Chương 21: Chủ động đầu nhập
Người dịch: Nxkhiêm
Mấy ngày sau.
Bên ngoài thành Kim Lăng, mấy tiếng nổ vang rền, khói trắng bốc lên cao. Chốc lát sau, khi khói trắng đã tản đi, chỉ thấy ở xa xa, người giả được chế tạo bằng cọc gỗ khoác trọng giáp đã biến thành tổ ong vò vẽ.
Ba tầng trọng giáp bị đạn chì đánh nát bét, những mảnh giáp vụn rơi vung vãi dưới đất.
100 người chỉnh tề xếp thành ba hàng, sau một lượt bắn, những người ở hàng đầu lập tức đưa súng Lỗ Mật trong tay cho hàng thứ hai, sau đó lại nhận súng đã lên đạn từ trong tay những người ở hàng thứ hai, rồi một lần nữa ngắm bắn.
Những người ở hàng thứ hai lại đưa súng cho hàng thứ ba, sau đó do những người ở hàng thứ ba thống nhất lên đạn. Như vậy tiếng súng nổ liên miên không dứt, chỉ trong chốc lát, như sấm nổ điện oanh, đạn chì như mưa đã xé rách cọc gỗ đồng thời còn có tất cả những gì cản trở ở phía trước.
- Được! Tam điệp trận quả nhiên giống như là miêu tả trên binh thư, đạn chì luân phiên bắn ra, uy lực bất phàm!
Phong Nguyên nhìn thấy cảnh tượng phía trước, trên mặt lộ ra nét mừng.
Bên cạnh hắn là Khương Anh Kiệt, phía sau còn có đám người Triệu Hoành, Tôn Kỳ, Thôi Vạn Phúc, lúc này, nhìn thấy uy lực của tam điệp trận do một trăm người luân phiên xạ kích tạo thành, trên trán của những giang hồ nhân sĩ này cũng không nhịn được đổ mồ hôi lạnh.
Triệu Hoành hơi hơi tốt một chút, nhưng sắc mặt cũng hết sức khó coi.
- Trước đây thường nghe người ta nói súng kíp sắc bén, ngày hôm nay cuối cùng cũng đã tăng kiến thức! Chỉ là vũ khí này lợi hại như vậy, chúng ta luyện võ còn có tác dụng gì!
- Hazz! Chúng ta khổ luyện võ công mười mấy năm thế nhưng mà ở trước mặt súng kíp thực sự là không đáng giá một đồng, chỉ nói đến một trăm lính bắn súng kia, bị bọn họ luân phiên xạ kích, chỉ sợ thiên hạ đệ nhất cao thủ cũng phải chết!
Mấy giang hồ nhân sĩ này nhìn thấy uy lực của súng Lỗ Mật, trong lòng của tất cả đều sợ hãi khó nói, bọn họ đều là giang hồ dân gian, ngày hôm nay vẫn là lần thứ nhất thấy được uy lực thực sự của súng kíp.
Khương Anh Kiệt nghe được lời cảm thán của bọn họ, không nhịn được cười nói:
- Mấy vị không cần lo lắng, súng kíp này chỉ có tạo thành hàng ngũ mới có thể phát huy uy lực, thuộc về lợi khí chiến trận, súng kíp lợi hại đến đâu, cũng không có cách nào để mang theo bên người, còn có, chỉ cần không chính diện mạnh mẽ chống đỡ, triển khai thân pháp bộ pháp, một người lính bắn súng kíp rất khó tạo thành thương tổn cho các vị!
Tôn Kỳ cùng Thôi Vạn Phúc am hiểu nhất chính là thân pháp khinh công, nghĩ đến vừa nãy những người ở hàng thứ ba điền hỏa dược đạn chì cũng mất không ít thời gian, bọn họ khẽ gật đầu. Khương Anh Kiệt nói không sai, súng kíp xác thực chỉ có thể vận dụng ở trên chiến trận.
Nếu như bình thường gặp gỡ súng kíp, trong khi đối phương thay đạn, bọn họ đã có thừa thời gian để triển khai khinh công xông lên, giết đối phương vài lần rồi.
Vừa nãy bọn họ là lần thứ nhất nhìn thấy binh sĩ phối hợp, súng kíp liên tục bắn, trong lúc nhất thời, khí thế bị đè ép, chính vì thế chưa kịp phản ứng.
- Không ngờ Khương Anh Kiệt này lại có thể nhìn rõ ràng, ở thời đại này, súng kíp chỉ có thể phát huy uy lực ở hoàn cảnh đặc biệt, nếu như những cao thủ giang hồ kia đã có phòng bị, liền rất khó bắn trúng rồi!
Phong Nguyên cũng vô cùng tỉnh táo.
Hắn hiểu rõ súng kíp ở thời đại này căn bản không có cách nào để so sánh được với súng hay pháo trong tương lai. Súng kíp đối phó cao thủ giang hồ ở thế giới này cũng vất vả như này, nếu như tới những thế giới có hệ thống võ đạo càng cao hơn, tác dụng càng nhỏ hơn.
Trong thế giới Phong Thần của bản thể hắn có vô số tiên thần, Đại thần thông giả hơi một tí có thể hái trăng bắt sao, trong nháy mắt phá hủy cả một ngọn núi.
Mũi kim của ong mật có lợi hại đến đâu cũng không có cách nào để mười con ong mật giết chết một voi lớn.
Phong Nguyên biết rõ thích hợp hắn nhất vẫn là tu luyện để bản thân mạnh mẽ hơn. Nếu như hắn có thể tu luyện Hồn Thiên Huyền Công đến tầng thứ chín, mạnh mẽ chống đỡ viên đạn bắn từ súng thậm chí là pháo cũng dễ như ăn cháo.
- Đúng rồi, thuộc hạ còn có một việc bẩm báo, Kim Lăng Vệ Sở Hoàng Thủ Chính thiên hộ nghe nói chúng ta chiêu mộ binh tướng, muốn xin đến góp sức, kính xin Tiểu vương gia quyết định!
Khương Anh Kiệt nói.
Vệ Sở Binh ở Nam Trực Đãi mấy chục năm đều không trải qua chiến trận, hơn nữa huân quý, quan văn, sĩ tử không ngừng ngầm chiếm quân điền, bất luận là binh sĩ hay là bách hộ thiên hộ của Vệ Sở đều đã lưu lạc không ra hình thù gì.
Hoàng Thủ Chính này có chút danh tiếng ở trong quân hộ Kim Lăng Vệ Sở, bất luận là cưỡi ngựa, võ nghệ hay là binh thư đều khá tinh thâm, dưới trướng còn có hơn 300 quân hộ thanh niên trai tráng, chỉ cần nghiêm khắc huấn luyện một thời gian ngắn là có thể ra trận.
Nếu như thu đối phương vào dưới trướng, Phong Nguyên có thể nắm giữ sáu, bảy trăm binh lực.
- Nếu đối phương chủ động xin đến góp sức, vậy thì thu nhận! Chỉ có điều phải chú ý ẩn giấu tin tức, đừng làm cho huân quý, quan văn trong thành Kim Lăng biết được! Ngươi phái người nói rõ ràng với Hoàng Thủ Chính.
Miếng thịt chủ động đưa tới cửa, Phong Nguyên đương nhiên sẽ không bỏ qua. Đồng thời Phục Linh Thủ Ô Hoàn đã sắp sửa được luyện thành, đến lúc đó, hắn sẽ rời Kim Lăng đi tới Giang Bắc.
Sau khi đến Giang Bắc, Phong Nguyên sẽ không cần kiêng kỵ cái nhìn của những quan lại ở thành Kim Lăng này nữa, có thể mở rộng binh lực trong tay mình thêm mấy lần, nhanh chóng lớn mạnh thế lực.