma pháp cũng chỉ là cấp nhập môn. Những trung đội trưởng khác không biết, hắn cũng không biết nốt ư? Một ma pháp học đồ cấp nhập môn thực lực còn không bằng kỵ sĩ thực tập nhập môn, chỉ có ma pháp sư đạt đến ma pháp học đồ sơ cấp mới có thể kéo dài khoảng cách với kỵ sĩ thực tập. Zoro có tự tin nhóm bọn hắn đông như vậy chẳng nhẽ lại chào thua một ma pháp học đồ cấp nhập môn? Chỉ tiếc là có một loại gọi là ma pháp vật phẩm, Zoro thiếu gia chưa từng nghe nói qua.

Công chúa Angelina vẫn đang ra sức chạy. Bất luận là về thể lực lẫn tinh thần đều đã đạt đến giới hạn, nhưng nàng không bỏ cuộc. Trong khoảng thời gian này, nàng đã phóng xuất ra hai Khinh Linh Thuật khiến ma lực trong người đã cạn kiệt, nhưng nàng vẫn chưa thoát khỏi Huyết hồng còn truy sát sau lưng, mà lại khoảng cách giữa hai bên ngày càng gần, nếu như không phải đám binh sĩ Huyết hồng nhận lệnh không làm Angelina bị thương, phải bắt sống, bằng không đã có nhiều biện pháp để ngăn chặn vị công chúa bé nhỏ vẫn đang ngoan cố bỏ chạy kia.

 

Công chúa Angelina nhìn những kẻ truy sát phía sau lưng mình càng lúc càng gần, trong mắt cũng hiện lên một tia tuyệt vọng, thân là công chúa Faustain, nàng không được phép để bị bắt, bất kể là vì tôn nghiêm của hoàng thất hay vì không thể cản trở ca ca vẫn đang chiến đấu trên tiền tuyến, nàng vẫn phải cố lê đôi chân của mình chạy tiếp, không cho phép bản thân bị bắt.

Angelina nghĩ đến sáu năm khổ luyện ma pháp, nàng không thể để mẫu thân đã mất của mình thất vọng, cũng không thể để ca ca luôn quan tâm đến mình phải lo lắng.

- Khinh Linh Thuật!

Công chúa Angelina lại một lần nữa thi triển Khinh Linh Thuật, lúc này Angelina đã không còn sử dụng ma lực thi triển ma pháp, mà là tiêu hao tinh thần lực của bản thân. Tốc độ nhanh hơn một chút, nhưng vẫn vô dụng, khoảng cách giữa nàng và Huyết hồng vẫn chậm rãi rút ngắn lại.

Sau khi mẫu thân của Angelina và Kensell qua đời vì bạo bệnh sáu năm trước, Angelina đã bái một danh sư ở Faustain - một vị ma pháp học đồ cao cấp - để học kiến thức ma pháp từ người đó, trong khi Kensell gia nhập quân đội để tôi luyện thực lực và khả năng chỉ huy trong quân đội. Tư chất của hai vị vương thất cũng không tệ, trong lĩnh vực của mình đều đạt được thành tựu đáng nể, thầy cố vấn của Angelina không chỉ một lần tán thưởng thiên phú của nàng, thậm chí còn tiến cử Angelina cho người thầy của mình là một pháp sư tôn quý đến từ đế quốc Omor làm học trò. Hoàng tử Kensell cũng thu phục được quân đoàn Hùng Sư, con át chủ bài của Faustain. Có thể nói, điều mà quốc vương Faustain đương nhiệm tự hào nhất không phải là chuyện Faustain mở rộng lãnh thổ, mà là sinh ra cặp hài tử giỏi giang, Faustain bệ hạ cũng rất nhớ thương người thê tử cũ đã khuất của mình.

Sau khi Wright và Casar xử lý hết địch nhân vướng víu, mà vẫn chưa thấy Huyết Hồng đội mang mục tiêu trở về liền chửi thề một câu rồi cũng đuổi theo hướng công chúa Angelina.

 

Chạy trốn, truy sát và tử vong vẫn tiếp tục diễn ra trong Bạch Linh sơn mạch…

 

Khi đám người Locke đến rất gần vị trí bắn pháo sáng liền nhìn thấy công chúa Angelina phía xa xa đang chạy trốn, phía sau có đám binh sĩ Huyết hồng đang đuổi theo sít sao. Y phục trên người nàng tả tơi, vẻ mặt tuy hoảng hốt nhưng vẫn toát ra khí chất động lòng người, công chúa Angelina xinh đẹp thanh khiết như một thiên thần thánh thiện đáng thương trong đêm, cảnh tượng mỹ nữ tựa như một con nai xinh đẹp hoảng sợ đâm sầm vào ánh mắt của Zoro thiếu gia.

“Trên đời này sao có thể có một nữ tử xinh đẹp như vậy.”

Zoro thầm nghĩ.

Xung quanh Angelina vẫn có những dao động ma pháp yếu ớt, nhóm kỵ sĩ thực tập kia đều có thể cảm nhận được, Zoro thiếu gia thông minh ngay lập tức hiểu ra vị nữ pháp sư xinh đẹp này hẳn đang bị săn lùng bởi những thế lực kia, và những ma pháp này là từ sự phản kháng của nữ tử này phát ra.

- Lên! Chúng ta đi cứu người!

Zoro thiếu gia nói một câu rồi xông lên trước.

Vị lãnh chúa chi tử này trong lòng hẳn đang ngâm nga đoạn thơ anh hùng cứu mỹ nhân. Zoro thiếu gia bình thường không phải kẻ mê sắc, Locke bố trí ở vị trí hậu cần những mỹ nhân như Akano và Lafite, đều có dung mạo xinh đẹp, nhưng nhan sắc chỉ dừng ở đó Zoro thiếu gia cũng gặp qua không ít, trong lòng cũng không có tâm tư gì khác. Còn về phần Grace mỹ lệ hơn thường trốn trong xe ngựa và luôn mang tấm mạng che mặt, Zoro thiếu gia kỳ thực chưa nhìn thấy bao giờ. Chỉ có thể nói công chúa Angelina trước mắt quá đỗi yêu kiều làm cho người ta càng thêm xót thương, khiến Zoro nảy sinh một loại cảm giác muốn bảo hộ nàng.

- Thiếu gia, cẩn thận!

Mấy trung đội trưởng bất đắc dĩ, cũng phải suất lĩnh thủ hạ binh lính xông lên bảo vệ Zoro thiếu gia, bọn hắn không như Zoro bị mỹ nữ mê hoặc, truy binh truy sát nữ nhân còn không rõ là thế lực nào, số lượng bao nhiêu, nhưng mấy vị trung đội trưởng đều cảm nhận được có cao thủ tu luyện đấu khí. Nếu thế thì thực sự khó nhằn, không thể khinh suất.

Đương nhiên, Zoro thiếu gia không hoàn toàn bị sắc đẹp mê tâm, hắn còn có một sự cân nhắc khác, lãnh địa Kedozi luôn thiếu một vị ma pháp sư, một khi thiên tai ập đến, chỉ có thể đến vương đô mượn tạm vị ma pháp sư kia. Nếu như có một ma pháp sư ở lại lãnh địa Kedozi của bọn hắn, điều này chỉ có lợi chứ không có hại. Và nếu như vị ma pháp sư kia là thê tử của hắn, thì từ trong huyết mạch đã hình thành nên tư chất tu luyện ma pháp, đó sẽ là một lợi ích vô hạn cho sự phát triển của gia tộc Kedozi. Nhìn bạch y nữ tử cách đó không xa, Zoro thiếu gia càng thêm nhiệt tình, tăng tốc độ phóng đến.

Dịch: Nguyên Dũng

Biên: Khangaca